Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1001: Băng bạo thần kỹ (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Đồng thời, hắn cũng muốn xem xem Nhật Nguyệt đế quốc có bố trí kết giới tinh thần trong cung điện của Thiên Hồn Đế quốc hay không. Nếu có thì vị trí sắp đặt kết giới tinh thần nhất định là nơi trọng yếu hoặc ở đó có người hay đồ vật quan trọng. Còn về vấn đề bị phát hiện, hắn không hề sợ hãi, hắn tự tin bản thân đã chuẩn bị tốt để có thể nhanh chóng rời đi nơi này.
Khoảnh khắc thăm dò tinh thần lực mở ra, toàn bộ cung điện Thiên Hồn Đế quốc hiện lên hình ảnh ba chiều ở sâu trong não Hoắc Vũ Hạo. Hắn hơi nheo mắt lại, cẩn thận cảm nhận tất cả những thay đổi nhỏ nhặt và thông qua tinh thần lực mạnh mẽ của bản thân, anh ta hoàn toàn khắc ghi hình ảnh ba chiều của Cung điện Thiên Hồn Đế quốc vào sâu trong trí nhớ. Điều này sẽ đóng vai trò quan trọng trong chuyến đi tiếp theo của hắn.
Quả nhiên, đúng như Hoắc Vũ Hạo đã phán đoán, khoảnh khắc tiếp theo khi thăm dò tinh thần lực của hắn được kích hoạt hoàn toàn, có ít nhất ba nơi xuất hiện tình huống tinh thần lực va chạm. Nói cách khác, có những kết giới tinh thần ở ba nơi đó. Chúng đều tập trung ở trung tâm cung điện Thiên Hồn Đế quốc.
Tuy nhiên, không có âm thanh báo động nào vang lên, Thiên Hồn Đế quốc vẫn rất yên tĩnh, như thể những kết giới tinh thần bị chạm vào không hề có tác dụng.
Hoắc Vũ Hạo không có bất kỳ cơ hội nào, ba giây sau khi phát hiện, hắn lập tức cắt đứt thăm dò tinh thần lực của bản thân, đồng thời nhanh chóng mở ra trường can thiệp tinh thần. Hơn nữa, hắn dùng chính mình tinh thần thực thể hóa, lưu lại một tia tinh thần lực duy trì vị trí ban đầu của trường can thiệp tinh thần. Còn hắn dịch chuyển trong nháy mắt, cấp tốc di chuyển ra xa năm mươi mét, sau đó nhanh chóng trốn thoát về hướng hắn đã tính toán kỹ càng.
Qua cuộc thăm dò tinh thần ngắn ngủi vừa rồi, hắn đã phát hiện ra rất nhiều điều hắn muốn khám phá.
Quả nhiên, chỉ mấy giây sau khi Hoắc Vũ Hạo dịch chuyển đi, có hai bóng đen lặng lẽ đi đến vị trí trước đó của hắn. Một tấm lưới đen lớn từ trên trời rơi xuống, mang theo mùi tanh nhàn nhạt, lập tức bao bọc lấy tia sáng tinh thần do Hoắc Vũ Hạo để lại.
Tinh thần lực lập tức tiêu tán, biến mất không dấu vết trong không khí, trường can thiệp tinh thần cũng tan biến.
"Hả?" Một tiếng hả nhẹ vang lên, sau đó, hai bóng người đáp xuống mặt đất.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy, không có ai à? "Giọng lão già ảm đạm nói.
Một người khác cũng bối rối nói: "Không đúng a! Ta chỉ cảm thấy người phóng thích thăm dò tinh thần lực hẳn là hướng về phương hướng này. Cảm giác của ta nhất định không sai, tinh thần lực của người này rất mạnh. Chỉ e rằng là Phong Hào Đấu La hệ tinh thần. Không ngờ rằng trong tàn dư của Thiên Hồn Đế Quốc lại có một người mạnh như vậy, nhưng hắn rất nhạy cảm, sau khi phát hiện ra kết giới tinh thần của chúng ta liền bỏ chạy. Hắn muốn trốn thoát đâu có dễ như vậy." Giọng nói của người nói rất sắc bén, nhưng lại không thể phân biệt được giới tính. Thân hình gầy gò hoàn toàn ẩn trong chiếc áo choàng đen, người bên cạnh lại là một lão già cao lớn, đôi mắt lạnh lùng vẫn sáng ngời trong đêm, mái tóc dài màu xám xõa ra sau đầu, thân hình vạm vỡ ẩn dưới bộ y phục màu đen.
Trên ngực mỗi người bọn họ đều có hoa văn đốm lửa màu trắng.
"Đi thôi, ta sẽ tìm kiếm dựa trên tinh thần lực của hắn, hắn chạy khộng thoát đâu." Người đàn ông gầy gò mặc đồ đen hừ lạnh một tiếng, trên người hắn phóng ra một đạo vầng sáng màu tím đậm. Lớp quầng sáng màu tím đậm này lan ra phía ngoài như gợn sóng Trong quá trình khuếch tán, Hoắc Vũ Hạo sớm đã rời khỏi hướng đó, xuất hiện những gợn sóng mờ nhạt.
"Hả? Tên này dường như có khả năng dịch chuyển tức thời. Cách đó năm mươi mét mới phát hiện tung tích của hắn. Đáng tiếc là hắn đã gặp phải ta. Hừ hừ. Chúng ta đuổi theo hắn thôi. " Nói xong, người đàn ông gầy gò mặc đồ đen lập tức lao lên không trung với tốc độ nhanh như tia chớp, đuổi theo Hoắc Vũ Hạo về hướng hắn rời đi.
Lão già theo sát phía sau, kiễng chân trên mặt đất, trên người phát ra bạch quang mạnh mẽ. Đồng thời, từ dưới chân lão xuất hiện chín hồn hoàn.
Chín hồn hoàn của lão có màu sắc rất quái dị, hai chiếc màu vàng, hai chiếc màu tím và năm chiếc màu đen. Nghe nói đây là tỷ lệ màu sắc của hồn hoàn bình thường, nhưng trên mỗi hồn hoàn lại có một lớp màu xám, khiến quầng sáng vốn sáng sủa của chúng trở nên ẩm đạm hơn rất nhiều. Đặc biệt là năm hồn hoàn màu đen đó, nếu không có sự hiện diện thân thể của ông ta thì chúng đã bị bỏ qua.
Không còn nghi ngờ gì nữa, lão già này là một vị cường giả ở cấp Phong Hào Đấu La. Xung quanh người đàn ông gầy gò mặc đồ đen có một vầng sáng bị bóp méo, trong đó cũng có các màu vàng, tím và đen, nhưng không rõ hắn có bao nhiêu hồn hoàn.
Hai bóng người nhanh chóng đuổi theo một hướng. Chẳng mấy chốc, họ đã đuổi đến hồ nước nhỏ, nơi mà Hoắc Vũ Hạo ẩn náu.
Cung điện Thiên Hồn Đế quốc tuy rất lớn nhưng chỉ đối với lĩnh vực kiến trúc. Đối với những hồn sư cường giả như Hoắc Vũ Hạo, rất nhanh đã di chuyển tới khu vực giáp ranh khi sử dụng toàn bộ sức mạnh bản thân.
Hoắc Vũ Hạo đã tới hồ nhỏ, nếu tiến về phía trước, hắn sẽ đi vào phạm vi của các loại thăm dò hồn đạo khí nằm ở bên ngoài cung điện. Thăm dò tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo vẫn luôn thực hiện. Bởi vì trước đó đã do thám toàn diện nên hắn đã biết rõ kết giới tinh thần ở đâu. Lúc này, chỉ cần hắn duy trì kĩ năng để vượt qua ba nơi có kết giới, thì hầu hết toàn bộ cung điện sẽ nằm trong phạm vi thăm dò tinh thần của hắn.
Đương nhiên, hắn cũng phát hiện ra hai người đang đuổi theo mình. Tốc độ của họ cực kỳ nhanh. Lão già hiển nhiên là một cường giả cấp Phong Hào Đấu La, về phần người đàn ông gầy gò mặc đồ đen, thăm dò tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo không thể xác định rõ, nhưng xét theo sự biến động trong hồn lực và tinh thần lực của hắn, cho dù hắn không phải là một Phong Hào Đấu La, ít nhất cũng là Hồn Đấu La.
Tà hồn sư? Khóe miệng Hoắc Vũ Hạo hiện lên một nụ cười lạnh. Ngay sau đó, hắn lao thẳng về phía bức tường cung điện. Vào lúc này, hắn ta dường như đã hoàn toàn phớt lờ việc những hồn đạo khí thăm dò sẽ tìm thấy mình.
“Tít tít tít!” Âm thanh báo động chói tai gần như vang lên ngay sau đó và toàn bộ cung điện bắt đầu chuyển động. Trên bầu trời, xuất hiện những tia sáng lờ mờ, hiển nhiên kèm theo hồn đạo khí thăm dò độ cao đang quét về hướng này.
Không chỉ vậy, từng tia hồn đạo từ trên tường cung bắn ra, tất cả đều quét về phía này. Về mặt phòng ngự, sau khi chiếm giữ cung điện của Thiên Hồn Đế quốc, Nhật Nguyệt Đế quốc có thể xây dựng được một công trình kiến trúc như vậy trong thời gian ngắn, quả thật không dễ dàng.
Hoắc Vũ Hạo trên mặt hiện ra một tia hàn quang, thân thể xoay giữa không trung, thúc đẩy hồn đạo khí phía sau sáng lên, trong nháy mắt lao ra con đường bên ngoài bức tường của cung điện. Hồn kỹ mô phỏng đã được kích hoạt hoàn toàn và bóng dáng của hắn biến mất ngay lập tức.
Cho dù có hồn đạo khí dò xét tầm cao có thể phát hiện chấn động, nhưng cũng cần có thời gian để huy động bọn chúng. khi chúng tới nơi, Hoắc Vũ Hạo chạy từ sớm rồi. Nếu muốn trực tiếp theo dõi hắn, dưới ảnh hưởng của hồn kỹ mô phỏng, căn bản là không thể.
Cũng ngay lúc này có hai thân ảnh đang nhanh chóng đuổi theo hắn. Ngay khi họ bay qua hồ nước nhỏ, cũng là con đường Hoắc Vũ Hạo đã chạy trốn thì có một tiếng nổ dữ dội vang lên.
"Ầm ầm--"
Giống như vô số hồn đạo pháo được giấu trong phạm vi hồ nước nhỏ, tiếng nổ kinh hoàng gần như khiến cả Thiên Đấu Thành nghe thấy. Trong tiếng nổ dữ dội, hồ nước nhỏ rộng hơn 500 mét vuông như biến thành quả bom đáng sợ nhất. Vô số mảnh băng bắn tung tóe, sức công phá lớn gần như mang toàn bộ băng kết ở hồ nước bay lên trời.
Vụ nổ xảy ra quá đột ngột và không hề có cảnh báo trước khi nó bắt đầu. Khi vụ nổ khủng bố xảy ra, người đàn ông gầy gò mặc đồ đen và lão già không kịp trở tay mà giật nảy người. Bọn họ đều là thuần hồn sư, không phải hồn đạo sư, cũng không có bất kỳ hồn đạo khí phòng ngự nào. Khi một vụ nổ dữ dội xảy ra, tất cả những gì họ có thể làm là kịp thời điều động hồn lực chống cự theo bản năng. Cơ thể của họ bay lên trời gần như ngay lập tức.
Sức mạnh bùng nổ khủng khiếp như giếng nước phun thẳng lên trời, diện tích của hồ nhỏ gần như ngay lập tức mở rộng gấp năm lần. Một khu vực rộng lớn các tòa nhà xung quanh đã bị hư hại bởi lực nổ khủng khiếp, thậm chí một diện tích rộng của bức tường cung điện kiên cố cũng bị thổi bay.
Sức mạnh của vụ nổ này ít nhất tương đương với một đòn toàn lực từ băng hệ cấp bậc Đấu La. Hoắc Vũ Hạo mặc dù bản thân là Hồn Thánh, nhưng hắn chỉ ở đây không tới nửa giờ, tiêu hao lượng lớn hồn lực để hoàn thành Băng Bạo Chi Thuật. Toàn bộ quá trình hắn đã bỏ ra rất nhiều tâm sức..
Tình hình hiện tại chính là kết quả mà hắn muốn.
Vầng sáng méo mó quanh cơ thể xung quanh cơ thể của tên hồn sư gầy gò biến mất hoàn toàn sau vụ nổ kinh hoàng kia, lộ ra tám hồn hoàn. Hắn đã phun ra máu khi đang lơ lửng trên không trung.
Trước đó, khi Hoắc Vũ Hạo đang đào tẩu, hắn đã tính toán một kế hoạch vẹn toàn khi bay qua mặt hồ. Để truy đuổi hắn bằng cách theo dõi chấn động linh hồn, người đàn ông mặc đồ đen gầy gò này đương nhiên phải đi theo đường trốn thoát của hắn. Vì vậy, họ dường như đã ở trung tâm vụ nổ, hoàn toàn bị Băng Bạo thuật hất văng lên trời.
Tình trạng của lão già cấp Đấu La ổn hơn một chút. Mặc dù mất cảnh giác song với thực lực mạnh mẽ của mình, hắn có thể vô hiệu hóa phần lớn chấn động trong nháy mắt. Người gầy mặc đồ đen không may mắn như vậy, hắn chỉ là cường giả cấp hồn đấu, hơn nữa cũng là hệ tinh thần, năng lực phòng ngự không phải sở trường của hắn. Vì vậy, dưới vụ nổ lớn bất ngờ này, hắn lập tức bị trọng thương, hai chân trực tiếp bị đứt đoạn, hồn lực trong cơ thể cũng rối loạn.
Cơn đau dữ dội khiến hơi thở của người đàn ông gầy gò mặc đồ đen trở nên rối loạn, hắn gào thét trong không trung. Máu hắn từ thất khiếu dường như đồng thời phun ra, may mắn là tu vi của hắn đủ mạnh, không bị nổ tung thành từng mảnh trong vụ nổ khủng bố kia. Nếu chỉ là Hồn Thánh, có lẽ hắn đã sớm mất mạng khi đối mặt với chiêu thức Băng bạo thuật của Hoắc Vũ Hạo.
Lão già cấp Phong Hào Đấu La cũng bị vụ nổ làm cho tối tăm mặt mày, mặc dù không bị gãy xương hay đứt gân nhưng y phục tơi tả. Lão ở trên không trung phun ra một ngụm máu. Máu nhanh chóng kết thành băng trong không khí và rơi xuống.
Lão cùng người gầy mặc đồ đen đều là tà hồn sư, bản thân chịu ảnh hưởng của năng lượng tà ác, xưa nay rất ích kỷ. Lúc này lão ta đương nhiên không thèm để ý tới kẻ đang trọng thương kia. Trong khi ổn định cơ thể trên không, hắn nhanh chóng thi triển hồn kỹ phòng thủ, che giấu toàn bộ cơ thể trong một lớp sương mù dày đặc màu xám và nhanh chóng rút lui.
Đương nhiên, người gầy mặc đồ đen không có năng lực thích ứng, bị thương nặng, thân thể đã từ trên cao rơi xuống, hắn khoa tay múa chân cố gắng dùng hồn lực để khống chế cơ thể, nhưng lại không lường trước được sự việc sắp xảy ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook