Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1003: Băng bạo thần kỹ (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Hoắc Vũ Hạo ngồi khoanh chân trên giường, tính toán một hồi cũng không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn, nghĩ bụng: Xem ra chỉ có thể tìm biện pháp bắt một tà hồn sư, sau đó lục soát kí ức của hắn.
Có kế hoạch thì cũng sẽ có mục tiêu. Sau khi Hoắc Vũ Hạo cân nhắc một lúc, hắn bắt đầu hoàn thiện kế hoạch của mình.
Nếu muốn tìm một vị Tà Hồn Sư, ở trong cung điện chắc chắn dễ dàng nhất tìm được. Nhưng hắn vừa mới làm ầm ĩ trong cung, lúc này nhất định đang canh phòng nghiêm ngặt Làm thế nào để bắt được một Tà hồn sư trong tình huống này? Điều này đã trở thành một vấn đề lớn.
Hơn nữa, tà hồn sư bị bắt không được quá yếu, nếu không sẽ rất khó biết được tin tức của thánh nữ.
Sau khi có kế hoạch cơ bản, Hoắc Vũ Hạo dần dần tiến vào trạng thái thiền định, bắt đầu tu luyện, tiếp tục hấp thu tinh hoa Huyền Băng Tuỷ trong cơ thể.
Hấp thu tinh hoa Huyền Băng Tủy hàng nghìn năm, gần đây sau mỗi lần ngồi thiền, hắn đều có thể cảm nhận được tu vi của mình tăng vọt, tiến bộ cực kỳ nhanh chóng. Hồn lực trong cơ thể không ngừng phát triển, càng ngày càng tiến gần tới cấp Hồn Đấu La. Nếu không phải điều kiện không cho phép, hắn thật sự muốn kiểm tra tu vi hồn lực hiện tại của mình. Theo ước tính của hắn, ít nhất phải ở cấp 77 trở lên. Nói cách khác, sau khi ra ngoài lần này, chỉ riêng hồn lực của hắn đã tăng lên hơn ba cấp. Đây đúng là thu hoạch rất lớn.
Sáng sớm hôm sau, Hoắc Vũ Hạo trước tiên tiến vào vong linh bất vị diện của hắn, đưa thức ăn cho ba con gấu, sau đó xuất hiện ở trên đường, di chuyển về phía hoàng cung.
Đi trên đường, hắn chăm chú lắng nghe, quả nhiên nghe thấy rất nhiều người đang thảo luận về tiếng ồn ào phát ra từ hoàng cung tối qua. Nghe nói, xung quanh cung điện hiện đang giới nghiêm.
Hoắc Vũ Hạo đi về phía cung điện, dạo một vòng khu vực lân cận rồi mới quay lại.
Sau khi thám thính một vòng, hắn đã có phát hiện. Người phụ trách Thiên Đấu Thành ở Nhật Nguyệt Đế quốc vẫn rất lý trí. Không có lệnh phong tỏa hay thiết quân luật nào được áp đặt trên toàn thành vì những gì xảy ra đêm qua. Khu vực duy nhất nằm trong tình trạng giới nghiêm thực sự là con phố nơi hắn ẩn thân vào thời điểm đó. Bởi vì bức tường cung điện ở đó đã bị nổ tung và hiện đang được sửa chữa. Mặt khác, ít nhất là từ bên ngoài nhìn vào, mọi thứ bên trong cung điện trông vẫn bình thường. Hắn không sử dụng tinh thần lực để thăm dò bên trong cung điện.
Đêm qua hắn đã thi triển ra tinh thần lực cường đại, đối thủ không thể không đề phòng, bất kỳ loại kết giới tâm linh nào đều có thể sẽ được sử dụng trực tiếp. Tiến hành thăm dò tinh thần vào lúc này chắc chắn là tự chui đầu vào lưới. Hoắc Vũ Hạo mặc dù không hoàn toàn tin rằng Nhật Nguyệt Đế Quốc có biện pháp nào tốt có thể tìm được hắn, nhưng hắn tuyệt đối không muốn mạo hiểm.
Sau khi trở về khách sạn, Hoắc Vũ Hạo triệu hồi Băng Hùng Vương Tiểu Bạch từ vong linh bán vị diện của hắn.
Với thực lực của hắn, ở Thiên Đấu Thành thật sự là không đủ, nhưng có Tiểu Bạch trợ giúp thì lại khác. Hơn nữa, anh còn có những biện pháp khác.
"Ông ngoại, rốt cuộc đó là nơi vậy? Vui quá. Những bộ xương đó rất thú vị, nhưng sao nhìn thấy cháu lại bỏ chạy!" Tiểu Bạch nhiệt tình nói.
Có hắn ở trong vị diện, Hoắc Vũ Hạo không bố trí kết giới mà cho phép đưa Đại Mao và Nhị Mao đi chơi trong vong linh bán vị diện.
Năm ấy, sau khi Tử Linh Thánh Pháp Thần Vong Linh Thiên Tai Y Lai Khắc Tư xây dựng bán vị diện này các vong linh sinh vật trong đó đã có thể tự tiến hóa và sản sinh. Ngay cả Hoắc Vũ Hạo hiện tại cũng không biết nguồn gốc của nguồn năng lượng đó, theo ký ức mà Y Lai Khắc Tư để lại cho hắn thì nó hẳn cũng đến từ sức mạnh của không gian. Về phần Y Lai Khắc Tư làm như thế nào, một chút đầu mối hắn cũng không có. Nó dường như là một sức mạnh thuộc về một thế giới khác, trừ khi tu vi của hắn có thể đạt tới trình độ Y Lai Khắc Tư, nếu không, chỉ dựa vào mò mẫm thì chẳng thể nào tìm được manh mối.
Hoắc Vũ Hạo nói: "Đó là bán vị diện mà lão sư để lại cho ta, nó thuộc về một không gian song song với thế giới của chúng ta, chỉ có ta mới có thể mở được. Nếu người thích ở đó, ta có thể cho ngươi vào thêm vài lần nữa. Nhưng bây giờ chúng ta có việc phải làm. Ngươi phải thực hiện nó theo kế hoạch của ta."
Lúc này, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu nói cho Băng Hùng Vương kế hoạch của mình. Hắn biết rằng Băng Hùng Vương khá chính trực và sẽ không thể nhớ được một kế hoạch quá phức tạp nên hắn đã giao nhiệm vụ cho Băng Hùng Vương càng đơn giản càng tốt. Còn những việc phức tạp đó thì hắn tự mình làm.
Sau khi kế hoạch được sắp xếp xong, Hoắc Vũ Hạo và Băng Hùng Vương ở lại khách sạn nghỉ ngơi.
Hai ngày sau.
Đường phố của Thiên Đấu Thành vẫn rất sôi động, khi đó đã là chạng vạng. Trời vừa tối, chính là lúc các khách sạn và nhà hàng buôn may bán đắt. Đường phố tấp nập người qua lại, ngoại trừ những người về nhà, hầu hết mọi người đều đổ xô đến các địa điểm ăn uống.
Hoắc Vũ Hạo chậm rãi đi ở trong đoàn người, sau hai ngày quan sát, trong cung dường như đã hoàn toàn trở nên yên tĩnh. Bức tường cung điện bị hư hỏng đã được sửa chữa. Về phần tình huống bên trong cung điện, hắn chưa bao giờ thông qua tinh thần lực thăm dò để quan sát. Hôm nay chính là thời điểm để hành động.
Từ xa đã nhìn thấy cung điện, Hoắc Vũ Hạo tự nhiên đi đến đó, sau đó ngồi xuống một quán ăn nhỏ cách cung điện không xa, gọi một ít đồ ăn, một mình ngồi đó, lặng lẽ ăn uống rồi đứng dậy.
Lúc này, một bóng người lặng lẽ đi ra ngoài bức tường cung điện ở bên cạnh cung điện. Xung quanh cơ thể hắn, ánh sáng tự nhiên bị bóp méo, hoàn toàn tiến vào trạng thái tàng hình trong không khí. Ngay khi hắn đang di chuyển, với anh sáng hạn chế, có thể mơ hồ nhìn thấy một vệt sáng méo mó lóe lên trong không khí.
Nếu hắn xuất đầu lộ diện vào lúc này, tất cả những người nhìn thấy hắn đều sẽ sửng sốt, bởi vì hắn cũng chính là Hoắc Vũ Hạo.
Hoắc Vũ Hạo nhẹ nhàng kiễng chân rồi bay lên không trung và ở ngay bên trên tường cung điện. Lặng lẽ triển khai hồn kỹ tinh thần lực thăm dò, hắn liền xem xét bên trong bức tường cung điện.
Quả nhiên, đúng như hắn dự đoán, bố trí phòng thủ trong cung điện chẳng cso gì khác biệt. Xét cho cùng, việc sắp xếp hồn đạo khí thăm dò tinh thần lực cùng hồn đạo khí dò xét sóng lẫn nhiệt độ là điều không thực tế. Cung điện lớn như vậy, đi đâu mới có thể tìm được nhiều hồn đạo khí thăm dò tinh thần như vậy?
Cũng ngay sau khi phát hiện được hồn đạo khí thăm dò dao động, Hoắc Vũ Hạo lặng lẽ lẻn vào cung điện, hướng về phía sâu trong cung.
Tuần tra binh sĩ số lượng cũng không tăng lên, có lẽ Nhật Nguyệt đế quốc cho rằng binh lính bình thường đối với Phong Hào Đấu La không có tác dụng.
Hoắc Vũ Hạo không ngừng tiến vào bên trong, mọi việc dường như đều diễn ra suôn sẻ. Khả năng thăm dò tinh thần của hắn luôn ở trong phạm vi cách bản thân khoảng trăm mét và không tiến hành thăm dò trên quy mô lớn.
Khi còn cách trung tâm cung điện khoảng năm trăm mét, hắn dừng lại, lặng lẽ trốn vào một góc tối.
Lúc này, trong không khí dần dần xuất hiện một làn gió. Ngay sau đó trên bầu trời, những bông tuyết bắt đầu rơi.
Lúc đầu chỉ có vài bông tuyết, dần dần gió bắt đầu thổi mạnh và bông tuyết ngày càng nhiều. Những bông tuyết lớn bị gió mạnh thổi bay, giống như những lưỡi dao trong không trung. Chỉ trong chốc lát, toàn bộ cung điện Thiên Hồn Đế quốc gần như bị bao phủ hoàn toàn bởi cơn bão tuyết.
Kỳ lạ thay, trận bão tuyết này chỉ bao phủ hoàng cung và không xuất hiện ở những nơi khác của Thiên Hồn Đế quốc.
Lúc này, dân chúng đi ngang qua cách cung điện không xa đều bị cảnh tượng này chấn động, đây là lần đầu tiên bọn họ phát hiện ra cung điện Thiên Hồn Đế quốc thực sự bị bao phủ bởi một trận bão tuyết. Bạn biết đấy, thời tiết như bão tuyết chỉ xảy ra ở vùng Cực Bắc. Thiên Đấu Thành tuy tương đối gần phía bắc và có thể có tuyết vào mùa đông nhưng bão tuyết là điều tuyệt đối không thể xảy ra.
Trận bão tuyết mạnh đến mức những bông tuyết va vào các tòa nhà cung điện, thỉnh thoảng tạo ra những âm thanh ma sát chói tai. Cung điện trở nên hỗn loạn, nhiều binh sĩ tuần tra bị thương do bão tuyết bất ngờ. Hơn nữa, nhiệt độ trong cung điện cũng bắt đầu giảm mạnh do bão tuyết. Từ nhiệt độ ban đầu khoảng mười độ, nó nhanh chóng giảm xuống âm hai mươi độ. Thời tiết lạnh giá khắc nghiệt này ngay lập tức khiến sự hỗn loạn trong cung điện càng trầm trọng hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook