Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 1092: Thể hiện thực lực (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

"Được rồi, đều là chuyện đã cũ, không nhắc tới nữa. Đi thôi, xem tinh thần lực của ngươi có chỗ nào thần kỳ hay không. Lại nói, Bản Thể Tông bọn ta cũng rất am hiểu về phương diện vận dụng tinh thần lực. Nhưng so với ngươi đúng là có sự chênh lệch không nhỏ, chỉ với phần tinh thần lực này, ngươi đã đạt đến trình độ Phong Hào Đấu La rồi, hoàn toàn có tư cách cùng chúng ta tiến hành chiến dịch lần này."

Tu vi và nhãn lực của Độc Bất Tử là không phải bàn cãi, hắn mặc dù chỉ cảm nhận tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, nhưng có thể lập tức đưa ra những phán đoán vô cùng chính xác.

"Được, để ta dẫn đường." Hoắc Vũ Hạo vừa nói vừa kéo tay Đường Vũ Đồng, hai người đồng thời phóng lên, cũng không phóng thích võ hồn mà dùng hồn lực để kích hoạt phi hành hồn đạo khí phía sau lưng. Hồn đạo khí mở rộng đôi cánh, từ từ bay lên không trung.

Mười lăm vị Phong Hào Đấu La khác cũng lần lượt phóng lên, nhưng khi bay lên không trung, bọn hắn lại cảm nhận được một cảnh tượng kỳ lạ. Bọn hắn kinh ngạc phát hiện ra rằng thông qua tinh thần cộng hưởng, Hoắc Vũ Hạo thực sự đã đưa ra một bản đồ lộ trình phi hành vào trong đầu bọn hắn, mà lộ trình của mỗi người là khác nhau. Những vị phong hào Đấu La này theo lộ trình vạch sẵn mà bay lên, lập tức tạo thành một vòng tròn giữa không trung, bao phủ Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng ở trung tâm.

“Phân tâm khống chế, rất tốt.” Độc Bất Tử lại lên tiếng khen ngợi, không hề giấu diếm sự tán thưởng của mình đối với Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo gật đầu với hắn, lần nữa dùng tinh thần lực truyền đạt chính xác lộ trình cho từng vị Phong Hào Đấu La.

Mọi người đồng thời phi hành, dưới sự chỉ huy của Hoắc Vũ Hạo, bay thẳng về hướng Nhật Nguyệt Đế Quốc.

Ngay khi bọn hắn vừa bay lên, không khí xung quanh liền vặn vẹo thành những gợn sóng nhẹ, toàn bộ mười bảy người đều lặng lẽ biến mất giữa không trung.

Bất ngờ này nối tiếp bất ngờ khác. Tất cả những vị phong hào đấu la này đều cảm thấy mắt mình dần mờ đi, sau đó bóng dáng của những người khác liền biến mất, nhưng kỳ lạ thay, trong tâm trí của mỗi người, thông qua tinh thần tham trắc cộng hưởng của Hoắc Vũ Hạo, bọn hắn vẫn có thể cảm nhận chính xác vị trí của những người còn lại. Nói cách khác, những gì nhìn thấy trong tâm trí thông qua tinh thần cộng hưởng hoàn toàn khác với những gì bọn hắn nhìn thấy bằng mắt thường.

Đây là… năng lực tàng hình quần thể sao?

Độc Bất Tử cố gắng sử dụng tinh thần lực để cảm nhận những người đang tàng hình, nhưng lần này, Bản Thể Đấu La thực sự bị làm cho kinh hãi. Bởi vì ngay cả hắn, nếu muốn cảm nhận vị trí cụ thể của những người khác cũng cần phải giải phóng tinh thần lực của bản thân đến mức tối đa, hơn nữa sau đó còn phải căn cứ vào vị trí chính xác do tinh thần tham trắc cộng hưởng của Hoắc Vũ Hạo cung cấp thì mới phát hiện ra một chút manh mối, cảm nhận được một luồng dao động tinh thần lực mơ hồ.

Về phần những người khác, kể cả Thiên Dương Đấu La, bọn hắn căn bản không thể cảm nhận được điều gì. Mọi người dường như đều đã tan biến vào trong hư không.

Lúc này trong lòng Thiên Dương Đấu La đã không còn chút khinh thường nào đối với Hoắc Vũ Hạo nữa, chỉ là những gì hắn đã làm được cho đến hiện tại, tuyệt đối là có tác dụng lớn hơn cho chiến dịch so với bất kỳ vị phong hào Đấu La nào khác ở đây. Với năng lực tàng hình quần thể này, bọn hắn có thể đến được Nhật Nguyệt Đế Quốc mà không tốn bao nhiêu công sức. Hơn nữa, việc rút lui sau khi hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều. An toàn lại càng thêm phần đảm bảo.

Mời Sử Lai Khắc Học Viện phái Hoắc Vũ Hạo tham gia chiến dịch lần này kỳ thực là do Bạch Hổ Công Tước đề nghị. Bởi vì Bạch Hổ Công Tước là người biết rõ nhất năng lực trinh sát, dò xét và ẩn thân cường đại của Hoắc Vũ Hạo.

Hiện tại, tất cả các vị phong hào Đấu La ở đây đều đang tán dương quyết định lần này của Bạch Hổ Công Tước. Sự khinh thường trước đây giờ đã không còn, thay vào đó là sự hiếu kỳ về người trẻ tuổi Hoắc Vũ Hạo này.

Tốc độ bay về phía trước dần dần tăng lên dưới sự khống chế của Hoắc Vũ Hạo, độ cao cũng càng lúc càng tăng.

Sau đó mọi người đều cảm nhận thấy tinh thần tham trắc của Hoắc Vũ Hạo được kéo dài ra xa. Lúc đầu bọn hắn cũng không có cảm giác gì nhiều, nhưng khi thần niệm của Hoắc Vũ Hạo đạt tới khoảng cách hơn ba ngàn mét, mọi người mới không khỏi cảm thấy chấn động.

Trước đó bọn hắn còn cho rằng Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử có hơi cường điệu khi nói rằng tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo đã đạt đến trình độ phong hào Đấu La, nhưng hiện tại bọn hắn đều đã hiểu, Độc Bất Tử không hề phóng đại chút nào. Làm sao có thể sử dụng tinh thần tham trắc trên quy mô lớn như vậy, nếu không sở hữu tinh thần lực cấp bậc Phong Hào Đấu La chứ?

Nhưng ba ngàn mét thực ra cũng chỉ là sự khởi đầu. Tiếp theo là bốn nghìn mét, năm nghìn mét và sáu nghìn mét. Khi năng lực tinh thần tham trắc của Hoắc Vũ Hạo đã lan rộng tới một vạn mét. Bản thể Đấu La Độc Bất Tử không nhịn được mà nói: "Tiểu tử, tinh thần lực của ngươi đã đạt tới cấp độ siêu cấp đấu la rồi!"

Hoắc Vũ Hạo khẽ mỉm cười, đáp: "Tiền bối quá khen, ta chỉ là dùng hồn kỹ làm ra một ít chiêu trò thôi."

Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử mỉm cười, cũng không nói gì thêm.

Hồn kỹ thì đúng là hồn kỹ, nhưng là hồn kỹ trăm vạn năm! Khi tu vi càng tăng cao, Hoắc Vũ Hạo càng có thể cảm nhận rõ ràng hồn kỹ trăm vạn năm mà Thiên Mộng Ca truyền cho hắn cường đại đến mức nào. Bốn hồn kỹ trăm vạn năm này có thể nói là đã đặt nền móng cho toàn bộ linh mâu võ hồn của hắn.

Hoắc Vũ Hạo tuy rất khiêm tốn, nhưng lúc này đã không còn ai dám coi thường hắn. người đã đạt đến cấp độ Phong Hào Đấu La, sớm đã có được nhãn quang thông suốt, mặc dù không biết sức chiến đấu của Hoắc Vũ Hạo có thể mạnh đến mức nào, nhưng ít nhất có thể khẳng định tiềm năng tương lai của người trẻ tuổi này là vô hạn.

Chẳng bao lâu sau, năng lực tinh thần tham trắc ở cự ly cực xa của Hoắc Vũ Hạo đã phát huy tác dụng, nhờ vào tinh thần tham trắc cộng hưởng mà tất cả các vị phong hào đấu la này đều có thể cảm nhận được, dày đặc đủ các loại tham trắc hồn đạo khí khác nhau đã xuất hiện trong phạm vi dò xét của Hoắc Vũ Hạo.

Những kiện tham trắc hồn đạo khí này dường như bao phủ cả một vùng không phận từ ba nghìn đến năm nghìn mét, bọn chúng dò xét đủ bốn phương tám hướng, một số loại tham trắc hồn đạo khí gần như bao phủ hoàn toàn không gian dưới năm nghìn mét.

Hiệu quả của việc Hoắc Vũ Hạo dẫn các phong hào Đấu La cùng bay lên cao bây giờ mới thực sự lộ ra, ngoài việc bay lên cao thì không còn cách nào khác, ngoại trừ phi hành ở khu vực siêu cao, dường như không còn phương pháp nào để đi qua nơi này mà không bị phát hiện nữa.

Vượt biên chắc chắn chính là chuyện khó khăn nhất, và mọi người cũng đều hiểu điều này. Tất cả bọn hắn đều tiếp tục bay lên dưới sự hướng dẫn của tinh thần tham trắc cộng hưởng của Hoắc Vũ Hạo.

Những người có thể tham gia vào lần hành động này là những người đứng đầu trong giới hồn sư của mỗi quốc gia. Không có ai ở cấp chín mươi, ít nhất bọn hắn đều là Phong Hào Đấu La trên cấp chín mươi ba. Một nửa trong số đó còn ở cấp độ Siêu Cấp Đấu La.

Vì vậy, độ cao năm ngàn mét căn bản không thể làm khó được bọn hắn.

Tuy nhiên, Hoắc Vũ Hạo vẫn chưa thỏa mãn với độ cao này, sau khi vượt qua năm nghìn mét, hắn vẫn tiếp tục dẫn theo mọi người tiếp tục bay cao hơn lên không trung.

Vượt qua năm ngàn mét, về cơ bản chính là nhân loại cấm khu rồi, càng bay lên cao, chênh lệch tu vi của mọi người càng dần dần lộ rõ.

Những phong hào đấu la ở cấp độ siêu cấp đấu la hầu như không mấy thay đổi, trong khi tốc độ bay của những người chưa đạt đến siêu cấp đấu la thì đã bắt đầu chậm lại.

Tuy nhiên, điều khiến bọn hắn kinh ngạc là Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng vẫn đang nắm tay nhau mà bay, không vì giá lạnh và không khí loãng mà giảm tốc độ, trông tình huống của bọn hắn cũng tương tự như những vị Siêu Cấp Đấu La khác.

Bọn hắn lại một lần nữa khiến mọi người phải chấn kinh, tiếp tục dẫn đầu cả đoàn, chỉ sau khi độ cao vượt quá sáu ngàn mét, Hoắc Vũ Hạo mới ngừng bay lên, dẫn theo mọi người bay thẳng về phía Nhật Nguyệt Đế Quốc.

Hoắc Vũ Hạo hiện tại đã là hồn đạo sư cấp chín. Về các loại tham trắc hồn đạo khí, hắn và Hiên Tử Văn trong hai năm qua cũng đã tiến hành một loạt nghiên cứu, vì vậy bọn hắn rất quen thuộc với đống tham trắc hồn đạo khí này. Tham trắc hồn đạo khí trên không chỉ có thể dò xét hướng xuống dưới. Cực ít loại có thể phát hiện đồng thời cả bên dưới lẫn bên trên. Nhưng nếu bắt gặp những loại ấy thì sẽ cực kỳ nguy hiểm cho mọi người. Vì vậy, Hoắc Vũ Hạo chỉ đành tiếp tục tăng độ cao.

Vượt quá năm nghìn mét, hiệu quả của đống tham trắc hồn đạo khí kia đều sẽ giảm đi không ít, thậm chí tham trắc hồn đạo khí dò xét siêu cao cũng vậy. Mặc dù đã hai năm trôi qua, nhưng thời gian hai năm vẫn chưa đủ để tham trắc hồn đạo khí có thể đạt đến trình độ cao hơn.

Vì vậy, theo phán đoán của Hoắc Vũ Hạo dựa trên tinh thần tham trắc, dù là tham trắc hồn đạo khí đất đối không hay là trên không, vẫn chưa đủ để dò xét độ cao hơn sáu ngàn mét này.

Những vị Siêu Cấp Đấu La kia vẫn rất bình thản, đồng thời cũng hỗ trợ cho các Hồn Sư cấp bậc Phong Hào Đấu La tiếp tục bay lên tầm cao hơn, hướng thẳng về lãnh thổ của Đế Quốc Nhật Nguyệt.

Bội phục, hai từ này bắt đầu xuất hiện trong nội tâm tất cả các vị Phong Hào Đấu La ở đây. Một mặt là năng lực trinh sát và ẩn nấp mà Hoắc Vũ Hạo sử dụng, mặt khác chính là thực lực tuyệt đối mà hai người bọn hắn đã thể hiện.

Dù là Phong Hào Đấu La cấp chín mươi ba, sau khi đạt tới độ cao sáu ngàn mét cũng phải lộ ra vẻ chật vật, nhưng từ đầu đến cuối, Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng lại tỏ ra rất tùy hứng, hơn nữa, đừng quên, Hoắc Vũ Hạo là hồn sư chuyên về khống chế, và thậm chí còn đang phải khống chế tất cả những cường giả cấp độ Phong Hào Đấu La này.

Nhất tâm nhị dụng, phải chia tâm trí ra để làm hai nhiệm vụ mà vẫn có thể phi hành ung dung điềm tĩnh ở độ cao như vậy, cũng đã chứng minh đầy đủ thực lực của Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng rồi.

Đương nhiên, những vị Phong Hào Đấu La này lại không biết, phía sau Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng chính là một cặp phi hành hồn đạo khí cấp chín! Cặp phi hành hồn đạo khí này cho phép bọn hắn tiết kiệm rất nhiều hồn lực, đồng thời bay cực cao.

Thiên Dương Đấu La lúc này đã hoàn toàn kinh hãi, không những không còn khinh thường Hoắc Vũ Hạo cùng Đường Vũ Đồng, thậm chí còn cẩn thận đối đãi với bọn hắn.

Nói chung, nếu muốn bay ở độ cao hơn năm ngàn mét thì ít nhất phải đạt đến cấp độ Phong Hào Đấu La, và trên năm ngàn mét, cứ mỗi một trăm mét thì lại là một cấp độ khó mới. Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng thực sự đã bay tới sáu ngàn mét mà không cần ai giúp đỡ, mặc dù phi hành hồn đạo khí của bọn hắn có chút đặc biệt, nhưng cũng đã thể hiện đầy đủ thực lực của bọn hắn rồi. Chí ít phải là Phong Hào Đấu La.

Bọn hắn mới bao nhiêu tuổi chứ? Bạch Hổ Công Tước từng nói quá, hắn dường như chỉ mới hơn hai mươi tuổi. Chuyện này đơn giản là không thể tưởng tượng được, cũng không dám nhìn vào sự thật. Sử Lai Khắc học viện kỳ ​​thực đã đào tạo ra một vị Phong Hào Đấu La ở tuổi đôi mươi, thật xứng đáng với danh tiếng học viện quái vật mà!

Trong lúc nhất thời, không chỉ Hoắc Vũ Hạo và Đường Vũ Đồng nhận được sự chú ý của tất cả chư vị Phong Hào Đấu La, mà địa vị của Sử Lai Khắc Học Viện trong lòng những người này cũng đã tăng lên rất nhiều, đều nhờ thực lực mà bọn hắn thể hiện ra.

Hoắc Vũ Hạo cũng không biết những thay đổi tâm lý này của chư vị Phong Hào Đấu La, nhưng vẫn có thể đoán được đôi phần, mặc dù hắn có thể chỉ huy những cường giả này với sự ủng hộ của Bản Thể Đấu La Độc Bất Tử, nhưng địa vị của bọn họ trong giới hồn sư thật sự quá cao, nếu không thể hiện ra chút thực lực thì khó lòng mà chấn nhiếp được bọn họ. Nhưng hiện tại, tất nhiên là không còn vấn đề gì nữa rồi.

Trên thực tế, không chỉ có bọn họ kinh ngạc, mà bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng ngạc nhiên trước tinh thần lực của bản thân.

Trải qua hai năm khổ luyện, hắn gần như không hề rời khỏi Sử Lai Khắc Thành, thậm chí còn hiếm khi bước ra khỏi Đường Môn. Đường Vũ Đồng trở lại bên cạnh hắn, mặc dù vẫn bị phong ấn thần bí kia ảnh hưởng, nhưng hắn đã có thể ở bên người mình yêu, hai năm nay tâm tư của Hoắc Vũ Hạo đã thông suốt, tu vi cũng được Hạo Đông Lực hỗ trợ, có thể nói hắn đã tiến bộ cực nhanh theo từng ngày.

Nhưng Hoắc Vũ Hạo luôn cho rằng thứ mà hắn tiến bộ, đa phần chỉ là hồn lực, mãi đến hôm nay hắn mới phát hiện ra, không biết từ lúc nào mà tinh thần lực của hắn đã tăng trưởng đến mức độ này rồi, cường đại đến mức ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy sợ hãi không dám tin.

Khi tinh thần tham trắc được giải phóng, hắn không hề cảm nhận được tinh thần lực của bản thân có chút tiêu hao nào, tất cả những gì cảm nhận được chỉ là tâm trí của hắn được mở rộng ra, như thể cả thế giới đều nằm trong sự khống chế của hắn vậy, loại cảm giác này rất mỹ diệu, đồng thời còn có chút huyền bí không thể diễn tả được. Vì vậy, trong lúc bất tri bất giác, hắn đã vô tình mở rộng phạm vi của tinh thần tham trắc lên đến hơn một vạn mét.

Dù trên trời hay dưới đất, tất cả những gì hắn muốn biết dường như đều có thể cảm nhận được, các tham trắc hồn đạo khí do Nhật Nguyệt Đế quốc triển khai trên không trung và dưới mặt đất đều nằm trong phạm vi cảm tri của hắn. Mà trong lúc cảm ứng, Hoắc Vũ Hạo còn kinh ngạc phát hiện, hắn thậm chí có thể cảm nhận được phạm vi dò tìm của đám hồn đạo khí kia.

Sở dĩ có thể cảm nhận được điều này là vì những dao động năng lượng do đám hồn đạo khí kia giải phóng ra, dù là loại tham trắc hồn đạo khí nào, thực chất cũng đều là dò xét thông qua năng lượng. Phạm vi mà một tham trắc hồn đạo khí chỉ dựa vào tầm nhìn có thể dò xét là quá nhỏ. Cho nên Nhật Nguyệt Đế Quốc mới nghiên cứu theo phương hướng chế tạo tham trắc hồn đạo khí dò xét theo nhiệt năng và chấn động.

Hiện tại Hoắc Vũ Hạo có thể cảm nhận được những dao động năng lượng này một cách rõ ràng, rồi dễ dàng dẫn dắt mọi người tránh khỏi nguy hiểm, vượt qua phạm vi dò xét của chúng, bay thẳng về phía nội địa Nhật Nguyệt Đế Quốc, tốc độ càng lúc càng nhanh. Độ cao sáu nghìn mét đã là giới hạn mà hầu như tất cả các loại tham trắc hồn đạo khí có thể đạt tới rồi.

Tuy nhiên, Hoắc Vũ Hạo cũng phát hiện ra, Nhật Nguyệt Đế Quốc kỳ thực có một loại tham trắc hồn đạo khí dò xét ở khoảng cách siêu xa từ mặt đất đến không trung, tham trắc hồn đạo khí này có thể phóng ra một chùm sóng năng lượng cực mạnh lao thẳng lên bầu trời, thậm chí có thể lên tới một vạn mét để tiến hành trinh sát. Tuy nhiên, nó cũng có một nhược điểm chí mạng, đó là nó chỉ có thể liên tục quét một chùm ánh sáng lên không trung, không thể thực hiện dò tìm theo khu vực được.

Hoắc Vũ Hạo dễ dàng hiểu được điều này. Giống như khi hắn sử dụng năng lực tinh thần tham trắc vậy, nếu chỉ tập trung dò xét một phương hướng, thì có thể thăm dò được khoảng cách rất xa, còn dò tìm theo khu vực rộng lớn thì ngược lại. Loại hồn đạo khí do Nhật Nguyệt Đế quốc phát triển này sử dụng sóng để thăm dò, tăng khoảng cách dò tìm nhưng lại hạn chế về phạm vi.

Tất nhiên, một kiện tham trắc hồn đạo khí như vậy sẽ không có nhiều tác dụng, nhưng nếu có nhiều thì lại khác, việc đan xen quét chéo vẫn sẽ có những tác dụng nhất định. Nhưng bây giờ xem ra, số lượng loại hồn đạo khí này ở Nhật Nguyệt Đế Quốc cũng không nhiều, cho nên bọn hắn cũng không gặp phải quá nhiều phiền toái.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...