Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 1106: Chiến thuật nhảy vọt (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Nửa tiếng sau, Bối Bối, Trương Nhạc Huyên cùng những người khác đã đến nơi, Hải Thần Các hội nghị nhanh chóng được tổ chức.
Hoắc Vũ Hạo lại lần nữa nói ra kế hoạch cho Huyền lão cũng những người khác nghe.
Sau khi nghe được chiến thuật táo bạo của hắn, các trưởng lão của Hải Thần Các đều sửng sốt. Hơn nữa, trong số chư vị trưởng lão, không phải ai cũng biết chuyện Hoắc Vũ Hạo sở hữu vong linh bán vị diện.
"Vũ Hạo, làm sao ngươi có thể đảm bảo đám vong linh sinh vật bên trong vong linh bán vị diện của ngươi sẽ không tấn công người của chúng ta? Ngươi có thể bảo đảm điều này trong suốt thời gian diễn ra chiến dịch không? Phải biết, ngươi còn phải phi hành phía ngoài vị diện để đến được Nhật Nguyệt Đế Quốc nữa, nếu có chuyện gì xảy ra bên trong vong linh bán vị diện thì đúng là một trò cười."
Hoắc Vũ Hạo nói: "Mắt thấy tai nghe thì mới tin được. Không bằng ta dẫn mọi người cùng vào vong linh bán vị diện của ta, nhìn qua một chút."
Sau khi nghe được kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo, toàn bộ chư vị trưởng lão đều biết rằng vong linh bán vị diện của hắn chính là thần khí có thể xoay chuyển cục diện chiến tranh, nếu không tận mắt nhìn thấy thì làm sao có thể yên tâm?
Cùng với câu thần chú do Hoắc Vũ Hạo niệm ra, cánh cổng tối tăm được khai mở, Hoắc Vũ Hạo dẫn theo chư vị trưởng lão tiến vào vong linh bán vị diện.
Trong vong linh bán vị diện, bầu trời một màu xám xịt, khi bước ra khỏi cánh cổng tối tăm, cảm giác đầu tiên mà bọn hắn cảm nhận được chính là sự áp bức. Đối với một người còn sống mà nói, cảm giác áp bức ở đây vô cùng rõ ràng.
Một cơn gió u ám thổi qua, cách đó không xa có vài tên lính xương đang bước đi vô định. Đột nhiên cảm nhận được khí tức của sinh vật sống, toàn bộ bọn chúng đều vô thức ngẩng đầu lên, nhìn về phía nhóm người Sử Lai Khắc Học Viện.
Trong mắt Hoắc Vũ Hạo lóe lên một luồng ánh sáng màu vàng, lũ lính xương lại lần nữa cúi đầu, bỏ chạy như bay.
Một vài vị trưởng lão từng đến đây đương nhiên đã quen, nhưng những trưởng lão lần đầu đến đây không khỏi bàng hoàng khi nhìn một vùng đất xám xịt vô hồn, mênh mông như vậy.
Đây là một không gian song song hoàn toàn nằm ngoài đấu la đại lục! Bất kể thứ gì tồn tại bên trong không gian song song này, đều là những thứ mà bọn hắn chưa từng nghe đến trước đây.
Kim quang trong mắt Hoắc Vũ Hạo dần biến mất, thay vào đó là một tia lạnh lẽo nhàn nhạt. Ngay sau đó, một luồng tia sáng băng lam chiếu tới trước mặt hắn, tại đó, một anh chàng mũm mĩm đột nhiên xuất hiện.
"Ông ngoại." Vừa nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, người này lập tức trìu mến gọi một tiếng, chẳng phải là Băng Hùng Vương Tiểu Bạch đây sao?
Ngay cả trong học viện Sử Lai Khắc, cũng chỉ có một vài người biết về năng lực thực sự của Hoắc Vũ Hạo. Đột nhiên nhìn thấy hắn thả Băng Hùng Vương ra, phần lớn các vị trưởng lão đều âm thầm khiếp sợ.
Bọn hắn đều là cường giả của Sử Lai Khắc học viện, có thể nhìn ra một ít manh mối về năng lực của Hoắc Vũ Hạo.
Bởi vì các vị trưởng lão này đều đã là phong hào Đấu La, cho nên không thể sở hữu hồn linh nữa, nhưng điều này không hề trì hoãn việc nghiên cứu hồn linh của bọn hắn. Mối quan tâm của bọn hắn đối với hồn linh thậm chí còn lớn hơn những người trẻ tuổi.
Không còn nghi ngờ gì nữa, gã béo được Hoắc Vũ Hạo thả ra chính là một trong những hồn linh của hắn. Bản thân Hoắc Vũ Hạo cũng là hồn sư duy nhất được biết đến, sở hữu nhiều hồn linh cùng một lúc.
Mà hồn linh này có thể biến thành hình dạng con người, giống như một thực thể chân thật, không hề có chút hư ảo nào, điều này có nghĩa là gì?
Có nghĩa là trước khi tên béo này trở thành hồn linh của Hoắc Vũ Hạo, hắn ít nhất cũng là một con hung thú tu vi mười vạn năm!
Về chuyện hắn gọi Hoắc Vũ Hạo là "Ông ngoại", hầu hết mọi người đều bỏ qua.
Hoắc Vũ Hạo hướng về phía Tiểu Bạch, khẽ gật đầu: “Gọi chính ngươi ra ngoài đi.”
"Được!" Tiểu Bạch đáp ứng một tiếng, liền quay người lại, ngẩng đầu nhìn bình nguyên vô tận của vong linh bán vị diện, gầm lên một tiếng kéo dài.
Tiếng gầm của Tiểu Bạch không lớn, nhưng lại rất kỳ quái. Sóng âm mơ hồ truyền đi rất xa, thậm chí không khí cũng lộ ra từng gợn sóng rõ ràng, nhưng lại không ảnh hưởng đến những người có mặt ở đây.
Hơn mười vạn năm!
Đây gần như là phản ứng đầu tiên của toàn bộ các vị trưởng lão.
Không lâu sau, từ xa truyền đến một tiếng gầm trầm thấp, mặt đất khẽ rung chuyển. Có thể thấy, đám vong linh sinh vật ở phía xa dường như đều bị âm thanh này kích động, nhanh chóng phân tán về mọi hướng, giống như gặp phải thiên địch.
Một lúc sau, một thân hình to lớn xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Phải, thực sự là rất to lớn!
Thân hình khổng lồ này cao đến hơn trăm mét, uy nghiêm hùng vĩ còn hơn cả một ngọn núi. Toàn bộ cơ thể của nó được bao phủ bởi một lớp lông màu xám tro, mà khi nó chạy, liền lộ ra một luồng khí lưu màu lam xám nhàn nhạt bao quanh cơ thể.
Điểm đặc biệt nhất chính là đôi mắt của nó. Đôi mắt to lớn của nó bùng cháy với một ngọn lửa lam dữ dội, khi nó chạy, quang diễm thậm chí còn phóng ra ngoài từ khóe mắt của nó.
Mặc dù toàn bộ chư vị trưởng lão của Học viện Sử Lai Khắc đều là những vị có thực lực cực kỳ cường đại, nhưng sau khi nhìn thấy thân hình to lớn này, bọn hắn đều có một loại cảm giác ngột ngạt khó chịu.
"Con gấu này thật lớn!" Trương Nhạc Huyên hít sâu một hơi.
Phải, đây là một con gấu khổng lồ cao đến hơn trăm mét. Ngay khi nó xuất hiện, toàn bộ các vong linh sinh vật khác, bao gồm cả con rồng xương cường đại đang bay trên không trung, đều lập tức tránh xa. Có vẻ như nó chính là chúa tể của thế giới vong linh này.
Trên thực tế, thì đúng là như vậy!
Con gấu khổng lồ dừng lại ngay trước ngọn núi nơi mọi người đang đứng. Càng đến gần, mọi người càng có thể cảm nhận được rõ ràng hơn, hồn lực trên cơ thể nó dao động cực kỳ mạnh mẽ. Mà không chỉ là hồn lực, ngoài ra còn có khí tức vong linh vô cùng cường đại.
Tiểu Bạch vẫy vẫy tay với con gấu khổng lồ, cự hùng liền chậm rãi cúi đầu xuống. Tiểu Bạch phóng người lên, đậu trên vai nó. Cự hùng sau đó đứng thẳng lên, đối mặt với Hoắc Vũ Hạo, làm động tác giống như cúi đầu.
Hoắc Vũ Hạo cũng khẽ gật đầu, sau đó quay về phía các vị trưởng lão, cười nói: "Con cự hùng này chính là cơ thể ban đầu của Tiểu Bạch. Khi ta và Tiểu Bạch thực hiện dung hợp hồn linh, cũng là ở nơi này. Chỉ là không biết tại sao, cơ thể của Tiểu Bạch lại sinh ra biến dị, tiếp tục tồn tại theo cách này. Mặc dù nó không giao phó cho ta hồn cốt, nhưng dường như lại trở nên rất cường đại, thậm chí còn cường đại hơn trước. Bây giờ nó chính là tồn tại mạnh nhất bên trong vong linh bán vị diện, một bậc quân vương đích thực. Có hắn ở đây bảo vệ, các hồn đạo sư đoàn của chúng ta đương nhiên sẽ không có vấn đề gì.”
Cơ thể của Tiểu Bạch sau khi biến thành vong linh sinh vật, liền được Hoắc Vũ Hạo trực tiếp gọi là Nhị Bạch, đương nhiên là vì cái tên này rất tiện lợi...
Khi Nhị Bạch bị lôi đình oanh kích, cộng với khí tức vong linh ở đây, nó đã thực sự hình thành nên linh hồn chi hỏa của chính mình. Linh hồn chi hỏa này đương nhiên là phần còn lưu lại sau quá trình biến đổi thành hồn linh của Tiểu Bạch.
Hoắc Vũ Hạo không lấy được hồn cốt từ Tiểu Bạch, vì lực lượng lẽ ra nên chuyển hóa thành hồn cốt đã trở thành lực lượng cốt lõi của Nhị Bạch rồi.
Trải qua hai năm ở đây, Nhị Bạch đã hoàn toàn tạo được chỗ đứng. Đúng như Hoắc Vũ Hạo nói, nó đã là quân vương của vong linh bán vị diện này.
Nhị Bạch và Tiểu Bạch có tâm linh tương thông, ngay cả khi Hoắc Yuhao không ở bên trong vong linh bán vị diện, hắn vẫn có thể cảm nhận được tình hình của Nhị Bạch thông qua Tiểu Bạch. Sắp tới, để Nhị Bạch bảo vệ cho các hồn đạo sư đoàn chắc chắn không có vấn đề gì cả.
Tống lão gật đầu, nói: "Vũ Hạo, vong linh bán vị diện này của ngươi quả thực là thần kỳ. Đã như vậy, ta đồng ý với đề nghị của ngươi."
"Đa tạ Tống lão." Hoắc Vũ Hạo vội vàng nói.
Những trưởng lão khác cũng gật đầu đồng ý. Trên thực tế, phương pháp mà Hoắc Vũ Hạo nghĩ ra thật sự khiến bọn hắn cảm nhận được một chút tia sáng, thấy được hy vọng, ngoài ra bọn hắn căn bản không tìm được biện pháp nào khác.
Mặc dù Sử Lai Khắc học viện hiện tại rất cường đại, nhưng nếu như đại quân của Nhật Nguyệt đế quốc tấn công, muốn đối đầu trực tiếp với bọn hắn vẫn là quá khó khăn. Nhật Nguyệt đế quốc tuyệt đối không thể nào buông tha cho Sử Lai Khắc học viện đi. Khi trước, Nhật Nguyệt đại lục va chạm với Đấu La đại lực, chính sự can thiệp của Sử Lai Khắc học viện đã lật ngược tình thế, thay đổi hoàn toàn cái tên Nhật Nguyệt đại lục thành Đấu La đại lục. Đây không chỉ là hận thù, mà còn liên quan đến vinh quang của Đế quốc Nhật Nguyệt. Vì lẽ đó, Sử Lai Khắc Học Viện chỉ có thể đứng ở phía đối lập với Nhật Nguyệt Đế Quốc, căn bản không có khả năng khác.
Sử Lai Khắc Học Viện mấy năm nay, về phương diện hồn đạo khí có thể nói là phát triển thần tốc, cũng vì lẽ đó, chư vị cao tầng của Sử Lai Khắc Học Viện càng ý thức được sâu sắc hơn về bản chất đáng sợ của hồn đạo khí.
Ngắn ngủi mấy năm, tốc độ phát triển của hồn đạo khí đã khiến thực lực tổng thể của Sử Lai Khắc học viện tăng lên không ít, vậy còn Nhật Nguyệt đế quốc đã nhiều năm chú tâm vào phát triển phương diện này thì sao? Nội tình của bọn chúng chỉ có thể thâm sâu hơn nhiều.
Cho nên, kỳ thực đối với việc phản kháng Nhật Nguyệt đế quốc, bây giờ Sử Lai Khắc Học Viện không có chút tự tin nào.
Chiến thắng nhờ một đòn bất ngờ, đây chính là điều khiến chư vị trưởng lão ấn tượng nhất trong toàn bộ kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo.
Trên thực tế, cũng chỉ có cách này mới có thể đảo ngược tình thế.
Đế Quốc Nhật Nguyệt không phải là không có khuyết điểm, nhưng việc nắm bắt những khuyết điểm của bọn chúng không phải là điều dễ dàng trên chiến trường trực diện.
Sau khi mọi người rời khỏi vong linh bán vị diện, Hải Thần Các hội nghị lại được tiếp tục, bầu không khí rõ ràng đã trở nên sôi động hơn nhiều. Không còn nghi ngờ gì nữa, sự tồn tại của vong linh bán vị diện đã trở thành con át chủ bài của Học viện Sử Lai Khắc để đối đầu với Đế quốc Nhật Nguyệt.
Toàn bộ các trưởng lão ở đây đều là những hồn sư hàng đầu, mỗi người đều có những nét độc đáo riêng trong lĩnh vực quân sự. Bọn hắn lập tức đưa ra một số đề xuất nhằm giúp Hoắc Vũ Hạo hoàn thiện kế hoạch.
Cuộc họp kéo dài suốt một ngày mới kết thúc. Cuối cùng Sử Lai Khắc học viện quyết định phái ra ba hồn đạo sư đoàn, hành động theo kế hoạch của Hoắc Vũ Hạo. Học viện sẽ không cử bất kỳ một vị cao tầng nào tham gia vào lần hành động này. Tất cả các vị cao tầng sẽ cùng nhau đến tiền tuyến của Đế quốc Thiên Hồn để tham chiến, từ đó khiến Đế quốc Nhật Nguyệt bối rối.
Còn hành động đằng sau phòng tuyến của kẻ thù sẽ do Đường Môn chủ trì. Toàn bộ cường giả của Đường Môn đều được phái đi. Nhân lực cụ thể sẽ do Đường Môn tự mình bố trí.
Bước tiếp theo là chuẩn bị, thời điểm khởi hành sẽ được ấn định khi xác định được động thái của quân đội Nhật Nguyệt.
Sử Lai Khắc Học Viện và Đường Môn có ba hồn đạo sư đoàn, gồm có Đường Môn hồn đạo sư đoàn, trọng pháo hồn đạo sư đoàn và pháo đài hồn đạo sư đoàn.
Trong số đó, Đường Môn hồn đạo sư đoàn có số lượng thành viên ít nhất, nhưng gồm toàn những hồn sư tinh anh.
Người đứng đầu Đường Môn hồn đạo sư đoàn vốn là Tiên Lâm Nhi, ngoài ra trong đoàn còn có mười vị phong hào đấu la. Nhưng sau khi hội nghị, Hải Thần Các quyết định Sử Lai Khắc học viện sẽ không trực tiếp tham gia vào lần hành động này, mười vị phong hào Đấu La hiển nhiên sẽ không lưu lại Đường Môn Hồn Đạo Sư Đoàn nữa.
Đường Môn hồn đạo sư đoàn hiện tại sẽ do Bối Bối và Từ Tam Thạch lãnh đạo với tư cách là đoàn trưởng và đoàn phó. Giang Nam Nam cùng những cường giả Đường Môn khác đều ở trong Đường Môn hồn đạo sư đoàn, tổng cộng có hai trăm người, mỗi người đều là cường giả cấp Hồn Đế trở lên. Loại hồn sư có tu vi như vậy, thậm chí đã là hiếm thấy ở Đế quốc Nhật Nguyệt rồi.
Đoàn trưởng trọng pháo hồn đạo sư đoàn chính là Hoắc Vũ Hạo, phó đoàn trưởng là Đường Vũ Đồng. Hồn đạo sư đoàn mà bọn hắn nắm quyền bao gồm một nghìn vị hồn sư lẫn hồn đạo sư. Binh đoàn này có ba trăm kiện Gia Cát Thần Nỗ Pháo cao cấp, toàn bộ đều là hồn đạo khí cấp sáu. Những kiện Gia Cát Thần Nỗ Pháo này có thể được phát động bởi hồn đạo sư cấp bốn, đồng thời chúng được trang bị một số lượng lớn định trang hồn đạo pháo đạn.
Hồn đạo sư đoàn cuối cùng bao gồm một ngàn năm trăm hồn sư, có tu vi tương đối thấp hơn. Tu vi tối thiểu của bọn hắn là tam hoàn hồn tôn. Đoàn trưởng của hồn đạo sư đoàn này là Hòa Thái Đầu, phó đoàn trưởng là Tiêu Tiêu, bọn hắn nắm giữ ba trăm tháp pháo tự hành trên mọi địa hình do Hiên Tử Văn tự tay cải tiến.
Ba hồn đạo sư đoàn này cũng chính là vũ khí bí mật mà Học viện Sử Lai Khắc đã hao tâm tổn sức suốt hai năm để thành lập nên.
Một năm trước, ba hồn đạo sư đoàn này mới thực sự được thành hình. Bọn hắn đã chăm chỉ tập luyện, không ngừng cải tiến trang bị, giờ đây đã đạt được quy mô như vậy rồi.
Đây là toàn bộ lực chiến cho một đòn tấn công bất ngờ của Hoắc Vũ Hạo.
Trong một cuộc tấn công bất ngờ, quan trọng là chất lượng, không phải số lượng.
Sử Lai Khắc thành, khu vực ngoại thành.
Một bầu không khí sát phạt tràn ngập không trung. Khuôn viên rộng lớn giờ trông như một khu rừng thép.
Ba trăm kiện Gia Cát Thần nỗ pháo, ba trăm pháo đài tự hành trên mọi địa hình, cộng thêm đội ngũ hồn sư với tổng số gần ba nghìn người, đều tập trung ở đây.
Nuôi quân ba năm, dùng quân một giờ, lúc này ba hồn đạo sư đoàn, trong mắt mỗi người đều lóe lên một tia cuồng nhiệt.
Bọn hắn khắc khổ huấn luyện từng ngày, ra sức luyện tập điều khiển hồn đạo khí. Trong số bọn hắn, cũng có rất nhiều người đã từng tham gia phòng thủ Sử Lai Khắc thành trước thú triều từ Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Bọn hắn chính là đội quân tinh nhuệ đích thực của Sử Lai Khắc thành. Ba hồn đạo sư đoàn này cũng đã tiêu tốn gần một nửa nguồn tài chính của Sử Lai Khắc Thành suốt mấy năm qua.
Bây giờ, cuối cùng bọn hắn cũng sắp ra trận để chiến đấu chống lại những kẻ thù hùng mạnh. Có ai không muốn công thành danh toại? Có ai không muốn lưu danh sử sách?
Không thể nghi ngờ, cuộc chiến xâm lược của Đế quốc Nhật Nguyệt đã tạo ra cơ hội như vậy cho vô số người.
Trên đài duyệt binh, toàn bộ cao tầng của Đường Môn cũng đều đứng đó, mặc trên người quân phục. Bối Bối, Hòa Thái Đầu, Từ Tam thạch, Giang Nam Nam, Tiêu Tiêu, Hoắc Vũ Hạo, Đường Vũ Đồng, Diệp Cốt Y, Nam Thu Thu, Quý Tuyệt Trần, Kinh Tử Yên đều đã đứng thành hàng.
Hiên Tử Văn cùng với Na Na và Cao Đại Lâu lưu lại, phụ trách vận hành Đường Môn. Ngoài bọn hắn ra, lần này toàn bộ cao tầng của Đường Môn đều sẽ tham chiến.
Tổng thể lần hành động này là đều do ba vị đoàn trưởng cùng nhau thảo luận, mà người tổng chỉ huy chính là Hoắc Vũ Hạo!
Bối Bối hướng về phía Hoắc Vũ Hạo, gật đầu nói: "Ngươi nói vài lời đi."
Với tư cách là tổng chỉ huy, Hoắc Vũ Hạo biết hiện tại không phải lúc để khiêm tốn.
Hắn tiến về phía trước mấy bước, nhìn xuống mấy ngàn hồn sư bên dưới, cao giọng nói: “Ta là Hoắc Vũ Hạo, tin rằng mọi người đều đã biết, tiếp theo chúng ta sẽ phát động một chiến dịch chống lại Nhật Nguyệt Đế quốc, ta chỉ có một yêu cầu dành cho mọi người, đó là phục tùng mệnh lệnh của chỉ huy. Dù sau này có nhìn thấy hay phát hiện ra điều gì, mọi thứ cũng đều phải dựa trên việc phục tùng mệnh lệnh mà làm. Nếu lần hành động này thành công, thì tên của các ngươi đều sẽ lưu lại trên tượng đài lịch sử của Đấu La đại lục.”
"Ta tin rằng mọi người đều biết tổ chức Truyền Linh Tháp là do ta thành lập. Ta có thể đảm bảo với các ngươi một điều, sau khi lần hành động này kết thúc, các ngươi sẽ được ưu tiên nhận tư cách truyền linh.
"Trong trận chiến này, chúng ta không chỉ chiến đấu vì vinh quang của học viện, mà còn là để bảo vệ đất nước. Ta tin rằng rất nhiều người ở đây đều đến từ Đế quốc Thiên Hồn. Các ngươi cũng nên biết tình hình của Đế quốc Thiên Hồn ra sao. Không thể chỉ biết đứng nhìn quê hương bị tàn phá, hủy hoại bởi chiến tranh được. Chúng ta phải dùng nỗ lực của chính mình để bảo vệ tổ quốc.”
Hoắc Vũ Hạo không sử dụng hồn đạo khí khuếch đại âm thanh, nhưng giọng nói của hắn vẫn vang vọng trong đầu những người bên dưới. Tinh thần lực cường đại bao phủ toàn sân.
"Phương pháp chiến đấu của chúng ta sẽ có điểm khác với bình thường. Ta gọi đó là thuấn di chiến pháp. Tiếp theo, ta sẽ sử dụng năng lực của mình để đưa mọi người đến một thế giới khác nghỉ ngơi. Tất cả những gì các ngươi cần làm là nghỉ ngơi dưỡng sức, chờ đợi đến khi trận chiến bắt đầu. "
Vừa nói dứt lời, tám vòng hồn hoàn từ trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo dần dần hiện ra.
Trong giới hồn sư, Hoắc Vũ Hạo từ lâu đã trở thành nhân vật truyền kỳ nhờ sự xuất hiện của tổ chức Truyền Linh Tháp, nhưng thật sự có rất ít người được chứng kiến hắn giải phóng võ hồn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook