Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 949: Hạch hồn (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Một tia ánh sáng vàng nhàn nhạt chiếu vào người Huyền Lão, ngăn cách ông tavới bên ngoài. Hồn lực trạng thái cố định của Hoắc Vũ Hạo thực sự bắt đầu hấp thu hồn lực của ông ta. Tuy nhiên, vì cấp độ có sự chênh lệch quá lớn nên Huyền Lão chỉ sử dụng hồn lực của mình để cô lập lực hút này.
Trên mặt Hoắc Vũ Hạo xuất hiện một tia thần quang nhàn nhạt, Vận Mệnh Chi Nhãn từ từ mở ra, tinh thần lực của hắn lại tăng lên lần nữa, vẫn ổn định khống chế lực xoay tròn của hồn lực trạng thái cố định.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, gần một nửa hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đã sát nhập vào trong hồn lực trạng thái cố định này. Hắn càng ngày càng ý thức được rằng hắn không có cách nào ngăn cản hồn lực trạng thái cố định này tiếp tục quay tròn. Tinh thần lực chỉ có thể bảo vệ nó ổn định, nhưng không thể nào làm nó dừng lại. Nếu làm như vậy thì chỉ có một kết quả duy nhất, đó là bùng nổ!
Hoắc Vũ Hạo tiếp tục phát ra hồn lực, tinh thần lực không hề suy giảm chút nào. Huyền Lão kinh ngạc phát hiện, tinh thần lực màu vàng bao quanh hồn lực trạng thái cố định không ngừng tăng cường, thậm chí từ màu vàng đang bắt đầu biến thành màu vàng hồng, giống như trạng thái cố định bình thường, duy trì sự ổn định của hồn lực trạng thái cố định.
Tinh thần lực thật mạnh! Huyền Lão thầm kinh ngạc: Xem ra phán đoán trước đây của ông ta về tinh thần lực của hắn vẫn có chút thiếu sót. Tinh thần lực của hắn mạnh hơn ông ta tưởng tượng. Có lẽ, gần đây tu vi tinh thần của tiểu tử này đã tiến bộ rồi.
Phán đoán của Huyền Lão là đúng. Sau khi trải qua trận chiến giữa Tinh La Đế Quốc và Nhật Nguyệt Đế Quốc, Hoắc Vũ Hạo đã tự mình tham gia vào cuộc đối đầu giữa hai Cực Hạn Đấu La, mặc dù thân thể đã bị thương nặng nhưng hắn đã hiểu sâu hơn về tinh thần lực. Dù sao, tinh thần lực của hai vị Cực Hạn Đấu La đều mạnh mẽ hơn hắn rất nhiều, dưới áp lực như vậy, tinh thần lực của hắn tự nhiên tăng lên một chút.
Ở cấp độ của hắn, tinh thần lực tăng lên một chút cũng đã là tiến bộ đáng kể.
Hồn lực kinh khủng chấn động không ngừng tăng lên, Hoắc Vũ Hạo bắt đầu có chút khó khăn. Về mặt tinh thần lực, hắn vẫn có thể kiên trì, nhưng khi hồn lực trong cơ thể hắn bắt đầu ít hơn hồn lực trạng thái cố định, tốc độ hấp thu hồn lực của hắn của hồn lực trạng thái cố định cũng nhanh hơn. Hoắc Vũ Hạo chỉ cảm thấy hồn lực trong cơ thể mình chảy ra ngoài như nước lũ, tốc độ xoay tròn của hồn lực trạng thái cố định đã đạt tới trình độ ngay cả đôi mắt tâm linh cũng không thể thấy rõ.
50%, 60%, 70%! Khi hơn 70% hồn lực của hắn đã bị hồn lực trạng thái cố định hấp thu, Hoắc Vũ Hạo đã hoàn toàn mất khống chế hồn lực tiết ra ngoài. Điều hắn không thể nhìn thấy là toàn bộ Hải Thần Các đều đang phát ra ánh sáng vàng nhàn nhạt. Phía trên Hải Thần Các, nguyên lực thiên địa thực sự đã hình thành nguyên khí vân mờ nhạt. Nguyên lực thiên địa khổng lồ tiếp tục hội tụ về phía Hoàng Kim Thụ.
Lúc này, các trưởng lão ở Hải Thần Các đều đã tỉnh táo lại sau trạng thái tu luyện. Động tĩnh lớn như vậy, làm sao bọn họ không thể nhận thấy được?
Có người đột phá đến Siêu Cấp Đấu La sao? Phản ứng đầu tiên của họ là như vậy. Bởi vì chỉ có nỗ lực ngưng tụ hồn hạch mới có thể xuất hiện hiện tượng như vậy.
Sau đó bọn họ phát hiện ra trung tâm của sự chấn động hồn lực này phát ra từ phòng của Huyền Lão. Đối với bọn họ mà nói, cấp độ chấn động hồn lực này chẳng là gì cả. Ngược lại bọn họ cảm thấy chấn động hồn lực nay còn rất nhỏ, nếu như là Phong Hào Đấu La đột phá cấp độ Siêu Cấp Đấu La thì động tĩnh phải lớn hơn.
Tuy nhiên, nếu như chấn động phát ra từ phòng Huyền Lão, có Huyền Lão bảo vệ thì họ cũng không cần lo lắng gì cả. Sau khi quan sát một lúc, bọn họ lại tiếp tục ngồi thiền.
Nguyên lực thiên địa nồng đậm trong không khí cũng rất tốt cho việc tu luyện của họ. Nhưng điều kiện tiên quyết là bọn họ phải tự mình thiết lập một kết giới, để tráng bị lực hấp thu kia hấp thu hồn lực của mình.
80%!
Hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đã bị nuốt chửng 80%! Hiện tại hắn phải phân một phần tinh thần lực ra, dùng toàn lực khống chế thân thể mình, khiến cho tốc độ lưu chuyển của hồn lực trong cơ thể mình chậm lại. Trên trán hắn lấm tấm mồ hôi, sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
Tuy nhiên, ngay cả Huyền Lão cũng có chút ngưỡng mộ, cho dù ở trạng thái này, Hoắc Vũ Hạo vẫn có thể ổn định khống chế hồn lực trạng thái cố định, không cho nó lệch đi dù chỉ một chút.
Đúng lúc này, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện - hồn lực trạng thái cố định đang màu trắng sữa dần dần đổi màu, bắt đầu từ màu trắng sữa chuyển sang màu vàng nhạt. Hơn nữa, màu vàng tiếp tục đậm hơn.
Nhìn thấy cảnh này, Huyền Lão không khỏi kinh sợ, ngẩng đầu nhìn Hoắc Vũ Hạo. Lúc này tuy Hoắc Vũ Hạo đã cố hết sức, nhưng hắn vẫn có thể kiên trì.
"Vũ Hạo, chịu đựng một chút. Hồn lực trạng thái cố định của ngươi đã hóa thuộc tính, nói không chừng ngươi có thể chế tạo ra hồn hạch. Tình huống của ngươi khác với người bình thường, nếu ở cấp độ hiện tại ngươi có thể chế tạo hồn hạch thành công, như vậy, ngươi có thể đạt tới bình cảnh cấp tám mươi chín trong thời gian ngắn. Tuy nhiên sẽ rất khó để thăng cấp lên Phong Hào Đấu La, nhưng có lẽ đây chính là cơ hội của ngươi, ngươi hãy kiên trì chịu đựng."
Nghe Huyền Lão nói vậy, trong lòng Hoắc Vũ Hạo nghiêm nghị. Vừa tiếp tục duy trì phát ra hồn lực, đồng thời hắn cố gắng để tinh thần lực khống chế hồn lực còn sót lại trong cơ thể, giảm tốc độ bị hấp thu xuống. Bởi vì hồn lực trạng thái cố định kia không chỉ hấp thu hồn lực của hắn mà còn hấp thu nguyên lực thiên địa trong không khí. Tốc độ hấp thu hồn lực trong cơ thể hắn chậm hơn, nên tất nhiên hồn lực trạng thái cố định sẽ hấp thu nhiều nguyên lực thiên địa trong không khí hơn.
Hơn nữa, Hoắc Vũ Hạo với tư cách là người sáng tạo ra hồn lực trạng thái cố định, hắn có cảm nhận sâu sắc nhất với loại hồn lực trạng thái cố định này. Hắn tinh tường nhận ra, theo như lời Huyền Lão, hồn lực trạng thái cố định thuộc tính hóa được thể hiện ở trên mặt tinh thần. Nói cách khác, hồn lực trạng thái cố định này của hắn ẩn chứa tinh thần lực của đôi mắt tâm linh. Hơn nữa, tinh thần lực của đôi mắt tâm linh đang tiến hành dung hợp với Võ Hồn đầu tiên của hắn.
Hồn lực của hắn không thể đạt đến cấp độ Phong Hào Đấu La, nhưng tinh thần lực của hắn là đủ. Dưới tác dụng của Vận Mệnh Chi Nhãn, tinh thần lực mà hắn phát ra lại tăng lên. Vận Mệnh Chi Nhãn của Hoắc Vũ Hạo đã hoàn toàn biến thành màu vàng hồng, ánh mắt sâu thẳm như hồ sâu vô tận. Khi tinh thần lực phát ra, một luồng khí tức vận mệnh nhàn nhạt cũng dần dần xuất hiện.
Tốc độ xoay tròn vẫn đang tăng tốc, hồn lực trạng thái cố định đã dần dần chuyển từ màu vàng nhạt sang màu vàng. Trong đó ngoại trừ hồn lực chấn động cực lớn, còn có những chấn động tinh thần khá mạnh. Hoắc Vũ Hạo đang canh giữ bên ngoài, dùng tinh thần lực để ổn định hồn lực chấn động nhưng lại bị hồn lực trạng thái cố định dính chặt, bắt đầu không ngừng bị nó nuốt chửng, hấp thu.
Như vậy, tốc độ hấp thụ nguyên lực thiên địa và hồn lực của Hoắc Vũ Hạo cũng chậm lại, tạo cơ hội cho Hoắc Vũ Hạo thở.
Nhất định phải chịu đựng!
Không ngừng đối phó với cường giả, Hoắc Vũ Hạo hoàn toàn nhận thức được thực lực của hắn chưa đủ. Hắn biết với tu vi hiện tại của hắn, còn lâu mới đủ tư cách đối phó với những cường giả ở cấp độ cao nhất. Cố gắng tu luyện, nâng cao thực lực là chuyện hắn cần làm nhất lúc này. Huyền Lão đã nói đây là cơ hội tốt.
Về phần tương lai hồn hạch thứ hai, mặc dù quá trình đạt được sẽ khó khăn hơn, nhưng không phải là không thể hoàn thành. Hơn nữa, Hoắc Vũ Hạo còn có một ý tưởng khác, nếu như hắn có thể kiên trì, đợi đến lúc hồn lực trạng thái cố định hình thành hồn hạch, ý tưởng này có thể làm đệm nhún mở đường cho việc hình thành hồn hạch thứ hai của hắn sau này.
Ánh sáng vàng càng lúc càng sáng. Khí tức của đôi mắt tâm linh hoàn toàn chìm trong hồn lực trạng thái cố định. Hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đã suy giảm đến cuối cùng. Hắn nghiến răng cố gắng chịu đựng, nhưng sự trống rỗng trong cơ thể không phải cố gắng chịu đựng là có thể hóa giải hoàn toàn. Hiện tại hồn lực đang dần suy giảm, cơ thể của Hoắc Vũ Hạo cũng đang khẽ lắc lư. Không có hồn lực chống đỡ thân thể, sẽ ảnh hưởng tới tinh thần lực mà hắn phát ra!
Huyền Lão cau mày.
Trong quá trình hình thành hồn hạch, người ngoài không thể nào hỗ trợ được, phải dựa vào chính hồn sư hoàn thành. Xem ra, Vũ Hạo vẫn không chịu đựng được! Dù sao, tu vi hồn lực của hắn quá thấp, cho dù là Võ Hồn song sinh, tổng sản lượng hồn lực cũng không thể nào đạt đến cấp độ Hồn Đấu La. Xem ra tinh thần lực tinh khiết vẫn chưa đủ để hồn lực của hắn hoàn thành quá trình ngưng tụ hồn hạch.
Nhưng có thể đạt đến bước hồn lực trạng thái cố định thuộc tính hóa này cũng đủ để Hoắc Vũ Hạo tự hào rồi. Dù sao, lúc Huyền Lão mới đạt tới cấp độ này, tu vi của ông ta đã đến cấp tám mươi tám, mà bây giờ Hoắc Vũ Hạo mới hơn cấp bảy mươi mà thôi.
Ánh sáng vàng trên người Huyền Lão phóng ra mạnh mẽ hơn. Ông ta đã chuẩn bị hành động!
Khi Hoắc Vũ Hạo không thể nhịn được nữa, ông ta sẽ dùng hồn lực của chính mình, cưỡng ép giam cầm hồn lực trạng thái cố định của Hoắc Vũ Hạo, sau đó đưa lên không trung rồi làm nổ. Như vậy cũng sẽ không có nguy hiểm gì lớn. Nhưng, sau khoảng thời gian này, Hoắc Vũ Hạo sẽ bị suy yếu vài ngày mới có thể khôi phục lại. Hai thứ hồn lực và tinh thần lực cùng bị tiêu hao, cơ thể cũng không dễ dàng khôi phục như vậy.
Thân thể Hoắc Vũ Hạo càng lúc càng run rẩy mạnh. Bây giờ hắn gần như dựa hoàn toàn vào ý chí của mình để chống đỡ thân thể. Lúc hút kia không ngừng để cho thân thể hắn lắc lư về phía trước, nếu hắn không chịu đựng được nữa, có lẽ Huyền Lão cũng sẽ bị kéo qua.
Khi hồn sư chỉ ở một mình, hắn không được tiến hành những thí nghiệm như thế này. Kết quả cuối cùng nhất định là chơi với lửa có ngày bị chết cháy. Cho nên, nếu một hồn sư muốn thử làm thí nghiệm như vậy thì phải có cường giả bảo vệ. Khi Hồn Đấu La đột phá lên Phong Hào Đấu La, bởi vì hồn lực của bản thân đã mạnh đến một mức độ nhất định mới có khả năng tự bảo vệ mình. Mặc dù như vậy, vẫn có rất nhiều ví dụ về việc bị thương nặng sau khi Hồn Đấu La đột phá lên Phong Hào Đấu La thất bại.
Ngay lúc Huyền Lão chuẩn bị hành động thì đột nhiên, sau lưng Hoắc Vũ Hạo lóe lên một luồng ánh sáng vàng. Ngay sau đó, một tia ánh sáng trắng đục như chui từ sau lưng hắn ra, tạo thành một kết giới hình tròn xuất hiện trước mặt ông ta, ngăn chặn lực hút của hồn lực trạng thái cố định.
Lá chắn phản xạ sinh mệnh!
Ánh sáng trắng đục phát ra từ sau lưng Hoắc Vũ Hạo dần dần thành hình, hóa thành một con tằm băng khổng lồ.
Những vòng ánh sáng vàng trên cơ thể con tằm băng như ẩn như hiện.
Nó vừa ra, một cỗ hồn lực mạnh mẽ lập tức rót vào trong cơ thể của Hoắc Vũ Hạo, khiến có thể đang lắc lư của hắn ổn định lại.
Thiên Mộng Ca! Hoắc Vũ Hạo đương nhiên biết nguồn gốc của sức mạnh này.
Trong đầu hắn vang lên thanh âm của Thiên Mộng Băng Tằm: "Tiếp tục, có ta ở đây."
Vừa mới dứt lời, lá chắn phản xạ sinh mệnh lặng lẽ biến mất, lực hút lại xuất hiện. Với sự giúp đỡ của Thiên Mộng Băng Tằm, hồn lực của Hoắc Vũ Hạo đã hồi phục phần nào. Hồn lực mà Thiên Mộng Băng Tằm truyền vào cơ thể hắn cũng chứa đựng tinh thần lực mạnh mẽ, sau khi phát ra, nhất thời làm cho hồn lực trạng thái cố định thay đổi nhanh hơn. Màu vàng đã chuyển sang màu vàng sáng. Xung quanh hồn lực trạng thái cố định đang xoay tròn, xuất hiện những vết nứt không gian nhỏ.
Ánh sáng trên người Thiên Mộng Băng Tằm bắt đầu mạnh mẽ hơn, từng tia ánh sáng màu trắng sữa tách ra khỏi cơ thể hắn, tiếp tục rót vào trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo.
Trong mắt Thiên Mộng Băng Tằm lộ ra mấy phần vui mừng. Điều mà Hoắc Vũ Hạo không biết là thứ mà Thiên Mộng Băng Tằm đang rót vào cơ thể hắn lúc này chính là sức mạnh nguyên thủy đã được tu luyện trăm vạn năm.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook