Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
-
Chapter 950: Dung hợp hồn hạch (1)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Lúc trước, khi ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, thứ mà Thần Thú Đế Thiên muốn nhất chính là sức mạnh này. Chỉ là vì giá trị lợi dụng của Thiên Mộng Băng Tằm quá lớn, nếu không có sự đồng ý của nó thì không thể thu hoạch được nguồn sức mạnh này, cho nên Đế Thiên chỉ có thể liên hợp với hung thú khác mới hấp thu được năng lượng hồn lực mà Thiên Mộng Băng Tằm đã tu luyện nhiều năm.
Lúc trước, khi Thiên Mộng Băng Tằm dung hợp với Hoắc Vũ Hạo, ông ta lập tức rót Bổn Nguyên Chi Lực của mình vào trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Cho đến nay, tốc độ tu luyện của Hoắc Vũ Hạo có thể liên tục tăng lên, tinh thần lực cũng có bước nhảy vọt, thật ra đều có liên quan rất lớn đến nguồn sức mạnh này. Nếu không, sao quá trình hồi phục thân thể của hắn có thể thuận lợi như vậy?
Chỉ có điều bởi vì sức chịu đựng của Hoắc Vũ Hạo vẫn còn chưa đủ nên Thiên Mộng Băng Tằm mới không có cách nào dồn toàn bộ Bổn Nguyên Chi Lực cho hắn.
Mặt khác, có một điều quan trọng hơn mà Hoắc Vũ Hạo không biết chính là Thiên Mộng Băng Tằm có thể giữ cho Bổn Nguyên Chi Lực không bị tán loạn, như vậy, cho dù Hoắc Vũ Hạo đã chết, nó cũng có thể chọn một người khác để dung hợp.
Mà giờ phút này, khi Thiên Mộng Băng Tằm quyết định dung nhập đồ vật trân quý nhất của mình vào trong cơ thể Hoắc Vũ Hạo, nó và Hoắc Vũ Hạo sẽ không thể nào tách rời được nữa. Hoặc là cuối cùng Hoắc Vũ Hạo sẽ đi đến con đường thành thần; hoặc là nó và Hoắc Vũ Hạo sẽ đồng sinh cộng tử.
Thật ra từ lúc Hoắc Vũ Hạo khai thông với thần giới, Thiên Mộng Băng Tằm đã dung hợp Bổn Nguyên Chi Lực cho hắn. Thân thể của Hoắc Vũ Hạo đã đủ sức chịu đựng nhưng lại bị Băng Đế ngăn lại. Lưỡi kiếm phải dùng thép tốt, khi thực lực của Hoắc Vũ Hạo đột phá, rót Bổn Nguyên Chi Lực cho hắn sẽ có hiệu quả tốt hơn.
Giờ phút này cũng không phải là thời điểm quan trọng sao?
Thiên Mộng Băng Tằm không ngờ thời khắc này lại đến nhanh như vậy.
Phương pháp tu luyện của hồn thú khác với nhân loại, cho nên ở phương diện này chúng cũng không có cách nào dạy Hoắc Vũ Hạo. Nhưng bất kể Thiên Mộng Băng Tằm hay là Băng Đế thì cũng đều là cường giả, có năng lực cực kỳ quyền uy ở một lĩnh vực nào đó, cho nên chúng đương nhiên nhìn ra được lúc này đối với Hoắc Vũ Hạo mà nói chính là một cơ hội tuyệt vời để tiến lên. Cho dù không phải là cơ hội ngàn năm có một thì cũng là cơ hội cực kỳ khó có được, nếu bỏ qua thì thật đáng tiếc.
Bổn Nguyên Chi Lực của Thiên Mộng Băng Tằm cực kỳ mạnh mẽ, đây chính là kết quả của sự dung hợp hoàn hảo giữa tinh thần lực và hồn lực. Lúc đầu khi Thiên Mộng Băng Tằm giúp Hoắc Vũ Hạo chế tạo ra Võ Hồn thứ hai, ông ta đã hoàn toàn lột bỏ thuộc tính Băng, bây giờ ông ta chỉ còn lại hồn lực và tinh thần lực tinh khiết. Cho nên, giúp Hoắc Vũ Hạo dung hợp hồn hạch thứ nhất là thích hợp nhất.
Lúc này, Huyền Lão ngạc nhiên đến mức mở to mắt. Hoắc Vũ Hạo vốn đã gần hôn mê, cùng với sự xuất hiện của Băng Tằm ở sau lưng, hắn không chỉ khôi phục tinh thần lực nhanh chóng mà tốc độ phát ra hồn lực của hắn cũng không ngừng tăng lên. Chỉ sau một thời gian ngắn, tổng sản lượng hồn lực trạng thái cố định mà hắn ngưng tụ đã đạt tới cường giả cấp bậc Hồn Đấu La.
Điều này thực sự quá khó tin! Đây cũng là lần đầu tiên Huyền Lão gặp phải tình huống này!
Mặc dù Võ Hồn mạnh mẽ có thể giúp hồn sư chứa đựng một lượng hồn lực nhất định, thế nhưng số lượng chứa đựng của hắn cũng quá nhiều! Hơn nữa, hai Võ Hồn của Hoắc Vũ Hạo là đôi mắt tâm linh và Băng Bích Đế Hoàng Bọ Cạp, rốt cuộc xảy ra chuyện gì với con côn trùng lớn này vậy? Nó là linh hồn sao? Chẳng lẽ linh hồn có thể chứa đựng nhiều hồn lực hơn cho hồn sư sao?
Huyền Lão lắc đầu bất lực. Quả nhiên phương pháp tu luyện của thiên tài không thể suy đoán dựa trên lẽ thường được.
Trạng thái cố định xung quanh hồn lực có hình dạng của cái phễu, các vết nứt cũng bắt đầu chuyển sang màu vàng. Trong số các vệt vàng, màu đen thuộc về vết nứt không gian như ẩn như hiện.
Hoắc Vũ Hạo ngạc nhiên phát hiện, khi hồn lực có trạng thái cố định trong tinh thần lực đạt tới một trình độ nhất định, nó gần giống với hồn lực và tinh thần lực lúc dung hợp trong cơ thể hắn, rất giống với trạng thái hồn lực khi hắn đang thi triển Hạo Đông Tam Tuyệt. Điểm khác biệt duy nhất chính là hồn lực đã chuyển từ trạng thái dịch biến sang cố định.
Hóa ra, hồn lực ở trạng thái cố định vẫn phản ánh năng lực của chính hắn như trước!
Nhưng lúc này Hoắc Vũ Hạo lại phát hiện một tình huống càng kỳ quái hơn.
Hồn lực trạng thái cố định vẫn đang hấp thụ hồn lực và tinh thần lực của hắn. Thiên Mộng Băng Tằm có thể bổ sung hai loại năng lượng này cho hắn, hắn có thể kiên trì được. Thế nhưng hồn lực trạng thái cố định này không chỉ hấp thu hai loại năng lực này mà nó bắt đầu hấp thụ Không Gian Lực ẩn chứa trong các vết nứt không gian xung quanh.
Đây chính là sự bí ẩn của hình thành hồn hạch sao? Hoắc Vũ Hạo vừa mở to hai mắt ra nhìn, vừa cẩn thận quan sát vừa cố gắng khống chế lực lượng của mình
Không sai, chính là như vậy. Hồn lực trạng thái cố định đó rõ ràng đang nuốt chửng Không Gian Lực trong các vết nứt không gian. Điều kỳ lạ là trong quá trình Không Gian Lực đó bị nuốt chửng, các vết nứt ngày càng lớn hơn, càng có nhiều Không Gian Lực lấp đầy nó. Sự tiêu hao tinh thần lực của Hoắc Vũ Hạo cũng bắt đầu tăng mạnh. Không Gian Lực cuồng bạo đó đang xé nát tinh thần lực của hắn, nếu không phải có sát khí lớn như Vận Mệnh Chi Nhãn thì chỉ sợ hắn đã không thể chịu đựng được nữa rồi.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút. Thiên Mộng Băng Tằm giống như thật thể bình thường phía sau Hoắc Vũ Hạo càng ngày càng trở nên hư ảo. Bổn Nguyên Chi Lực của ông ta xuyên qua cơ thể Hoắc Vũ Hạo để dung nhập với hồn lực trạng thái cố định. Cho dù cuối cùng thí nghiệm lần này của Hoắc Vũ Hạo thất bại thì những nguyên lực thiên địa này vẫn sẽ giúp ích rất nhiều cho hắn. Đặc biệt là về phương diện dung hợp giữa hồn lực và tinh thần lực. Sau khi thí nghiệm này kết thúc, Thiên Mộng Băng Tằm sẽ thực sự trở thành linh hồn của hắn, không còn phân biệt lẫn nhau nữa.
Bổn Nguyên Chi Lực của Thiên Mộng Băng Tằm sau lưng càng ngày càng yếu đi, cảm giác suy yếu lại một lần nữa phủ xuống cơ thể Hoắc Vũ Hạo. Hắn nghiến chặt răng và cố gắng chịu đựng. Tuy rằng hắn không biết vì vậy mà Thiên Mộng Băng Tằm đã phải trả một cái giá lớn như thế nào, nhưng hắn có thể cảm nhận được Thiên Mộng Băng Tằm đang suy yếu. Hắn thầm nghĩ: Thiên Mộng ca đã phải trả một cái giá lớn như vậy để giúp mình, dù thế nào mình cũng phải chịu đựng!
Hoắc Vũ Hạo nghiến răng nghiến lợi, không ngừng gia tăng lượng tinh thần lực phát ra. Về phần hồn lực, hắn không còn cách nào khác, chỉ có thể bắt đầu từ tinh thần. Tinh Thần Chi Hải trong tinh thần lực khổng lồ cuồn cuộn. Điều kỳ lạ hơn nữa là trong Vận Mệnh Chi Nhãn của hắn, khí tức vận mệnh dường như càng ngày càng tăng lên. Một hư ảnh Kim Nghê Tam Nhãn nhàn nhạt xuất hiện sau lưng Hoắc Vũ Hạo, một tầng ánh sáng vàng hồng lập tức bao phủ toàn bộ cơ thể hắn.
Lúc này chắc chắn hắn đã dùng toàn lực để chống chịu. Nếu lần này hắn không thành công đè nén hồn lực, chắc chắn hắn sẽ bị cắn ngược, thậm chí tình hình có thể nghiêm trọng hơn lần bị đứt hết kinh mạch trước. Dù sao, lần này hắn đã sử dụng hết tất cả Bổn Nguyên Chi Lực mà mình có thể dùng.
Các vết nứt trong không gian dần mở rộng ra, không gian biến dạng, chấn động và cảm giác kỳ lạ của không gian đều khắc sâu vào tâm trí Hoắc Vũ Hạo.
Ngày thường hắn không dễ dàng cảm nhận được sự chấn động của không gian! Ngay cả khi hắn tấn công mạnh mẽ để cho các vết nứt không gian xuất hiện, vết nứt sẽ chỉ tồn tại trong giây lát, căn bản không có thời gian để cảm nhận nó. Lúc này, hồn lực xung quanh hắn bị đè nén đến trạng thái cố định, không gian chấn động xuất hiện dày đặc, hơn nữa hồn lực và tinh thần lực của hắn có quan hệ mật thiết, lại rất dễ dàng cảm nhận.
Bởi vì quá lo lắng, mồ hôi bắt đầu xuất hiện trên trán Huyền Lão.
Đương nhiên Huyền Lão có thể nhìn ra, lúc này Hoắc Vũ Hạo không ngừng phát ra hồn lực, tinh thần lực, cùng tất cả lực lượng sắp đạt đến giới hạn của bản thân hắn. Nhưng ông ta hiểu, nếu lúc này cắt ngang Hoắc Vũ Hạo, như vậy càng khiến Hoắc Vũ Hạo bị tổn thương nặng hơn.
Nhưng dung hợp hồn hạch không chỉ đơn giản như chế tạo hồn hạch, thân thể có thể chịu được hồn hạch mới được! Thân thể Hoắc Vũ Hạo vừa mới đột phá Hồn Thánh không lâu, hắn thật sự có thể dung hợp hồn hạch vào trong cơ thể sao?
Cuối cùng, hồn lực trạng thái cố định trên những vết nứt không gian đã trở nên dày đặc như một tấm lưới. Những vết nứt đen không ngừng xuất hiện, bị hồn lực trạng thái cố định nuốt chửng và hấp thụ. Tốc độ xoay tròn quay của hồn lực trạng thái cố định đã gần đến cực hạn, tất cả không gian xung quanh bắt đầu vặn vẹo. Hiện tại Hoắc Vũ Hạo mới có thể nhìn ra đó là một đoàn ánh sáng vàng, màu vàng hồng, màu đen tụ lại một chỗ ẩn chứa hồn lực kinh khủng và cực kỳ lớn.
Đến đây đi! Trong lòng Hoắc Vũ Hạo gầm lên một tiếng, dùng tinh thần lực còn sót lại của mình hóa thành một đạo linh hồn chấn động, hoàn toàn rót vào hồn lực trạng thái cố định kia. Lúc này Thiên Mộng Băng Tằm phía sau hắn cũng đã phát ra tất cả Bổn Nguyên Chi Lực, hóa thành một luồng ánh sáng, dung nhập vào cơ thể hắn một lần nữa rồi biến mất.
Thành công hay thất bại phụ thuộc vào hành động lần này.
Hồn lực trạng thái cố định khẽ rung lên, trong nháy mắt, lúc này Hoắc Vũ Hạo có một loại cảm giác kỳ lạ - hồn lực trạng thái cố định đang xoay tròn nhanh chóng thì dừng lại. Từ chuyển động tột độ đến tĩnh lặng tột độ, cảm giác đột ngột này khiến hắn khổ sở muốn chết. Thế nhưng, ngay khoảnh khắc tiếp theo, Hoắc Vũ Hạo cảm thấy mọi thứ xung quanh đều trở nên mơ hồ. Dường như hắn đang ở trên bầu trời đầy sao, xung quanh đều là Không Gian Lực kỳ dị mà ôn hòa.
Trong chốc lát, toàn bộ không gian lấy cơ thể hắn là trung tâm bỗng nhiên sụp đổ. Không Gian Lực kinh khủng dường như xé nát cơ thể hắn thành từng mảnh nhỏ.
Tuy nhiên, ngay sau khi nó bị xé nát, cơ thể hắn lập tức tập hợp lại, tỉnh táo lại. Hoắc Vũ Hạo chợt nhìn thấy hồn lực trạng thái cố định cách đó không xa đã sụp đổ hoàn toàn, hóa thành một vòng xoáy đen.
Chỉ nhìn thoáng qua Hoắc Vũ Hạo cũng cảm thấy linh hồn mình như bị hút vào vậy. Vòng xoáy đen kia có bóng tối vô tận, cảm giác vô tận không biết, hắn không thể cảm nhận được rốt cuộc bên trong đó chứa đựng hồn lực như thế nào. Nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng rằng trong vòng xoáy đen kia như có một cây cầu liên hệ với anh.
Xung quanh lỗ đen kia, những gợn sóng màu vàng không ngừng gợn lên. Hoắc Vũ Hạo kinh ngạc phát hiện những gợn sóng màu vàng này dần dần ngưng kết thành hình, tạo thành một con mắt kỳ dị. Và vòng xoáy đen kia chính là con ngươi.
Đây chính là hồn hạch của hắn sao?
Huyền Lão vẫn luôn ở bên cạnh quan sát. Lúc này ông ta cũng rất kinh ngạc.
Đây là lần đầu tiên ông ta nhìn thấy hồn hạch do một người có tu vi Hồn Thánh ngưng tụ ra…
Tận mắt chứng kiến điều kỳ diệu, trong lòng Huyền Lão vừa khiếp sợ vừa vui mừng.
Hơn nữa, trước đây khi Hoắc Vũ Hạo tiếp tục đè nén hồn lực, từ đó Huyền Lão cũng học được rất nhiều điều.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook