Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 984: Tâm của ngươi thật là quá mềm yếu (3)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Hoắc Vũ Hạo cũng không nghĩ tới, mục tiêu lần này của Nhật Nguyệt đế quốc, vậy mà là khoáng mạch kim loại hiếm xuất hiện ở khu vực biên giới Cực Bắc Băng Nguyên a!

Trú quân của đế quốc Đấu Linh bên này cách đế quốc Nhạc Nguyệt bên kia ước chừng ba mươi cây số, nếu như lại tính đến những doanh trại cũ nát của đế quốc Thiên Hồn, khoảng cách sẽ lên đến gần năm mươi cây số.

Không hề nghi ngờ gì nữa, đế quốc Thiên Hồn bên kia nguyên lai cũng đang khai thác khoáng mạch này. Nói cách khác, đầu khoáng mạch dưới mặt đất rất có thể kéo dài đến năm mươi cây số. Vậy phải có bao nhiêu dự trữ a! Khó trách, khó trách Quất Tử thân là hoàng hậu vậy mà lại tự thân xuất mã. Tài nguyên bên trong đối với Nhật Nguyệt đế quốc mà nói cũng đều rất trọng yếu. Phương diện phát triển hồn đạo khí của bọn họ khá là tiên tiến, nhưng chế tác hồn đạo khí, nhất là hồn đạo khí cao giai, đối với lượng tài liệu yêu cầu cũng rất là to lớn.

Bỗng chốc, Hoắc Vũ Hạo tính là tỉnh đại ngộ, rốt cục hoàn toàn minh bạch mục đích chuyến này của quân đội Nhật Nguyệt đế quốc.

Không được. Vô luận như thế nào cũng không thể để bọn họ đạt được mục đích. Nếu như Nhật Nguyệt đế quốc thu hoạch được lượng lớn kim loại hiếm bên trong, còn không biết có thể chế tạo ra bao nhiêu hồn đạo khí để đối phó tam quốc Đấu La Đại Lục. Bản thân nhất định phải nghĩ biện pháp phá hư kế hoạch của bọn họ.

Bất quá, sau khi phát hiện ra mục đích của Quất Tử, Hoắc Vũ Hạo ngược lại không còn quá sốt ruột. Nguyên nhân rất đơn giản, muốn khai thác một cái khoáng mạch cũng sẽ cần đến một lượng lớn nhân lực, vật lực. Tuyệt phi không phải ngày một ngày hai là có thể thấy được hiệu quả. Bên phía Nhật Nguyệt đế quốc cũng cần tiến hành khai thác lâu dài mới được. Trước mắt, nhìn tình huống của Quất Tử bọn họ, hẳn là trước tiên sẽ thành lập một cái căn cứ khai thác. Sau đó sẽ mau chóng khai thác, đem về Nhật Nguyệt đế quốc.

Đã như vậy, bản thân hắn sẽ có cơ hội.

Nghĩ đến đây, trên mặt Hoắc Vũ Hạo hiện ra một tia cười lạnh. Một mình ta đương nhiên không đối phó được đại quân của Nhật Nguyệt đế quốc. Nhưng mà, như Tuyết Đế nói, ở đây thế nhưng là Cực Bắc Băng Nguyên, là quê quán Tuyết Đế, Băng Đế, thậm chí là Thiên Mộng ca.

Đến đây, không nói tới người có được Cực Chí Chi Băng vũ hồn thì thực lực sẽ tăng lên nhiều, hơn nữa, nơi đây nguyên bản chính là thế giới mà Tuyết Đế thống trị aa!

Ở Cực Bắc Băng Nguyên, địa vị Tuyết Đế trước kia giống như Thú Thần Đế Thiên ở Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

" Tuyết Đế, Băng Đế." ý niệm của Hoắc Vũ Hạo khẽ động, đi khởi xướng triệu hoán Băng Tuyết Nhị Đế. Hai đạo quang ảnh lấp lóe, Băng Đế cùng với Tuyết Đế đồng thời từ trong cơ thể hắn chui ra.

Từ sau khi dung hợp Vạn Tại Huyền Băng Tủy, đoạn thời gian gần đây, Băng Tuyết Nhị Đế cũng để bản thân hấp thu Vạn Tại Huyền Băng Tủy để dung hợp tốt hơn, lực lượng nguyên bản mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều. Mặc dù vẫn như cũ là năng lượng thể, nhưng từ trên người Hoắc Vũ Hạo ra tới, nhìn qua cùng thực thể căn bản cũng không có bất kỳ điểm khác biệt nào.

Nhìn thấy Hoắc Vũ Hạo, khuôn mặt của Băng Đế hơi đỏ lên, ngày đó sai khi nàng bị Tuyết Đế kích thích bộc lộ chân tình ra ngoài, thì đây vẫn là lần đầu tiên đối mặt với Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo tự nhiên sẽ không giễu cợt nàng ngay lúc này, trầm giọng nói: " Băng Đế, Tuyết Đế, bây giờ đã thăm dò rõ ràng ra mục đích bên phía Nhật Nguyệt đế quốc. Bọn họ đang muốn khai thác kim loại hiếm. Chúng ta phải làm như thế nào mới có thể phá hủy kế hoạch của bọn họ đây, không để bọn họ mang tài nguyên đi đây? ".

Băng Đế vì để giải quyết sự bối rối của mình, tranh lời nói trước: " Vậy còn không đơn giản sao, đuổi hết toàn bộ bọn họ đi, sau đó bản thân lại khai thác là được."

Nhìn bộ dáng nhẹ nhàng tùy ý mà nói ra của nàng, cơ mặt của Hoắc Vũ Hạo không khỏi run rẩy một trận. Trong lòng thầm nghĩ, rơi vào tình yêu, vô luận là nhân loại hay là hồn thú, dường như tư duy đều không quá ổn a!

" Tuyết Đế, ngươi nói đi?" Tuyết Đế dù sao cũng phải bình thường hơn một chút đi.

Tuyết Đế thản nhiên nói: "Băng nhi nói không sai a! Đem bọn họ đuổi hết sạch đi, tất cả nơi đây đều chính là của chúng ta, vốn cũng là địa bàn của chúng ta. Dám can đảm đến kiếm ăn ở trong nhà của chúng ta, tìm chết."

Hoắc Vũ Hạo xém chút bị nước miếng của bản thân mình sặc chết, cười khổ nói: "Hai vị, các ngươi quá xem trọng ta rồi. Ta xấu hổ a! Ta không có thực lực giúp các ngươi đuổi hết bọn họ đi đâu."

Tuyết Đế lạnh nhạt nói: " Ngươi quên rồi sao, ta nói rồi, ở đây là địa bàn của chúng ta. Ở đây, chúng ta mới là chúa tể, cho dù chúng ta đã là hồn linh của ngươi, không còn có được thực lực năm đó, những vẫn còn có thể."

Trong lòng Hoắc Vũ Hạo khẽ động, "Ý của ngươi là, muốn nhờ..."

Tuyết Đế khẽ gật đầu, tay phải hướng trên mặt đất chỉ một cái, băng tuyết ở xung quanh lập tức hóa thành mảng lớn xoáy khí, bông tuyết bay múa khuấy động, nhiệt độ không khí xung quanh kịch liệt hạ xuống. Trong ánh mắt của nàng có chút mê võng, " Cảm giác được trở về thực tốt a! Ở đây mới là nhà của chúng ta."

Băng Đế nhẹ gật đầu, nói: " Đúng vậy a! Từ sau khi lần trước rời đi cùng với Vũ Hạo thì đây vẫn là lần đầu trở về. Đi thôi, Vũ Hạo, trước hết để bọn họ bị giày vò đi, ngươi đi theo chúng ta xâm nhập vào Cực Bắc Chi Địa. Chúng ta đi vào khu vực hạch tâm bên kia đi."

" Được." Băng Tuyết Nhị Đế đều nói như vậy rồi, Hoắc Vũ Hạo còn có gì để do dự đây? Đúng a! Băng Đế, Tuyết Đế ở phiến Cực Bắc Băng Nguyên này thống trị băng tuyết hệ hồn thú lâu đến mấy chục vạn năm, thế lực ở đây thâm căn đế cố. Cho dù bây giờ bọn họ đã là hồn linh, khi trở lại đây, vẫn như cũ là chúa tể.

Lập tức, Hoắc Vũ Hạo phóng người lên, triển khai thân hình, hướng về khu vực hạch tâm Cực Bắc Chi Địa xâm nhập vào.

Soái trướng của quân đoàn Hỏa Phượng Hoàng.

Sắc mặt của Quất Tử bình tĩnh mà ra từng đạo mệnh lệnh, trong đó, bao quát vài cái cạm bẫy trọng yếu. Nàng hiểu quá hiểu rõ Hoắc Vũ Hạo rồi, nàng thấy,mặc dù Hoắc Vũ Hạo có lúc sẽ xử trí theo cảm tính, nhưng lại cực kì thông minh. Lần trước không có thể bắt được hắn, Quất Tử đã biết được là sẽ rất khó để mình lại bắt được hắn một lần nữa.

Nàng không hề hi vọng sẽ trở thành địch nhân của Hoắc Vũ Hạo, nhưng nàng lại rất rõ ràng, bản thân không hạ sát thủ đối với Hoắc Vũ Hạo, Hoắc Vũ Hạo sẽ không từ bỏ qua việc dò thám quân đội của mình. Hơn nữa, lấy sự thông minh tài trí của hắn, tin tưởng sẽ không được bao lâu nữa hắn liền có thể biết rõ bản thân nàng dẫn theo đại đội nhân mã này đi làm cái gì, dù sao, chuyện này cũng rất khó che giấu.

Cho nên, Quất Tử căn bản cũng không dự định che giấu. Sau khi biết đối thủ của nàng là một mình Hoắc Vũ Hạo, nàng ngược lại có chút hứng thú dạt dào, có lẽ, chính là thời cơ tốt nhất để bọn họ giao phong đi.

Thời gian đã trôi qua lâu như thế rồi, thực lực của Hoắc Vũ Hạo bây giờ vậy mà đã trưởng thành đến tình trạng như thế, cảm giác chí ít cũng là tu vi Hồn Thánh trở lên, hơn nữa, hắn còn là song sinh vũ hồn. Hồn kỹ ẩn thân hẳn là do hắn dùng vũ hồn hệ tinh thần của hắn làm ra, mà băng hệ hồn kỹ, tự nhiên chính là vũ hồn Cực Chí Chi Băng, khó trách sẽ mạnh mẽ như vậy. Cực Bắc Băng Nguyên, vốn có thể tính là sân nhà của hắn đi.

Bất quá, thì tính sao? Bản thân nàng tuyệt đối sẽ không thua.

Bọn thuộc hạ toàn bộ đều đã đi ra ngoài rồi, Quất Tử tự mình đứng lên, trên mặt hiện lên một tia mỉm cười thản nhiên.

Vũ Hạo, ngươi sẽ còn tới không? Thực ra mà nói, ta rất chờ mong nha. Trở thành đối thủ của ngươi, ta đương nhiên là không nguyện ý, nhưng mà, cũng quả thật là đúng là rất có ý tứ. Ở Cực Bắc Chi Địa này hãy để chúng ta đấu một trận với nhau, nhìn xem ai có thể áp đảo ai, nếu như ngươi rơi vào trong tay của ta, ta sẽ không để cho ngươi lại quấy rối ta nữa. Ít nhất phải chờ sau khi ta hoàn thành xong mục đích lần này, mới có thể lại thả ngươi. Ngươi có biết không, ta đã có chút hối hận vì tối hôm qua không đưa ngươi về. Bất quá, có một số việc, ngươi lại không biết nha.

Nghĩ đến đây, Quất Tử cười thần bí.

Trong lòng nàng, có một cái bí mật chỉ có nàng mới biết được. Đúng vậy, chỉ có nàng mới biết được, mà cái bí mật này, nàng cũng sẽ luôn giữ kín lấy nó.

"Vũ Hạo, ngươi có biết không, ta đã đưa phần cảm giác hạnh phúc lúc ngươi xuất hiện giữ ở bên người rồi."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương