Bản Dịch Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)
Chapter 994: Mọi thứ trong tầm kiểm soát (2)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đây là hồn đạo khí cấp chín cường đại do chính Hỏa Phượng Đấu La chế tạo - Phượng Dực Thiên Tường. Là một hồn đạo khí thuần công kích, nó có thể tạo ra nhiệt độ trên nghìn, có sức phá huỷ mạnh mẽ, được coi là vật phẩm tiêu hao một lần trong hồn đạo khí cấp chín, thậm chí còn mạnh hơn cả hồn đạo khí cấp chín cố định thông thường. Uy lực thậm chí còn mạnh hơn hồn đạo pháo cố định cấp chín thông thường, nhưng nhược điểm là phạm vi tấn công bằng. Nhưng nó rất phù hợp để tấn công trong một phạm vi nhất định.

Nhìn thấy phượng hoàng lửa bay lên trời, Thái Thản Tuyết Ma Vương từ trên trời giáng xuống cũng hơi giật mình, mặc dù phượng hoàng lửa không bay về phía nó, nhưng nó vẫn có thể cảm nhận rõ ràng sự dao động mạnh mẽ của hồn lực. Uy lực của đòn tấn công này có khả năng được con người tung ra sao? Rõ ràng nhân loại không thể nào mạnh như vậy!

Đây chắc chắn là vũ khí do con người phát triển mà Hoắc Vũ Hạo đã đề cập. Nó thực sự rất mạnh! Thái Thản Tuyết Ma Vương vốn rất coi thường những người này. Tuy nhiên, hai đòn tấn công vào lá chắn hồn đạo liên kết đều không thành công, cộng thêm Phượng Dực Thiên Tường lúc này bay lên trời khiến nó phải thu bớt lại sự coi thường đối với họ.

Quả cầu ánh sáng khổng lồ trên bầu trời cách mặt đất chưa đầy 500 mét, vào lúc này, Phượng Dực Thiên Tường bùng nổ, tấn công vô cùng gay gắt.

Màu xanh lam và màu đỏ rực trong nháy mắt trở thành hai đường thẳng song song trong không trung, khi những đường thẳng song song này đột nhiên phóng to ra thì phạm vi hàng trăm cây số bị hai màu này bao phủ trong nháy mắt. Băng và lửa điên cuồng tranh giành lẫn nhau. Mà lúc này, hồn đạo sư của đoàn Hỏa Phượng Hồn Đạo Sư cuối cùng cũng tiến vào trận địa hồn đạo khí, bắt đầu điều khiển các thiết bị tấn công với quy mô khác nhau.

So với băng, tốc độ tiêu hao của lửa rõ ràng nhanh hơn rất nhiều, dù sao cũng đừng quên, đây là Cực Bắc Băng Nguyên! Trong phạm vi cực kỳ lạnh lẽo này, tất cả năng lực thuộc tính lửa không chỉ sẽ bị suy yếu rất nhiều mà còn liên tục suy yếu.

Đúng lúc này, một quả cầu băng nhỏ có ánh sáng xanh đột nhiên xuất hiện từ màn lửa giống như một quả đạn đại bác, nó gần như rơi xuống ngay lập tức và trực tiếp đáp xuống trận địa hồn đạo khí của đoàn Hỏa Phượng hồn đạo sư Nhật Nguyệt Đế quốc.

Quả cầu băng có ánh sáng xanh lập tức tan biến ngay khi chạm đất, lộ ra một hình bóng. Đây chẳng phải là Hoắc Vũ Hạo sao?

Khoảnh khắc Hoắc Vũ Hạo tiếp đất, cơ thể hắn trở nên hư ảo. Thân hình to lớn vừa từ trên trời rơi xuống đột nhiên biến thành Vua Gấu Trắng. Hoắc Vũ Hạo đã sớm đoán được, với thực lực của đoàn Hỏa Phượng hồn đạo sư, nhất định có biện pháp đối phó, hắn vẫn luôn thích ứng. Bao gồm cả Thái Thản Tuyết Ma Vương bên dưới và thời điểm nó hành động, tất cả đều nằm trong sự kiểm soát của hắn.

Khoảnh khắc tiếp theo hắn sử dụng kỹ năng mô phỏng linh hồn để che giấu cơ thể, một vầng sáng màu trắng ngay lập tức lan ra. Cùng lúc đó, trên không trung đột nhiên xuất hiện một vòng xoáy màu vàng trên đầu Hỏa Phượng Đấu La.

Hồn kỹ thứ ba là quần thể suy yếu, hồn kỹ thứ tư là rối loạn tinh thần.

Về mặt tu luyện hồn lực, Hoắc Vũ Hạo đương nhiên kém xa Hỏa Phượng Đấu La, nhưng tinh thần lực mạnh mẽ của hắn có thể sánh với Phong Hào Đấu La, dưới ảnh hưởng của hạch tinh thần, hai hồn kỹ lớn phóng ra trong nháy mắt. Hoả Phượng Đấu La trên không trung lập tức rơi vào trạng thái chóng mặt trong giây lát. Ở trận địa hồn đao khí, tất cả các hồn đạo sư đều cảm thấy sức mạnh hồn lực trong cơ thể đang rò rỉ ra ngoài, khiến họ hoa mắt chóng mặt.

Sau khi cả đoàn suy yếu, một con mắt khổng lồ xuất hiện từ không trung ở trung tâm trận địa hồn đạo khí. Trong toàn bộ trận pháp hồn đạo, không gian ngay lập tức trở nên méo mó. Rõ ràng không có âm thanh nào, nhưng dường như tất cả các hồn đạo sư đều nghe thấy tiếng sấm.

Đó là kết quả Chân Thân Võ Hồn, Tu La Ma Đồng, cộng thêm võ hồn mạnh mẽ của Hoắc Vũ Hạo bộc phát.

Một số hồn kỹ lớn liên tục được phóng ra không theo một thứ tự nào. Giữa vụ nổ linh hồn dữ dội, tất cả các Hỏa Phượng hồn đạo sư ở trận pháp hồn đạo khí từng người lần lượt lảo đảo. Tình Huống này là sau khi Hoắc Vũ Hạo hạ thấp sức tấn công để tối đa hóa phạm vi bao phủ của Cực Bắc. Nếu không thì một số hồn đạo sư đứng gần hắn nhất sợ rằng đầu họ sẽ nổ tung.

Chân phải của hắn đột nhiên giậm xuống đất, Huyền Băng Thảo tám cánh lặng lẽ xuất hiện trên vai Hoắc Vũ Hạo, sau đó mặt đất rung chuyển, vô số gai băng đột nhiên nở ra, lấy thân thể Hoắc Vũ Hạo làm trung tâm, một bông hoa băng chói mắt nở ra. Đó là cái gai tám cạnh.

Gai tám cạnh được khuếch đại bởi Huyền Băng Thảo tám cánh và toàn bộ sức mạnh của nó được giải phóng. Trên người Hỏa Phượng hồn đạo sư đều có khiên hồn đạo khí, bọn họ chỉ là bị văng ra do gai tám cạnh đâm trúng. Tuy nhiên, những hồn đạo khí được bố trí sẵn trong trận pháp đều không có lá chắn! Nói cách khác, nếu không có sự điều khiển của các hồn sư,chúng không thể tự bảo vệ.

Những hồn đạo khí này chất lượng quả thực rất tốt, dưới sự tấn công tứ phía của chiếc gai tám cạnh, chỉ bị hư hại một phần nhỏ. Song hầu hết thiết bị đều xiêu xiêu vẹo vẹo.

Một loạt đòn tấn công của Hoắc Vũ Hạo thực ra không gây ra bao nhiêu tổn hại cho đoàn Hỏa Phượng hồn đạo sư, nhưng quan trọng là công kích liên hoàn này đã hoàn toàn dập tắt lửa của trận pháp hồn đạo khí.

Khi Quất Tử nhìn thấy con mắt khổng lồ, nàng đã biết ai đang đến. Động tác của Hoắc Vũ Hạo quá nhanh, sau khi linh hồn bạo phát, hắn gần như ngay lập tức trở lại bản thể, khi hắn dùng chân phải bước xuống, ánh mắt đúng lúc đang nhìn nàng.

Sau đó là sự bùng nổ của vô số gai băng. Ở khu vực xung quanh, hàng loại hình thể to lớn cũng liên tiếp xảy ra va chạm. Thái Thản Tuyết Ma Vương hùng mạnh với sự hỗ trợ của bão tuyết và Hoắc Vũ Hạo, đều đã xông vào doanh trại của quân đội Nhật Nguyệt Đế quốc.

Hoắc Vũ Hạo cứ thế kiêu ngạo đứng ở trung tâm trận pháp hồn đạo khí , khi Quất Tử nghiến răng nghiến lợi ra lệnh cho Hỏa Phượng hồn đạo sư trên không trung tập trung tấn công hắn, lại một thân ảnh to lớn khác từ trên trời rơi xuống, đứng trước mặt hắn. Bức tường băng khổng lồ đã chặn đứng mọi đòn tấn công. Nhất thời làm cho những hồn sư không có đại hồn đạo khí lớn này không nghĩ tới việc tấn công Hoắc Vũ Hạo.

Hoắc Vũ Hạo đứng ở đó, trên trán mở ra Vận Mệnh Chi Nhãn, đồng thời xuất hiện Thái Dương hoa văn. Lúc này hắn thực sự là trung tâm của chiến trường. Cho dù đó là Băng Hùng Vương, Thái Thản Tuyết Ma Vương hay thậm chí là tất cả Thái Thản Tuyết Ma, thì chúng đều ở trong mạng lưới tinh thần mà hắn đã mở ra. Toàn bộ chiến trường được bao phủ bởi khả năng thăm dò tinh thần của hắn. Tất cả Thái Thản Tuyết Ma đều dưới quyền chỉ huy của hắn, bao gồm cả vua của loài hồn thú này.

Thái Thản Tuyết Ma Vương không giết binh lính bình thường mà đang điên cuồng phá hủy tất cả thiết bị ở đây. Các hồn đạo khí mà Nhật Nguyệt Đế quốc chế tạo công phu đã bị đập nát thành từng mảnh, cơn thịnh nộ với sức mạnh khủng khiếp của nó biến mọi thứ thành mớ hỗn độn.

Ở bên trong trận pháp hồn đạo khí, các Hoả Phượng hồn đạo sư chống chọi vô cùng khó khăn trước sự tấn công chấn động linh hồn và gai tám cạnh thì họ nhận ra rằng bản thân không thể làm gì được. Băng Hùng vương khổng lồ đứng trong trận pháp hồn đạo khí phát ra một luồng khí lạnh lẽo mạnh mẽ khiến tất cả các thiết bị đều bị đóng băng.

Thực ra Hoắc Vũ Hạo có chút thủ hạ lưu tình, bởi các thành viên của đoàn Hoả Phượng hồn đạo sư đều là nữ. Nếu như vừa rồi hắn sử dụng Băng bạo thuật, những hồn đạo sư có tu vi thấp hơn sẽ bị trọng thương. Hắn không làm như vậy vì không muốn giết quá nhiều người. Những nhũ băng do gai tám cạnh phóng ra đều nằm dưới sự điều khiển của Băng Hùng Vương, lần lượt đóng băng các hồn đạo khí.

Tất cả những gì Hỏa Phượng hồn đạo sư có thể làm là nhanh chóng chạy trốn. Bay xung quanh hoặc bỏ chạy. Với sức mạnh bị phân tán, làm sao họ có thể uy hiếp Băng Hùng gấu dù chỉ bằng một số đòn tấn công lẻ tẻ?

Gương mặt của Quất Tử có chút tái nhợt. Khi Hoắc Vũ Hạo chỉ huy Băng Hùng Vương chiếm giữ trận pháp hồn đạo khí, nàng biết mình đã thua. Nếu không có trận pháp hồn đạo khí, cho dù bọn họ có thể tự bảo vệ mình cũng không thể uy hiếp được những con Thái Thản Tuyết Ma khổng lồ đó.

Những con Thái Thản Tuyết Ma này đáng sợ đến mức, các đòn tấn công của hồn đạo sư cấp bốn và cấp năm không thể đánh rớt ngay cả một sợi lông trên người chúng. Sức công phá đáng sợ của chúng đã phá huỷ mọi công trình khai thác ở xung quanh doanh trại.

Những con Thái Thản Tuyết Ma này có tứ cứng cáp và móng vuốt sắc nhọn. Trước mặt chúng, kim loại rắn chắc dường như mỏng manh như giấy. Lúc này, hơn một trăm Thái Thản Tuyết Ma đang tập hợp về phía trung tâm. Và Thái Thản Tuyết Ma Vương khổng lồ chẳng biết từ ​​đâu nắm lấy một cây cột kim loại lớn và liên tục ném nó về phía đội hình liên kết phòng thủ ở trên không.

Quất Tử nghiến răng nghiến lợi, không kiểm soát được suy nghĩ: Kẻ vô lương tâm này! Ta đã lo lắng cho ngươi bấy lâu nay, vậy mà người vừa trở về đã mang đến cho ta một “bất ngờ” lớn như vậy.

Hoắc Vũ Hạo đương nhiên không biết Quất Tử đang nghĩ gì, sự tình đến mức này, Đoàn Hỏa Phượng hồn đạo sư đã không thể xoay chuyển tình thế được nữa.

Hoắc Vũ Hạo phi thân bay lên lơ lửng phía sau Băng Hùng Vương. Băng Hùng Vương ngửa mặt rồi gầm lên, vô số băng nhũ bay lên không trung, bay về phía trận pháp liên kết phòng ngự. Còn Băng Hùng Vương vội vàng xoay người, cùng Hoắc Vũ Hạo rời đi.

Hắn đi rồi? Cứ vậy mà bỏ đi sao?

Quất Tử sững sờ. Nhìn trận pháp hồn đạo khí trên mặt đất bị băng bao phủ, nàng thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù lần này tổn thất nặng nề, nhưng chỉ cần giữ nguyên trận pháp hồn đạo khí thì có khả năng lội ngược dòng.

Chỉ có điều, suy nghĩ của nàng chỉ tồn tại được một thời gian ngắn rồi bị hiện thực tàn khốc xé nát thành từng mảnh.

“Bùm, bùm, bùm–” Những tiếng nổ đùng đoàng liên tục vang lên, không ngừng nổ ra từ trận pháp hồn đạo khí ở bên dưới. Những đại hồn đạo khí đó nằm rải rác khắp mọi hướng trong vụ nổ, các mảnh kim loại văng tứ tung, trung tâm phát nổ, gây ra vụ nổ dữ dội hơn, toàn bộ thiết bị dường như bị đốt cháy và tiếp tục nổ tung.

Băng bạo thuật!

Sự khủng bố của Băng bạo thuật đã biến toàn bộ bên dưới thành đại dương nguyên tố băng. Trên người Băng Hùng vương đang chạy như bay có những vòng tròn băng giá ánh sáng màu xanh lại lan rộng, những nguyên tố băng khổng lồ sẵn có này đột nhiên tạo thành một trận bão tuyết lớn và phân tán ra mọi hướng.

Mọi thứ xung quanh lại trở nên mơ hồ, trận Băng Hùng bão tuyết hoành hành khiến trời đất mịt mù.

Quất Tử không ra lệnh tấn công nữa mà yêu cầu các Hỏa Phượng hồn đạo sư trở về và tiếp tục duy trì phối hợp phòng ngự.

Thời gian của trận bão tuyết lần này ngắn hơn, khi nó dần dần lắng xuống, Thái Thản Tuyết Ma, Băng Hùng vương lẫn kẻ khiến nàng vừa yêu vừa hận - Hoắc Vũ Hạo đã biến mất.

Những cơn gió lạnh ở Cực Bắc vẫn đang gào thét, nhưng tiếng nổ của trận chiến đã biến mất, mọi thứ đã trở lại yên bình. Vì cơn bão tuyết nên mặt đất hoàn toàn trắng xóa, ngay cả vào ban đêm, tuyết trắng vẫn phản chiếu ánh sáng mờ nhạt.

Lúc này, một thanh âm lớn vang lên: "Đây là cảnh cáo. Nhân loại nhanh chóng rời khỏi Bắc Cực Băng Nguyên. Đây không phải là nơi các ngươi nên đến. Lần sau chúng ta sẽ không thủ hạ lưu tình, tất cả sinh mệnh sẽ bị chôn vùi trong băng tuyết."

Âm thanh đó như cùng với gió lạnh mà đến, có ở mọi nơi tạo cảm giác đinh tai nhức óc. Tựa như ông trời đang nổi giận.

Đây là……

Không phải tất cả Hỏa Phượng hồn đạo sư đều nhìn thấy bóng người xuất hiện ở đó. Chung quy là từ khi bắt đầu Hoắc Vũ Hạo đã sử dụng kỹ năng mô phỏng linh hồn để che giấu.

Lúc này nghe được âm thanh lớn đó, các Hoả Phượng hồn đạo sư đều nhất thời tái mặt. Đây là một lời cảnh cáo - cảnh báo đến từ Cực Bắc Băng Nguyên.

Bất cứ quốc gia nào đều biết rất ít về thế giới hồn thú ở Cực Bắc Băng Nguyên. Bởi vì hồn thú ở đây chỉ có tác dụng với các hồn sư thuộc tính băng. Ngoài ra, điều kiện quá khắc nghiệt nên hầu như sẽ chẳng có hồn sư nào tới đây lấy hồn hoàn. Trường hợp này cho thấy, thế giới loài người chưa biết nhiều về Cực Bắc Băng Nguyên.

Người khổng lồ cao hàng trăm mét vừa rồi, cùng với con gấu to lớn đáng sợ từ trên trời rơi xuống đều để lại cho các hồn đạo sư ấn tượng sâu sắc.

Với tư cách là người bảo vệ Nhật Nguyệt Đế quốc, bọn họ vốn dĩ cực kì tự tin, thậm chí còn kiêu ngạo. Đây là lần đầu tiên họ gặp phải đòn tấn công nặng nề như vậy kể từ khi thành lập tổ chức. Mặc dù thương vong không nghiêm trọng nhưng thiệt hại chắc chắn rất lớn. Không chỉ tất cả hồn đạo khí thăm dò độ cao bị phá huỷ hoàn toàn mà trận pháp hồn đạo khí trên mặt đất cũng vậy. Các cơ sở hạ tầng được xây dựng sau nửa tháng làm việc chăm chỉ dường như chẳng còn lại bao nhiêu. Số lượng lớn lều trại bị phá hủy, hàng vạn binh sĩ run rẩy trong gió lạnh, tất cả đều là do sức mạnh của Cực Bắc Băng Nguyên sao?

Sức mạnh nào ẩn giấu trong Cực Bắc Băng Nguyên? Phải chăng việc khai thác quặng kim loại quý hiếm ở đây đã gây ra sự trả thù giận dữ của họ?

Giọng nói đó không chỉ có hồn đạo sư mà ngay cả binh lính bình thường cũng nghe thấy. So với Hồn Sư, binh sĩ đối với thần linh càng thêm thành kính, cộng thêm cái lạnh cực độ, lòng quân nhất thời hỗn loạn.

Quất Tử lặng lẽ bay lơ lửng trên không trung, những người khác không biết, chẳng lẽ nàng lại không rõ là ai làm sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương