Bố Tôi Quá Mạnh
Chapter 263

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

BỐ TÔI QUÁ MẠNH - CHAP 263

 

Trước khi đi đến một ngục tối cấp độ khó, cần phải chuẩn bị thật kĩ.

Kanzaki luôn có thói quen xem vận may trong ngày. Mặc dù cho rằng bói toán là chuyện hoang đường, nhưng trên thực tế, Kanzaki thường gặp may khi bói chỉ ra đó là ngày tốt, và cũng có những ngày ngược lại, nhiều khi đến mức anh suýt phải bỏ mạng.

-Hôm nay, bạn sẽ gặp được một người đàn ông cao quý!

-Ngay cả khi bạn gặp phải tình huống không mong đợi và gặp khó khăn, bạn sẽ nhận được sự giúp đỡ to lớn từ một quý nhân, sẽ cứu giúp bạn. Hôm nay sẽ là một ngày mà mọi thứ sẽ được giải quyết.

Bói toán chỉ ra có vẻ hôm nay khá tốt.

Dù làm gì thì hôm nay cũng là một ngày vui vẻ.

Kanzaki rất vui khi bước vào phần Khu vực Hướng dẫn Trung tâm.

.

.

.

"Tên, tên, tên nhóc này! Là lần đó."

'Chuyện này, chuyện này thật điên rồ!'

Một cơn địa chấn nổ ra trong con ngươi của Kanzaki.

Giống như một chiếc kính vạn hoa, những ký ức trong quá khứ lướt qua.

Một khoảnh khắc kinh hoàng khi anh bị bắt bởi một con rồng đột nhiên xuất hiện khi đang biểu diễn cùng Ryou ​​tại Lễ hội Thợ săn được tổ chức ở Busan.

'Tại sao con rồng này lại ở đây!'

Kanzaki nghĩ cách để sống trước.

"À, tôi xin lỗi vì lúc đó không có xiên thịt để cho cậu..."

Niềm tự hào của anh ở đâu trong cuộc sống trước mắt hả?

Trong suốt cuộc đời của anh, niềm tự hào của anh đã không còn chút nào rồi.

Thật xấu hổ khi làm con rồng nổi giận chỉ vì anh ta có chút bất cẩn.

"A a a a a a?"

Bằng cách nào đó, con rồng trông có vẻ không thoải mái.

"Ôi không... Có chuyện gì thế?"

Kanzaki nhìn chằm chằm vào Dojun.

Anh ta đang vô thức tìm kiếm ai đó để nhờ giúp đỡ.

Nhân tiện.

'Người này là ai?'

Kanzaki quay sang Cục Quản lý Thợ săn để được giúp đỡ.

Và chỉ những người có vé vào cửa mới có thể vào Khu vực Hướng dẫn.

Rõ ràng, chàng trai trẻ trước mặt anh ta hẳn là thuộc đội cứu hộ do Cục Thợ săn phái đến.

Không phải Behemoth hay Icarus, mà là một nhân vật không thể ngờ đến.

'Có quan hệ gì với con rồng này?'

Sau đó.

"Chủ nhân, tôi nghĩ có thể cứ mặc kệ người này đi."

Kanzaki trông vô cùng ngốc nghếch.

Chẳng mấy chốc, khuôn mặt anh ta vô cùng kinh ngạc.

'Chúa ơi, đây là chủ nhân của con rồng kia!?'

Lúc này anh ta đang đối mặt với chủ nhân rồng thực sự.

***

Lạch cạch.

Cyclops vẫn đang run rẩy, thu mình trong góc.

Kanzaki, nắm lấy tay Do-jun và cẩn thận đi ra khỏi hang, nhìn thấy Cyclops như vậy và mở miệng mà không nhận ra. Khác hoàn toàn khi mà nó vừa phi điên cuồng đến chỗ anh.

Vỡ!

Anh ta có thể nghe thấy âm thanh của những hạt thủy tinh tan vỡ.

Chiếc DTS mà anh đang đeo đã bị vỡ.

Chỉ là bị vỡ một chút, nhưng không có tác động vật lý nào, vậy tại sao nó đột nhiên lại vỡ?

'Ha... Tất cả những lời mình vừa nói xong sẽ được phát sóng trực tiếp, phải không?'

Anh ta luôn thể hiện một vẻ anh hùng.

"Làm ơn cứu tôi với", "Có chuyện gì vậy", anh ta đã nói những câu đó trong tiếng khóc.

'Nếu mình biết mọi chuyện sẽ như thế này, mình đã phá vỡ nó sớm hơn.'

"Anh có phải là ngài Soshiro Kanzaki không?"

"À, vâng! Tất cả các cậu đến từ Cục Thợ săn à?"

Nói đúng ra, anh ấy không phải là thành viên của Cục thợ săn.

Do-jun gật đầu vì anh không thấy cần phải giải thích kĩ.

"Tôi là Lee Do-jun."

'Lee Do-jun, Lee Do-jun…'

Nghĩ kĩ lại.

Tuy nhiên, dù anh ta có nghĩ lại nhiều đến đâu trong trí nhớ, anh ta cũng không thể nhớ ra.

Nếu Cục Thợ săn gửi đến, thì ít nhất đó phải là một Thợ săn cấp S.

Trong danh sách những Thợ săn cấp S ở Hàn Quốc không hề có tên Lee Do-jun.

Nhân tiện.

'Anh ta là chủ nhân… đúng không?'

Nếu như ai không biết rõ nhìn anh ấy, người đó có thể sẽ nhầm anh với một Thợ săn ước tính là cấp độ E.

Kanzaki biết rất rõ rằng con quái vật đang nhìn chằm chằm vào anh ta bằng cách thò đầu ra khỏi mũ trùm đầu của Do-jun là một con rồng.

Bên cạnh đó.

Khi anh ta bị bắt cóc vào trong tổ rồng.

Khi con rồng trở lại hình dạng khổng lồ ban đầu, con số [1] được khắc rõ ràng trên trán con rồng đó. Khi đó thứ hạng của con rồng đã gây ra 'thảm họa' ở Hàn Quốc trong quá khứ là '10', thì con số thật sự rất vô lý.

'Làm thế nào trên trái đất?'

Để thuần hóa một con vật cưng hoặc quái vật.

Ít nhất, 'đẳng cấp' của chủ sở hữu phải tương đương hoặc cao hơn.

Thậm chí, không có 'vòng tay điều khiển', rất khó khống chế quái vật cấp B trở lên.

Không thể điều khiển một con quái vật mà không có vòng tay điều khiển khi nó đạt cấp A trở lên.

Nhưng mà.....

"Ôi trời, Chủ nhân. Cái đó, không phải cái đó… Cái đuôi quý giá của tôi…"

Không có vòng tay điều khiển.

Lại ôm một con rồng.

'Cô gái đó cũng vậy... Chuyện này thật sự có thể xảy ra à?'

"Anh đã nhận được một cuốn sách vũ trang à?"

"... À, vâng."

Kỹ năng vũ trang có được bằng cách bắt quái vật sau khi xuống điểm dừng đầu tiên.

Trình độ kỹ năng của anh ta là 0%, và khi anh ta dùng nắm đấm, anh ta cảm thấy nó cứng hơn.

Sau khi xác nhận rằng mình đã được vũ trang, Do-jun bắt tay với Cyclops.

Có tác dụng rồi!

Một luồng kiếm xoáy ra từ đầu bàn tay của anh và lao về phía Cyclops.

Cơ thể của Cyclops, đang thu mình trong góc, bị chia đôi và một lối vào tầng dưới được tạo ra ở nơi nó đang ngồi.

"Tôi sẽ giúp anh một chút khi anh ở đây."

"..."

Do-jun cười rạng rỡ.

Mặt khác, Kanzaki đang không tỉnh táo.

'Ôi, kỹ năng đó là cái quái gì vậy?'

Yong-yong bĩu môi và nhìn chằm chằm vào Kanzaki.

"Ghen tị quá. Trông anh ngầu thật.''

"Thật sự đấy."

Giọng cô gái từ phía sau.

Kanzaki ngạc nhiên nhìn lại.

Có một nàng tiên to bằng lòng bàn tay đang vỗ cánh.

.

.

.

Khu vực Hướng dẫn Giai đoạn 4.

Đi dọc theo chân trời.

Kanzaki đang đeo hai chiếc vòng tay.

Một cái là 'Vòng tay điều khiển', một cái là 'Con rắn cửa sổ trạng thái'.

Kanzaki đã chữa lành vết thương và có thể chơi với Wyvern, đang săn lùng những con rắn phù hợp với cấp độ của mình khi băng qua đồng cỏ. Do-jun không săn bắt cho anh ta mà chỉ bước tới khi Kanzaki bị đe dọa.

Vút!

Ngọn giáo của Kanzaki đã lấy đầu của con rắn lục.

Tuy nhiên, vì trận chiến quá khó khăn nên anh ta đã thấm đầy máu.

Giai đoạn 4 của Khu vực Hướng dẫn là nơi bạn đặt ra 'giới hạn' của riêng mình trong tương lai, vì vậy điều quan trọng là phải bắt được con rắn có cấp độ cao nhất có thể.

Pong!

Chẳng mấy chốc anh bắt được con rắn lục.

Xác con rắn vừa bị săn đuổi biến mất như làn khói, và một viên ngọc xuất hiện ở chỗ của nó.

Một viên ngọc xanh phát ra ánh sáng rực rỡ. Cho con rắn trên cổ tay ăn.

-Kiehek!

Cửa sổ trạng thái con rắn đổi thành cấp độ 4, đỏ, cam, vàng, và xanh rồi trở về màu trắng ban đầu.

"Làm tốt lắm."

"Hahaha... Cảm ơn."

Sau đó nhìn.

Trên tay của Do-jun cũng có một Con rắn cửa sổ trạng thái.

'Người đàn ông này rốt cuộc đang ở cấp độ nào?'

Kugugung...

Có con rắn cấp độ thấp ở đằng xa.

Anh ta nhìn vào một con rắn màu tím có kích thước vài trăm mét.

'Không phải nó màu tím à?'

A.

Làm sao để bắt được nó.

***

Trung tâm mà anh ta luôn chỉ nhìn thấy qua màn hình phát sóng.

Kanzaki đã có thể tận mắt nhìn thấy khung cảnh tuyệt đẹp ở tầng một.

Mắt Kanzaki hơi ươn ướt cùng với nguồn cảm xúc dâng trào. Điều đáng ngạc nhiên nữa là tầng một của trung tâm bán thức ăn ở Trái đất. Đó là sự thật mà anh ta đã biết từ chương trình phát sóng của Behemoth, nhưng khi anh ta thực sự chứng kiến, anh ta vẫn phải tự hỏi chuyện gì đang xảy ra.

"Từ giờ trở đi, anh có thể tự làm được mọi thứ một mình."

Do-jun nói với Kanzaki, anh ta đang nhìn xung quanh với đôi mắt lấp lánh như thể là một đứa trẻ lần đầu tiên đến công viên giải trí. Trong quá khứ, việc các nhà thám hiểm hãm hại người mới đến là điều bình thường, nhưng tầng đầu tiên ở Trung tâm hiện tại lại là một khu vực yên bình thực sự.

"Tôi nên cảm ơn cậu thế nào đây?"

Anh ta bỏ qua câu hỏi về danh tính của Do-jun và rất biết ơn vì anh đã cứu mạng mình.

Người ta nói rằng anh ta gặp một người đàn ông cao quý trong bói vận may chắc chắn là muốn nói đến Do-jun.

"Chỉ là tôi có việc cần là ở đây mà thôithôi."

Nơi anh ta đi theo Do-jun là nơi tập trung các khu mua sắm.

Một trung tâm mua sắm ở Trung tâm bán các mặt hàng vật phẩm khác nhau, bao gồm vũ khí, áo giáp và đồ tạo tác hỗ trợ chiến đấu. Yong-yong, đang đuổi theo Do-Jun, không quan tâm đến Kanzaki và bận ăn thức ăn.

"Chào mừng quý khách!"

Cửa hàng đầu tiên anh đến là cửa hàng xiên thịt.

Trộn chân gà với các loại gia vị khác nhau và nướng trên xiên với hành lá. Khi người bán hàng nhìn thấy Do-jun, anh ấy đã chào đón anh vô cùng lịch sự và ngay lập tức bắt đầu nướng những xiên thịt.

"Lâu lắm không thấy anh đến chơi!"

"Đúng vậy cũng lâu rồi nhỉ, anh dạo này thế nào?"

"Haha. Chúng tôi vẫn rất tốt. Đó là bởi vì nhà vua đã cai trị rất tốt."

Do-jun mỉm cười và nhận một que xiên.

Một xiên cho Yong-yong, cậu vẫy đuôi và nhìn lên trên.

Một cho Tushitala, cô đang bay xung quanh bên cạnh Yong-yong.

Cuối cùng, anh ấy đưa một chiếc cho Kanzaki, người đang bàng hoàng.

"Anh có chuyện gì vậy?"

"Ồ, không, người bán hàng vừa nhìn thấy Do-jun và nói rằng anh là một vị vua......."

"Cái gì. Ngươi đến từ Trái đất? Nhưng sao ngươi không biết Vua Trái Đất?"

Cùng với tầng 1 của trung tâm.

Những nhà thám hiểm trên tầng mà Do-jun đã đến.

Họ đối xử với Do-jun như là Vua Trái đất và coi anh như một người cai trị tuyệt đối.

Những sự thật như vậy ít được mọi người biết đến ngoại trừ Giám đốc Quản lý Thợ săn và những thợ săn hạng S ở Hàn Quốc.

"Hả?"

"Đều là nhờ vị vua đã đưa ra các mệnh lệnh mà con người có thể thoải mái đi lại, thế mà các ngươi không biết ơn gì cả?"

Kanzaki đánh rơi chiếc que xiên đang ăn.

Và.

Yong-yong nhanh chóng nhặt xiên lên.

"Ồ, lần này ta nhặt nó trong 3 giây."

.

.

.

-Vậy, tin tiếp theo. Tin tức về anh hùng Nhật Bản Soshiro Kanzaki đã vượt qua Khu vực Hướng dẫn Trung tâm chỉ trong một ngày và lên đến tầng một. Mặc dù một tình huống hơi nguy hiểm đã xảy ra trong giai đoạn thứ hai của Khu vực Hướng dẫn, nhưng may mắn thay, mọi thứ đã tốt hơn.

Bản tin không ngừng đưa những chủ đề về Soshiro Kanzaki.

Tak Tak Tak.

Seol Yoon-hee, đang cắt kim chỉ, đột nhiên nhìn đồng hồ.

Bây giờ đã hơn 6 giờ chiều.

Lúc đó, cô nghe thấy tiếng bấm mã khóa cửa từ bên ngoài.

Ánh mắt của Byul, nhóc đang gật gù khi xem tin tức với Carcier, tự nhiên hướng về phía cánh cửa. Và khi họ thấy Do-jun và Yong-yong bước qua cửa trước, họ cười thật tươi và bước đến.

"Bố thế nào rồi?"

"Woong. Rất tốt."

Do-jun giao tiếp bằng mắt với Seol Yoon-hee khi cô mỉm cười chào đón anh ấy.

"Vất vả rồi Chủ nhân."

Dojun xoa đầu Carcier.

Sau đó, anh ấy đặt chiếc túi nhựa đang cầm trên tay lên bàn.

Năm con mực nướng được gói bên trong bao bì.

"Ôi có cả bơ này!"

Do-jun mỉm cười và đưa một con mực phết bơ cho Byul.

Byul mỉm cười, và lấy con mực.

"Ăn xong thì làm cái gì?"

"Bố biết tất cả mà."

Byul nghĩ rằng có lẽ bố thực sự là một vị thần, và bắt đầu nhai chóp chép con mực nướng phết bơ.

***

Đọc webtoon tại: Bố Tôi Quá Mạnh | Vlogtruyen.net

 

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...