Chinh Phục Dị Giới Bắt Đầu Từ Trò Chơi
Chapter 23: Ngày đầu Open Beta

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đọc xong cái thông báo khai mở server và cập nhật dài mấy ngàn chữ này, Tần Quan gần như chết lặng:

"Gây sự với NPC mà bị NPC chém thì... cũng thôi đi! Mẹ nó NPC chết là mất vĩnh viễn chức năng dịch vụ luôn hả? Thằng cha Dương này mà chết là Vong Linh trực tiếp tuyệt chủng luôn? So với các người thì Sylvanas và Varian cũng phải chào thua, mấy ông trùm game khác cũng thua nốt!"

Vừa điên cuồng chửi thầm, Tần Quan vừa vội vàng nhảy xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh giải quyết, rửa mặt một lèo, rồi vội vàng đun nước pha yến mạch, vừa pha vừa căng thẳng nhìn đồng hồ... bảy rưỡi rồi! Sắp đến tám giờ rồi! Cậu phải online ngay lập tức!

Tần Quan, người bị những lời chửi bới đè nén mấy ngày nay, đã nóng lòng muốn online đến vậy, huống hồ là những người chơi đã bỏ tiền mua mũ sau khi xem video, và trong mấy ngày qua vẫn luôn bị dư luận ảnh hưởng, trong do dự và lo lắng vẫn kiên trì lập trường, ôm một tia hy vọng mong game sẽ mở cửa.

Thông báo khai mở server vừa ra, những bình luận hỏi han và xả giận trên bảng tin nhắn của trang chủ liền giảm mạnh.

Còn những người không mua mũ, hoặc đã bán lại mũ, thì điên cuồng spam bình luận chất vấn và chế giễu, dù sao cũng không tin game này thật sự có thể mở cửa online bình thường, một mực khẳng định nhóm sản xuất chỉ đang dùng chiến thuật câu giờ, đến giờ G chắc chắn lại giở trò trì hoãn...

Dương Anh, chị gái của Dương Thu, ngay từ đầu đã không có nhiều niềm tin vào cái game vớ vẩn mà em trai bị người ta lừa đi làm.

Dù Dương Thu vẫn luôn nói trên mạng xã hội là bên cậu mọi thứ đều tốt, Dương Anh vẫn ngày ngày nhắn mấy chục tin thúc giục em trai đừng ngốc nữa, mau về nhà đi học lại.

Kết quả là... Dương Anh tuyệt đối không ngờ rằng, em trai cô không chỉ bị lừa đi làm game, mà nhóm sản xuất game này còn bị cả cõi mạng chế giễu là lừa đảo. Cô, người chưa bao giờ quan tâm đến game, lại thấy được cuộc thảo luận về game Dị Giới này trên trang chủ Weibo của mình!

Dương Anh tuyệt đối phản đối em trai bỏ học làm game. Nếu không phải cô không gặp được Dương Thu, thì đã sớm đánh cho cậu một trận rồi lôi về nhà, ép cậu em trai không đáng tin này đi học. Nhưng cô không ủng hộ là một chuyện, một đám người lạ mặt ngay cả game còn chưa chơi mà đã nói em trai cô theo bọn lừa đảo, là một thành viên của nhóm sản xuất lừa đảo, thì cô chắc chắn không chịu được.

Trong kỳ nghỉ Quốc khánh, cô không đi đâu cả, ngày nào cũng ở nhà khẩu chiến với cư dân mạng.

Sáng hôm đó, phát hiện trang chủ game thế mà lại cập nhật, nhóm sản xuất nơi cậu em trai làm việc đã đăng thông báo mở server.

Dương Anh, người đến game mobile còn chẳng buồn chơi, vội vàng lấy chiếc mũ trong thùng giấy vứt ở hành lang ra, chuẩn bị lên mạng chụp ảnh, quay video để tiếp tục chiến với đám cư dân mạng kia...

"Thật đó, thật đó, trang chủ ra thông báo mở server rồi, chắc chắn là thật rồi, giờ tớ chuẩn bị lên mạng đây, cậu cũng lên xem đi!"

Sinh viên năm hai Đường Gia cũng không bán lại chiếc mũ.

Mặc dù trên mạng ồn ào huyên náo, nhưng cô rất có lòng tin với streamer Hương Thảo Pudding, cảm thấy cô streamer cũng nghèo khó này sẽ không lừa gạt sinh viên nghèo nên Đường Gia luôn giữ khư khư chiếc mũ của mình.

Sau khi mũ được giao đến, cô còn đích thân mang chiếc đã đặt cho cô bạn thân qua cho nó.

Dĩ nhiên, lý do lớn nhất mà Đường Gia không bán lại là vì ngoài ngày mùng một ra thì vẫn còn có người ra giá cao thu mua, nhưng sau khi scandal bùng nổ, danh tiếng của Hương Thảo Pudding tụt dốc không phanh, những người chịu mua mũ liền nhanh chóng ép giá, đến tối hôm qua thậm chí có người ra giá thu mua 88 tệ một cái...

Chưa chơi được gì đã lỗ sấp mặt 100 tệ, Đường Gia, người đến cả số tiền trong thẻ ăn cũng phải tính toán chi li, sao mà chấp nhận được!

Tám giờ kém hai phút, Đường Gia đi vệ sinh lần cuối, nhắc nhở bạn cùng phòng rằng mình sắp chơi game VR, đừng tùy tiện động vào cô, rồi nằm lên giường, đeo mũ, cắm USB vào điện thoại kết nối với trang chủ, kích hoạt tài khoản.

Đúng tám giờ, Đường Gia đang lướt điện thoại với tư thế nằm kỳ quặc, đầu bỗng nghiêng sang một bên.

Cô bạn cùng phòng đối diện: "?"

Cô bạn cùng phòng giống như Đường Gia, vì tiết kiệm tiền xe mà không về quê trong kỳ nghỉ dài, vội vàng nhảy xuống giường, chạy đến trước giường Đường Gia quan sát kỹ... phát hiện cô chỉ ngủ thiếp đi, còn đang ngáy khe khẽ, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, lùi về.

Sau khi vào game, Đường Gia phát hiện game này không giống như cô tưởng.

"Không phải nói là có thể tự do lựa chọn nhân vật game sao? Sao không cho chọn..."

Cố gắng tìm kiếm một hồi lâu cũng không thấy giao diện thao tác thay đổi lựa chọn nhân vật, Đường Gia đành phải nhắm mắt chọn nhân vật duy nhất có thể chọn.

Nhân vật bộ xương này... trông có vẻ hơi bẩn, phần xương sườn trước ngực còn có một cái lỗ to bằng nắm đấm, khiến Đường Gia vô cùng không vui... nhưng cũng không còn cách nào khác, không thể kẹt ở khâu chọn nhân vật mà không chơi được.

Chọn xong nhân vật, trải qua quá trình “dung hợp góc nhìn” kỳ diệu, Đường Gia liền tiến vào thế giới game.

Và rồi... cô vừa mở mắt ra đã thấy đầy rẫy những bộ xương đứng san sát, chen chúc nhau.

Ở những nơi còn trống một chút để đặt chân, vẫn có những bộ xương đang từ từ trồi thẳng lên từ dưới đất...

Nghĩ lại mình cũng trồi thẳng lên từ dưới đất như vậy, Đường Gia bất giác hét lên một tiếng "Vãi!", rồi ngẩng đầu lên thì phát hiện một bộ xương còn bẩn hơn đang đứng sát mặt mình, Đường Gia vừa hét "Vãi!" vừa theo phản xạ lùi lại.

"Vãi, đừng có chen nữa!"

Bộ xương khác bị cô đụng phải phát ra tiếng nói không vui, quay “mặt” lại nhìn Đường Gia... người anh em này cũng giống Đường Gia, lùi lại một bước lớn, đụng vào một bộ xương khác.

"Vãi nồi!"

"A!"

"Mẹ nó đừng chen!"

"Vãi, đúng là toàn bộ xương thật!"

"Đừng có hú hét nữa! Mọi người đều là bộ xương cả, đừng có mà chê nhau!"

---

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...