Chinh Phục Dị Giới Bắt Đầu Từ Trò Chơi
Chapter 44: Dàn xếp bất thành

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Cả phòng nhà khoa học lập tức bùng nổ, đủ loại tiếng phổ thông mang âm điệu địa phương vang lên.

“Mọi người trật tự một chút.” Lư Dật Vân vội giơ tay lên: “Ý kiến của lãnh đạo là, hy vọng chúng ta có thể thống nhất ý kiến, đưa ra một phương án ổn thỏa, tiếp theo dù áp dụng phương án tiếp xúc nào... lãnh đạo cũng sẽ tham khảo ý kiến của chúng ta.”

Lời nói của cô vẫn rất nghiêm cẩn, kín kẽ, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng, lãnh đạo không phải không biết công nghệ cao siêu mà người bí ẩn này để lộ ra có ý nghĩa gì, sẽ không tùy tiện nhúng tay vào làm bừa, mọi việc đều ưu tiên xem xét đến nhu cầu của giới nghiên cứu khoa học trong nước!

Các nhà khoa học lúc này mới bình tĩnh lại...

Bất kể công nghệ cao siêu của game “Dị Giới” do một nhóm người hay một người nắm giữ, bất kể người này là nhà khoa học nghiệp dư hay là nhà nghiên cứu khoa học có bối cảnh không rõ ràng nào hỗ trợ, chỉ cần người này đang ở trong nước và tự xưng là người trong nước, thì đều phải tranh thủ hợp tác, tranh thủ cơ hội học hỏi!

Những người làm nghiên cứu khoa học chân chính không giống những người làm văn nghệ văn học, những nhà khoa học có thể đạt đến trình độ hàng đầu trong nước và quốc tế, chẳng ai có cái tinh thần khoanh vùng xưng vương, có sức lực đó làm việc khác không tốt hơn sao!

Nếu giới khoa học cũng giống như một số người trong giới văn học, lập ra các phe phái học thuật, thì thế giới này sẽ tiêu đời!

“Tiểu Lư, cái mũ giáp đăng nhập thì sao?” Kha Kinh Quốc vội vàng hỏi.

“Sau khi được sự đồng ý của người nhà nhân viên, chúng tôi đã thử tháo rời chiếc mũ giáp. Đáng tiếc là lô mũ này không biết có qua xử lý công nghệ đặc biệt gì không, phần tiếp xúc với gáy dường như đã được gia công thành một khối, không thể tháo ra nếu không dùng bạo lực.” Lư Dật Vân tiếc nuối nói: “Sau khi lưu lại các dữ liệu liên quan và hình ảnh quét X-quang, do người này yêu cầu quyết liệt, chúng tôi đã trả lại.”

Nói rồi, cô chiếu hình ảnh thực tế của chiếc mũ và hình ảnh quét X-quang lên màn hình bằng máy chiếu.

Các nhà khoa học không ngồi yên được nữa, thi nhau đứng dậy, xúm quanh màn hình thảo luận sôi nổi...

Trong ảnh X-quang, có thể thấy bên trong mũ giáp, phần áp vào gáy quả thực đã được lắp thêm một số thứ, đáng tiếc là phần quan trọng dường như đã bị một chất chứa chì cách ly, không thể nhìn thấy cấu trúc bên trong.

“Giá mà có được một cái mũ để nghiên cứu kỹ thì tốt quá!” Kha Kinh Quốc nói, ánh mắt sáng rực nhìn Lư Dật Vân.

Lư Dật Vân gật đầu nói: “Tiếc là những chiếc mũ này đều đã có chủ, chúng tôi đã thử, người thứ hai không phải người đăng ký ID cá nhân trên trang web chính thức của game khi sử dụng mũ lần đầu, thì khi đội mũ vào sẽ không thể kết nối thành công. Hiện tại, chúng tôi đã sắp xếp nhân viên liên hệ với đối phương qua diễn đàn của game, hy vọng có thể xin được tài khoản và mũ giáp với tư cách là “người chơi”, chỉ là vẫn chưa nhận được hồi âm.”

Kha Kinh Quốc nghe ra ý cô đang uyển chuyển bày tỏ rằng “người nhà nhân viên của Trung tâm Trí Não không muốn cống hiến mũ giáp cho khoa học”, ông liền sa sầm mặt.

Lư Dật Vân cũng đành chịu, cô cũng rất muốn tháo cái mũ đó ra xem thử, nhưng chàng thanh niên kia phối hợp làm thí nghiệm đã là giới hạn rồi, cậu ta dọa rằng nếu cướp mũ của cậu, cậu sẽ leo lên nóc tòa nhà nghiên cứu cao nhất của Trung tâm Trí Não để livestream nhảy lầu, không có chỗ cho sự thỏa hiệp...

Thấy thầy Kha không chấp nhận lời giải thích của mình, có vẻ sắp nổi giận, Lư Dật Vân vội vàng cứu vãn: “Thầy Kha yên tâm, chúng tôi đang tích cực liên hệ với những người chơi sở hữu mũ giáp, nếu có thể thuyết phục họ nhượng lại, chúng ta sẽ có cơ hội tháo ra nghiên cứu.”

Sắc mặt của Kha Kinh Quốc lúc này mới dịu đi một chút.

Nếu không phải lãnh đạo đã chỉ rõ Trung tâm Trí Não sẽ đứng ra chủ trì công việc, nếu không phải người Trung tâm Trí Não cử ra là học trò cũ mà ông cũng rất công nhận, Lư Dật Vân, thì với tính khí của Kha Kinh Quốc, có lẽ ông đã “ngang ngược” can thiệp vào “quyền chỉ huy” rồi, dù sao thì Viện Khoa học Trung Quốc kinh phí dồi dào, nhân tài dự trữ lại phong phú, chi tiền mua hai cái mũ giáp về là có thể bắt tay vào việc ngay.

Bên kia, Dương Thu không hề biết rằng chỉ trong hai ngày ngắn ngủi, hắn đã bị điều tra đến tận gốc rễ...

Dù có biết thì hắn cũng chẳng sợ, dù sao “đội ngũ sản xuất” cũng chỉ có một mình hắn, danh tính hắn dùng lại là mua về.

Hơn nữa, xét cho cùng thì hắn cũng chẳng làm gì phạm pháp, tuy việc bán mũ giáp có vẻ giống như huy động vốn trái phép, nhưng dù sao những người chơi mua mũ cũng chẳng thể nào khiếu nại hay tố cáo hắn được, chưa kể hắn có thể chạy trốn bất cứ lúc nào, mà dù có bị mời đi uống trà thì cũng chỉ là đến đồn chú công an ăn ké vài bữa cơm thôi.

Lúc này, Dương Thu đang ngồi trong Tòa thị chính của Thị trấn Lưu Vong, cười hề hề nhìn đám người chơi đấu trí với nhau xoay quanh bốn món đồ đấu giá sắp ra lò hôm nay...

Tính đến ba giờ chiều ngày 8 tháng 10 theo giờ Trái Đất, Cho Tôi Uống Thuốc đã cày bục mặt ba ngày, thậm chí còn xin nghỉ phép một ngày làm việc, cuối cùng cũng xếp thứ tư trong việc cày lên danh vọng Thân Thiện.

Sau khi thanh danh vọng đầy, cậu ta liền ngồi xổm ở công trường của Du hiệp hướng dẫn, háo hức chờ đợi người thứ năm xuất hiện.

Giống như Cho Tôi Uống Thuốc, cũng có ba thánh cày đầu tiên và hai vị đại gia đã bỏ tiền mua quyền đấu giá của hai trong số đó đang ngồi chờ bên cạnh.

Hai vị đại gia này đều đeo ba lô da mới được NPC may vá bày bán, hiện được xem là biểu tượng của “đại gia” trong game, đối với những người chơi không thể rời khỏi Thị trấn Lưu Vong, chiếc ba lô này chỉ có một công dụng duy nhất: đựng tiền.

Cho Tôi Uống Thuốc cũng đeo một chiếc ba lô da y hệt...

Đợi không lâu, liền thấy hai người chơi một trước một sau cùng lao đến chỗ Du hiệp hướng dẫn để trả nhiệm vụ.

Và rồi... người chơi trả nhiệm vụ trước tức giận chửi một tiếng “Đệt!”, còn người trả sau thì vui mừng hớn hở.

Bốn thánh cày, bao gồm cả Cho Tôi Uống Thuốc, đều lộ ra vẻ mặt đồng cảm...

Rõ ràng, người chơi trả nhiệm vụ trước đã tính sai giờ làm việc hiệu quả của mình, tuy đã nhanh chân trả nhiệm vụ trước, nhưng khi kết toán thì danh vọng lại không đủ.

“Cái giờ làm việc hiệu quả này đúng là quá hố, đặc biệt là với những người cày danh vọng.” Diệu Bút Sinh Hoa, người ngồi chờ kết quả cùng Cho Tôi Uống Thuốc, cảm thán.

“Đúng vậy.” Cho Tôi Uống Thuốc gật đầu: “Giờ làm việc hiệu quả không đủ một tiếng thì tiền đồng không đổi, nhưng sẽ bị trừ danh vọng. Hôm qua tôi cũng bị một vố, tính sai mấy phút, kết quả là Tuttle chỉ tính cho tôi 60% danh vọng đạt chuẩn, đúng là lỗ sấp mặt.”

Ngoại trừ các nhiệm vụ thu thập vật tư không có giới hạn thời gian, chỉ cần thu thập đủ là có thể nộp, các nhiệm vụ lao động chân tay khác đều có giới hạn “giờ làm việc hiệu quả”.

---

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...