Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 38: Khu Vực Mamit Hỗn Loạn (3)
Nghe phiên bản audio của truyện:
Chương 38: Khu Vực Mamit Hỗn Loạn (3)
“Có vẻ như có một vị pháp sư cấp cao có ác cảm với một trong những vị khách đang sống ở Nguyệt Tỉnh, thưa Tiểu thư.”
“Ta sẽ đi xác định vị trí của pháp sư. Ngươi hãy ở lại đây và bảo vệ tiểu thư."
Hai người đàn ông đứng bên cạnh cô gái lần lượt lên tiếng.
Tuy nhiên, cô ấy chỉ khịt mũi và nói với giọng điệu chế giễu.
“Ngươi nghĩ rằng ta là một con ngốc vô dụng thậm chí không thể tự bảo vệ mình sao? Có tới sáu vệ sĩ của chúng ta bên trong nhà trọ rồi. Nói cách khác, đây có thể là một cuộc tấn công khủng bố nhắm vào Mật Cung. Ryu, đi tìm pháp sư đó. Hiten, hãy đến kiểm tra các vệ sĩ bên trong với ta. ”
Ryu và Hiten cúi đầu trước tiểu thư.
Cô gái đã chỉ huy họ là Syris Endorma.
Cô là con gái của Lãnh Chúa Mật Cung Talaris Endorma.
“Chúng ta có thể giết một người như Alkaro bất cứ khi nào chúng ta muốn. Nên, thay vì hắn ta, kiểm tra sự an toàn và phúc lợi của các vệ sĩ của chúng ta là ưu tiên hàng đầu. "
"Rõ, thưa tiểu thư."
Ryu nhảy lên không trung để truy tìm tên pháp sư. Trong khi đó, Syris và Hiten bước vào quán trọ.
Bùmmmmmm!
Tia sét thứ ba rơi xuống Nguyệt Tỉnh. Lần này, toàn bộ tầng trên đã bị phá hủy, và các vị Vua của Mamit hét lên sự tuyệt vọng tột cùng của họ.
Ngay cả Syris và Hiten cũng dừng bước. Bây giờ họ đã nhìn thấy nó từ khoảng cách gần, sức mạnh của tia chớp lớn hơn nhiều so với những gì họ tưởng tượng.
“Chết tiệt! Thứ chó má đó là gì vậy chứ?!”
“Menka, tên khốn! Không phải mày nói rằng mày đã giết vài pháp sư từ gia tộc Zipfel cách đây không lâu sao? Không phải chúng quay lại để trả thù mày đấy chứ?"
“Tao nói láo đấy! Làm gì có chuyện đấy!”
Các khách hàng chạy ra khỏi nhà trọ và cãi nhau.
Nhưng không phải tất cả họ đều làm như vậy. Vì họ được gọi là Vua của Mamit, một số người trong số họ đã sẵn sàng cho trận chiến, trong khi những người khác đang cố gắng tìm ra nguồn gốc của ma thuật.
Ngay lập tức, tia chớp cuối cùng ập đến nhà trọ.
Tia thứ tư mạnh hơn nhiều so với tia thứ ba vì Jin đã khuếch đại câu thần chú bằng cách sử dụng tất cả Ảnh Năng trong phòng của mình; đến lượt nó, điều này đã xóa bỏ mọi dấu vết của năng lượng đen tối trong đó.
Bùmmmmm! Rắcccccccc!
Vệt sét ập vào căn nhà trọ ở trung tâm, tòa nhà bị chia đôi. Căn nhà trọ bị chia đôi và đang bên bờ sụp đổ.
"Argh!"
"Ặc!"
Nhiều vị khách bị bao phủ trong đống đổ nát và tro bụi đã thoát ra khỏi tro tàn và đi vào sảnh đợi.
Chỉ mới ba mươi giây trôi qua kể từ khi bắt đầu sự náo loạn này. Mọi người không biết ai đã tấn công Nguyệt Tỉnh.
“… Có vẻ như các cuộc tấn công đã ngừng lại.”
"Vâng, thưa tiểu thư."
Khi Syris và Hiten bước vào chỗ còn lại của tòa nhà, Jin đã rơi từ tầng hai xuống.
Bịch!
“Hự…!”
Ngã từ tầng 2 xuống không đau lắm, nhưng Jin đã đánh rơi chiếc chốt cuối cùng gần phòng trọ của mình.
(TL / N: Ở Hàn Quốc, ta bắt đầu đếm tầng từ tầng 1, tầng 2. Nên, không có tầng trệt / tầng số 0. Vì vậy, cậu ta đã không rơi từ trên cao xuống.)
'Tia cuối cùng đó hình như là gần bằng với sứ mạnh của ma thuật bảy sao ... Có lẽ vì mình đã truyền tất cả Ảnh Năng vào căn phòng bằng câu thần chú.'
Nếu không có Mặt dây chuyền quỷ Orgal quanh cổ, Jin sẽ bị một vết thương chí mạng. Nhưng lúc này, cậu đã bỏ đi với một chiếc áo choàng bị đốt và một số tĩnh mạch nổi lên khắp trên người cậu.
Cậu nhóc nhìn xung quanh, hành động tự nhiên nhất có thể.
Cậu phải kiểm tra xem Alkaro có còn sống hay không. Trong lúc không nhìn thấy mục tiêu ám sát của mình, Jin đã bắt gặp các vệ sĩ đang vội vã chạy xung quanh.
Vẫn có khói bao trùm không khí trong sảnh. Nếu Alkaro sống sót sau những tia sét cực mạnh, Jin phải tìm ra hắn ta ngay bây giờ và giết hắn. Đây là cơ hội duy nhất của cậu.
Jin định rút con dao găm của mình ra, nhưng bị cứng đơ. Cậu nhìn lên và thấy một cô gái không quen biết đang nhìn xuống cậu.
"Ồ? Ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ tìm thấy một cậu bé trạc tuổi mình ở Mamit này đấy. Này, ngươi ổn chứ? Nếu muốn an toàn thì bây giờ ngươi nên đi ra ngoài đi. "
“Thưa tiểu thư, người của chúng tôi có vẻ đang tập trung ở đó. Cả sáu người đều bình an vô sự."
"Thật may mắn. Còn bây giờ, hãy bảo họ tập hợp lại đi. Và nếu họ vẫn đang bảo vệ Alkaro, chỉ cần ra lệnh cho họ giết hắn ta là được."
"Tôi hiểu rồi."
“Và một khi Ryu tìm thấy pháp sư, hãy đi bắt hắn cùng với người của chúng ta. Vì tất cả các ma thuật đều trông giống nhau, nên chỉ có một pháp sư duy nhất đứng sau cuộc tấn công này. ”
"Vâng."
Cậu nhóc trên sàn ngay lập tức nhận ra họ ngay khi nghe cuộc nói chuyện của họ.
‘Cô ta là con gái của Lãnh Chúa Mật Cung! Từ thái độ của cô ta, cô ta sẽ tìm mọi cách để xử Alkaro.'
Một cuộc gặp gỡ bất ngờ.
Nhưng Jin nghĩ cuộc gặp gỡ này là một may mắn hơn là xui xẻo.
'Theo những gì cô ta nói, ngay cả khi Alkaro sống sót sau trận tấn công ma thuật, dù sao họ cũng sẽ giết hắn thôi. Vì vậy, mình không cần thiết phải kiểm tra hắn ta và tự mình giết hắn ta nữa. Hơn nữa, con gái của Lãnh Chúa Mật Cung nghĩ rằng cuộc tấn công này là do một pháp sư gây ra và không nghi ngờ mình.'
Kể từ bây giờ, người nắm quyền cao nhất ở đây trong quán trọ này sẽ là con gái của Lãnh Chúa Mật Cung.
Ngay cả khi các vị vua của Mamit được thành phố này tôn kính và coi như người của hoàng tộc ở đây, họ cũng không có cơ hội chống lại cô ấy.
‘Rất có thể cô ta sẽ nghi ngờ đây là một cuộc tấn công khủng bố nhằm vào Mật Cung. Sau đó, tất cả những gì mình cần làm là giả vờ sợ hãi và trốn thoát khỏi nơi này.'
Không phải mình cô gái đó nghĩ như thế. Những vị khách còn lại cư trú tại Nguyệt Tỉnh cũng đang nghĩ rằng một pháp sư cao cấp đã tấn công họ.
Vì vậy, khả năng Jin bị buộc tội là thủ phạm là cực kỳ thấp.
Tuy nhiên, có một vấn đề.
'Nếu con gái của Lãnh Chúa Mật Cung nhìn thấy khuôn mặt của mình, sau này cuộc sống mình sẽ trở nên phức tạp.'
Không có vấn đề gì nhiều nếu các lãnh đạo của Mamit hoặc bọn trẻ con của thành phố nhìn thấy khuôn mặt của cậu. Jin sẽ không bao giờ gặp lại họ trong cuộc đời của cậu nữa, và ngay cả khi mọi chuyện trở nên có vấn đề, cậu vẫn có thể bịt miệng họ trong tương lai.
Nhưng con gái của Lãnh Chúa Mật Cung lại là một câu chuyện hoàn toàn khác.
Cô ấy là người mà Jin chắc chắn phải gặp nếu cậu ở lại Lâu đài Kiếm Viên.
"Thưa tiểu thư!"
“Mọi người ổn chứ? Alkaro ở đâu?”
“À, cái đó… Chúng tôi không có vấn đề gì. Alkaro đã bỏ mạng vì các cuộc tấn công vừa rồi. Chúng tôi đã thất bại trong việc bảo vệ ngài ta."
"Là vậy sao? Thật hoàn hảo. Không cần phải xấu hổ đâu. Cho đến giờ, các ngươi đã làm rất tốt khi chịu đựng được hành động cáu kỉnh của tên ngốc đó. Ta đã đi đến tận đây và định dùng những cách này để đối phó với hắn ta ngay từ đầu. ”
Trong khi cô gái trò chuyện với những người đàn ông quanh mình, Jin nắm lấy một nắm tro và xoa lên mặt. Tốt hơn hết là nên che mặt cậu lại.
Rẹt!
Syris rút một thanh kiếm trắng tinh ra khỏi vỏ và giơ nó lên không trung.
“Giờ đây, Mật Cung sẽ kiểm soát quán trọ này! Ta là Syris Endorma, con gái của Lãnh Chúa Mật Cung Talaris Endorma, chủ nhân Thất Kiếm Sĩ của Mật Cung. Tất cả những ai chống lại sẽ bị coi là kẻ thù của Mật Cung từ nay về sau."
“Hiten, ra lệnh cho người của chúng ta chặn và điều khiển mọi hoạt động trong bán kính năm trăm mét. Đảm bảo rằng không ai có thể rời khỏi cho đến khi Ryu tìm thấy pháp sư. Hiểu chưa?"
"Vâng, thưa tiểu thư."
“À, ừm. Cô nói rằng cô là con gái của Lãnh Chúa Mật Cung sao? Tuy nhiên, nơi này là Mamit đấy. Vì vậy, với tư cách là một trong những vị vua của Mamit, sẽ hơi khó chịu nếu cô cố gắng kiểm soát tình hình bất chấp sự hiện diện rõ ràng của chúng tôi. Ngoài ra, không phải rất có khả năng chúng tôi đã bị tấn công vì Mật Cung ngay từ đầu sao?”
Người lên tiếng là Vua của Mamit, người đã nhắc tới cách cư xử sáng nay với Jin. Khi ông ta nói xong quan điểm của mình, các vị vua khác xung quanh ông ta gật đầu đồng ý.
"Hiten."
"Vâng."
"Lấy đầu hắn cho ta."
Khi những lời nói kinh hoàng đó vang lên, Hiten biến mất khỏi vị trí của mình mà không để lại dấu vết.
Rẹt!
Kiếm Sĩ xuất hiện đằng sau kẻ phản đối từ hư không, và một tia sáng từ kim loại phản chiếu trong mắt mọi người. Hiten mang đầu của người chết - vẫn còn đang mở mắt - và lịch sự đặt nó dưới chân Syris.
“Ta đã đề cập rằng tất cả những người chống đối sẽ bị coi là kẻ thù, phải không? Và ‘Vua của Mamit’? Các ngươi đã chơi bời với những hoàng tộc như đống rác rưởi này của thành phố trong một thời gian dài đến nỗi các ngươi quên mất địa vị của mình rồi à? Mật Cung là một trò đùa đối với các vị ‘vua’ sao?”
Các vị vua của Mamit đều tránh ánh mắt của cô ấy, một vài người ho sặc sụa.
Dù sao họ cũng không yếu kém. Nếu tất cả các vị vua của Mamit cùng hợp lực, họ thậm chí có thể có cơ hội chống lại các thuộc hạ của Syris. Tuy nhiên, không ai trong số họ muốn Mật Cung trở thành kẻ thù của họ.
“E hèm. Chúng tôi cũng không muốn cô coi mọi người là kẻ thù của cô. Nhưng ít nhất, hãy tôn trọng chúng tôi và lưu tâm đến vị trí của chúng tôi. Người vừa chết cũng không hoàn toàn sai, phải không?"
“Nếu phát giác rằng cuộc tấn công nhằm vào những kiếm sĩ của Mật Cung, chúng tôi sẽ bồi thường thiệt hại cho ông. Nhưng nếu ngược lại thì sao? Điều gì sẽ xảy ra nếu người của chúng tôi là những người vô tội chứng kiến một cuộc tấn công nhằm vào một trong các người của các ông?"
Syris phản đối gay gắt, điều mà các vị Vua của Mamit không thể bác bỏ.
“Haizz, được rồi. Làm những gì cô muốn đi. Chúng tôi không biết rằng những người đang bảo vệ người nghiện thuốc phiện đó là một phần của Mật Cung. Chúng tôi sẽ để cô phụ trách. Chúng tôi cũng mong muốn tìm thấy pháp sư và giết hắn ta, vì vậy mục tiêu của chúng ta là giống nhau.”
"Tốt. Còn bây giờ, hãy tập trung tất cả những người sống sót lại đây. Hiện tại, một trong Thất Kiếm Sĩ của Mật Cung đang tìm kiếm tên pháp sư ngoài kia. Nhưng vẫn có khả năng thủ phạm là một người nào đó trong số các người."
“Điều đó khó có thể xảy ra. Không ai trong chúng tôi là pháp sư cả."
“Tôi không nghi ngờ điều đó. Nhưng có thể gần đây một trong số các ông đã nói xấu về tên pháp sư này. Những thứ rác rưởi như các ông gây ra đủ thứ rắc rối cho chính các ông ở bất cứ đâu, tôi nói đúng chứ? Bất luận thế nào, hãy để mọi người tập trung lại đây."
Các vị vua của Mamit đều thở dài khi họ bước xuống cầu thang cùng với những người sống sót khác. Trong khi đó, Syris nhìn xuống:
''Tại sao cậu vẫn còn đang phí thời gian ở đây? Không phải ta đã nói với cậu rằng hãy ra ngoài để an toàn vào khoảng ba phút trước sao?"
Không giống như cuộc trò chuyện của cô với các vị vua của Mamit, Syris đã sử dụng một giọng điệu nhẹ nhàng và dịu dàng hơn nhiều khi nói chuyện với Jin. Cậu nhóc cuộn mình lại để giấu mặt mình càng nhiều càng tốt:
“D-Do là… Bởi vì nó thật đáng sợ. Và trước đó tôi đã bị thương ở chân. Tôi xin lỗi…"
“Ahahaha, cậu khá sợ hãi một người đàn ông trẻ tuổi, mặc dù cậu đang có một thanh kiếm ở thắt lưng của mình à. Thật dễ thương. Bây giờ, bắt đầu đi đi. Và quên tất cả những gì cậu đã thấy ngày hôm nay. À, và đeo cái này vào chân của cậu trước khi rời đi này.”
"Cám ơn rất nhiều."
Syris lấy ra một loại thuốc mỡ được ủ bằng cách sử dụng năng lượng hồi phục. Jin định nhận nó với đôi bàn tay chai sần của mình, nhưng Syris mỉm cười và lắc đầu.
“Nhìn đôi bàn tay nhem nhuốc của cậu kìa. Để ta làm cho cậu. Kéo ống quần của cậu lên đi. Cơ mà cậu không phải là người may mắn sao? Cậu không chỉ sống sót sau một cuộc tấn công khủng bố, mà ta, Syris Endorma, còn đích thân bôi thuốc mỡ vào chân cậu. Cậu nên cảm thấy vinh dự đi."
Jin vụng về kéo ống quần của mình lên. Syris cúi xuống và thoa một ít thuốc mỡ vào chân của cậu. Ở giữa chân của cậu là một vết rạch sâu và dài.
‘Tại sao cô ấy lại tốt bụng như vậy chứ? Con gái của Lãnh Chúa Mật Cung đã nổi tiếng trong kiếp đầu tiên của mình vì sự điên cuồng và mất trí mà. Tin đồn có phải là hoàn toàn vô căn cứ không?'
Khi cô bôi thuốc xong, ánh mắt của Syris và Jin va vào nhau.
Cô gái không mảy may nghi ngờ chàng trai. Hơn nữa, cô ấy rất vui khi cuối cùng cũng gặp được một người cùng tuổi mình ở thành phố hoang vắng này và cảm thấy muốn giúp đỡ cậu ta.
“Đó, tất cả đã xong. Hiten! Tại sao Ryu lại mất nhiều thời gian như vậy chứ? Đừng nói với tôi rằng anh ta không thể tìm thấy pháp sư nhé? Là Ryu đấy?”
“Anh ta thực sự hơi muộn đấy. Tôi có nên ra ngoài đó và tìm kiếm thủ phạm cùng không?"
“Hừm, quên đi. Pháp sư rất giỏi trong việc che giấu bản thân. Mặc dù vậy, hắn hẳn phải ở bên trong thành phố, vì vậy vấn đề chỉ là thời gian. Ta nghi ngờ rằng Ryu sẽ không thể tìm thấy mục tiêu của mình. Rốt cuộc đó cũng chỉ là một pháp sư tầm thường."
"Tôi đồng ý."
Sau khi duỗi thẳng ống quần, Jin đứng dậy và cúi đầu thật sâu.
"Ừm, làm thế nào tôi có thể trả lại ân huệ này ạ?"
Khi hỏi cô, Jin phải cố gắng kìm lại nụ cười như chực trào ra trên khuôn mặt của mình. Sau khi hoàn thành cuộc tấn công khủng bố, nếu các vị vua của Mamit giữ cậu lại vì một lý do nào đó, mọi thứ có thể trở nên phức tạp đối với cậu. Tuy nhiên, tình hình đã diễn ra quá suôn sẽ.
Hơn nữa, Syris cũng không cố gắng kiểm tra khuôn mặt của Jin. Cô chỉ đơn giản là thể hiện lòng tốt với cậu và chỉ cậu đi trên con đường của mình.
“Làm thế nào mà cậu có thể trả nợ cho một người như ta chứ? Hãy nghĩ về điều này như một kỷ niệm đẹp đi. Và nếu thỉnh thoảng cậu có nhớ đến ta, hãy cứ cúi đầu về hướng của Mật Cung bất cứ khi nào cậu muốn. Vậy thì, tạm biệt! ”
Sau khi rời nhà trọ Nguyệt Tỉnh, Jin đi theo các con phố và rời khỏi Mamit.
Trong khi cậu đã nhận được một số sự giúp đỡ từ Syris, Alkaro đã chết vì ma thuật của Jin, nên cậu không có lý do gì để cảm thấy tội lỗi hoặc xấu hổ về việc hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook