Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 43: Sự Cố Bất Ngờ (1)

Nghe phiên bản audio của truyện:

Chương 43: Sự Cố Bất Ngờ (1)

 

Có ba học viên khác cũng được giao nhiệm vụ đến Tàn tích Kollon cùng với Jin.

Kajin Romello, Mayl Hass và Rima Hass. Cả ba đều thuộc phe của Myu và Anne. Anh em nhà Hass yếu hơn Kajin một chút, nhưng vẫn là những kị sĩ năm sao thực thụ.

“Thiếu gia. Cho phép tôi xin lỗi về cách cư xử của tôi vài ngày trước. Trong nhiệm vụ sắp tới, tôi xin đảm bảo sẽ không khiến cậu thất vọng."

“Thật vinh dự khi có cơ hội được đồng hành cùng với thiếu gia Jin.”

Một ngày trước khi khởi hành, Kajin và anh em Hass đã đến tìm Jin.

Thái độ của họ quay ngoắt một trăm tám mươi độ so với vài ngày trước. Những lời mỉa mai châm biếm đã hoàn toàn biến mất và thay vào đó là thái độ nhã nhặn phục tùng.

Jin nở một nụ cười thật tươi thể hiện sự hài lòng của mình.

“Không sao, quá khứ cũng chỉ là quá khứ. Bỏ qua chuyện đó và bắt đầu chuyến hành trình mới nào. Từ giờ, nhờ mọi người chăm sóc tôi nhé."

“Cảm ơn cậu, thiếu gia.”

"Cám ơn rất nhiều!"

Khi cả ba người họ ra khỏi phòng, Murakan nhảy lên đùi Jin.

“Chính vì không đủ can đảm để đối đầu với tôi và chỉ dám lén lút phỉ báng sau lưng nên hẳn họ đã bị các chị vứt bỏ. Gửi ba người đó đến Tàn tích Kollon cơ bản là tự đâm đầu vào cái chết… Hi vọng lại biến thành tuyệt vọng khi biết bản thân phải cố gắng giết tôi trong lúc thực hiện nhiệm vụ.”

Jin nói với giọng chắc nịch.

Myu và Anne. Những con cáo ranh mãnh đó hẳn đã ra lệnh cho thuộc hạ của mình ám sát Jin trong thời gian thực hiện nhiệm vụ. Cậu cũng chắc chắn rằng hai người chị gái đã hứa sẽ chăm sóc gia đình của họ nếu họ ám sát Jin thành công và cùng cậu anh dũng hy sinh trên chiến trường.

Đã không biết bao nhiêu lần cậu chứng kiến ​​cảnh Myu và Anne đối phó với những thành viên khác trong gia tộc bằng phương pháp giống hệt như vậy trong tiền kiếp của mình.

"Meo ~"

Murakan ngồi trong lòng Jin cười ồ lên.

***

Họ phải sử dụng cổng dịch chuyển và đi bộ thêm một đoạn nữa mới đến được Tàn tích Kollon.

Tàn tích Kollon ban đầu có khoảng vài nghìn người bản địa sống ở các ngôi làng. Tuy nhiên, gia tộc Zipfel đã phát hiện ra vùng đất này từ ​​vài trăm năm trước và lên nắm quyền kiểm soát toàn khu vực, vì vậy những tàn tích đã trở thành một phần của Vương quốc Peylon.

Sau đấy, hầu hết người bản địa đều bị tàn sát và những người sống sót thì bị bắt làm nô lệ. Cho đến tận bây giờ con cháu của những người bản địa đó vẫn còn sống ở Kollon và được Zipfel tôn trọng, nhưng thật ra họ đã phải nghiến răng nghiến lợi nhẫn nhịn gia tộc pháp sư này.

Tuy nhiên, họ lại chẳng thể làm gì được.

Dù được tôn trọng, nhưng họ vẫn là nô lệ. Hơn nữa, mọi người trên thế giới cũng không hề quan tâm đến cuộc sống và nhân quyền của người dân ở Kollon.

Gia tộc Zipfel tha mạng và cho phép họ ở lại Kollon với lý do bảo vệ vùng đất trở lại hình dạng ban đầu. Tuy nhiên, tất cả chỉ là hành động cố gắng chuộc lỗi của Zipfel cho những việc làm khủng khiếp trong quá khứ.

Khi nghĩ về sự thật đáng buồn này, Jin bất giác cau mày.

'Kẻ yếu bị kẻ mạnh chà đạp là chuyện thường thấy, nhưng Zipfel thực sự đã đi quá xa.'

Ban đầu, Zipfel không phải là loại người hay thực hiện những vụ thảm sát như vậy.

Họ thích chinh phục những vùng đất mới một cách hòa bình, cố gắng giành được sự tôn trọng và lòng trung thành của những người bị chinh phục. Zipfel hơn hẳn Runcandel về quan hệ cũng như hình tượng gia tộc trong mắt mọi người.

Thực ra, cai trị bằng vũ lực vốn là cách làm của Runcandel.

Nếu vậy, tại sao Zipfel lại đàn áp người bản địa Kollon một cách bạo lực và tàn nhẫn như vậy?

Jin biết câu trả lời.

'Đó là vì thánh di vật có sức mạnh khủng khiếp giống với một chiếc gương mà người bản địa Kollon đang cất giấu. Zipfel đã có một số thông tin mơ hồ về thánh di vật này khi phát hiện ra hòn đảo. Vì vậy, họ đã dẫm đạp lên những người bản địa để tìm kiếm nó.'

Hiện nay sự tồn tại của 'Kính Tử Thần Khí' này là thông tin tuyệt mật chưa được lan truyền ra bên ngoài Gia tộc Zipfel.

Tuy nhiên, trước khi Jin tái sinh , cả thế giới đã biết đến sự tồn tại của chiếc gương vào năm cậu hai mươi bảy tuổi. Một nhà báo dũng cảm đã viết một bài báo về thánh vật cổ đại mà Zipfel tìm thấy.

Nhà báo đó thậm chí còn ghi lại chi tiết địa điểm khai quật thánh di vật. Những người bản địa có mối hận thù với Zipfel đã kể các thông tin liên quan với nhà báo về việc gia tộc này đã cướp cổ vật thần thánh của họ như thế nào và quá khứ lịch sử của cuộc thảm sát.

"Từ đó, mọi người bắt đầu gọi tấm gương đó là Giếng Năng Lượng.”

*Note: Fountain nghĩ là đài phun nước, ở đây liên tưởng đến 1 dòng chảy năng lượng ma thuật LỚN VÀ NHIỀU nên t mới để là Giếng cho nó trừu tượng. 

Thánh di vật - Giếng Năng Lượng – cách sử dụng rất đơn giản nhưng lại là thứ vũ khí đáng sợ.

Nó có khả năng tăng lượng ma thuật trong người các pháp sư bằng cách nhìn chằm chằm vào nó. Nhưng tất nhiên, có một số tác dụng phụ nghiêm trọng khi dùng, nhưng giá trị và lợi ích của thánh di vật này vẫn rất lớn dù cho có những hạn chế đó.

Giới hạn tăng năng lượng khi sử dụng Giếng Năng Lượng là bảy sao.

Nhờ thánh di vật, Zipfel đã có thể nuôi dưỡng và phát triển ra vô số pháp sư bảy sao rồi sử dụng họ như một công cụ. Và một khi những ‘pháp sư bảy sao được sản xuất hàng loạt’ này xuất hiện trên thế giới, sẽ có rất nhiều người khao khát muốn trở thành pháp sư và gia nhập gia tộc họ.

Do đó, Gia tộc Zipfel vốn đã hùng mạnh bắt đầu bỏ xa Runcandel ở phía sau và củng cố vị thế của mình trên lục địa, gây áp lực lên tộc kiếm sĩ - kẻ thù của mình.

'Chắc chắn mình sẽ không để những tên khốn Zipfel đó lấy được chiếc gương.'

Và tất nhiên, cậu không có ý định đánh cắp thánh di vật bằng cách đàn áp dân bản địa như Zipfel đã làm. Cậu đang lên kế hoạch ngăn chặn bọn Zipfel có thêm sức mạnh bằng cách sử dụng giếng.

Không cần phải vội. Theo hiểu biết từ tiền kiếp của cậu, Zipfel cần thêm mười năm hoặc hơn để tìm thấy tấm gương. Vì vậy, Jin chỉ cần lấy trộm nó trước khi ngày đó đến.

“Chúng ta sẽ tới sớm thôi, thiếu gia.”

Những bước chân của Jin dừng lại. Họ đang đi trên một con đường núi trong trang phục ngụy trang và đeo mặt nạ.

“Nơi này là chỗ ở của các pháp sư Zipfel. Những di vật mà chúng ta phải tìm ở đây, trong nhà kho thứ ba."

Kajin mở bản đồ Tàn tích Kollon và chỉ vào từng vị trí quan trọng.

"Anh có chắc chắn rằng các di vật ở nhà kho thứ ba không?"

“Hy vọng là như vậy. Nếu không phải, thì cơ hội hoàn thành nhiệm vụ của chúng ta sẽ giảm xuống còn 0."

Có tổng cộng bốn di vật mà họ phải lấy trộm: ba phiến đá to bằng lòng bàn tay, và một cái bát bằng đồng.

Chúng là những món đồ vô giá, đối với các nhà khảo cổ học, những món đồ này còn có giá trị hơn cả vàng .

Các học viên phải lẻn vào bên trong nhà kho, đánh cắp di vật và trở về gia tộc.

Lẻn vào bên trong nhà kho không phải là một nhiệm vụ khó khăn. Kho thứ ba không có cổ vật quý nên an ninh rất lỏng lẻo. Thật ra, vào những ngày bình thường nhà kho còn mở cửa cho các khách đến tham quan du lịch.

Tuy nhiên, vấn đề ở chỗ là phải trở về gia tộc an toàn.

'Cho dù những di vật trong nhà kho có giá trị hay không, nhưng chắc chắn rằng sẽ có nhiều lớp hàng rào bảo vệ xung quanh toà nhà. Gần như không thể lẻn vào nhà kho mà không bị Zipfel phát hiện. '

Các pháp sư Zipfel không dễ đánh bại. Nếu nhà kho thứ ba bị tấn công, họ sẽ nhận được lênh triệu tập và có mặt trong vòng năm phút. Tất nhiên, các họ sẽ bắt và trị tội tất cả những kẻ xâm nhập .

"Các nhà khảo cổ học vô cùng giàu có và họ sẽ nhờ đến sự giúp đỡ của gia tộc để tìm ra kẻ xâm nhập , bốn người chúng ta có khả năng sẽ chết vào đêm nay nếu cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của mình."

“Cho dù có chuyện gì xảy ra, ba người chúng tôi cũng sẽ cố gắng hết mình để bảo vệ cậu, thiếu gia.”

Kajin nói với ánh mắt quyết liệt và anh em Hass gật đầu chắc nịch.

Diễn xuất của họ tệ thật đấy. Cười thầm trong đầu, Jin lấy ra một ít thịt bò khô từ trong túi của mình.

“Không màng tính mạng của bản thân để bảo vệ tôi… Thật cảm động. Tôi có chút mệt nên chúng ta sẽ nghỉ ngơi một lúc. Một tiếng sau thì tiếp tục khởi hành.”

“Rõ.”

Ba người học viên háo hức giật lấy miếng thịt.

Chóp, chép.

Sau khi nhìn thấy họ nuốt thức ăn, Jin ngay lập tức nhổ ra thứ đang nhai trong miệng.

“Thiếu gia? Hơ? Hở... ”

Cả ba người họ nhận ra có điều gì đó không ổn, nhưng tất cả đã quá muộn.

Miếng thịt được tẩm một loại thuốc gây mê, ngay cả kị sĩ bảy sao cũng sẽ chìm vào giấc ngủ trong vài giây sau khi dùng. Kajin và anh em Hass dần cảm thấy buồn ngủ và không đứng vững nổi.

"Đừng lo. Không phải độc đâu. "

“M-mày… ”

“Không được ... ”

Thụp, bụp.

Cả ba ngã uỵch xuống đất, tiến vào giấc mơ của riêng mình. Jin đào một cái lỗ trên mặt đất và đẩy họ vào bên trong, đồng thời lấp cái lỗ lại bằng lá cây.

Họ không thể thức dậy trong hai mươi tư giờ nữa. Và đến khi tỉnh lại, thì nhiệm vụ đã hoàn thành.

'Anh ta nói “Không được” á. Làm như mình phải giữ lại những kẻ phản bội đang lên kế hoạch đâm sau lưng mình khi tiến vào lãnh địa của kẻ thù ấy.'

Thật ra, nếu họ cứ cư xử thô lỗ như bình thường, Jin sẽ ít nghi ngờ hơn.

Tuy nhiên, trong suốt chuyến đi, ba tên này liên tục bắt chuyện với Jin. Họ đang lên kế hoạch để khiến Jin mất cảnh giác, và khi có cơ hội, sẽ giết cậu không chút do dự.

Nhưng Jin đã nhìn thấu âm mưu của họ.

Không phải là cậu không thể hiểu và thông cảm cho ba người đó. Việc một con chó tuân theo mệnh lệnh của chủ là điều bình thường, đặc biệt là khi chúng đang gặp khó khăn sau khi phạm phải một số sai lầm.

Tuy nhiên, họ đã chọn nhầm đối thủ rồi. Đây là lần thứ hai cậu được sống trong Gia tộc Runcandel, sẽ không có chuyện Jin để những âm mưu vặt vãnh của các chị mình lừa.

'Hơn nữa, mình không thể sử dụng ma thuật hoặc sức mạnh tâm linh khi ba tên này cứ lẽo đẽo theo sau.'

Nếu Jin không sử dụng ma thuật hoặc sức mạnh tâm linh mà cứ cố gắng tấn công nhà kho một cách ngu ngốc trong khi nhận thức được có hàng rào ma thuật bảo vệ thì chẳng khác nào tự sát cả.

Nếu bốn người cố gắng xâm nhập vào nhà kho, thần chú kia chắc chắn sẽ phát giác ra. Tuy nhiên, nếu Jin lẻn vào một mình thì lại là chuyện khác.

'Vậy thì, đi thôi nào?'

Jin đeo mặt nạ và đi xuống con đường núi. Một làn gió mát mẻ sảng khoải thổi nhẹ xen qua những tán cây.

Tàn tích Kollon có hình dạng giống một hình elip khổng lồ.

Vị trí quan trọng của di vật nằm ở trung tâm Kollon, trong khi nhà kho thứ ba ở tận ngoại ô. Bây giờ là sáu giờ chiều, khu tàn tích đã đóng cửa. Con đường dẫn đến lối vào nhà kho vô cùng vắng vẻ và tĩnh lặng.

Jin nằm xuống bãi cỏ , từ chỗ cậu có thể nhìn thấy nhà kho thứ ba. Khi quan sát khu vực này, cậu nhìn thấy có người đi ngang qua. Họ là những pháp sư được phái đến đây để điều tra tàn tích. May mắn thay, Jin không phát hiện có ai ở cấp độ năm sao trở lên.

Ngoài ra, những người canh gác đứng ở lối vào chính và sau của nhà kho không phải là pháp sư, đúng như Jin đã dự đoán. Họ chỉ là là những kiếm sĩ cấp độ một hoặc hai sao.

Cũng chẳng có gì ngạc nhiên. Zipfel không cần phải dùng đến các pháp sư - nhân lực đắt tiền và có giá trị - chỉ để canh giữ một nhà kho không quan trọng.

Những người lính canh có vẻ buồn chán và liên tục ngáp ngắn ngáp dài chờ thời gian trôi qua. Thậm chí, có lúc họ còn nói đùa với nhau, cười khúc khích.

Khi các pháp sư đã rời đi cách đó một khoảng cách thích hợp, Jin lao về phía lối vào chính của nhà kho.

"Cậu còn nhớ cô gái mà tôi đã gặp đêm qua không?"

“À đúng rồi, hai người tiến triển đến đâu rồi? Hả? Nào, kể tôi nghe xem! ”

“Hừm, tôi có nên nói không nhỉ? Có khi cậu sẽ đấm tôi vì ghen tị mất, cười ẻ. Ha ha, thật ra chuyện giữa chúng tôi— ”

Uỵch.

Một tên lính canh đã ngất xỉu sau khi lãnh trọn cú đấm của Jin vào cằm. Tên còn lại khi nãy vẫn còn đang chờ đợi diễn biến của câu chuyện, ngay lập tức đâm giáo của mình về phía kẻ đột nhập.

Jin nhanh chóng xoay người lại và tránh mũi giáo, đồng thời lấy đà đâm vào cổ họng đối thủ bằng cùi chỏ. Đôi mắt của tên lính lờ mờ dần rồi hắn ngã khuỵ xuống đất.

‘Có lẽ mình nên đợi anh ta kể nốt câu chuyện trước khi tấn công … '

Jin cười khúc khích rồi khiêng hai thi thể đang bất tỉnh nhân sự lên, đứng dậy và dựa họ vào tường. Chỉ cần cắm ngọn giáo vào giữa hai chân, họ có thể có thể đứng thẳng như không. Bằng cách này, nhìn từ xa trông giống như họ đang đứng canh gác bảo vệ ngôi nhà vậy.

Jin lục trong túi của họ và tìm thấy chìa khóa cửa nhà kho. Ổ khóa trên cửa là một ổ khóa bình thường không có ma thuật nào bảo vệ nó. Đó là minh chứng cho việc Zipfel không quan tâm đến nhà kho .

'Thảo nào các pháp sư không sợ hãi Runcandel mà vẫn tự tiện cướp đoạt những tàn tích này.'

Kakakakakakkakakakakakakkakakakakakkaka!

Không có cách nào giảm được tiếng cửa kim loại va vào nhau khi mở. Jin do dự không biết có nên sử dụng ma thuật để xoá bỏ tiếng ồn hay không, nhưng quyết định là không. Nếu có một pháp sư gần đây, khả năng ma thuật của cậu bị phát hiện là rất cao.

Trước khi vào nhà kho, Jin đã quan sát bên trong. Sau một lúc, cậu nhận thấy một vòng tròn ma thuật quen thuộc nào đó trên sàn ngay trước cửa.

'Đây không phải là Huyết Chú Kết Giới sao?'

Đó là vòng tròn ma thuật giống như vòng tròn mà cậu đã thấy vài năm trước, khi lần đầu tiên lẻn vào bên trong căn phòng ngầm bên dưới Lâu đài Strom. Bằng cách nhỏ một vài giọt máu người lên đó, câu có thể dễ dàng vô hiệu hóa năng lực của vòng tròn.

Vòng tròn ma thuật phòng thủ bảo vệ một nhà kho Zipfel không quan trọng giống như vòng tròn bảo vệ căn phòng bí mật mà chỉ những Tiên Phong Kị Runcandel mới có thể vào được. Nếu mọi người biết sự thật này, gia tộc Runcandel sẽ trở thành trò cười mất.

Huyết Chú Kết Giới có thể nhận dạng máu của con người, quái vật hoặc người bị bệnh dịch hạch. Chỉ cần là một người khỏe mạnh, máu của bất kỳ ai cũng có thể vô hiệu hóa nó.

Jin lại gần những tên lính canh đang bất tỉnh nhưng vẫn đứng vững. Sau đó, cậu dùng dao găm của mình để cắt nhẹ đầu ngón tay của một người và hứng lấy một vài giọt máu. Rồi cậu tưới máu lên vòng tròn ma thuật.

Jin đã sử dụng máu của lính canh để tránh bị phát hiện sau khi hoàn thành nhiệm vụ của mình. Nếu Zipfel đến để điều tra vụ đột nhập, họ sẽ nghĩ rằng vòng tròn ma thuật bị vô hiệu hóa là do sự bất cẩn của lính canh.

‘Câu thần chú bảo vệ đã dễ dàng bị phá huỷ. Bây giờ mình sẽ bắt tay tìm kiếm các tàn tích— '

Kíttttttttt!

Đột nhiên, vòng tròn ma thuật phát ra ánh sáng màu đỏ tươi và tiếng kêu chói tai. Jin bối rối và có chút hoảng, nhưng ngay sau đó đã bình tĩnh và nhìn lại vết máu trên tay mình.

Phong ấn được giải bằng cách sử dụng máu của người lính canh bất tỉnh. Và tất nhiên, đó chắc chắn là máu người.

Tuy nhiên, Huyết Chú Kết Giới đã phản ứng lại . Nói cách khác, có khả năng người lính gác kia đang có bệnh dịch hạch trong người.

"Kétttttt."

Nhưng cũng có thể người lính gác đó… không phải là con người.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương