Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 52: Bữa Tiệc Lớn (7)

Nghe phiên bản audio của truyện:

Chương 52: Bữa Tiệc Lớn (7)
 

Ngày hôm sau Jin cũng có mặt tại bữa tiệc.

May mắn thay, không có nhiều người biết đến trận đấu tay đôi giữa cậu và Syris. Kể ra, khá nhiều người giống như Dipus Runcandel, cũng hiểu lầm mối quan hệ của hai người như vậy, và họ lại ngày càng tin vào suy nghĩ của mình.

Nếu hai người đó thực sự đấu tay đôi, người chiến thắng sẽ khoe khoang về chiến thắng của mình với những người khác trong bữa tiệc. Tuy nhiên, Jin và Syris vẫn giữ im lặng và không nói gì cả, vì vậy mọi người tự nhiên đi đến kết luận rằng giữa hai người đã có một mối tình bí mật vào đêm qua.

Bữa tiệc tiếp tục diễn ra giống như ngày hôm qua.

Jin ngồi yên tại một vị trí, và những vị khách đến và tự giới thiệu mình với cậu. Nhưng mà, đã có ít người vây quanh cậu hơn. Kể từ khi đứa con bí mật bị giấu kín của Gia tộc Runcandel đã lộ diện vào đêm qua, các vị khách bận rộn hơn với việc giải quyết những ân huệ và thù hận của chính họ.

Kể từ khi Jin và Syris rời khỏi đấu trường đêm qua, vô số cuộc đấu tay đôi khác đã diễn ra không ngừng cho đến tận bây giờ.

Và vì mọi người được phép chứng kiến ​​trận đấu, nên có nhiều khách tập trung tại đấu trường hơn cả ở phòng tiệc.

Bữa tiệc cầu độc mộc đã thật sự bắt đầu.

Tuy nhiên, Jin đang ngồi ở trung tâm của hội trường, nhấp một ngụm rượu trong khi cậu đang vui sướng nhìn xung quanh.

‘Chắc hôm nay mình có thể gặp những người tộc Zipfel đó ha.’

Jin tò mò muốn biết khả năng thông thạo ma thuật của họ cao đến mức nào. Vì cậu đã nghe nói rằng bốn vị khách của tộc Zipfel từ mười lăm đến hai mươi tuổi, họ là những pháp sư giỏi nhất mà cậu có thể đem so sánh với chính mình.

Hơn nữa, nếu có cơ hội, cậu muốn hỏi họ về Tàn tích Kollon. Nhưng Jin đã đổi ý định vì đó có lẽ là một ý kiến ​​tồi.

'Mình sẽ có rất nhiều thời gian rảnh khi trở thành Tiên Phong Kỵ tạm thời. Mình có thể đi điều tra Tàn tích Kollon với Murakan bất cứ khi nào mình muốn trong tương lai rồi. '

Và nếu nhận được sự giúp đỡ của Murakan, Jin có thể dễ dàng tìm thấy và lấy hiện vật trong kính tử thần khí có tên là ‘Suối nguồn Mana’* cho mình.

*Lưu ý: Giếng năng lượng sẽ được đổi thành Suối Nguồn Mana nha.

'Mình sẽ đảm bảo rằng tộc Zipfel không thể như một cái nhà máy, tạo ra hàng loạt các pháp sư bảy sao trong thời gian này đâu.'

Khi suy nghĩ của cậu đi đến kết luận đó, Jin đặt ly của mình xuống bàn và thở một hơi dài.

Meo.

Meooow.

Cậu chợt nhận ra có một con mèo đen đang ngây ngô đi lại trong sảnh tiệc. Những vị khách rất ngạc nhiên trước sự hiện diện của một chú mèo nhỏ tại ngôi nhà chính của Runcandel, vì vậy họ không thể không nhìn chằm chằm vào nó.

"Thật ngu ngốc ...!"

Jin chắc chắn Murakan đã lẻn vào trong mà Gilly không hề hay biết. Cậu không chắc liệu con rồng có để ý đến ánh mắt của cậu hay không, nhưng Murakan đã giơ thẳng cái đuôi của mình lên và bước tới trung tâm của hội trường.

Sau đó, nó đã đến đích một cách an toàn: trên đầu Syris.

Cô gái hài lòng với tình cảm của con thú cưng dễ thương này đối với cô và cô bắt đầu vuốt ve nó. Sau một lúc, cô nhìn vào bảng tên trên cổ áo của con mèo và phá lên cười.

—Nabi Runcandel

Đó là tên được viết trên mặt thẻ. Syris cười thành tiếng một lúc lâu, sau khi cô định thần lại và lau nước mắt. Cô đứng dậy và đến gần Jin.

"Là cậu nghĩ ra tên của nó sao, thưa Thiếu gia Jin?"

Cô ấy đang nói với một giọng nhẹ nhàng, hoàn toàn trái ngược một trăm tám mươi độ so với thái độ của cô tại đấu trường.

Cách cô khéo léo bế con mèo cho thấy kinh nghiệm dồi dào của cô dối với động vật. Jin lúng túng mỉm cười và gật đầu.

"Phải."

“Trước khi đến đây, tôi đã tưởng cậu là một kẻ cuồng chiến và bị ám ảnh bởi mấy thanh kiếm, nhưng bản thân cậu cũng có một vài mặt đáng ngạc nhiên đấy. Liệu tôi có thể chơi với nó một lúc không?”

"Cô cứ thoải mái đi."

 Sau khi nhận được sự đồng ý của cậu, Syris cúi chào và rời khỏi hội trường.

‘Cô ấy thực sự đến gặp mình chỉ để xin việc đó thôi à?’

Jin thấy cô khá kỳ lạ nhưng lại hơi dễ mến. Sau đó, bất ngờ có một người khác đến ngồi cạnh cậu.

"Ồ! Vậy là cuối cùng chúng ta đã gặp lại nhau rồi, Jin Runcandel! Cậu không biết việc tìm thấy cậu khó khăn như thế nào đâu, ha ha. ”

Một người con trai trẻ tuổi có nụ cười thật thân thiện nói chuyện với Jin.

Jin biết người con trai này, cũng như tất cả những chiến công và thành tích mà cậu ta sẽ đạt được trong tương lai.

Tuy nhiên, cậu không muốn tỏ ra quen thuộc với cậu ta, mặc dù cậu ta là một người mà Jin rất mong được gặp trong tộc Zipfel .

"Cậu là ai?"

“Trời ạ! Tôi không nghĩ rằng tôi sẽ nghe thấy một lời chào khó chịu như vậy từ cậu trong cuộc hội ngộ của chúng ta đó! Sao cậu có thể quên được tôi chứ? Mỗi ngày tôi đều nghĩ về cậu trong suốt thời gian qua đó. "

"Vậy rốt cuộc cậu là ai?"

“Thôi nào, thử đoán xem. Hai chữ cái đầu tiên của tên tôi là "Be". Ha ha, bây giờ cậu nhớ ra chưa?”

"Chưa."

“Khỉ thật! Lần đầu tiên chúng ta gặp nhau là tại cổng trung chuyển của Vương quốc Mitel. Vẫn chưa nhớ à?”

"Không, không có ấn tượng gì cả."

Tại thời điểm này, Jin thấy sự tương tác giữa họ thật thú vị, vì vậy cậu tiếp tục giả vờ không biết gì.

“Ha ha ha… Cậu không nhớ ra ngay cả với tất cả những gợi ý này… Jin, tôi nghĩ trí nhớ cậu như cá vàng thật đấy. Cẩn thận nghe này. Tên tôi là Bera— ”

“Beradin Zipfel. Cậu vẫn bình tĩnh như mọi khi. Tôi đang gián tiếp nói rằng tôi không muốn hành động như người quen với cậu. Tuy nhiên, cậu lại không hiểu ý tôi và vẫn cứ liên tục nói chuyện. Mệt mỏi thật. ”

“Ồ, là vậy hả…?”

Ai ngờ rằng cậu bé này thực sự sẽ trở thành một pháp sư chín sao vào năm ba mươi tuổi và được chọn làm trưởng tộc kế vị chứ. Jin cũng đã nhận ra một Beradin không biết gì trong lần chạm trán đầu tiên của họ, nhưng điều này chỉ ở mức đấy thôi. Cậu không nói nên lời trước tình huống nực cười như vậy.

Mặc dù Jin đã thẳng thừng nói rằng Beradin nói nhiều như thế nào, cậu bé Zipfel cũng không để điều đó làm phiền cậu ta quá lâu. Cậu ta mang vẻ mặt u ám trong một khoảng thời gian ngắn, nhưng ngay sau đó lại tiếp tục cuộc trò chuyện:

“Cậu không biết tôi đã tìm cậu bao lâu kể từ ngày hôm đó đâu. Àiii, phòng tiệc của Gia tộc Runcandel lớn ghê. Cho dù tôi có đi lại bao nhiêu lần đi nữa, tôi vẫn không thể tìm thấy cậu. Tôi nghĩ rằng tôi đã đi lang thang trong hội trường trong hai giờ hoặc lâu hơn hay gì đó.”

“Trời ạ, cho dù hội trường này có rộng đến đâu, nó cũng chỉ là một phòng tiệc thôi. Cậu đang nghiêm túc nói với tôi rằng cậu không tìm được tôi trong hai giờ đấy à?"

Jin nói trong khi cậu đang nhớ lại ngày hôm qua.

Cậu là trung tâm của sự chú ý và khách khứa liên tiếp tiếp cận cậu. Vị trị của cậu cũng nằm ở ngay trung tâm hội trường, vì vậy ngay cả khi ai đó không muốn nhìn thấy cậu, họ chắc chắn sẽ chú ý đến cậu ít nhất một lần trong buổi tối hôm qua.

“Ừ, tôi nghiêm túc đấy. Nếu tôi sử dụng ma thuật, tôi có thể tìm thấy cậu trong mười giây thôi, nhưng không phải ở dinh thự Runcandel bị cấm sử dụng ma thuật sao? Tôi chỉ có thể tiếp tục đi xung quanh, nhưng luôn nhìn thấy những khuôn mặt giống nhau xung quanh mình."

"Là vậy à."

“Dù sao thì, rất vui được gặp lại cậu, Jin. Đã năm năm rồi phải không? Chắc cậu đã là năm sao rồi nhỉ. Tôi biết cậu sẽ là nguyên nhân của một số sự kiện lớn trong lần cuối cùng tôi gặp cậu, ha ha. Nhưng trong suốt thời gian qua tôi cũng không có lười biếng gì đâu. Tôi đã đạt được… ”

Cậu ta đột ngột ngắt câu giữa chừng để tăng thêm hiệu ứng kịch tính.

“Sáu sao! Kuhahaha, tôi đã là một pháp sư sáu sao rồi. Nói cách khác, kiếm thuật của tôi cao hơn cậu một bậc đó!”

Beradin hơn Jin ba tuổi, vì vậy cậu ta đã là một pháp sư sáu sao khi mới mười tám tuổi. Đây là một thành tích khá lớn. Nó đáng được tôn vinh giống như sự trưởng thành vượt bậc của Jin. Tuy nhiên…

‘Cậu ta mới chỉ đạt sáu sao?’

Jin đã rất ngạc nhiên vì cấp độ của Beradin thấp hơn nhiều so với những gì cậu mong đợi. Bỏ qua hành động dại dột khi để lộ khả năng của mình trong lãnh thổ của kẻ thù, Jin bị sốc khi biết người thuần chủng tài năng nhất của Gia tộc Zipfel chỉ là một pháp sư sáu sao.

"Nhưng mà, tôi có cảm giác như năng lượng của mình sẽ lên khoảng bảy sao trong ba năm nữa..."

Có phải cậu đã đánh giá quá cao Beradin do những thành tích của cậu ta trong tiền kiếp của Jin hay không? Hay cậu ta chỉ đang nói dối về sự trưởng thành của bản thân để lừa nhà Runcandel?

“Nhìn thấy vẻ mặt bàng hoàng của cậu khiến thời gian tôi tìm kiếm cậu hoàn toàn xứng đáng, Jin à. Tôi đang mong chờ đến ngày mà tôi được chiến đấu với cậu. Tôi đã được khai sáng rất nhiều bởi cuộc gặp gỡ lần trước của chúng ta và lao đầu vào luyện tập. Cố gắng bắt kịp tôi nhé, Jin. Bây giờ, chúng ta hãy nâng ly chúc mừng nào. ”

Jin không buồn tiết lộ lý do thực sự đằng sau cú sốc của mình và nâng ly rượu lên với vẻ mặt luống cuống.

Khi hai chiếc cốc va vào nhau, Jin gần như không nén được nụ cười đang nở trên gương mặt của mình.

‘Nếu Beradin chỉ có thể đạt sáu sao vào năm mười tám tuổi… thì người tiếp theo đạt đến đỉnh cao ma thuật sau Kelliark Zipfel sẽ là mình. Mình chắc chắn về điều đó.'

Jin đang đánh giá lại tiềm năng của mình một cách khách quan. Trong khi đó, Beradin không hề hay biết lại đang đứng với bộ ngực ưỡn ra khi nghĩ rằng Jin đã thừa nhận cậu ta.

“Từ giờ cậu nên quan tâm đến tôi nhiều hơn đấy. Tôi không nghi ngờ gì về việc cậu sẽ trở thành trưởng tộc kế tiếp của Gia tộc Runcandel. Thế nên, trong tương lai, tộc Runcandel dưới sự cai trị của cậu sẽ đối đầu với nhà Zipfel dưới trướng của tôi. Nghĩ về nó đi. Điều đó không làm cậu hứng thú sao?"

Jin cười nhẹ.

“Beradin Zipfel. Có vẻ như tôi cần cho cậu một lời khuyên khác giống như cách đây năm năm trước nhỉ.”

"Ồ, là gì nào?"

"Cậu nên học cách giữ miệng lưỡi của mình đi."

"Ha ha, cậu nói y chang như cha tôi ấy."

“Bất cứ ai cũng sẽ nói vậy sau khi quen cậu hơn một phút thôi. Dù sao thì, tại sao tộc Zipfel lại đến bữa tiệc mà không có thư mời chính thức vậy?"

Họ đã đến vào phút cuối, dẫn đến việc đại diện của họ bị bẽ mặt.

Jin im lặng chờ câu trả lời của Beradin.

“Ồ, đó là do tôi. Tôi làm phiền chú Andrei để cho tôi đến, nói rằng tôi nhất định phải gặp cậu.”

"Gì?"

“Chúng tôi chỉ tình cờ có mặt ở Hufester khi tôi nghe tin về một bữa tiệc ăn mừng thành tích của cậu, vì vậy tôi nghĩ,‘ Đây là số phận! Định mệnh đã cho tôi gặp lại cậu một lần nữa!’, Và vì thế nên tôi đã đến đây”.

"Vậy à?"

“Ừm, là vậy.”

Jin không nói nên lời.

‘Andrei Zipfel — con trưởng của gia tộc — thực sự đã nghe theo cơn ăn vạ của một đứa trẻ và đến lãnh thổ của kẻ thù mà không có bất kỳ sự chuẩn bị nào sao?’

Jin chỉ không thể hiểu được suy nghĩ của Andrei bằng cách hiểu thông thường.

Tuy nhiên, khi cậu nghĩ về nó lâu hơn một chút, cậu nhận ra rằng cậu bé được biết đến với cái tên ‘Beradin Zipfel’ đang nhận được bao nhiêu tình cảm, sự yêu mến và sự chú ý trong gia tộc pháp sư.

Beradin đã được đối xử như trưởng tộc tiếp theo của gia tộc.

Gia tộc Zipfel là nơi mà những thiên tài về ma thuật chỉ là một thứ không có giá trị. Tuy nhiên, cậu bé này đã được coi là xuất sắc nhất dù chưa tròn hai mươi tuổi.

Khi cậu nhận ra điều đó, một suy nghĩ nào đó đã lướt qua tâm trí của Jin.

‘Nếu chúng ta giết Beradin trước khi cậu ta có thể hoàn toàn trưởng thành... chúng ta có thể giáng một đòn khủng khiếp vào nhà Zipfel.'

Ngay cả khi họ giết Beradin, Gia tộc Zipfel chắc chắn vẫn có một giải pháp thay thế.

Tuy nhiên, họ sẽ mất đi pháp sư duy nhất của thế hệ này đạt chín sao vào năm ba mươi tuổi.

Beradin chắc chắn sẽ trở thành pháp sư mạnh nhất thế hệ này của tộc Zipfel trong tương lai, và mất cậu ta sẽ là một cái kết khủng khiếp đối với họ.

"Beradin."

"Gì?"

"Cậu nên biết ơn vì ngay bây giờ chúng ta đang ở trong phòng tiệc đấy."

“Ke ke, cậu có phải hơi lạnh nhạt với tôi không? Nhưng ừ, tôi biết. Tôi biết rằng cha của cậu đã thể hiện lòng thương xót đối với chú tôi. Nói về điều này, hãy để tôi hứa với cậu. Nếu cậu đến dự tiệc Zipfel mà không có thư mời chính thức, chúng tôi sẽ không gây hại cho cậu."

Beradin nở một nụ cười gian xảo, gãi đầu.

"Có thật không? Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi bất ngờ tấn công mọi người ở giữa hội trường và phá hoại bữa tiệc?”

“Tôi không bao giờ rút lại lời nói của mình. Ngay cả khi cậu gây ra một cuộc tấn công khủng bố, chúng tôi sẽ không giết cậu. Nếu một cuộc chiến nổ ra, ít nhất tôi sẽ không tham gia."

Jin nghĩ: 'Đúng là một người theo chủ nghĩa lãng mạn ngốc nghếch.'.

Tuy nhiên, cậu không thể gạt bỏ khả năng Beradin cũng biết về những thí nghiệm con người được tiến hành bằng cách sử dụng cấm thuật trong Gia tộc Zipfel. Thế nhưng, cho dù Beradin có ngu ngốc đến đâu, Jin cũng không thể thẳng thừng đặt câu hỏi về Tàn tích Kollon vì nó rất mạo hiểm.

Uống cạn ly, Jin đột nhiên đứng dậy khỏi chỗ ngồi.

"Cậu đi đâu vậy?"

“Một số kẻ khó chịu đã liếc nhìn tôi từ lúc nãy, vì vậy tôi buộc phải mắng chúng một cách tử tế.”

Jin hướng ánh mắt về phía bên trái.

Ở đằng kia, có một người đàn ông đã nhìn Jin từ nãy đến giờ: Bouvard Gaston.

“Ồ, cậu định đánh nhau hả? Tôi hóng với nhé?"

Jin phớt lờ câu hỏi của Beradin và đi về phía Bouvard.

"Xin lỗi, thưa anh. Anh có điều gì muốn nói với tôi không? "

Bishkel không ở bên cạnh hắn. Ông ta đang đi quanh sảnh tiệc cùng với em gái Margiella của mình. Đó là lý do tại sao Bouvard có thể hành động bất cẩn như vậy mà không biết hậu quả gì sẽ xảy ra ... cho đến bây giờ, là vậy đấy.

"Ừm ... Khi nào Tiểu thư Luna sẽ trở lại?"

"Sao ạ?"

“He he, tôi đang nói về Tiểu thư Luna. Cô ấy sẽ không xuất hiện nữa trong bữa tiệc à? Tôi muốn tặng cô ấy cái này… Đó là bài thơ tôi đã viết suốt đêm qua, chứa đầy tình yêu của tôi… ”

"Ha ha."

Jin khúc khích cười và Bouvard coi đó như một sự thừa nhận. Cho đến nay, Jin có thể để cho sự xấc xược này trôi qua chỉ là "sự ngu ngốc" của một người đàn ông mũm mĩm. Cậu định phớt lờ người đàn ông đó vì hắn dường như không hề có não.

‘Cứ nghĩ rằng sẽ có một kẻ ngu xuẩn thiếu tôn trọng và thiếu suy nghĩ tìm kiếm Chị Luna tại Lâu đài Kiếm Viên. Hắn không phải là người phục vụ cho Gia tộc Ivreliano sao? Mình nên báo với Ngài Bishkel về hành vi của người hầu cận trước khi bữa tiệc kết thúc mới được.'

Tuy nhiên, cuối cùng Bouvard đã vượt qua giới hạn của mình và khiến Jin tức giận:

“He he, Tiểu thư Luna sẽ nhận ra khi cô ấy đọc bài thơ của tôi rằng tôi không phải là người đàn ông điển hình của cô ấy. Trên thực tế, tôi thậm chí có thể trở thành anh rể của cậu trong tương lai nữa đó, Thiếu gia Jin à. Uhehehe. ”

Ngay cả Beradin - người đang lặng lẽ theo dõi cuộc nói chuyện  này trong khi nhấp ly rượu của mình - cũng không thể không phun ra khi nghe thấy những lời đó.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương