Con Trai Út Của Kiếm Thánh
-
Chapter 59: Nhà Bán Đấu Giá Ngầm Tesing (2)
Nghe phiên bản audio của truyện:
Chương 59: Nhà Bán Đấu Giá Ngầm Tesing (2)
Mọi cơ sở vật chất thuộc quyền quản lý của Tesing nếu muốn lui tới thì cần phải được khách quen ở đó giới thiệu. Tất nhiên, điều này cũng áp dụng với sàn đấu giá ngầm.
Một giờ đồng hồ đi bằng xe ngựa. Địa điểm đấu giá cách quán trọ của Jet không xa.
Nhìn chung thì nơi này trông giống một biệt thự của quý tộc bình thường. Nhưng thực chất trong đây chính là nơi diễn ra đủ loại hình thức giao dịch phi pháp.
“Này, Jet. Hôm nay dẫn theo nhiều người quá nhỉ? Hàng mới à?”
“Cẩn thận cái mồm đi. Những người này là khách của tôi.”
Jet khiển trách đám lính gác. Họ rối rít xin lỗi, chứng tỏ Jet là một nhân vật rất được Tesing kính trọng.
Cả ba sau đó theo Jet tiến vào nhà đấu giá ngầm. Tuy nơi đây được vận hành bởi lũ thương gia mờ ám, nhưng vẫn có những người thuộc tầng lớp quý tộc của Akin đang tiệc tùng ngoài sân.
‘Nơi này quả thực vẫn không hề thay đổi. Vẫn mục rỗng như xưa.'
Đa số những người đứng đầu vương quốc Akin đều thuộc Gia tộc Tesing, vậy nên chẳng có cơ quan điều tra hợp pháp nào đủ khả năng thăm dò khu vực này cả.
Trong khi những người dân vô tội đang bị lũ pháp sư và lính đánh thuê vô danh chèn ép ngoài kia, thì ở trong này tiệc tùng chè chén diễn ra không ngừng nghỉ - cùng lúc đó có đủ thể loại giao dịch bao gồm cả con người diễn ra.
Mặc dù gia tộc Zipfel biết tất cả những chuyện này, nhưng họ không cố gắng kiểm soát hay ngăn chặn đám người đó. Bởi vùng đất này rất quan trọng đối với người dân Akin, cũng bởi gia tộc Zipfel đã nhận hối lộ từ Tri Chu Thủ Alu.
Thật là đáng lo ngại.
‘Lũ cặn bã bẩn thỉu.’
Jet lệnh cho lính canh mang ra một vài chiếc mặt nạ và đưa cho ba người.
“Vì chúng ta sắp di chuyển xuống dưới lòng đất thay vì nán lại ở đây, nên tôi khuyên mọi người nên đeo mặt nạ vào. Bình thường thì không được phép sử dụng mặt nạ. Nhưng có tôi ở đây làm hộ tống thì mọi người có thể che giấu thân phận của mình. He he.”
Phía sau khu vườn có một căn gác bí mật. Mọi thứ vẫn y như Jin nhớ, không có gì thay đổi. Ngay cả trong tương lai xa, gia tộc Tesing vẫn sẽ lên cai trị Vương quốc Akin, và hàng ngày các cuộc đấu giá thế này vẫn sẽ diễn ra.
Trừ khi Jin can thiệp vào việc kinh doanh ở đây.
Ngay khi họ tiến vào khu vực ngầm, không còn nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào ngoài kia nữa, và thay vào đó là một giai điệu violin dịu dàng khắp không gian. Một nhóm nhạc công mặc tuxedo đang không ngừng chơi nhạc trước tất cả mọi người.
'Y như những gì mình nhớ.'
Tất cả những thứ này chính là sở thích của Tri Chu Thủ Alu. Ông ta luôn cố gắng thể hiện với tất cả mọi người rằng mình không phải là một tên xã hội đen vô văn hóa.
“Gì cơ? Ngươi có chắc đây là sàn đấu giá ngầm không đấy? Âm nhạc ư? Đùa ta chắc.”
“Tôi biết mà, ngạc nhiên lắm đúng không?”
Bọn họ ngồi chờ ở phòng ngoài suốt một tiếng đồng hồ. Trong khoảng thời gian đó, Jet đã thông báo với ban điều hành rằng anh ta đã mang khách tới. Vậy nên hiện tại ba người đeo mặt nạ này sẽ không bị ai kiểm tra.
“Có vẻ như Jet là một lính mới được mấy gã béo này coi trọng. Vậy ngươi định tiếp theo sẽ làm gì? Xóa sổ bọn côn đồ hèn hạ này trong ngày đầu đặt chân tới Akin ư?”
“Những tên lính canh chúng ta nhìn thấy trên đường tới đây trông có vẻ không hề yếu. Và ở đây cũng có rất nhiều pháp sư vô danh. Thiếu gia sẽ không định gây chiến ở đây đâu nhỉ?”
“Hai người nghĩ tôi bị ngốc hay gì? Ít nhất thì cũng phải đi thăm dò nơi này một chút đã.”
Jin không hề muốn làm náo loạn nơi này. Gilly và Murakan cũng đã nói rồi, nơi đây thực sự vô cùng nguy hiểm, vả lại ở đây đang cất giữ một món đồ mà nhất định cậu phải lấy được.
‘Mấy cuốn ma đạo thư cổ cùng với món cổ vật ‘Bánh Lái của Quỷ Vương’.'
Cuốn ma đạo thư mang những câu thần chú đi trước thời đại, và một chiếc nhẫn cổ có thể hô biến thành một thánh vật dồi dào mana.
Trong số những cuốn ma đạo thư thì Jin mong muốn có thể tìm thấy cuốn sách của một vị pháp sư vĩ đại trong lịch sử tên là ‘O’Hensirk’. Còn chiếc nhẫn thì có khả năng rất lợi hại, chủ nhân của nó có thể ẩn thân bất cứ lúc nào.
Jin không biết chính xác ngày mà cuốn ma đạo thư của O’Hensirk sẽ được đem ra đấu giá. Không có khả năng nó sẽ được rao bán vào ngày hôm nay.
‘Cũng không nhất thiết cứ phải là của O’Hensirk. Dù sao thì sách của mấy pháp sư cổ đại kiểu này hôm nào chả được mang ra đấu giá. Thôi cứ đợi thêm vài ngày nữa rồi chọn cái tốt nhất mà mua cũng được.’
Tuy nhiên, cậu biết chính xác thời gian mà chiếc nhẫn kia sẽ được đem bán.
Khoảng năm hoặc sáu năm nữa, ‘Bánh Lái Của Quỷ Vương’ sẽ sớm rơi vào tay của Hoàng đế Vermont.
Khi Hoàng đế Vermont có được nó thông qua việc cống nạp, thì vô số người theo đuổi chủ nghĩa lãng mạn, cũng như những nhà sử học, khoa học đã tụ hợp lại. Họ đều coi chiếc nhẫn đó là một kiệt tác và săn tìm nó để biến thành của riêng.
Chiếc nhẫn được các nhà sử học gọi với cái tên ‘Bánh Lái của Quỷ Vương’ bởi họ tin rằng nó từng được quỷ vương sử dụng trong quá khứ.
Thời gian trước từng nổ ra một vụ chấn động lớn trong ngành báo chí ma thuật. Mỗi khi có người phát hiện ra hay công bố một kiệt tác mới thì các nhà báo sẽ bị vắt kiệt sức lao động.
Và vì Jin đã đọc hết những cuốn tạp chí đồ sộ và dày cộp đó nên đương nhiên cậu biết rõ địa điểm mà nó được phát hiện ra, cũng như thời điểm mà nó được đem ra bán đấu giá.
Đáng ngạc nhiên thay, nó đang nằm ngay tại sàn đấu giá ngầm khét tiếng này. Nhưng vì mấy năm này không được đem ra đấu giá nên người ta đã cất nó trong một căn phòng khác…
'Nó sẽ được bán đi trong vòng năm năm nữa, đồng nghĩa với việc hiện nó đang được cất ở trong kho.'
Họ không cần phải tham dự đúng ngày nó được rao bán.
Chỉ cần cuỗm nó đi là được.
'Vấn đề là, tìm ra rồi cuỗm đi kiểu gì?'
Như Murakan và Gilly đã nói từ trước, đây không phải là một tổ chức nhỏ mà họ có thể đối phó dễ dàng. Hầu hết những kỵ sĩ ở đây đều đã đạt cấp độ từ sau sao trở lên, và còn có cả những pháp sư ngầm đang trà trộn giữa đám khách.
Đây không phải là những người Jin có thể tự xử được, nhưng cũng không thể mượn tới sức mạnh của Murakan. Chỉ cần ông ta bộc lộ Long Thuật, thì Liên Đoàn Pháp Thuật Lutero sẽ lập tức phát lệnh khẩn cấp.
“Cảm ơn tất cả những người đã tới tham dự buổi tối tuyệt vời ngày hôm nay của sàn đấu giá ngầm Tesing, một lần nữa xin cảm ơn vì mọi người đã kiên nhẫn chờ đợi. Cuộc đấu giá sẽ bắt đầu ngay bây giờ!”
Sau một hồi tự biên tự diễn, cuối cùng tên chủ trì buổi đấu giá cũng bước được chân lên sân khấu.
Hàng chục nô lệ khỏa thân đang bước theo hắn ta, nam xen lẫn nữ. Đôi mắt của bọn họ trông rất lơ mơ - như thể đã bị bỏ thuốc vậy. Ít ra thì không có ai là trẻ con.
“Được rồi, được rồi. Đánh số theo thứ tự từ 1 đến 30. Những món hàng trông rất là ngon nghẻ à nha. Bắt đầu nào.”
Cuộc đấu giá nô lệ bắt đầu. Họ bị bán hết trong chưa đầy một giờ.
“Vậy ra hôm đó anh đã cố gắng lừa bọn tôi kiểu này sao?”
“H-haha. Tôi thật ngu ngốc, thưa Thiếu gia.”
Jin muốn giải cứu họ. Có lẽ phải đến một nửa trong số này là những người tình cờ bị lừa vào đây mà không hề hay biết.
Nhưng giờ chưa phải là lúc.
‘Mình còn chưa nghĩ ra cách đánh cắp chiếc nhẫn, giải cứu gì chứ…’
Cách tốt nhất là mua chuộc nhóm lính đánh thuê Hắc Đế, U Linh và gọi vài anh lính bảy sao đến đây để hợp sức càn quét toàn bộ nơi này.
Nhưng, thứ nhất là khả năng tài chính không cho phép, thứ hai là Jin không thể tự ý lấy tên Runcandel của mình để chỉ huy quân đội – nói gì đến việc gọi một đội quân quy mô lớn như thế.
Mọi kế hoạch đều đang đi vào ngõ cụt. Những tình huống và kế hoạch vẽ ra đều mang quá nhiều rủi ro.
Một lúc sau, trong đầu cậu nảy ra phương án thứ ba.
'Chà… có hơi bất tiện nhưng chắc sẽ rất thú vị. Có khi nó còn có thể giúp mình tìm ra người nào gia tộc Runcandel đang qua lại với Alu.'
Ngày hôm đó, Jin đã không mua gì ở sàn đấu giá và trở về quán trọ.
***
Khoảng thời gian qua Jin vẫn chưa có động thái gì.
Vào ban ngày, cậu luyện tập ma thuật và sức mạnh tâm linh ở một nơi bên ngoài quán trọ và dành toàn bộ thời gian còn lại để quan sát kỹ lưỡng những món đồ được rao bán trên sàn đấu giá ngầm.
Bình thường khi ba người họ tới sàn đấu giá thì đám lính gác Tesing không để ý gì lắm. Nhưng dần dà, ánh mắt của bọn họ dần dần thay đổi. Bởi Jet luôn tỏ ra rất ngoan ngoãn trước mặt ba vị khách này mà không có bất kỳ lời phàn nàn nào.
“Này nhóc. Ngươi đang nghĩ gì vậy. Ngươi thực sự nghĩ kế hoạch đó sẽ thành công sao?”
“…Tôi có cảm giác bất an về chuyện này, Thiếu gia ạ. Liệu họ thực sự không biết gì về hắn ta ư? Jet từng nhấn mạnh rằng Tri Chu Thủ Alu là một người rất hướng ngoại.”
“Đó chính là điểm mấu chốt, Gilly. Hình như Alu có quen cả người của Gia tộc Zipfel, nhưng chắc chỉ là loại pháp sư bậc thấp hoặc nô lệ quản gia gì đó. Vì vậy giờ tôi có tự xưng là Beradin thì hắn ta cũng không thể phản bác ngay được.”
“Nhưng cậu là người của gia tộc Runcandel. Giờ cậu bảo muốn giả dạng thành Beradin Zipfel… Nghe có hơi… Tôi không biết phải nói thế nào nữa.”
Đại loại là kế hoạch của Jin sẽ là thế này.
Nếu người ta đem sách cổ quý giá lên sàn, cậu sẽ mua nó và tìm tới Alu. Tiếp đó, nhân danh Beradin Zipfel, khiển trách ông ta vì đã dám bán sách cổ thuộc sở hữu của ‘gia tộc mình’.
Cũng như Jin, Beradin vẫn chưa đến tuổi được làm chỉ huy, vậy nên cậu ta vẫn chưa được nhiều người biết tới.
“Ở tuổi này, tôi đã có thể thi triển ma thuật năm sao. Nếu tôi là Alu, thì tôi cũng sẽ tin Jin chính là Beradin. Mà có bị phát hiện thì vẫn có thể chạy được, chúng ta chỉ có hai người thôi mà.”
“Haiz, tôi chịu, tôi nghĩ mọi chuyện sẽ không đơn giản vậy đâu…”
“Ta thấy thằng nhóc nói cũng phải mà. Kế hoạch này còn chẳng cần đến ta. Hai người thì bỏ chạy khỏi đám côn đồ đó dễ như ăn bánh.”
"Hmmm."
“Dù sao thì, nếu muốn triển khai kế hoạch, thì trên sàn đấu giá phải xuất hiện một cuốn sách cổ quý. Hãy mong rằng hôm nay sẽ có một quyển như vậy.”
Màn đêm buông xuống, và như mọi khi, Jet đã chuẩn bị sẵn xe ngựa từ trước.
“Thưa cậu, xin lỗi nếu có hơi đường đột… nhưng nếu hôm nay cậu cũng không mua gì thì có khi sẽ bị những người đứng đầu Tesing làm phiền đấy. Họ sẽ tìm cách bắt bẻ cậu là chỉ biết đến xem mà không mua gì.”
“Đừng lo. Tập trung lái xe đi.”
"Đã hiểu."
Sàn đấu giá lại bắt đầu. Không lâu sau khi đấu giá nô lệ đã kết thúc, khi người ta mang sách và cổ vật lên sàn, Jin liền đứng phắt dậy.
“Đám nô lệ một lần nữa đã bán hết! Và bây giờ… sân khấu sẽ dành cho những món cổ vật. Hy vọng chúng sẽ rơi vào tay những người chủ nhân thực sự trân trọng giá trị của chúng. Bắt đầu thôi nào!”
“Món đồ đầu tiên. Cuốn sách của một vị pháp sư từng thống trị cả thế giới, cuốn ma đạo thư của Matthew Woniak. Cho tới giờ chúng tôi vẫn chưa thể hoàn toàn giải mã được nó, nhưng hình như ở trong này có những câu thần chú rất mạnh thì phải. Sẵn sàng thôi nào, trả giá lần 1!”
Jin nhếch mép. Tên chủ trì đã mắc phải lỗi trong quá trình giới thiệu mặt hàng. Tên chính xác của vị pháp sư đó phải là Matthew Morniak. Và, y như Jin dự đoán, tác phẩm của ông ấy đã nằm sẵn trên giá sách của nhà Zipfel.
Các cuộc đấu giá trong tuần sẽ luôn diễn ra theo kiểu; tên chủ trì lải nhải mấy lời vô nghĩa, mấy tên pháp sư ham của lạ sẽ đấu giá một cách ngu ngốc…
“Đây là mặt hàng thứ bảy. Hừm, tác giả của cuốn sách này là…. Tzenmi. Có ai ở đây biết ông pháp sư nào tên Tzenmi không?”
Bầu không khí trở nên im lặng. Đến Jin còn không biết người đó.
'Đấu giá mấy món bí ẩn kiểu này y như đánh bạc, và mấy ván bạc kiểu này cũng rất hiếm khi thắng.'
Theo như những kiến thức về linh cảm mà sư phụ pháp sư trong tiền kiếp đã truyền đạt cho Jin, thì không cần thiết phải mua cuốn ma đạo thư Tzenmi này.
Tuy nhiên, Murakan thì nghĩ ngược lại.
“Nhóc.”
"Hửm?"
“Mua nó đi. Nếu thực sự là Tzenmi mà ta biết… thì chúng ta đã gặp món hời rồi.”
Lời khuyên của Hắc Long – một lời khuyên chắc nịch.
Chẳng có lý do gì để không tin Murakan cả, vậy nên Jin đã giơ tay lên đấu giá.
***
Đọc webtoon tại: Con Trai Út Của Kiếm Thánh | Vlogtruyen.net
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook