Con Trai Út Của Kiếm Thánh
Chapter 61: Nhà Bán Đấu Giá Ngầm Tesing (4)

Nghe phiên bản audio của truyện:

Chương 61: Nhà Bán Đấu Giá Ngầm Tesing (4)

 

'Có lẽ họ đang cố gắng nắm bắt tình hình. Ngoài việc nghĩ mình là Beradin, thì họ cũng đang tá hỏa vì không biết Gia tộc Zipfel đã biết về vụ động trời này hay chưa.'

Nếu là Jin thì cậu cũng sẽ hành động như vậy. Khi rơi vào tình huống nguy hiểm, con người thường có xu hướng đặt ưu tiên sống sót lên hàng đầu.

‘Giả sử chúng có biết mình đang hành động sau lưng gia tộc thì chúng cũng không thể làm gì mình được.’

Beradin Zipfel thật và kẻ giả mạo Jin Runcandel. Có thể coi đây chính là hai vị pháp sư trẻ sáng giá nhất của thời đại, tuy nhiên hiện tại họ vẫn còn đang tuổi thiếu niên. Vậy nên, đối đấu với một nhóm pháp sư ngầm của Tesing vẫn là một việc vô cùng nguy hiểm. Thậm chí còn chẳng cần đến đám pháp sư; Alu hoàn toàn có đủ khả năng trừ khử cậu.

Nhưng chính cái tên “Beradin” là thứ khiến Alu phải suy nghĩ lại.

‘Trình độ của những tên vệ sĩ bên cạnh Beradin Zipfel sẽ mạnh cỡ nào?’

Một người đàn ông trẻ với với đôi mắt xếch và một người phụ nữ có khuôn mặt vô cảm. Hai kỵ sĩ này chính là vật cản lớn nhất trong quá trình thủ tiêu Beradin.

Đấu tranh tư tưởng quả là không dễ dàng. Không thể cảm nhận được luồng aura nào trên người họ, có thể đây là những tên pháp sư yếu kém, cũng có thể đây là những bậc thầy giỏi che giấu sức mạnh.

“Jet, lại đây. Đừng có ngồi nghệt ra như vậy.”

"Vâng thưa ngài."

“Ôi trời, chuyện gì đã xảy ra với mặt của ngươi vậy? Ngươi bị đánh khi nhắc tới tên ta sao?”

“Ồ, tôi không sao, thưa ngài. Xin đừng quá bận tâm tới một kẻ tầm thường như tôi… mong ngài hãy tập trung vào nhiệm vụ của mình.”

“Hở? Thôi được rồi.”

Mặc dù Jin có phần cảm thông với Jet, nhưng anh ta vẫn xếp thứ bét trong danh sách các mối quan tâm của Jin.

“Ngươi đang làm trò gì vậy, Alu? Mang xấp giấy tờ giao dịch và cuốn sổ đăng ký khách hàng của ngươi ra đây.”

“Vâng, thưa ngài Beradin. Các ngươi còn đứng đó làm gì? Nhanh chân lên!”

Đám hạ nhân của Tesing đang chạy tán loạn như kiến vỡ tổ. Chúng mang ra khoảng chục tập hồ sơ và sổ đăng ký, nhưng đây mới chỉ là phần nổi của tảng băng chìm.

“Đây là toàn bộ tài liệu có trong nhà đấu giá, thưa Ngài Beradin. Còn những tài liệu quan trọng khác thì đang được cất giữ trong két sắt ma thuật ở nhà tôi ạ…”

Ngay khi Alu vừa mới dứt lời, ông ta liền ý thức được việc cần phải làm.

“Tôi có cần tự về lấy chúng không ạ? Nếu vậy thì ngài hãy đợi một lát.”

“Ha ha… ‘Chờ một lát’ cái con khỉ. Ngươi không tự nhận thức được cái tình huống mà bản thân đang gặp phải à?”

“Ngươi đang cố lừa ta bằng cái thủ đoạn tầm thường ấy sao? Nếu ta cho phép ngươi một mình mang tài liệu giao dịch tới thì khác nào tạo điều kiện cho ngươi tiêu hủy toàn bộ chứng cứ quan trọng đồng thời vận dụng các mối quan hệ để thăm dò xem ta có phải Beradin thật không và tại sao ta lại ở dây?”

“Không, thưa ngài Beradin. Tôi không hề có ý như vậy.”

Alu biết kế hoạch của ông ta trông rất dễ đoán, nhưng giờ ông ta phải biết nắm bắt cơ hội. Tai của Alu đỏ bừng, ông ta cúi đầu thấp đến nỗi chưa đủ để nhìn thấy mũi chân của Jin.

“Ha ha...Alu. Hóa ra ngươi vẫn còn biết xấu hổ. Tốt lắm, tiếp tục đi! Tự mình đi lấy chúng đi. Cứ xoay sở di, nhưng hãy nhớ rằng ngươi vẫn đang nằm trong lòng bàn tay của nhà Zipfel đấy.”

Khoảnh khắc nghe được câu nói đó, Alu như rơi xuống vực thẳm.

'Cậu ta… không chỉ có một mình. Mình đã nhầm ư? Có khi ngoài kia pháp sư nhà Zipfel đã phục sẵn ở bên ngoài cả rồi…!'

Jin chỉ cười nhếch mép khi biết rằng Alu sẽ tự đào hố chôn mình bằng cách suy diễn quá mức.

“Tôi… tôi sai rồi. Tôi sẽ đi cùng với một người giám sát do chính ngài chỉ định, thưa ngài Beradin.”

“Cút đi. Kể từ giờ phút này, ta hi vọng ngươi sẽ đưa ra những quyết định sáng suốt, Tri Chu Thủ Alu. Giờ thì ta sẽ lục soát kho chứa đồ.”

Nét tuyệt vọng trên khuôn mặt Alu dần tan biến. Nếu ông ta có thể đáp ứng những gì ‘Beradin’ mong đợi, thì ông ta vẫn còn cơ hội sống sót qua vụ này.

“... Sẽ mất khoảng hai tiếng đồng hồ, thưa ngài Beradin. Các ngươi hãy mau hộ tống Ngài Beradin tới kho chứa đồ trong thời gian ta vắng mặt.”

Alu rời khỏi nhà đấu giá với vẻ mặt nghiêm túc. Những người duy nhất còn lại bên trong là đám vệ sĩ Tesing và nhóm Jin.

Lũ vệ sĩ nhanh chóng hộ tống Jin tới kho chứa đồ.

“Biệt thự mùa hè và nhà riêng của ông chủ chứa rất nhiều vật phẩm, nhưng nhà đấu giá Tesing chỉ có duy nhất một kho chứa đồ chính thức. Mời đi lối này ạ.”

Ầy. Thấy ông chủ sắp bị lật đổ nên mấy tên này đang cố tình vạch trần tội ác biển thủ sao.

Nếu như chúng phát hiện ra nãy giờ chỉ là Jin đang lừa bịp thì chúng sẽ phản ứng thế nào nhỉ? Jin thầm chế giễu.

Đây là lần đầu tiên cậu tận mắt trông thấy kho chứa đồ của nhà đấu giá ngầm Tesing. Khu vực này nằm ở một tầng ngay dưới nhà đấu giá, và toàn bộ cấu trúc của nó có đến tận ba tầng.

Tầng hầm đầu tiên là nhà chứa nô lệ, tầng bên dưới là thư viện sách ma thuật cổ, và cuối cùng là tầng thứ ba chứa đầy cổ vật. Jin và những người khác không khỏi ngạc nhiên khi kho chứa đồ thật sự trông lớn và quy mô hơn những gì họ tưởng.

Đám nô lệ không có bất kỳ phản ứng gì khi nhìn thấy người lạ. Mặc dù chưa bị bỏ thuốc mê để đưa sàn đấu giá, chính xác ra thì họ cũng chẳng đang hi vọng điều gì.

“Tôi sẽ chờ bên ngoài. Nếu ngài cần gì xin hãy gọi chúng tôi.”

Ngay khi đám vệ sĩ Tesing rời đi, Jet bắt đầu lo lắng:

“Tôi không nghĩ ngài lại là một nhân vật tầm cỡ như vậy! Là người thừa kế của Gia tộc Zipfel. Thưa ngài, xin hãy ban cho tôi một cơ hội để chứng tỏ lòng thành của mình. Tôi sẽ làm tất cả theo ý ngài muốn.”

“Ý kiến không tồi. Trước tiên, hãy đi điều tra nơi sinh và tên thật của từng nô lệ ở tầng một. Sau đó, một thành viên trong gia tộc sẽ đến đây và đưa chúng đi.”

“Vâng! Đã rõ. Tôi sẽ thực hiện ngay lập tức.”

Rõ ràng Gia tộc Zipfel có luật nghiêm cấm buôn bán nô lệ. Nhưng trên thực tế, vẫn còn rất nhiều kẻ tham gia tổ chức những hoạt động bất chính này, và chỉ cần tránh bị bắt là xong.

Ngoài ra, đám tay chân cũng cần cảm thấy vui vẻ trong khi làm việc.

“Vậy, nhóc. Ngươi định làm gì? Tên khốn Alu khi quay về sẽ xác nhận ngươi là kẻ mạo danh đấy.”

“Tôi biết.”

Trái với những gì Alu đã tưởng tượng, bên ngoài chẳng có tên pháp sư Zipfel nào cả. Ông ta đang cực kỳ thận trọng vì cho rằng họ đang theo dõi, nhưng sớm thôi ông ta sẽ nhận ra tất cả chỉ là một cú lừa và sẽ nhanh chóng liên lạc với người quen để xác thực danh tính của Beradin.

Chắc chắn ông ta sẽ tìm đến người biết về diện mạo và nơi ở của Beradin Zipfel. Việc Jin bị bắt quả tang chỉ còn là vấn đề thời gian.

“Tại sao ngươi lại lệnh cho Jet đi điều tra nô lệ trong khi chúng ta không có nhiều thời gian? Chúng ta thì hoàn toàn có thể chạy được, nhưng còn tên đó thì chết chắc rồi.”

“Không, đám giấy tờ tùy thân đó có thể cứu sống Jet. Chỉ cần đám giấy tờ đó tới được dinh thự của Gia tộc Zipfel và cơ quan báo chí của Đế quốc Vermont, thì gia tộc Tesing sẽ tiêu tùng. Kể cả nếu chúng ta có là kẻ giả mạo đi chăng nữa.”

Nếu sự thật này bị phơi bày ra trước công chúng, thì đến nhà Zipfel cũng buộc phải giải thể tổ chức này. Họ sẽ cử những pháp sư ưu tú đi giải cứu nô lệ, tiêu diệt gia tộc Tesing, và tái thiết lập lại Vương quốc Akin đã bị mục nát từ lâu.

Kết cục này chính là điều hiển nhiên bởi lẽ nhà Zipfel cần ưu tiên danh tiếng của mình hơn là đống tiền hối lộ của đám Tesing.

“Điều lệ trớ trêu này sẽ buộc họ phải ra tay.”

Jin sẽ chỉ định Jet làm người truyền tin. Thế thì gia tộc Zipfel sẽ đứng ra bảo vệ anh ta dưới danh nghĩa là bảo vệ nhân chứng.

Tất nhiên, kế hoạch lần này sẽ khiến Jet rơi vào thế khó khi phải đối mặt với cả nhà Zipfel lẫn Đội điều tra của Đế quốc. Nhưng anh ta có bản năng sinh tồn mạnh mẽ, anh ta chắc chắn sẽ chỉ khai ra những bằng chứng có lợi cho bản thân.

Giả sử, anh ta sẽ nói là: "Không hề có ai giả dạng Beradin ở Akin, tôi quyết định tố cáo nhà Tesing chính là vì tôi cảm thấy căm phẫn trước hoạt động đấu giá nô lệ ngầm của họ.".

Cuối cùng, Jin chọn cứu Jet không phải là vì thấy anh ta vẫn còn giá trị lợi dụng; cậu làm vậy là vì thương cho con trai vừa mới tròn hai tuổi của Jet.

Dưới sự bảo hộ dành cho nhân chứng, Jet có thể bỏ lại cuộc sống u ám lại ở phía sau và sống yên bình suốt phần đời còn lại cùng với con trai ở một vùng đất rộng lớn không tên tuổi.

Đó không phải là một tương lai tồi tệ dành cho hai cha con này. Khi suy tính đến tất cả những khả năng khác, thì không còn tương lai nào có thể ổn thoả hơn tương lai này - không phải là cho Jet, mà là dành cho đứa trẻ.

Bởi vì đứa trẻ trong sáng, ngây thơ này sẽ được anh ta nuôi dưỡng và dạy dỗ.

“Chà, được rồi. Cứ cho là chuyện đó sẽ diễn ra ổn thỏa như dự tính đi. Còn tiếp đó chúng ta sẽ làm gì?"

"Ông nghĩ sao? Cho đến khi Alu trở lại, chúng ta sẽ cuỗm hàng rồi cuốn gói khỏi đây. Nhà Zipfel sẽ đi giải quyết mớ hỗn độn do chúng ta gây ra, vì vậy giờ ông xuống lục tầng hai để lấy những cuốn sách hữu dụng đi. Gilly và tôi sẽ ghé thăm tầng ba để lấy món cổ vật.”

“Thiếu gia, tương lai chúng ta cũng sẽ làm mấy chuyện nguy hiểm này sao? Tôi không thể tin được cậu lại đang làm những chuyện này."

“Tôi sẽ coi đó là một lời khen nhé, Gilly. Giờ thì, đi thôi."

Tại Liên Đoàn Pháp Thuật Lutero, cổ vật sẽ có giá trị hơn mấy cuốn sách ma pháp thông thường.

Ngoài ra, ở một sàn đấu giá thế này, rất dễ để tìm thấy những cuốn sách ma pháp, còn để tìm thấy một cổ vật có giá trị khủng thì khá hiếm gặp.

Tầng hầm thứ ba không khác gì một bãi rác. Bảo ở đây đang chôn vùi một cổ vật hiếm siêu cấp giữa đám cổ vật vô dụng cho chẳng ai lấy này chắc cũng chả ai tin.

Cả hai không mất quá nhiều thời gian để tìm ra “Nhẫn của Quỷ Vương”. Giữa mớ cổ vật hỗn độn ngổn ngang, cả hai đi tới góc phòng, và thử mở ra chiếc rương nhỏ nhất.

'Chính nó!'

Một chiếc nhẫn bạc dành cho nữ khảm đá ruby trông như đồ giả.

Jin kìm nén sự phấn khích và thử đeo nhẫn lên tay, cậu có thể cảm nhận được một nguồn năng lượng mạnh mẽ chảy tràn trong bàn tay mình.

Năng lượng này không giống mana bình thường, không định hình được. Như thể có hàng tá con rắn đang quấn chặt quanh ngón tay Jin, và từ từ bò vào đầu Jin vậy.

Và Jin đã hấp thụ tất cả những thứ đó.

‘Các pháp sư bình thường chắc chỉ coi đây là cảm giác gia tăng sức mạnh. Có lẽ đó là lý do tại sao thứ này vẫn chưa được coi là cực phẩm chăng?"

Giờ đây, Jin có thể sử dụng ma thuật mà cậu thu nạp được để triệu hồi mũ bóng đêm bất cứ khi nào cậu muốn.

Nếu người ta chưa bao giờ động vào một cổ vật mạnh mẽ hoặc không nhạy cảm với ma thuật như Jin, thì sẽ không thể phát hiện ra sức mạnh của nó ngay được.

'Triệu hồi Mũ Quỷ.'

Vù!

Jin đã thử món cổ vật của mình, và mana đen của nó lan tỏa trong không khí. Nó tạo ra đủ đường thẳng đường cong và chầm chậm bám vào khuôn mặt của Jin.

Không mất đến một giây để chiếc mũ được hình thành. Chiếc mũ hoàn chỉnh bao lấy hết mặt và cổ; có mọt cái lỗ thở và hai lỗ khác để nhìn. Hai bên chiếc mũ có hai chiếc sừng nhọn trông ngầu bá cháy.

Thay vì ngạc nhiên, Gilly chỉ khẽ mỉm cười khi nhìn thấy Jin triệu hồi được chiếc mũ.

‘Mình còn đang lo liệu kế hoạch có thành công hay không, nhưng may mắn thay, thiếu gia đã nhanh chóng tìm ra nó.’

Vì họ đã tìm thấy được cổ vật rồi, nên chẳng cần nán lại ở đây lâu hơn nữa.

“Gilly, chỗ này toàn rác. Quay lại tìm Murakan nào.”

“Ừm, tôi vốn một chuyên gia về đồ cổ, nhưng cũng chưa thấy có thứ gì đặc biệt bắt mắt cả. Tuy nhiên, để đề phòng, tôi sẽ lấy vài món trang sức để bán lấy tiền.”

Trong khi đó, tầng của Murakan cũng đang gặp phải tình huống tương tự. Mặc dù ông ta đã tìm kiếm rất kỹ lưỡng nhưng không thể tìm ra cuốn nào của tác giả O’Hensirk trong thời gian Jet đang khảo sát các nô lệ cả.

“Nhóccc, có trong tay Tzenmi là quá đủ rồi không cần gì nữa đâu. Đi thôi.”

Một tiếng đồng hồ đã trôi qua kể từ lúc Alu rời đi. Khi Jin, Murakan và Gilly trở lại nhà đấu giá, những tên vệ sĩ vẫn đang cúi đầu chào họ một cách tôn kính.

“Jet, ngươi có thể về nhà rồi.”

“Vâng thưa ngài. Tôi sẽ đợi ngài ở quán trọ. He he, mong ngài đừng quên sự hầu hạ chu đáo của tôi.”

“‘Hầu hạ’ cái con khỉ. Suýt chút nữa ngươi đã bán thảm bọn ta rồi.”

“Ôi, vậy hãy để quá khứ ngủ yên đi ạ. Kể từ khi gặp được Ngài Beradin, tôi dường như đã được tái sinh thành một con người mới.”

Jin nở một nụ cười đầy mỉa mai.

“Được rồi… Hãy để quá khứ ngủ yên, nhỉ? Hiện tượng của Akin, ghé tai lại đây ta bảo.”

"Dạ.”

Khi Jet ghé tai sát vào Jin, cuối cùng cậu cũng thì thầm nói nhỏ.

“Ta không phải Beradin Zipfel. Vậy nên, hãy mau chóng dẫn con trai của anh trốn thoát khỏi nơi này. Nếu được, thì hãy đến Đế Quốc Vermont. Tôi đảm bảo với anh, đây là cách duy nhất để anh có thể sống sót.”

Chắc Jet bất ngờ lắm.

***

T/N: Ối dồi ôi

Đọc webtoon tại: Con Trai Út Của Kiếm Thánh | Vlogtruyen.net 
 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...