Dị Giới Liên Minh
-
Chương 101: Vô đề (ko biết đặt như tên như thế nào)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
******
Đoán Ngọc Các. Long và Vương Oanh bị một đám đông mấy trăm người quây quanh. Bọn họ đều dùng ánh mắt khiếp sợ, chấn động, không tài nào tin nổi nhìn Long
Chỉ thấy lúc này, trong tay Long không ngừng huy động cắt bỏ từng mảng lớp Hộp Không Gian. Trước mặt hắn, là bốn viên bảo thạch tinh xảo như kim cương, tỏa ra bốn loại màu sắc khác nhau
“ Trời ạ! Đây là Phong Thiên Thạch, Thái Dương Bảo, Lôi Sát Ngọc, Tam Băng Ngũ Dực. Bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch”
“ Oh my god!, cực phẩm Tam Giai bảo thạch, không những thế còn bốn viên. Trời ơi! Từ bao giờ tam giai bảo thạch lại nhiều như vậy”
….
Từ này đến giờ đã trải qua nửa tiếng. Trong thời gian này, Long tùy ý chọn lấy bốn chiếc Hộp Không Gian với những giá cả khác nhau. Sau đó không chút do dự cắt bỏ. Và kết quả, chính là thu được bốn viên bảo thạch này
Nhìn bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch trên bàn. Người xung quanh từ kinh hãi, chấn động đến giờ là đã chết lặng. Bọn họ không thể nào tin nổi, từ bao giờ mà Tam giai cực phẩm lại nhiều đến vậy. Một lần liền lấy được bốn viên
Đồng thời, đối với thực lực của Long phục sát đất. Lần đầu có thể là do may mắn, thế nhưng lần hai, rồi lần ba, lần bốn… đều lấy được bảo thạch Tam giai thì chứng tỏ đây không phải là may mắn mà là thực lực của đối phương. Chỉ là một thiếu niên nhưng lại có ánh mắt kinh khủng như vậy, bọn họ bái phục vô cùng
Không chỉ người ở đây mà Vương Oanh cũng dùng ánh mắt nóng rực nhìn Long. Cô thật không ngờ tới, tên vô lại mà cô chán ghét lại có năng lực khủng bố như vậy. Bốn lần liên tiếp lấy ra được bốn viên tam giai bảo thạch khiến cô đã không thể nói lên lời. Giờ đây, cô đã không còn từ gì để diễn tả cảm giác của mình
Từ khi đi cùng Long tới giờ. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy tự hào khi đứng đây . Dù sao, có thể chứng kiến một vị đoán ngọc đẳng cấp đại tông sư thi triển tuyệt kĩ, không phải ai cũng có cơ hội này đâu. Dẫu cho Vương Oanh không thích Long, không biết nhiều về Đoán Ngọc thì cô vẫn cảm thấy đây là một điều vinh hạnh
Lúc này, Long đã thu tay. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người. Một viên bảo thạch lại xuất hiện trong tay Long. Bảo thạch này không có vẻ lộng lẫy, đẹp đẽ như bốn viên bảo thạch kia mà thay vào đó là một viên đá hình dạng sọ người, xung quanh tỏa ra hắc khí âm trầm
“ Là… là Ám Diệt Thạch”
“ Lại một viên cực phẩm tam giai bảo thạch. Ông trời ạ!. Năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch. Ta không phải đang năm mơ đấy chứ?”
…
Nhìn viên bảo thạch, ở đây mọi người lại một lần nữa kinh hô. Ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam nhìn năm viên bảo thạch trên bàn. Năm viên tam giai bảo thạch cũng chính là năm món chí bảo có sức hấp dẫn cực kì khủng khiếp. Nếu như không phải những người ở đây sợ luật Bảo Vật Diếp Vấn thì chắc chắn bọn họ đã không chút do dự nhảy tới cướp doạt rồi
Đối với ánh mắt tham lam của mọi người. Long không chút nào để ý, lúc này hắn đang cực kì hưng phấn. Quả nhiên hệ thống đưa ra nhiệm vụ hoàn toàn không phải là vô căn cứ, đều có thể hoàn thành được.
Bằng vào sáu lần chơi trò Đoán Ngọc. Hắn đã tìm được năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch rồi. Hiện tại, chỉ còn năm viên nữa mà thôi
“Ê, ngươi lại đây. Ta là Đỗ Hiên, thiếu chủ Đỗ gia. Ta ra một tỷ linh tệ mua lấy năm viên ngọc thạch này”
Thấy Long không chọn Hộp Không Gian nữa mà cất đi kiếm ánh sáng. Một tên thanh niên béo vô cùng, giống như một cái thùng phi di động, trong tay còn ôm lấy hai cô gái ăn mặc hở hang. Bộ dạng cực kì kiêu ngạo, âm thanh giống như ra lệnh chứ không phải chào giá
Còn chưa kịp mở miệng từ chối , một âm thanh tràn đầy châm chọc vang lên
“ Hừ, Đỗ gia ngươi là cái thá gì. Ta là Hoàng Văn Hùng Cường, thiếu chủ Hoàng gia. Ta ra hai tỷ inh tệ mua lấy năm viên ngọc này”
Người nói là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, thân cao mét bảy , thân hình cao to, cơ bắp lực lượng, khuôn mặt góc cạnh, tuấn dật. Ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn Đỗ Hiên. Cho thấy hai người này có thể là kẻ địch của nhau
Đỗ Hiên nghe xong, không khỏi nhíu mày. Ánh mắt bất thiện, tràn đầy vẻ tức giận nhìn Hoàng Văn Hùng Cường cười lạnh nói:
“ Hoàng Văn Hùng Cường. Đừng tưởng ta sợ ngươi. Ta ra ba tỷ”
Sau đó, hắn không chút do dự quay đầu, ánh mắt lóe lên sát cơ nhìn khắp một lượt cảnh cáo:
“Năm viên ngọc thạch là của ta, người khác đừng mong đạt được. Nếu ai muốn tranh đoạt cùng ta, như vậy sẽ trở thành kẻ thù của Đỗ gia”
Cảm nhận được Đỗ Hiên nói là thật, mọi người không khỏi chán nản, một vài người liền rời đi. Dù sao, Đỗ gia ở Hà Bắc thành phố là nhất lưu gia tộc, chỉ đứng sau tam đại gia tộc mà thôi. Năm viên bảo thạch mặc dù siêu quý, thế nhưng bọn họ vẫn quý cái mạng của mình hơn
“ Hắc, Ta cứ thích tranh đấy. Ngươi là gì được ta. Ta ra mười tỷ”
Hoàng Văn Hùng Cường nghe vậy, không chút nào sợ hãi mà còn cười gằn hô lớn. Hô xong, ánh mắt hắn tràn đầy khinh thường nhìn hắn
“ Ngươi…” Thấy Hoàng Văn Hùng Cường vậy mà không nghe lời cảnh cáo của mình mà vẫn còn ra giá khiến Đỗ Hiên tức giận vô cùng. Ánh mắt như muốn giết người nhìn Hoàng Văn Hùng Cường
Thấy hai người tràn ngập mùi thuốc súng. Long cũng không muốn phí nhiều thời gian với mấy tên này.
Hắn thu hồi năm viên bảo thạch vào không gian nhẫn. Sau đó ngẩng đầu nhìn Hoàng Văn Hùng Cường và Đỗ Hiên cười nhạt:
“ Hai vị, xin lỗi. Ta không bán”
“ Cái gì?”
Nghe vậy, hai người lập tức hô lên một tiếng kinh hãi. Sau đó ánh mắt bất thiện, tràn đầy âm trầm nhìn Long. Người lên tiếng trước chính là Đỗ Hiên, hắn lạnh giọng:
“ Ngươi tốt nhất là đem năm viên bảo thạch kia bán cho ta đi. Nếu không, ngươi không chịu nổi hậu quả đâu?”
Ý tứ rất rõ ràng, nếu như Long không bán ra thì Đỗ Hiên sẽ động thủ cướp lấy. Tất nhiên là sau khi Long rời khỏi đây rồi
Long cũng hiểu ý tứ này, thế nhưng hắn sợ sao? Bằng vào thực lực của mình, dù không đánh thắng thế nhưng chạy thoát vẫn là rất dễ dàng. Vì thế, hắn không chút nào quan tâm Đỗ Hiên uy hiếp mà cười lạnh , cực kì ngông cuồng nói:
“ Nếu ngươi đủ can đảm. Cứ tới ah. Cơ mà ta nói trước, ta không phải dễ như vậy bặt nạt đâu. Nếu đến, cũng chuẩn bị sẵn tư tưởng đi”
Sau đó, trong ánh mắt phun lửa, muốn giết người của Đỗ Hiên, ánh mắt hiếu kì , hứng thú của Hùng Cường. Long ôm lấy eo của Vương Oanh, nghênh ngang rời đi
Đoán Ngọc Các. Long và Vương Oanh bị một đám đông mấy trăm người quây quanh. Bọn họ đều dùng ánh mắt khiếp sợ, chấn động, không tài nào tin nổi nhìn Long
Chỉ thấy lúc này, trong tay Long không ngừng huy động cắt bỏ từng mảng lớp Hộp Không Gian. Trước mặt hắn, là bốn viên bảo thạch tinh xảo như kim cương, tỏa ra bốn loại màu sắc khác nhau
“ Trời ạ! Đây là Phong Thiên Thạch, Thái Dương Bảo, Lôi Sát Ngọc, Tam Băng Ngũ Dực. Bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch”
“ Oh my god!, cực phẩm Tam Giai bảo thạch, không những thế còn bốn viên. Trời ơi! Từ bao giờ tam giai bảo thạch lại nhiều như vậy”
….
Từ này đến giờ đã trải qua nửa tiếng. Trong thời gian này, Long tùy ý chọn lấy bốn chiếc Hộp Không Gian với những giá cả khác nhau. Sau đó không chút do dự cắt bỏ. Và kết quả, chính là thu được bốn viên bảo thạch này
Nhìn bốn viên cực phẩm Tam Giai bảo thạch trên bàn. Người xung quanh từ kinh hãi, chấn động đến giờ là đã chết lặng. Bọn họ không thể nào tin nổi, từ bao giờ mà Tam giai cực phẩm lại nhiều đến vậy. Một lần liền lấy được bốn viên
Đồng thời, đối với thực lực của Long phục sát đất. Lần đầu có thể là do may mắn, thế nhưng lần hai, rồi lần ba, lần bốn… đều lấy được bảo thạch Tam giai thì chứng tỏ đây không phải là may mắn mà là thực lực của đối phương. Chỉ là một thiếu niên nhưng lại có ánh mắt kinh khủng như vậy, bọn họ bái phục vô cùng
Không chỉ người ở đây mà Vương Oanh cũng dùng ánh mắt nóng rực nhìn Long. Cô thật không ngờ tới, tên vô lại mà cô chán ghét lại có năng lực khủng bố như vậy. Bốn lần liên tiếp lấy ra được bốn viên tam giai bảo thạch khiến cô đã không thể nói lên lời. Giờ đây, cô đã không còn từ gì để diễn tả cảm giác của mình
Từ khi đi cùng Long tới giờ. Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy tự hào khi đứng đây . Dù sao, có thể chứng kiến một vị đoán ngọc đẳng cấp đại tông sư thi triển tuyệt kĩ, không phải ai cũng có cơ hội này đâu. Dẫu cho Vương Oanh không thích Long, không biết nhiều về Đoán Ngọc thì cô vẫn cảm thấy đây là một điều vinh hạnh
Lúc này, Long đã thu tay. Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người. Một viên bảo thạch lại xuất hiện trong tay Long. Bảo thạch này không có vẻ lộng lẫy, đẹp đẽ như bốn viên bảo thạch kia mà thay vào đó là một viên đá hình dạng sọ người, xung quanh tỏa ra hắc khí âm trầm
“ Là… là Ám Diệt Thạch”
“ Lại một viên cực phẩm tam giai bảo thạch. Ông trời ạ!. Năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch. Ta không phải đang năm mơ đấy chứ?”
…
Nhìn viên bảo thạch, ở đây mọi người lại một lần nữa kinh hô. Ánh mắt tràn đầy vẻ tham lam nhìn năm viên bảo thạch trên bàn. Năm viên tam giai bảo thạch cũng chính là năm món chí bảo có sức hấp dẫn cực kì khủng khiếp. Nếu như không phải những người ở đây sợ luật Bảo Vật Diếp Vấn thì chắc chắn bọn họ đã không chút do dự nhảy tới cướp doạt rồi
Đối với ánh mắt tham lam của mọi người. Long không chút nào để ý, lúc này hắn đang cực kì hưng phấn. Quả nhiên hệ thống đưa ra nhiệm vụ hoàn toàn không phải là vô căn cứ, đều có thể hoàn thành được.
Bằng vào sáu lần chơi trò Đoán Ngọc. Hắn đã tìm được năm viên cực phẩm Tam giai bảo thạch rồi. Hiện tại, chỉ còn năm viên nữa mà thôi
“Ê, ngươi lại đây. Ta là Đỗ Hiên, thiếu chủ Đỗ gia. Ta ra một tỷ linh tệ mua lấy năm viên ngọc thạch này”
Thấy Long không chọn Hộp Không Gian nữa mà cất đi kiếm ánh sáng. Một tên thanh niên béo vô cùng, giống như một cái thùng phi di động, trong tay còn ôm lấy hai cô gái ăn mặc hở hang. Bộ dạng cực kì kiêu ngạo, âm thanh giống như ra lệnh chứ không phải chào giá
Còn chưa kịp mở miệng từ chối , một âm thanh tràn đầy châm chọc vang lên
“ Hừ, Đỗ gia ngươi là cái thá gì. Ta là Hoàng Văn Hùng Cường, thiếu chủ Hoàng gia. Ta ra hai tỷ inh tệ mua lấy năm viên ngọc này”
Người nói là một thanh niên khoảng hai mươi tuổi, thân cao mét bảy , thân hình cao to, cơ bắp lực lượng, khuôn mặt góc cạnh, tuấn dật. Ánh mắt tràn đầy khinh thường nhìn Đỗ Hiên. Cho thấy hai người này có thể là kẻ địch của nhau
Đỗ Hiên nghe xong, không khỏi nhíu mày. Ánh mắt bất thiện, tràn đầy vẻ tức giận nhìn Hoàng Văn Hùng Cường cười lạnh nói:
“ Hoàng Văn Hùng Cường. Đừng tưởng ta sợ ngươi. Ta ra ba tỷ”
Sau đó, hắn không chút do dự quay đầu, ánh mắt lóe lên sát cơ nhìn khắp một lượt cảnh cáo:
“Năm viên ngọc thạch là của ta, người khác đừng mong đạt được. Nếu ai muốn tranh đoạt cùng ta, như vậy sẽ trở thành kẻ thù của Đỗ gia”
Cảm nhận được Đỗ Hiên nói là thật, mọi người không khỏi chán nản, một vài người liền rời đi. Dù sao, Đỗ gia ở Hà Bắc thành phố là nhất lưu gia tộc, chỉ đứng sau tam đại gia tộc mà thôi. Năm viên bảo thạch mặc dù siêu quý, thế nhưng bọn họ vẫn quý cái mạng của mình hơn
“ Hắc, Ta cứ thích tranh đấy. Ngươi là gì được ta. Ta ra mười tỷ”
Hoàng Văn Hùng Cường nghe vậy, không chút nào sợ hãi mà còn cười gằn hô lớn. Hô xong, ánh mắt hắn tràn đầy khinh thường nhìn hắn
“ Ngươi…” Thấy Hoàng Văn Hùng Cường vậy mà không nghe lời cảnh cáo của mình mà vẫn còn ra giá khiến Đỗ Hiên tức giận vô cùng. Ánh mắt như muốn giết người nhìn Hoàng Văn Hùng Cường
Thấy hai người tràn ngập mùi thuốc súng. Long cũng không muốn phí nhiều thời gian với mấy tên này.
Hắn thu hồi năm viên bảo thạch vào không gian nhẫn. Sau đó ngẩng đầu nhìn Hoàng Văn Hùng Cường và Đỗ Hiên cười nhạt:
“ Hai vị, xin lỗi. Ta không bán”
“ Cái gì?”
Nghe vậy, hai người lập tức hô lên một tiếng kinh hãi. Sau đó ánh mắt bất thiện, tràn đầy âm trầm nhìn Long. Người lên tiếng trước chính là Đỗ Hiên, hắn lạnh giọng:
“ Ngươi tốt nhất là đem năm viên bảo thạch kia bán cho ta đi. Nếu không, ngươi không chịu nổi hậu quả đâu?”
Ý tứ rất rõ ràng, nếu như Long không bán ra thì Đỗ Hiên sẽ động thủ cướp lấy. Tất nhiên là sau khi Long rời khỏi đây rồi
Long cũng hiểu ý tứ này, thế nhưng hắn sợ sao? Bằng vào thực lực của mình, dù không đánh thắng thế nhưng chạy thoát vẫn là rất dễ dàng. Vì thế, hắn không chút nào quan tâm Đỗ Hiên uy hiếp mà cười lạnh , cực kì ngông cuồng nói:
“ Nếu ngươi đủ can đảm. Cứ tới ah. Cơ mà ta nói trước, ta không phải dễ như vậy bặt nạt đâu. Nếu đến, cũng chuẩn bị sẵn tư tưởng đi”
Sau đó, trong ánh mắt phun lửa, muốn giết người của Đỗ Hiên, ánh mắt hiếu kì , hứng thú của Hùng Cường. Long ôm lấy eo của Vương Oanh, nghênh ngang rời đi
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook