Dị Giới Liên Minh
-
Chương 104: Vận mệnh môn
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
*****
Cúp máy, trong phòng chỉ còn lại một mình Long. Lúc này, hắn ngồi trên giường, hai tay để dưới cằm tràn đầy vẻ suy nghĩ
Sau đó, Long lại mở ra chiếc đồng hồ rồi gọi điện về nhà . Lần này, hắn không gọi cho cha hắn mà gọi cho mẹ hắn
“ Cục cưng yêu dấu. Cuối cùng con cũng gọi điện cho mẹ ah”
Trên hình chiếu 3D, Trần Hoa trong mắt tràn đầy thương yêu, hớn hở vô cùng
Nghe vậy, Long không khỏi xấu hổ. Quả thật trong thời gian này hắn bận sáng tác với kiếm tiền vì thế không có thời gian gọi điện về nhà hỏi thăm sức khỏe cha mẹ cùng em trai Trình Thành. Tuy vậy, hắn cũng định có ý định cuối tuần này về thăm nhà nên cũng bình tĩnh lại. Hắn nhìn mẹ mình nghiêm giọng nói:
“ Mẹ. Con muốn xem “ Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện””
Nghe thế, Trần Hoa không khỏi khó hiểu, nghi hoặc hỏi:
“ Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện? Con nói chính là quyển truyện viết những câu chuyện cổ tích, thần thoại thời Việt Nam Thiên Quốc sao? Đây đều là những câu chuyện hư cấu, không có thật, con cần nó làm gì?”
“ Mẹ hãy xem cái này?”
Long trầm giọng, sau đó cầm lên chiếc chìa khóa, bộ dạng cực kì nghiêm túc nói
Nhìn chiếc chìa khóa, Trần Hoa nhíu mày thật sâu, trầm tư suy nghĩ. Rất lâu sau, cô mới khiếp hãi kêu lên một tiếng thất thanh:
“ Trời ạ! Cục cưng, con nói đây không phải là…”
“ Đúng vậy, theo con đoán nó chính là một trong năm chiếc chìa khóa mở ra Vận Mệnh Môn trong truyền thuyết”
“ Không … không thể nào? Vận Mệnh Môn chỉ là một sản phẩm của trí tưởng tượng, không thể nào tồn tại?”
Trần Hoa lắc đầu, lập tức phản bác. Cô không phải không muốn tin mà đây là đây là sự thật. Vận Mệnh Môn không có thật, nếu có thì cũng chỉ tồn tại trong những câu chuyện cổ tích mà thôi
“ Mẹ à. Không có lửa làm sao có khói. Nếu như Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện tập hợp những câu chuyện hư cấu, thần thoại của Việt Nam Thiên Quốc thì người viết truyện này lấy tài liệu, cơ sở đâu để viết ra được một quyển truyện mà lưu hành suốt năm mươi ngàn năm .
Còn nữa, nếu quả thật Vận Mệnh Môn và năm chiếc chìa khóa chỉ là truyền thuyết thì tại sao chiếc chìa khóa này lại giống như đúc từ hình dáng, họa tiết thậm chí đến cả những dòng văn tự kì bí ghi trên đó”
Long lập tức nói ra ý kiến của mình.
“ Có thể chiếc chìa khóa đó là do người nào đó chế tạo ra dùng để lừa người thiên hạ thì sao?”
Trần Hoa vẫn giữ vững lập trường của mình. Cô không muốn Long tin rằng truyền thuyết là có thật, bởi vì nếu như hắn tin, tương lai của Long sẽ gặp nguy hiểm
“ Mẹ, trực giác của con mách bảo .Chiếc chìa khóa này là thật”
Long cắn răng, hắn cũng đã nghĩ tới điều này thế nhưng trái tim hắn lại nói rằng: Chìa khóa là thật
Nhìn Trần Hoa muốn nói gì đó . Long liền cắt lời cô, ánh mắt hơi chút cầu xin nhìn Trần Hoa :
“ Mẹ à! Mẹ biết sở thích của con chính là chinh phục, chinh phục những điều bí ẩn của vũ trụ này, tự tay mình khám phá những điều được che dấu vô số năm của vũ trụ là ước mơ lớn nhất của con.
Hiện tại, một chiếc chìa khóa giống hệt trong truyền thuyết. Mặc dù rất có thể chỉ là đồ giả thế nhưng nó cũng khiến máu chinh phục của con nổi lên. Vì thế, con muốn tìm ra bí mật mà chiếc chìa khóa này đang cất dấu. Liệu rằng nó chỉ là đồ giả hay nó chính là chiếc chìa khóa mở ra Vận Mệnh Môn trong truyền thuyết?
Mẹ. Mong mẹ thành toàn cho con”
Nói xong, Long cúi người thật sâu. Hắn biết lý do tại sao mẹ mình lại cố gắng chứng minh rằng chiếc chìa khóa này không tồn tại. Hắn biết đấy là mẹ lo cho mình , thế nhưng khát khao tìm kiếm những bí mật của vũ trụ khiến hắn không thể không bỏ qua bí mật này
Trần Hoa thấy con mình thái độ chân thành. Cô biết là không thể nào khuyên ngăn được nó rồi. Điều này đồng nghĩa với việc, trong một tương lai không xa, Long sẽ rời xa cô mà đi vào những nơi cực kì nguy hiểm. Cô không muốn điều này chút nào.
Nghĩ tới tương lai của Long, cô không khỏi nước mắt rơi ra, nghẹn ngào kêu lên:
“ Cục cưng. Con có biết nếu như con đi tìm bí mật này. Con có thể đi tới những nơi nguy hiểm nhất đại lục ? Thậm chí, dù là đi tới đó cũng chưa chắc tìm thấy điều con muốn tìm. Con vẫn muốn sao?”
“ Mẹ. Ý con đã quyết, xin mẹ thành toàn cho”
Thây Trần Hoa khóc. Long đau lòng vô cùng. Rất lâu rồi , hắn mới thấy mẹ mình khóc, hắn biết quyết định của mình khiến Trần Hoa đau khổ nhưng hắn vẫn quyết tâm đi cho bằng được.
Mười bốn năm sinh sống, Long chưa từng thật sự rời khỏi vòng tay gia đình, thậm chí là khi hắn bỏ nhà ra đi thì cha mẹ hắn vẫn biết rất rõ ràng, vẫn luôn theo dõi mọi hành động của hắn
Thế nhưng , lần này thì khác. Một khi hắn bước chân vào việc tìm kiếm Vân Mệnh Môn trong truyền thuyết, đây chính là con đường cực kì trông gai, hiểm trở và tràn đầy nguy hiểm.
Cha mẹ Long dù muốn cũng không thể giúp được gì. Tất cả đều phải do Long tự tìm hiểu, phải tự đối mặt. Mà đây cũng chính là lý do tại sao Trần Hoa không muốn con mình làm điều này
“Mẹ biết có khuyên thế nào con cũng không nghe! Nên mẹ sẽ đưa cho còn Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện. Mà thôi. Chim lớn rời cành, rồi cũng có ngày còn rời khỏi mái ấm gia đình mà vươn cánh bay lượn trên vũ trụ vô hạn .
Mẹ cũng không cản được con, nhưng con phải hứa với mẹ. Chỉ khi nào đạt Dẫn Nguyên Cảnh thì hãy đi tìm Vân Mệnh Môn, và phải bình yên trở về. Con hứa chứ?”
Trần Hóa lau trên má mình nước mắt. Cô nở nụ cười hiền hòa, ánh mắt chờ mong nhìn Long.
Nghe vậy, Long gật đầu tràn đầy kiên định trả lời:
“ Con hứa”
Cúp máy, trong phòng chỉ còn lại một mình Long. Lúc này, hắn ngồi trên giường, hai tay để dưới cằm tràn đầy vẻ suy nghĩ
Sau đó, Long lại mở ra chiếc đồng hồ rồi gọi điện về nhà . Lần này, hắn không gọi cho cha hắn mà gọi cho mẹ hắn
“ Cục cưng yêu dấu. Cuối cùng con cũng gọi điện cho mẹ ah”
Trên hình chiếu 3D, Trần Hoa trong mắt tràn đầy thương yêu, hớn hở vô cùng
Nghe vậy, Long không khỏi xấu hổ. Quả thật trong thời gian này hắn bận sáng tác với kiếm tiền vì thế không có thời gian gọi điện về nhà hỏi thăm sức khỏe cha mẹ cùng em trai Trình Thành. Tuy vậy, hắn cũng định có ý định cuối tuần này về thăm nhà nên cũng bình tĩnh lại. Hắn nhìn mẹ mình nghiêm giọng nói:
“ Mẹ. Con muốn xem “ Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện””
Nghe thế, Trần Hoa không khỏi khó hiểu, nghi hoặc hỏi:
“ Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện? Con nói chính là quyển truyện viết những câu chuyện cổ tích, thần thoại thời Việt Nam Thiên Quốc sao? Đây đều là những câu chuyện hư cấu, không có thật, con cần nó làm gì?”
“ Mẹ hãy xem cái này?”
Long trầm giọng, sau đó cầm lên chiếc chìa khóa, bộ dạng cực kì nghiêm túc nói
Nhìn chiếc chìa khóa, Trần Hoa nhíu mày thật sâu, trầm tư suy nghĩ. Rất lâu sau, cô mới khiếp hãi kêu lên một tiếng thất thanh:
“ Trời ạ! Cục cưng, con nói đây không phải là…”
“ Đúng vậy, theo con đoán nó chính là một trong năm chiếc chìa khóa mở ra Vận Mệnh Môn trong truyền thuyết”
“ Không … không thể nào? Vận Mệnh Môn chỉ là một sản phẩm của trí tưởng tượng, không thể nào tồn tại?”
Trần Hoa lắc đầu, lập tức phản bác. Cô không phải không muốn tin mà đây là đây là sự thật. Vận Mệnh Môn không có thật, nếu có thì cũng chỉ tồn tại trong những câu chuyện cổ tích mà thôi
“ Mẹ à. Không có lửa làm sao có khói. Nếu như Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện tập hợp những câu chuyện hư cấu, thần thoại của Việt Nam Thiên Quốc thì người viết truyện này lấy tài liệu, cơ sở đâu để viết ra được một quyển truyện mà lưu hành suốt năm mươi ngàn năm .
Còn nữa, nếu quả thật Vận Mệnh Môn và năm chiếc chìa khóa chỉ là truyền thuyết thì tại sao chiếc chìa khóa này lại giống như đúc từ hình dáng, họa tiết thậm chí đến cả những dòng văn tự kì bí ghi trên đó”
Long lập tức nói ra ý kiến của mình.
“ Có thể chiếc chìa khóa đó là do người nào đó chế tạo ra dùng để lừa người thiên hạ thì sao?”
Trần Hoa vẫn giữ vững lập trường của mình. Cô không muốn Long tin rằng truyền thuyết là có thật, bởi vì nếu như hắn tin, tương lai của Long sẽ gặp nguy hiểm
“ Mẹ, trực giác của con mách bảo .Chiếc chìa khóa này là thật”
Long cắn răng, hắn cũng đã nghĩ tới điều này thế nhưng trái tim hắn lại nói rằng: Chìa khóa là thật
Nhìn Trần Hoa muốn nói gì đó . Long liền cắt lời cô, ánh mắt hơi chút cầu xin nhìn Trần Hoa :
“ Mẹ à! Mẹ biết sở thích của con chính là chinh phục, chinh phục những điều bí ẩn của vũ trụ này, tự tay mình khám phá những điều được che dấu vô số năm của vũ trụ là ước mơ lớn nhất của con.
Hiện tại, một chiếc chìa khóa giống hệt trong truyền thuyết. Mặc dù rất có thể chỉ là đồ giả thế nhưng nó cũng khiến máu chinh phục của con nổi lên. Vì thế, con muốn tìm ra bí mật mà chiếc chìa khóa này đang cất dấu. Liệu rằng nó chỉ là đồ giả hay nó chính là chiếc chìa khóa mở ra Vận Mệnh Môn trong truyền thuyết?
Mẹ. Mong mẹ thành toàn cho con”
Nói xong, Long cúi người thật sâu. Hắn biết lý do tại sao mẹ mình lại cố gắng chứng minh rằng chiếc chìa khóa này không tồn tại. Hắn biết đấy là mẹ lo cho mình , thế nhưng khát khao tìm kiếm những bí mật của vũ trụ khiến hắn không thể không bỏ qua bí mật này
Trần Hoa thấy con mình thái độ chân thành. Cô biết là không thể nào khuyên ngăn được nó rồi. Điều này đồng nghĩa với việc, trong một tương lai không xa, Long sẽ rời xa cô mà đi vào những nơi cực kì nguy hiểm. Cô không muốn điều này chút nào.
Nghĩ tới tương lai của Long, cô không khỏi nước mắt rơi ra, nghẹn ngào kêu lên:
“ Cục cưng. Con có biết nếu như con đi tìm bí mật này. Con có thể đi tới những nơi nguy hiểm nhất đại lục ? Thậm chí, dù là đi tới đó cũng chưa chắc tìm thấy điều con muốn tìm. Con vẫn muốn sao?”
“ Mẹ. Ý con đã quyết, xin mẹ thành toàn cho”
Thây Trần Hoa khóc. Long đau lòng vô cùng. Rất lâu rồi , hắn mới thấy mẹ mình khóc, hắn biết quyết định của mình khiến Trần Hoa đau khổ nhưng hắn vẫn quyết tâm đi cho bằng được.
Mười bốn năm sinh sống, Long chưa từng thật sự rời khỏi vòng tay gia đình, thậm chí là khi hắn bỏ nhà ra đi thì cha mẹ hắn vẫn biết rất rõ ràng, vẫn luôn theo dõi mọi hành động của hắn
Thế nhưng , lần này thì khác. Một khi hắn bước chân vào việc tìm kiếm Vân Mệnh Môn trong truyền thuyết, đây chính là con đường cực kì trông gai, hiểm trở và tràn đầy nguy hiểm.
Cha mẹ Long dù muốn cũng không thể giúp được gì. Tất cả đều phải do Long tự tìm hiểu, phải tự đối mặt. Mà đây cũng chính là lý do tại sao Trần Hoa không muốn con mình làm điều này
“Mẹ biết có khuyên thế nào con cũng không nghe! Nên mẹ sẽ đưa cho còn Thiên Quốc Truyền Thuyết Truyện. Mà thôi. Chim lớn rời cành, rồi cũng có ngày còn rời khỏi mái ấm gia đình mà vươn cánh bay lượn trên vũ trụ vô hạn .
Mẹ cũng không cản được con, nhưng con phải hứa với mẹ. Chỉ khi nào đạt Dẫn Nguyên Cảnh thì hãy đi tìm Vân Mệnh Môn, và phải bình yên trở về. Con hứa chứ?”
Trần Hóa lau trên má mình nước mắt. Cô nở nụ cười hiền hòa, ánh mắt chờ mong nhìn Long.
Nghe vậy, Long gật đầu tràn đầy kiên định trả lời:
“ Con hứa”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook