Dị Giới Liên Minh
-
Chương 127: Nhiệm vụ hoàn thành, trở về gặp cha vợ
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
***
Tổng bộ Hư Không Hình Cảnh. Phòng chỉ huy, Long cùng Thanh Liêm ngồi đối diện với nhau. Thanh Liêm thì ánh mắt nhìn chằm chằm Long, còn Long thì khuôn mặt bình tĩnh cầm tách trà, ánh mắt mang theo vẻ hưởng thụ
Rất lâu sau, Thanh Liêm lên tiếng cắt đứt bầu không khí trầm lắng này. Âm thanh mang theo vẻ cảm thán nói:
“ Đối mặt với ta, chỉ huy trưởng Hư Không Hình Cảnh, cha của Thanh Mị mà có thể bình tĩnh như vậy. Thật sự là thiếu niên tuấn kiệt ah”
Không phải Thanh Liêm khoe khoang, thế nhưng hầu như bất kì ai dưới cảnh giới Độ Không Cảnh mỗi khi gặp Thanh Liêm đều sẽ tỏ ra lo âu . Đặc biệt khi người đó lại là Long, con rể gặp cha vợ chẳng lẽ không có chút sợ nào sợ sệt sao?
Long thái độ bình tĩnh như đang nói chuyện với hắn không phải là một tên Độ Không Cảnh, không phải cha vợ của mình mà chỉ là một người bình thường vậy khiến Thanh Liêm hơi giật mình, kinh ngạc
“ Ha… ha. Chẳng lẽ bác muốn cháu tỏ ra lo âu, sốt sắng. Cháu nghĩ nếu làm vậy, bác Liêm sẽ không chút do dự tống cháu ra khỏi Hư Không Hình Cảnh đâu” Long cười cợt tùy tiện biên ra một lý do.
Nói thật, từ khi trở thành Nhất Thiên Long Hoàng, đặc biệt là trong hai năm chưởng khống Nguyễn gia, tất cả những người xung quanh Long, dù là Độ Khí Cảnh hay Độ Không Cảnh , thậm chí là Tiên, Thánh, Thần,… đều chỉ là một sinh linh mà thôi.
Hắn sợ bọn họ cũng chỉ là phản ứng thân thể khi bị cảnh giới của bọn họ áp chế chứ không phải xuất phát từ nội tâm sợ hãi. Vì thế, dù Thanh Liêm có là ai đi chăng nữa, Long cũng giữ thái độ bình tĩnh khi đối mặt với ông ta
“ Nói rất đúng. Như vậy mới là Long Tộc Chí Tôn: Nhất Thiên Long Hoàng của Nguyễn gia chứ” Thanh Liêm cười, ánh mắt mang theo vài phần kính nể nhìn Long
Lần đầu tiên nghe được tên Long là khi người đó nhờ hắn tìm kiếm đối phương, rồi sau đó là được hai đứa con của mình nhắc tới với vẻ nể phục. Sau đó, Thanh Liêm tìm hiểu mới biết được thân phận thật sự của Long. Một thân phận thật sự quá khủng bố, đáng sợ tới nỗi khi Thanh Liêm biết được đã tý bị dọa ngất đi
“ Hiện tại cháu đã rời khỏi Nguyễn gia, chỉ là một học sinh cấp ba bình thường thôi. Bác cứ gọi thẳng tên cháu là được” Long khẽ cười, không vì Thanh Liêm nói ra thân phận của mình mà kinh ngạc
“ Cũng được. Dù sao cháu cũng là người yêu con gái bác. Long, bác muốn hỏi cháu. Cháu định sử lý việc của Thanh Mị nhà bác thế nào?”
Thanh Liêm nói xong, ánh mắt nghiêm túc nhìn Long. Từ khi vợ mất, Thanh Liêm chỉ có Nguyễn Huy với Thanh Mị là hai người thân duy nhất, ông nâng niu, bảo vệ hai đứa con của mình như hai bảo vật. Nếu không phải hai đứa đều yêu cầu tham gia Hư Không Hình Cảnh thì ông cũng không cho bọn họ làm cái nghề nguy hiểm này
Trong hai đứa, Thanh Liêm lo nhất là Thanh Mị. Thanh Mị nhìn bên ngoài có vẻ thành thục, vũ mị nhưng ông biết đứa con gái của mình ngây thơ thế nào. Suất 25 năm, chưa từng biết yêu đương là gì, rất dễ bị người khác lừa dối
Hiện tại, Long là bạn trai của Thanh Mị vừa khiến ông mừng, vừa khiến ông lo. Ông muốn biết, Long chỉ là vui đùa với con gái mình hay sẵn sàng chịu trách nhiệm
Nghe Thanh Liêm nói vậy, Long thái độ cực kì nghiêm túc trả lời:
“ Bác Liêm yên tâm. Thanh Mị đã thất thân với cháu, cháu sẽ phụ trách đến cùng. Ăn xong rồi đạp bỏ, không phải là tác phong của một Long Hoàng. Hiện tại, sau này Thanh Mị đều sẽ là vợ của cháu”
“ Thế còn Lạc Tuyết” Thanh Liêm lên tiếng. Ông biết Long có một vị hôn thê tên là Lạc Tuyết, nếu không có gì xảy ra, Lạc Tuyết mới là vợ chính thức của Long
“ Bác yên tâm. Mọi việc sẽ được cháu dàn xếp ổn thỏa. Cháu lấy danh dự của một vị Long Hoàng ra đảm bảo”
Long cuồng vọng, từ trên người tỏa ra một cỗ khí thế bá đạo, tự tin khiến người khác phải nể phục. Mà quả thật, với tính cách của hắn, dù cho Lạc Tuyết không đồng ý Thanh Mị, hắn cũng bắt cô ấy phải đồng ý , mới cả Long tin tưởng, Lạc Tuyết sẽ không ép hắn phải dùng tới một bước đó
“ Thôi… Thôi, việc của bọn trẻ các cháu. Bác cũng không can dự nhiều. Chỉ mong sau này cháu đối xử tốt với nó, đừng để nó chịu ủy khuất. Thanh Mị đã chịu nhiều thua thiệt rồi”
Thanh Liêm cũng bị cỗ khí thế của Long làm cho tin tưởng, ông than thở một tiếng sau đó cũng bỏ qua chuyện này. Dù sao, bản thân ông cũng vui mừng khi con gái mình cùng Long dao du, ít nhất sau này địa vị của nó sẽ cao hơn ông rất nhiều
“ Cảm ơn bác. Bác cứ yên tâm giao Thanh Mị cho cháu. Trên đời này, không một ai có thể khiến Thanh Mị chịu ủy khuất. ”
Thấy Thanh Liêm bỏ qua chuyện của mình và Thanh Mị, có nghĩa là ông ta đã đồng ý mình cùng Thanh Mị ở cùng một chỗ. Long trong lòng kích động, âm thanh mang theo vẻ cảm kích thề thốt
“ Còn gọi bác nữa sao?” Thanh Liêm tràn đầy ý cười nhìn Long
“ Cha vợ” Long cũng rất nhanh hiểu ý, nở nụ cười vui vẻ lên tiếng
“ Ha… ha, tốt lắm. Nói thật ra, ngoại trừ thằng nhóc ngươi phong lưu, còn lại thân phận , địa vị , thực lực đều khiến ta thỏa mãn. Mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh cấp mười năm, kiếm thuật cảnh giới Kiếm Khí, thân phận là Long Tộc Chí Tôn : Nhất Thiên Long Hoàng. Có một đứa con rể như vậy, ta cũng phải cảm thấy may mắn ah”
Thanh Liêm bộ dạng hài lòng nói ra một câu. Đây không phải là ông khen Long mà là những lời xuất phát từ nội tâm mình.
“ Cha vợ quá khen rồi”
Mặc dù da mặt Long rất dày, thế nhưng được cha vợ khen ngợi như vậy, Long cũng có chút không ý tứ, xoa đầu cười hì hì
“ Con quá khiêm tốn rồi. Thôi, không nói tới chuyện này nữa. Tiếp theo hãy nói về nhiệm vụ vừa rồi đi. Con có mang bom H tới không?”
Thanh Liêm lắc đầu , sau đó bộ dạng nghiêm túc nhìn Long trầm giọng
Nghe vậy, Long gật đầu. Từ Thứ Nguyên Không Gian lấy ra chiếc hộp đen, đặt lên bàn, đoạn nói:
“ Cha vợ, đây là Bom H. Theo yêu cầu của cha, con đã mang tới. Có điều này con muốn hỏi. Bên trong Bom H có chứa bí mật gì đó đúng không?”
“ Tại sao con lại hỏi vậy?” Thanh Liêm giật mình nhìn Long
“ Con không biết! khi thu hồi số phương tiện quân sự bị đánh cắp. Con cảm giác được bên trong bom H có một thứ gì đó đang gọi mình” Long lắc đầu, sau đó nói ra những gì cảm giác của mình khi ở mật thất
“ Cảm giác sao? Ra vậy” Thanh Liêm suy tư một chút rồi mang theo vẻ hiểu rõ gật đầu
“ Cha vợ, vậy bên trong bom H là gì vậy?” Long ánh mắt chờ mong nhìn Thanh Liêm
“ Con hãy nhìn đi rồi sẽ biết” Thanh Liêm không trả lời hắn mà thần thần bí bí cười nói
Sau đó, ông ở cái linh trận được khắc trên chiếc hộp vẽ lên những kí hiệu phức tạp. Mấy giây sau, ông ở chính giữa linh trận ấn mạnh xuống.
- Cạch… cạch
Một vài tiếng va chạm kim loại vang lên bên trong chiếc hộp, đồng thời, linh trận cũng lóe sáng sau đó từ từ mờ dần
Khi linh trận biến mất hoàn toàn thì cũng là lúc chiếc hộp từ từ mở ra. Trong ánh mắt chờ đợi của Long, một hào quang mãnh liệt từ bên trong lan tỏa ra xung quanh
Khi chiếc hộp đã hoàn toàn mở ra, để lộ vật phẩm bên trong nó. Long khuôn mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, không thể tin nổi, cả người run rẩy, lắp bắp kêu lên thất thanh:
“ Là… là … nó”
Tổng bộ Hư Không Hình Cảnh. Phòng chỉ huy, Long cùng Thanh Liêm ngồi đối diện với nhau. Thanh Liêm thì ánh mắt nhìn chằm chằm Long, còn Long thì khuôn mặt bình tĩnh cầm tách trà, ánh mắt mang theo vẻ hưởng thụ
Rất lâu sau, Thanh Liêm lên tiếng cắt đứt bầu không khí trầm lắng này. Âm thanh mang theo vẻ cảm thán nói:
“ Đối mặt với ta, chỉ huy trưởng Hư Không Hình Cảnh, cha của Thanh Mị mà có thể bình tĩnh như vậy. Thật sự là thiếu niên tuấn kiệt ah”
Không phải Thanh Liêm khoe khoang, thế nhưng hầu như bất kì ai dưới cảnh giới Độ Không Cảnh mỗi khi gặp Thanh Liêm đều sẽ tỏ ra lo âu . Đặc biệt khi người đó lại là Long, con rể gặp cha vợ chẳng lẽ không có chút sợ nào sợ sệt sao?
Long thái độ bình tĩnh như đang nói chuyện với hắn không phải là một tên Độ Không Cảnh, không phải cha vợ của mình mà chỉ là một người bình thường vậy khiến Thanh Liêm hơi giật mình, kinh ngạc
“ Ha… ha. Chẳng lẽ bác muốn cháu tỏ ra lo âu, sốt sắng. Cháu nghĩ nếu làm vậy, bác Liêm sẽ không chút do dự tống cháu ra khỏi Hư Không Hình Cảnh đâu” Long cười cợt tùy tiện biên ra một lý do.
Nói thật, từ khi trở thành Nhất Thiên Long Hoàng, đặc biệt là trong hai năm chưởng khống Nguyễn gia, tất cả những người xung quanh Long, dù là Độ Khí Cảnh hay Độ Không Cảnh , thậm chí là Tiên, Thánh, Thần,… đều chỉ là một sinh linh mà thôi.
Hắn sợ bọn họ cũng chỉ là phản ứng thân thể khi bị cảnh giới của bọn họ áp chế chứ không phải xuất phát từ nội tâm sợ hãi. Vì thế, dù Thanh Liêm có là ai đi chăng nữa, Long cũng giữ thái độ bình tĩnh khi đối mặt với ông ta
“ Nói rất đúng. Như vậy mới là Long Tộc Chí Tôn: Nhất Thiên Long Hoàng của Nguyễn gia chứ” Thanh Liêm cười, ánh mắt mang theo vài phần kính nể nhìn Long
Lần đầu tiên nghe được tên Long là khi người đó nhờ hắn tìm kiếm đối phương, rồi sau đó là được hai đứa con của mình nhắc tới với vẻ nể phục. Sau đó, Thanh Liêm tìm hiểu mới biết được thân phận thật sự của Long. Một thân phận thật sự quá khủng bố, đáng sợ tới nỗi khi Thanh Liêm biết được đã tý bị dọa ngất đi
“ Hiện tại cháu đã rời khỏi Nguyễn gia, chỉ là một học sinh cấp ba bình thường thôi. Bác cứ gọi thẳng tên cháu là được” Long khẽ cười, không vì Thanh Liêm nói ra thân phận của mình mà kinh ngạc
“ Cũng được. Dù sao cháu cũng là người yêu con gái bác. Long, bác muốn hỏi cháu. Cháu định sử lý việc của Thanh Mị nhà bác thế nào?”
Thanh Liêm nói xong, ánh mắt nghiêm túc nhìn Long. Từ khi vợ mất, Thanh Liêm chỉ có Nguyễn Huy với Thanh Mị là hai người thân duy nhất, ông nâng niu, bảo vệ hai đứa con của mình như hai bảo vật. Nếu không phải hai đứa đều yêu cầu tham gia Hư Không Hình Cảnh thì ông cũng không cho bọn họ làm cái nghề nguy hiểm này
Trong hai đứa, Thanh Liêm lo nhất là Thanh Mị. Thanh Mị nhìn bên ngoài có vẻ thành thục, vũ mị nhưng ông biết đứa con gái của mình ngây thơ thế nào. Suất 25 năm, chưa từng biết yêu đương là gì, rất dễ bị người khác lừa dối
Hiện tại, Long là bạn trai của Thanh Mị vừa khiến ông mừng, vừa khiến ông lo. Ông muốn biết, Long chỉ là vui đùa với con gái mình hay sẵn sàng chịu trách nhiệm
Nghe Thanh Liêm nói vậy, Long thái độ cực kì nghiêm túc trả lời:
“ Bác Liêm yên tâm. Thanh Mị đã thất thân với cháu, cháu sẽ phụ trách đến cùng. Ăn xong rồi đạp bỏ, không phải là tác phong của một Long Hoàng. Hiện tại, sau này Thanh Mị đều sẽ là vợ của cháu”
“ Thế còn Lạc Tuyết” Thanh Liêm lên tiếng. Ông biết Long có một vị hôn thê tên là Lạc Tuyết, nếu không có gì xảy ra, Lạc Tuyết mới là vợ chính thức của Long
“ Bác yên tâm. Mọi việc sẽ được cháu dàn xếp ổn thỏa. Cháu lấy danh dự của một vị Long Hoàng ra đảm bảo”
Long cuồng vọng, từ trên người tỏa ra một cỗ khí thế bá đạo, tự tin khiến người khác phải nể phục. Mà quả thật, với tính cách của hắn, dù cho Lạc Tuyết không đồng ý Thanh Mị, hắn cũng bắt cô ấy phải đồng ý , mới cả Long tin tưởng, Lạc Tuyết sẽ không ép hắn phải dùng tới một bước đó
“ Thôi… Thôi, việc của bọn trẻ các cháu. Bác cũng không can dự nhiều. Chỉ mong sau này cháu đối xử tốt với nó, đừng để nó chịu ủy khuất. Thanh Mị đã chịu nhiều thua thiệt rồi”
Thanh Liêm cũng bị cỗ khí thế của Long làm cho tin tưởng, ông than thở một tiếng sau đó cũng bỏ qua chuyện này. Dù sao, bản thân ông cũng vui mừng khi con gái mình cùng Long dao du, ít nhất sau này địa vị của nó sẽ cao hơn ông rất nhiều
“ Cảm ơn bác. Bác cứ yên tâm giao Thanh Mị cho cháu. Trên đời này, không một ai có thể khiến Thanh Mị chịu ủy khuất. ”
Thấy Thanh Liêm bỏ qua chuyện của mình và Thanh Mị, có nghĩa là ông ta đã đồng ý mình cùng Thanh Mị ở cùng một chỗ. Long trong lòng kích động, âm thanh mang theo vẻ cảm kích thề thốt
“ Còn gọi bác nữa sao?” Thanh Liêm tràn đầy ý cười nhìn Long
“ Cha vợ” Long cũng rất nhanh hiểu ý, nở nụ cười vui vẻ lên tiếng
“ Ha… ha, tốt lắm. Nói thật ra, ngoại trừ thằng nhóc ngươi phong lưu, còn lại thân phận , địa vị , thực lực đều khiến ta thỏa mãn. Mười bốn tuổi Luyện Tinh Cảnh cấp mười năm, kiếm thuật cảnh giới Kiếm Khí, thân phận là Long Tộc Chí Tôn : Nhất Thiên Long Hoàng. Có một đứa con rể như vậy, ta cũng phải cảm thấy may mắn ah”
Thanh Liêm bộ dạng hài lòng nói ra một câu. Đây không phải là ông khen Long mà là những lời xuất phát từ nội tâm mình.
“ Cha vợ quá khen rồi”
Mặc dù da mặt Long rất dày, thế nhưng được cha vợ khen ngợi như vậy, Long cũng có chút không ý tứ, xoa đầu cười hì hì
“ Con quá khiêm tốn rồi. Thôi, không nói tới chuyện này nữa. Tiếp theo hãy nói về nhiệm vụ vừa rồi đi. Con có mang bom H tới không?”
Thanh Liêm lắc đầu , sau đó bộ dạng nghiêm túc nhìn Long trầm giọng
Nghe vậy, Long gật đầu. Từ Thứ Nguyên Không Gian lấy ra chiếc hộp đen, đặt lên bàn, đoạn nói:
“ Cha vợ, đây là Bom H. Theo yêu cầu của cha, con đã mang tới. Có điều này con muốn hỏi. Bên trong Bom H có chứa bí mật gì đó đúng không?”
“ Tại sao con lại hỏi vậy?” Thanh Liêm giật mình nhìn Long
“ Con không biết! khi thu hồi số phương tiện quân sự bị đánh cắp. Con cảm giác được bên trong bom H có một thứ gì đó đang gọi mình” Long lắc đầu, sau đó nói ra những gì cảm giác của mình khi ở mật thất
“ Cảm giác sao? Ra vậy” Thanh Liêm suy tư một chút rồi mang theo vẻ hiểu rõ gật đầu
“ Cha vợ, vậy bên trong bom H là gì vậy?” Long ánh mắt chờ mong nhìn Thanh Liêm
“ Con hãy nhìn đi rồi sẽ biết” Thanh Liêm không trả lời hắn mà thần thần bí bí cười nói
Sau đó, ông ở cái linh trận được khắc trên chiếc hộp vẽ lên những kí hiệu phức tạp. Mấy giây sau, ông ở chính giữa linh trận ấn mạnh xuống.
- Cạch… cạch
Một vài tiếng va chạm kim loại vang lên bên trong chiếc hộp, đồng thời, linh trận cũng lóe sáng sau đó từ từ mờ dần
Khi linh trận biến mất hoàn toàn thì cũng là lúc chiếc hộp từ từ mở ra. Trong ánh mắt chờ đợi của Long, một hào quang mãnh liệt từ bên trong lan tỏa ra xung quanh
Khi chiếc hộp đã hoàn toàn mở ra, để lộ vật phẩm bên trong nó. Long khuôn mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ, không thể tin nổi, cả người run rẩy, lắp bắp kêu lên thất thanh:
“ Là… là … nó”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook