Dị Giới Liên Minh
-
Chương 139: Dị biến
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
***
Ám Long mang theo Mộ Dung Thiên rời đi khiến cuộc chiến hoàn toàn nghiêng về phía đội quân Nguyễn gia. Nên nhớ, dù Ám Long đã rời đi, thậm chí, kể cả khi năm vị Độ Khí Cảnh của Nguyễn gia rời đi, xuống mặt đất giúp đỡ đại quân tiêu diệt quỷ tộc, thì nơi này vẫn còn hai vị Độ Không Cảnh tọa trấn
Trong khi đó, phía bên kia, ngoại trừ Mộ Dung Thiên ra, không một ai đạt tới cảnh giới này cả. Dù cho Bát Môn Độn Giáp là người đột biến, có thể cùng hai vị Độ Không Cảnh đánh ngang tay, nhưng thật sự là như vậy sao?
Độ Không Cảnh, khi mà Linh Khí cùng chủ nhân hợp làm một. Bọn họ hoàn toàn không có khái niệm gọi là : tiêu hao linh lực. Thiếu linh lực, Linh Khí sẽ dùng tốc độ nhanh nhất hấp thu năng lượng vũ trụ chuyển thành linh lực
Còn Độ Khí Cảnh, mặc dù cũng có Linh Khí, có thể dùng Linh Khí hấp thu năng lượng vũ trụ chuyển thành linh lực, nhưng tốc độ đó nhanh hay chậm phụ thuộc vào công pháp mà bọn họ tu luyện. Quan trọng nhất là, không thể nhanh bằng Độ Không Cảnh
Nói đơn giản, Độ Khí Cảnh cần thời gian hồi linh lực còn Độ Không Cảnh thì không
Với lợi thế đó. Nguyễn Quang Trung và Nguyễn Thành Phát không việc gì mà vội vàng, chỉ cần chờ cho đối phương hết linh lực thì giết bọn họ trở nên cực kì dễ dàng
Quả thật không ngoài dự tính của hai ông. Lúc đầu còn hùng hồn, cùng hai Độ Không Cảnh đánh ngang tay khiến đám thuộc hạ Quỷ Vương mang theo một tâm trạng khinh thường, trào phúng. Nghĩ rằng: Độ Không Cảnh cũng chỉ có thế mà thôi
Nhưng giờ đây tám người, à không tính cả Mộ Dung Thiên là chín bộ dạng lôi thôi, quần áo xộc xệch với vết thương chồng chất , nặng nhẹ đủ cả. Khuôn mặt trắng bệch, đứng trên bầu trời không ngừng thở dốc. Phía sau lưng, hai cánh linh dực càng ngày càng trở nên ảm đạm
“ Trò chơi, đến đây là kết thúc rồi”
Nhìn chín người như cá nằm trên thớt, Nguyễn Quang Trung cười lạnh lùng, âm thanh vô tình nói ra một câu.
Nói xong, trên người bùng phát một cỗ khí thế khủng bố, một cỗ khí thế vô hình vô ảnh như lại khiến cả một vùng trời đầy mây bỗng nhiên biến mất
Cảm nhận được cỗ uy áp đáng sợ từ trên người Nguyễn Quang Trung, đáng sợ tới nỗi cả chín người Mộ Dung Phục toàn thân run lẩy bẩy, từ sâu trong linh hồn ,một cảm giác thuần phục khiến bọn họ run sợ, giống như một sợi xích khóa chân bọn họ,khiến bọn họ không thể nào di chuyển
“ Long Kiếm. Mau cứu chúng ta”
Mộ Dung Phục nhìn về phía Long Kiếm gầm thét. Hắn là gia chủ Mộ Dung gia, hắn không muốn chết. Hắn còn muốn sống để mà cai trị người Việt nữa.
Thế nhưng, ngoài sự mong đợi của Mộ Dung Phục. Mặc cho hắn gào thét thế nào, Long Kiếm cũng mặc kệ hắn.
“ Ngươi…”
Thấy thế, Mộ Dung Phục ánh mắt trừng lớn,toàn thân run rẩy không ngừng, lắp bắp kêu lên một câu. Âm thanh mang theo một sự khó tin. Hắn không hiểu tại sao Long Kiếm lại không cứu hắn ? Không phải hai người đều là thuộc hạ của Quỷ Vương sao?
“ Ngươi, đang nhìn ai vậy?”
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh giá, giống như tiếng kêu gào của tử thần vang lên bên tai khiến Mộ Dung Phục chấn động. Hắn từ từ quay đầu lại, ánh mắt tuyệt vọng nhìn khuôn mặt nam nhân đang mỉm cười trước mặt mình
“ Tạm biệt.Gia chủ Mộ Dung gia”
Nguyễn Quang Trung gằn từng tiếng một. Sau đó, một chưởng để lên người Mộ Dung Phục
- Oanh
Một tiếng nổ lớn vang lên, một chưởng nhìn như bình thường nhưng lại chứa 100% công lực của Độ Không Cảnh trực tiếp đánh cho Mộ Dung Phục thành huyết vụ. Dưới một chưởng này của Quang Trung, Một Dung Phục chết không thể nào chết hơn
Mộ Dung Phục chết là mở đầu cho một cuộc chiến. Chính xác hơn là một cuộc đồ sát, một cuộc đồ sát của hai vị cường giả Độ Không Cảnh với Bát Môn Đôn Giáp. Tám tên Độ Khí Cảnh đã hết linh lực liệu có thể sống dưới tay của hai vị Độ Không Cảnh với 100% sức mạnh? Kết quả, còn cần phải nói ra sao
Ám Long mang theo Mộ Dung Thiên rời đi khiến cuộc chiến hoàn toàn nghiêng về phía đội quân Nguyễn gia. Nên nhớ, dù Ám Long đã rời đi, thậm chí, kể cả khi năm vị Độ Khí Cảnh của Nguyễn gia rời đi, xuống mặt đất giúp đỡ đại quân tiêu diệt quỷ tộc, thì nơi này vẫn còn hai vị Độ Không Cảnh tọa trấn
Trong khi đó, phía bên kia, ngoại trừ Mộ Dung Thiên ra, không một ai đạt tới cảnh giới này cả. Dù cho Bát Môn Độn Giáp là người đột biến, có thể cùng hai vị Độ Không Cảnh đánh ngang tay, nhưng thật sự là như vậy sao?
Độ Không Cảnh, khi mà Linh Khí cùng chủ nhân hợp làm một. Bọn họ hoàn toàn không có khái niệm gọi là : tiêu hao linh lực. Thiếu linh lực, Linh Khí sẽ dùng tốc độ nhanh nhất hấp thu năng lượng vũ trụ chuyển thành linh lực
Còn Độ Khí Cảnh, mặc dù cũng có Linh Khí, có thể dùng Linh Khí hấp thu năng lượng vũ trụ chuyển thành linh lực, nhưng tốc độ đó nhanh hay chậm phụ thuộc vào công pháp mà bọn họ tu luyện. Quan trọng nhất là, không thể nhanh bằng Độ Không Cảnh
Nói đơn giản, Độ Khí Cảnh cần thời gian hồi linh lực còn Độ Không Cảnh thì không
Với lợi thế đó. Nguyễn Quang Trung và Nguyễn Thành Phát không việc gì mà vội vàng, chỉ cần chờ cho đối phương hết linh lực thì giết bọn họ trở nên cực kì dễ dàng
Quả thật không ngoài dự tính của hai ông. Lúc đầu còn hùng hồn, cùng hai Độ Không Cảnh đánh ngang tay khiến đám thuộc hạ Quỷ Vương mang theo một tâm trạng khinh thường, trào phúng. Nghĩ rằng: Độ Không Cảnh cũng chỉ có thế mà thôi
Nhưng giờ đây tám người, à không tính cả Mộ Dung Thiên là chín bộ dạng lôi thôi, quần áo xộc xệch với vết thương chồng chất , nặng nhẹ đủ cả. Khuôn mặt trắng bệch, đứng trên bầu trời không ngừng thở dốc. Phía sau lưng, hai cánh linh dực càng ngày càng trở nên ảm đạm
“ Trò chơi, đến đây là kết thúc rồi”
Nhìn chín người như cá nằm trên thớt, Nguyễn Quang Trung cười lạnh lùng, âm thanh vô tình nói ra một câu.
Nói xong, trên người bùng phát một cỗ khí thế khủng bố, một cỗ khí thế vô hình vô ảnh như lại khiến cả một vùng trời đầy mây bỗng nhiên biến mất
Cảm nhận được cỗ uy áp đáng sợ từ trên người Nguyễn Quang Trung, đáng sợ tới nỗi cả chín người Mộ Dung Phục toàn thân run lẩy bẩy, từ sâu trong linh hồn ,một cảm giác thuần phục khiến bọn họ run sợ, giống như một sợi xích khóa chân bọn họ,khiến bọn họ không thể nào di chuyển
“ Long Kiếm. Mau cứu chúng ta”
Mộ Dung Phục nhìn về phía Long Kiếm gầm thét. Hắn là gia chủ Mộ Dung gia, hắn không muốn chết. Hắn còn muốn sống để mà cai trị người Việt nữa.
Thế nhưng, ngoài sự mong đợi của Mộ Dung Phục. Mặc cho hắn gào thét thế nào, Long Kiếm cũng mặc kệ hắn.
“ Ngươi…”
Thấy thế, Mộ Dung Phục ánh mắt trừng lớn,toàn thân run rẩy không ngừng, lắp bắp kêu lên một câu. Âm thanh mang theo một sự khó tin. Hắn không hiểu tại sao Long Kiếm lại không cứu hắn ? Không phải hai người đều là thuộc hạ của Quỷ Vương sao?
“ Ngươi, đang nhìn ai vậy?”
Đúng lúc này, một âm thanh lạnh giá, giống như tiếng kêu gào của tử thần vang lên bên tai khiến Mộ Dung Phục chấn động. Hắn từ từ quay đầu lại, ánh mắt tuyệt vọng nhìn khuôn mặt nam nhân đang mỉm cười trước mặt mình
“ Tạm biệt.Gia chủ Mộ Dung gia”
Nguyễn Quang Trung gằn từng tiếng một. Sau đó, một chưởng để lên người Mộ Dung Phục
- Oanh
Một tiếng nổ lớn vang lên, một chưởng nhìn như bình thường nhưng lại chứa 100% công lực của Độ Không Cảnh trực tiếp đánh cho Mộ Dung Phục thành huyết vụ. Dưới một chưởng này của Quang Trung, Một Dung Phục chết không thể nào chết hơn
Mộ Dung Phục chết là mở đầu cho một cuộc chiến. Chính xác hơn là một cuộc đồ sát, một cuộc đồ sát của hai vị cường giả Độ Không Cảnh với Bát Môn Đôn Giáp. Tám tên Độ Khí Cảnh đã hết linh lực liệu có thể sống dưới tay của hai vị Độ Không Cảnh với 100% sức mạnh? Kết quả, còn cần phải nói ra sao
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook