Đừng Gọi Tôi Là Ác Ma
Chapter 2021:  Nhảy chương

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

CHƯƠNG BỊ LẶP, MỜI CÁC ĐẠO HỮU ĐỌC CHƯƠNG TIẾP THEO Ạ!!!

Nay nhà trống không, vợ yêu không còn, tôi mang linh thảo Cửu Lung này về còn có ý nghĩa gì nữa?

Dù là kẻ nào dám động thủ với Vũ Đàm, tôi nhất định khiến hắn vạn kiếp bất phục!

Ông ta hoàn toàn không còn tâm trạng đâu mà tiếp tục dây dưa với đám quan chấp hành này nữa, chỉ hận không thể lập tức bay về Đế Linh nhất mạch, trở lại Tuế thành.

Ông ta đột ngột hóa thành luồng ánh sáng trắng, xuyên thẳng qua vòng vây của tất cả quan chấp hành, định trở về Tuế thành!

Mà đúng lúc này, trong ma vực ma vân vô tận cuồn cuộn, bóng đen kịt chuyển động bên trong, hai điểm sáng đỏ ngầu lóe lên giữa bóng tối.

“Không kẻ nào có thể tới ma vực Đãng Thiên của tao mà còn toàn mạng trở về!”

“Muốn đi... Tao đã cho phép chưa?”

Bước chân Đế Tuế đột ngột cứng đờ, sắc mặt chợt trở nên khó coi, còn vẻ mặt của đám quan chấp hành thì lại vô cùng phấn khích, ánh mắt tràn đầy cuồng nhiệt.

“Ngu Giả đại nhân, ngài phải làm chủ cho bọn tôi đó!”

“Giết quách lão già này về ngâm rượu uống đi!”

Lúc này này, ánh mắt Đế Tuế tràn đầy vẻ lo lắng:

“Tôi có việc gấp, chuyện này tạm thời dừng ở đây, để hôm khác...”

Nhưng ma sương vô tận kia lại cuồn cuộn ép tới.

“Nợ tao... mày phải trả!”

Đế Tuế:!!!

Xem ra hôm nay mình không dễ dàng thoát thân như vậy rồi.

Ông ta lập tức liên lạc với tất cả linh chủ của Đế Linh nhất mạch.

“Đế Hậu bị loạn thần tặc tử bắt cóc, bằng mọi giá, tru sát phản tặc, đưa Đế Hậu về Tuế thành, xong việc trọng thưởng!”

“Nếu Đế Hậu có mệnh hệ gì, hoặc thiếu nửa sợi lông tơ, ta chỉ hỏi tội các người!”

“Lát nữa ta sẽ tự trở về Linh cảnh, trấn áp mọi kẻ địch!”

Ánh sáng trắng rực rỡ bùng lên trên người Đế Tuế, ông ta nhét linh thảo Cửu Lung vào trong ngực, cắm đầu lao về phía ma sương kia.

Cho dù xảy ra chuyện này, Đế Tuế vẫn không hề nghi ngờ vấn đề nằm ở Vũ Đàm.

......

Đế Tuế hạ một đạo Đế lệnh, toàn bộ Đế Linh nhất mạch đều lập tức hành động.

Toàn cảnh giới nghiêm, mà xuất động đầu tiên chính là các linh chủ của núi Vạn Nhận.

Đó đều là cường giả Uy cảnh thực thụ.

Lúc này, Trương Đạo Tiên đang cưỡi Cẩu Khải, vác Vũ Đàm, phóng như điên về phía Tuệ Linh nhất mạch, không dám chậm trễ chút nào.

Hoang Lịch đã bị xử lý rồi, mà Nhậm Kiệt móc ra một con côn trùng cỡ hạt vừng ở sau gáy hắn, lúc phát hiện đã tan chảy một nửa.

Nhậm Kiệt còn chưa kịp dò xét thì nó đã hóa thành tro bụi...

Con trùng đó không giống Yêu tộc, ngược lại càng giống ma cổ hơn.

Nhưng đúng lúc này, ngọn núi cao phía trước gầm vang, bắt đầu vụt cao cực nhanh, cùng lúc đó cả vùng đất bắt đầu run rẩy và lùi lại với tốc độ chóng mặt.

Giống như đường chạy trên máy chạy bộ vậy, mặc cho bốn cái móng cào của Cẩu Khải đến tóe lửa, vị trí cũng không hề nhúc nhích chút nào.

Sắc mặt Cẩu Khải chợt trở nên khó coi, gã còn chưa kịp phản ứng.

Ánh sáng xanh lóe lên trên bầu trời, một cô gái mặc váy trắng cầm một thanh thủy kiếm, chém cực nhanh về phía đầu Cẩu Khải và Trương Đạo Tiên.

Hoàn toàn không nửa lời thừa thãi!

Người tới chính là một trong các linh chủ núi Vạn Nhận, Phi Lưu! Bản thể là một thác nước, thực lực tuyệt đối không yếu.

Cho dù Cẩu Khải và Trương Đạo Tiên có mạnh hơn nữa, cũng không thể nào tránh được đòn tấn công của linh chủ.

Thậm chí hai người đã ngửi thấy mùi tử thần, mà đúng lúc này, Vũ Đàm đột ngột thẳng người dậy, không sợ chết lao về phía thủy kiếm của Phi Lưu.

Đồng tử Phi Lưu co rụt lại, nếu mình lỡ tay chém phải Vũ Đàm, chắc chắn Đế Tuế sẽ giết mình.

Đế Hậu điên rồi à? Mình tới cứu cô ấy mà?

Thủy kiếm lập tức thay đổi đường tấn công, chỉa thẳng về phía cổ Cẩu Khải.

Gã sợ đến mức mặt tái mét!

Vĩnh biệt, hai ba trăm bà vợ của tôi!

Nhưng trong nháy mắt, mây mù điên cuồng sinh ra bên cạnh Cẩu Khải, hóa thành đám mây.

Mà một bóng dáng Phi Lưu váy trắng khác lao vụt ra từ trong đám mây.

Bất kể thần thái hay dáng vẻ đều giống hệt nhau, chỉ có điều khí tức yếu hơn bản thể một chút.

Hai thanh thủy kiếm hung hăng chém vào nhau.

“Keng!”

Một tiếng keng giòn tan, ánh nước bắn tung tóe, kiếm khí thủy quang kinh khủng chém nát mặt đất xung quanh như cắt đậu phụ.

Huyễn hình của Bạch Thắng Tuyết cũng bị đánh vỡ, khôi phục lại dáng vẻ ban đầu, sắc mặt hơi tái.

Cô ta cắn chặt môi dưới, dùng vân khí bao bọc lấy ba người.

“Vân Ẩn!”

Ngay khoảnh khắc mặt đất bị ngọn núi đâm thủng, mấy người bọn họ đột ngột biến mất tại chỗ.

Đồng thời xuất hiện giữa tầng mây cách đó hơn mười kilomet.

Cao Phong xuất hiện trên đỉnh núi, hắn cũng là linh chủ núi Vạn Nhận, bản thể là một ngọn núi.

Cao Phong và Phi Lưu nhìn nhau, vẻ phấn khích hiện lên nơi đáy mắt, sau đó tung người bay đuổi theo Bạch Thắng Tuyết.

Hét lớn từ xa: “Thiên Tinh đại nhân, Ngài nên biết mình đang làm gì chứ? Cũng biết sau khi Đế Tuế trở về sẽ xử trí ngài thế nào chứ?”

 

Đang có 1 ít trục trặc về máy chủ. Anh em vui lòng nhập mã gd vài lần để hệ thống nhận lệnh nhé!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương