Giáo Hóa Ác Nhân
Chapter 11: Hành Trình Tìm Chỗ Đứng (1)

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chương 11: Hành Trình Tìm Chỗ Đứng (1)

[Dịch giả: young and rich~]

[Hiệu đính: Ngọc Anh]

 

Đã bốn tháng trôi qua kể từ ngày tin tức chấn động về việc Roria trở thành Công Tước Altia được lan truyền. Giờ thì chỉ còn vỏn vẹn năm năm nữa thôi là cốt truyện gốc sẽ chính thức bắt đầu. Thế giới, sau một thời gian dài bị bao trùm trong tấm áo choàng trắng muốt của mùa đông, đang dần chuyển mình sang xuân, một thời khắc mang theo sự uể oải, lười biếng len lỏi vào từng hơi thở của vạn vật.

“Cậu chủ- À không, giờ chắc là tôi nên gọi ngài là ngài Bá Tước chứ nhỉ?”

“Ta đã làm lễ kế vị đâu.”

Dù Alon chưa chính thức làm lễ kế vị, nhưng anh đã bắt đầu tự xưng danh Bá Tước Palatio, thay vì chỉ là người thừa kế đơn thuần của gia tộc.

“Đúng là thế, nhưng thực tế thì ngài đã là Bá Tước rồi mà, phải không? Chứng kiến ngài bước lên vị trí Bá Tước xúc động thật đấy.”

“Thế à?”

Alon hé một nụ cười nhạt - một nụ cười mang theo vị cay đắng. 

‘Thực ra đây là một biến cố nằm ngoài mọi dữ liệu của mình.’

Ý định ban đầu của Alon không phải là trở thành Bá Tước, mà là sống một cuộc đời an nhàn tự tại của quý tộc, và danh hiệu chỉ là chiếc chìa khóa mở cánh cửa đi đến cuộc sống đó mà thôi. Nhưng sự ám sát đột ngột nhắm vào Leo - người được cho là sẽ trở thành Bá Tước - đã đẩy Alon vào vị trí bất đắc dĩ này.

‘Mục tiêu thay đổi, nhưng cũng không hẳn là một điều gì tồi tệ lắm.’ 

Đối với Alon, những ngày tháng ở Rodmill miệt mài nghiên cứu ma pháp và nướng bánh cũng đã là một cuộc sống không hề tồi. Tuy nhiên, trở thành Bá Tước mang lại những đặc quyền riêng biệt. Danh hiệu này cho phép anh tận hưởng cuộc sống quý tộc yên bình mà anh hằng hình dung một cách tinh tế và xa hoa hơn.

Dĩ nhiên, chất lượng cuộc sống tăng lên cũng kéo theo những trách nhiệm nặng nề hơn, nhưng sau sáu tháng xử lý những công việc vụn vặt với tư cách là người thừa kế, Alon vẫn có thể cân bằng được công việc và đời sống.

‘Mình chưa bao giờ nghĩ rằng việc xuất thân từ một gia tộc quý tộc lưu manh lại hữu ích đến thế.’

Thông thường, giới quý tộc luôn phải đầu tắt mặt tối với lãnh thổ họ cai quản, nhưng chính trị mới là thứ khiến cuộc đời họ trở nên bận rộn hơn cả. 

Nhưng với trường hợp của Bá Tước Palatio, vì gia tộc này đã tự tách mình khỏi chính trị, nên họ có thể sống một cuộc đời thong dong, trừ khi có biến cố khẩn cấp. 

Hơn nữa, các sát thủ đã xử lý Avalon một cách sạch sẽ, nhưng lại để lại toàn bộ số tài sản họ tích cóp. Điều đó có nghĩa là nếu không quá đắm chìm vào sự xa hoa vô độ, số tài sản họ để lại đủ để hưởng thụ trong suốt năm năm.

“À, tiện thể, ngươi tìm được thêm manh mối nào chưa?”

“Nếu ngài đang hỏi về thông tin liên quan đến những kẻ giết chết Leo…”

Khi Alon khẽ gật đầu, Evan lắc đầu.

“Dường như ngay cả khi Hội Tình Báo nhìn nhận vụ việc này một cách cực kỳ nghiêm trọng, họ cũng đã tiến hành điều tra vô cùng tỉ mỉ, thế mà mọi thứ vẫn còn là một ẩn số.”

“Ta hiểu rồi.”

Trước những lời của Evan, Alon khẽ tặc lưỡi tỏ vẻ hơi bực mình. Anh không điều tra sát thủ để trả thù cho Leo. Lý do anh vẫn tiếp tục điều tra là vì quá khứ anh từng biết đang dần đi chệch so với những gì anh nhớ.

‘Hiệu ứng cánh bướm… Mình nghĩ mình nên gọi nó như thế. Mình biết là kiểu gì cũng có thay đổi mà.’

Alon đã dự đoán trước rằng quá khứ sẽ thay đổi do những hành động anh đã thực hiện. Suy cho cùng, anh đã can thiệp vào nhiều nơi để ngăn chặn những tai ương trong tương lai, cũng như để bảo toàn mạng sống cho Ngũ Đại Tội Ác. Ngay cả một cánh bướm vỗ nhẹ cũng đủ tạo nên giông bão, và những điều anh đã làm còn hơn cả cái vỗ cánh nhỏ nhoi đó - chúng đủ sức tạo thành một trận cuồng phong.

‘Quá khứ có sự xoay chuyển là lẽ tự nhiên… dù có những thay đổi mình vẫn chưa thể hiểu hoàn toàn.’

Ngoài việc chính thức trở thành Bá Tước, Alon gần đây đã nhận thấy một sự chuyển biến lớn trong tương lai. Roria - người đã trở thành Công Tước Altia sáu tháng trước - vốn dĩ phải chết. Thế nhưng, cô không chỉ sống sót mà còn vươn lên vị trí Công Tước Altia, và quyền lực của cô trong thế giới ngầm đang tăng với tốc độ chóng mặt.

Alon tự hỏi sự can thiệp nào của anh đã dẫn đến sự thay đổi này trong tương lai, từ một cái chết được định sẵn thành sự sống và vươn lên nắm lấy quyền lực. Sau một khoảnh khắc suy tư, anh nhún vai, nhận ra việc đào sâu thêm cũng chẳng được gì. Thay vào đó, anh lại tập trung về phía những sát thủ đã sát hại Leo.

“…Thế là đủ rồi. Dừng cuộc điều tra lại đi.”

“Thế có ổn không ạ?”

“Sự tò mò vẫn còn đôi chút chưa được giải tỏa, nhưng đến cả Hội Tình Báo mà cũng bó tay thì tiếp tục cũng vô ích thôi.”

Có một lý do nữa khiến Alon quyết định khép lại cuộc điều tra kéo dài gần một năm này.

‘Trong thế giới này, có những điều không nên biết thì hơn. Vả lại, mọi việc có vẻ khá đáng lo ngại.’

Hội Tình Báo trong thế giới này nắm giữ ít nhất một vài thông tin về tất cả mọi thứ, chủ yếu bởi vì chủ nhân và hội trưởng của nó là thủ lĩnh của tổ chức “Dạ Tận Hắc Ám.” Theo những gì Alon biết, chỉ có một số ít tổ chức có thể thoát khỏi mạng lưới của Hội Tình Báo. Hiểu rõ điều đó, Alon nhận ra rằng việc phanh phui danh tính của họ chẳng mang lại lợi lộc gì. Bởi lẽ, đào càng sâu, càng nhiều sát thủ sẽ xuất hiện để bịt miệng anh.

Cuối cùng, Alon quyết định từ bỏ truy lùng thông tin. Mục tiêu của anh là chuẩn bị cho mọi biến cố bất ngờ, nhưng anh nhận ra rằng mình không cần phải tự rước họa vào thân bằng cách tìm hiểu những thứ đe dọa đến mạng sống của mình. 

‘Hơn nữa, nếu Leo bị tấn công bởi một nhóm mà ngay cả Hội Tình Báo cũng không thể chỉ mặt gọi tên, thì chắc họ không nhắm vào mình đâu.’

Các tổ chức bí mật thường không ra tay trừ khi thân phận của họ bị lộ tẩy hoặc có ai đó trực tiếp chen chân vào hoạt động của họ. Họ cực kỳ ám ảnh với việc giữ kín bí mật.

“Hiểu rồi.”

Evan gật đầu, quay người chuẩn bị rời khỏi văn phòng. Tuy nhiên, như chợt nhớ ra điều gì đó, anh ấy quay lại và đặt vào tay Alon một lá thư.

Đó là thư của Yutia.

“Tôi mang theo nó để tiện báo cáo với ngài luôn.”

Gật đầu đáp lại một cách ngắn gọn, Alon mở lá thư và bắt đầu đọc. Bức thư chứa đựng những tin tức thường nhật của cô nhi viện. Gần đây, mỗi lần đọc thư của Yutia, Alon lại cảm thấy một luồng hơi ấm lan tỏa trong lòng mà không hề hay biết. Điều đó không hề khó hiểu, vì những bức thư của Yutia luôn đến đều đặn hàng tháng, luôn chứa đầy những chi tiết bình dị của cuộc sống nơi cô nhi viện, cùng với các hoạt động của Ngũ Đại Tội Ác. Những lá thư này chất chứa một sức mạnh riêng sưởi ấm tâm hồn anh.

‘Gần đây, Deus thường xuyên biểu diễn múa rối, còn Seolrang thì đang chìm đắm trong các trò chơi cùng bạn bè…’

Ngoài ra, còn có những câu chuyện về Rine thầm lặng đọc sách và chế tác, trong khi Hidan lại say mê công việc làm vườn. Những câu chuyện này tự nhiên khiến anh nở một nụ cười hiền từ, một nụ cười như người cha dành cho con. Dĩ nhiên, anh không phải là người đích thân nuôi dạy Ngũ Đại Tội Ác, cũng chưa từng trực tiếp gặp mặt chúng, nhưng sau gần năm năm âm thầm hỗ trợ và dõi theo từng bước trưởng thành của chúng, anh không thể không cảm thấy như vậy.

‘Mình nghĩ đến lúc cho chúng tiếp xúc với thế giới bên ngoài rồi đấy…’

Alon đang suy tính đến việc đưa Ngũ Đại Tội Ác rời khỏi cô nhi viện. 

“Evan.”

“Vâng, ngài Bá Tước?”

“Yutia bao nhiêu tuổi rồi… không, Ngũ Đại Tội Ác bây giờ bao nhiêu tuổi?”

“Để tôi xem… Yutia chắc phải mười chín tuổi rồi.”

“Mấy đứa khác thì sao?”

“Những đứa trẻ đích thân ngài đưa về cũng tầm tầm tuổi đó. Rine thì mười bảy, còn Hidan có lẽ đã hai mươi rồi. Nhưng sao đột nhiên ngài lại quan tâm đến tuổi tác của chúng thế?”

“Ta đang nghĩ đã đến lúc để chúng tự do rồi.”

“Bọn nhóc đó á? Chà, tôi cũng thấy đúng là hơi muộn khi mà giờ chúng vẫn còn ở cô nhi viện đấy.”

Không giống như thế giới hiện đại, ở thế giới này, mười sáu tuổi được xem là độ tuổi trở thành người lớn và hòa nhập xã hội. Hiểu rõ suy nghĩ của Alon, Evan gật đầu đồng tình.

“Nhưng chẳng phải ngài tập hợp chúng vì một mục đích nào đó à?”

“Ừ thì… đúng vậy, nhưng điều đó không có nghĩa là ta đã lên kế hoạch giữ chân chúng vĩnh viễn.”

Lý do Alon tập hợp Ngũ Đại Tội Ác là để ngăn chặn chúng thức tỉnh trở thành những kẻ sẽ hủy diệt các vương quốc trong tương lai. Nói cách khác, một khi chúng đã được chăm sóc đầy đủ, thì sứ mệnh đã hoàn thành rồi, nên không còn lý do gì để giam chúng lại trong cô nhi viện nữa.

‘Với cả, nếu đặt chúng vào đúng vị trí, chúng sẽ tự khẳng định được chỗ đứng cho riêng mình thôi.’

Alon nhớ lại tài năng của từng người trong Ngũ Đại Tội Ác. Anh nhớ đến những lời mô tả phóng đại về sức mạnh của các Trùm trong game.

‘Yutia thì xuất sắc trong lĩnh vực tín ngưỡng, Deus thì kiếm pháp, còn Rine thì nghiên cứu…’

Dù mức độ chính xác của tài năng vẫn chưa được định rõ, nhưng Alon vẫn tự tin rằng chúng sẽ có thể tự xoay sở ổn thỏa thôi. Khi bắt đầu viết thư hồi đáp, anh quyết định tặng mỗi đứa một món quà nhỏ vì chúng sắp sửa bước ra thế giới bên ngoài.

‘Đằng nào thì cũng có ý định trao tặng, chi bằng tặng luôn bây giờ.’

Sau khi dành kha khá thời gian để viết cho cả năm người, Alon dán thư lại và đưa cho Evan - người sẽ giao lá thư đi. Quan sát bóng lưng Evan khuất dần, Alon khẽ mỉm cười, thầm nghĩ: 

‘Nếu mọi việc suôn sẻ, biết đâu mình cũng sẽ thu về chút lợi lộc gì đó thì sao.’

***

Vài tuần sau, tại tầng hầm của cô nhi viện ở khu vực phía Đông, năm người vừa nhận thư từ Alon tụ tập lại để cùng nhau đọc. Người đầu tiên lên tiếng sau khi đọc xong thư của mình là Deus:

“Đại Nguyệt hạ lệnh cho ta đến ‘Caliburn’ vùng đất của hiệp sĩ.”

“Đến ‘Colony’ giữa sa mạc… Ư, ta ghét sa mạc ghê…”

“Ta được chỉ định đến thành phố mê cung ‘Lartania.’”

“Còn ta thì được phân đến thành phố giải trí ‘Raxas.’”

Khi đọc thư, từng người trong số chúng đều lẩm bẩm một mình, trong đó có Seolrang, Rine, và Hidan.

“…Thánh Quốc Rosario…”

Vừa lẩm bẩm đọc thư của mình, Yutia đã thu hút sự chú ý của Deus, người nói với vẻ mặt hơi bối rối.

“Không biết mục đích thật sự đằng sau việc gửi chúng ta đến những nơi này là gì nhỉ?”

“Hả? Trong thư của cậu không nói sao, Deus?”

“À, thư có nói là hãy trở thành hiệp sĩ ở Caliburn… nhưng ta không rõ vì sao ta lại phải trở thành hiệp sĩ.”

Deus lẩm bẩm, vẫn còn bối rối trước lời bình luận ngây thơ của Seolrang.

“Ta đã nói với cậu rồi mà, Deus. Chúng ta không cần phải hiểu, chúng ta chỉ cần tuân theo thôi.”

Trước lời của Yutia, Deus gật đầu.

“Với lại, đến đó rồi chúng ta sẽ hiểu lý do thôi. Thư đã nói rõ điều chúng ta cần làm trước mắt rồi, đúng không?”

Khi Yutia dứt lời, tất cả lại nhìn vào bức thư của mình. Quả thật, bức thư không chỉ hướng dẫn họ theo đuổi vai trò nào, mà còn đề cập rằng họ sẽ tiếp tục nhận được sự hỗ trợ, cùng với vị trí của “món quà” từ Đại Nguyệt.

Vì vậy, với những lời cuối cùng của Yutia:

“Mọi người, chỉ cần nhớ là đừng bao giờ nhắc đến Lam Nguyệt ở bất cứ đâu trừ khi ngài chủ động nhắc đến trước.”

Ngũ Đại Tội Ác - những kẻ được định sẵn là sẽ trở thành Ngũ Đại Tội Ác, hiện giờ đang là thành viên của Lam Nguyệt, đã lên đường tuân theo sự chỉ dẫn của Alon.

***

Ba tháng sau…

“Bá Tước, ngài biết tin gì không? Deus đã được phong làm hiệp sĩ tại Caliburn rồi đấy.”

“Thật sao?”

Alon, lúc này đang nghiên cứu ngôn ngữ cổ của Babiloia, lần đầu tiên nghe tin về Deus từ Evan.

Và ba tháng nữa trôi qua…

“Bá tước.”

“Ừm? Có chuyện gì?”

“Deus đã thành lập được một đội hiệp sĩ rồi.”

“Một đội hiệp sĩ ư?”

“Vâng.”

“Cậu ấy mới được phong hiệp sĩ có hai tháng thôi mà? Thành lập đội hiệp sĩ chẳng phải là việc chỉ có cấp bậc thầy trở lên mới làm được sao?”

“Đúng vậy.”

“…Tài năng dồi dào nhỉ?”

“Tôi cũng nghĩ vậy. Tin tức về hành động của cậu ấy lan truyền nhanh đến thế cho thấy tình hình ở Caliburn khá là sôi nổi. Thậm chí còn có lời đồn rằng cậu ấy có thể trở thành Đại Hiệp Sĩ thứ năm trong vòng mười năm nữa.”

Nghe lời Evan, Alon gật đầu đầy ngưỡng mộ.

Và rồi, sáu tháng sau…

“Bá Tước?”

“Sao?”

“…Deus đã trở thành một trong năm Đại Hiệp Sĩ ở Caliburn rồi.”

“Nhanh vậy á?”

“Vâng.”

“…???”

Alon sững sờ trước lời báo cáo của Evan. Tất cả những điều này xảy ra chỉ trong vòng một năm kể từ khi Ngũ Đại Tội Ác rời khỏi cô nhi viện…

***

(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL19.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL19.COM.)

***

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...