Giáo Hóa Ác Nhân
-
Chapter 12
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 12:
[Dịch giả: young and rich~]
[Hiệu đính: Ngọc Anh]
Quãng thời gian một năm quả thực dài đằng đẵng, đủ để Alon trải qua nghi lễ kế vị chính thức và trở thành Bá Tước Palatio, cũng như đủ để anh dần quen với những trọng trách mà một Bá Tước phải gánh vác. Tuy nhiên, một năm lại chẳng bao giờ là đủ cho một người bình thường không hề có kiến thức về kiếm pháp trước đó để có thể trở thành một “Đại Hiệp Sĩ.”
“Evan.”
“Vâng?”
“Đại Hiệp Sĩ… cũng có nghĩa là Đại Kiếm Sĩ đúng không?”
“Vâng… đúng vậy đấy.”
Đại Kiếm Sĩ.
Với một người từng đọc không biết bao nhiêu tiểu thuyết kỳ ảo như Alon, danh hiệu này có vẻ chẳng mấy ấn tượng. Nhưng khác với những thế giới giả tưởng đại trà khác - nơi chỉ cần vung ra thanh kiếm mang hào quang đã đủ để xưng là Đại Kiếm Sĩ, Alon biết rằng các Đại Kiếm Sĩ của thế giới này hoạt động trên một quy mô hoàn toàn khác biệt.
Thông tin về các Đại Kiếm Sĩ của Psychedelia chợt lóe lên trong tâm trí Alon.
Trong thế giới này, một Đại Kiếm Sĩ không chỉ là người có thể sử dụng “thanh kiếm hào quang”. Đại Kiếm Sĩ là một thực thể vượt lên trên điều đó và có thể mở khóa một khả năng độc nhất gọi là “Phái Sinh”, rồi vượt qua những bức tường thành chỉ với một cú nhảy. Nói cách khác, một Đại Kiếm Sĩ ở thế giới này được mô tả chính xác là một siêu nhân chứ không chỉ là một kiếm sĩ vung thanh kiếm được bao bọc bởi hào quang nữa.
“Vậy, ý ngươi là Deus đã trở thành một trong những Đại Kiếm Sĩ đó á?”
“...À, nói đúng ra thì cậu ấy chỉ là sắp sửa thôi. Dù đúng là cậu ấy đã được công nhận là Đại Hiệp Sĩ, nhưng theo thông tin từ hội, cậu ấy vẫn chưa tạo ra được Phái Sinh.”
“...Thế thì cậu ấy chưa thực sự là Đại Hiệp Sĩ rồi?”
“Có lẽ là do bọn man di phương Bắc.”
“À.”
Nghe lời Evan, Alon lập tức hiểu tại sao Deus lại được công nhận là Đại Hiệp Sĩ.
“Chiến tranh ư?”
“Đúng vậy.”
Caliburn đã gây chiến với bọn man di phương Bắc hơn mười năm, và năm ngoái, họ đã mất đi một trong năm Đại Hiệp Sĩ trong cuộc xung đột ở phương Bắc. Nhớ lại điều này, Alon gật gù:
“Họ vừa cố gắng xoa dịu nỗi lo âu, vừa tuyên bố rằng bản thân vẫn còn rất mạnh.”
“Chắc là còn vài lý do khác nữa, nhưng đó có vẻ là nguyên nhân chính.”
“Vậy là Deus vẫn chưa hoàn toàn đạt đến cấp độ Đại Hiệp Sĩ?”
“Không, chỉ là cậu ta chưa mở khóa được Phái Sinh thôi. Chứ theo Hội Tình Báo thì cậu ấy đã được coi là ở cấp độ Đại Hiệp Sĩ rồi. Họ nói rằng ngay cả Fiola - Đệ Tứ Kiếm Sĩ và là một Đại Hiệp Sĩ cũng đã bị Deus đánh bại trong một trận đấu.”
Nghe lời Evan, Alon khẽ bật cười và lẩm bẩm một mình:
“...Đại Hiệp Sĩ trẻ nhất là bao nhiêu tuổi?”
“Theo tôi biết, người trẻ nhất là 32 tuổi. Reinhardt, Đệ Nhất Kiếm Sĩ của Caliburn đã giữ kỷ lục đó. Hay ít nhất là đã từng.”
“Anh ta là người trẻ nhất ư?”
“Vâng. Không phải anh ta khá nổi tiếng sao?”
Alon gật đầu trước lời Evan. Dù anh không đặc biệt quan tâm đến danh tiếng cho lắm, nhưng anh biết rằng Reinhardt là một cá thể phi thường với sức mạnh khủng khiếp. Anh nhớ lại việc Reinhardt luôn xuất hiện trong tập chính thứ ba của trò chơi để tạm thời hỗ trợ nhân vật chính với tư cách là một đồng minh.
‘Chẳng phải anh ta bắt đầu vung kiếm từ năm năm tuổi với tài năng kinh người sao?’
Nhớ lại lời dẫn truyện thường đi kèm khi Reinhardt xuất hiện với tư cách là một người đồng hành, Alon bật cười.
Reinhardt đã mất hơn hai mươi năm để đạt đến cấp độ Đại Hiệp Sĩ bất kể tài năng và sức mạnh phi thường của mình.
“...Trở thành Đại Hiệp Sĩ chỉ trong một năm… nghe có hợp lý không?”
“Thật sự không thể tin nổi luôn ấy. Ngay cả những người có tài năng cũng phải mất năm năm mới thức tỉnh được ma lực, thêm mười năm để bao bọc kiếm của họ trong đó, và mất hàng thập kỷ để tạo ra Phái Sinh nữa. Vậy mà Deus đã vượt qua hai giai đoạn đầu chỉ trong một năm thôi đấy.”
Trong lúc Evan nói, tặc lưỡi với một chút ghen tị, Alon vô thức xoa cằm.
‘Mình biết cậu ấy có tài năng, nhưng không ngờ là lại đến mức này… Chà, cũng tốt.’
Theo quan điểm của Alon, thành công của Deus không phải là để buồn phiền, mà là để ăn mừng. Deus càng thành công, Alon càng có nhiều cơ hội để hưởng lợi từ điều đó trong tương lai.
‘Cơ hội... mình hẳn phải nắm bắt được chứ, đúng không?’
Alon liếc nhìn những lá thư đặt trên bàn ở góc văn phòng. Những lá thư đó là từ Yutia, người đang ở Thánh Quốc Rosario.
‘...Hoặc có lẽ là không…’
Lý do khiến Alon có biểu cảm mâu thuẫn như vậy là vì trong suốt một năm qua, anh chỉ nhận được thư từ Yutia mà thôi. Có vẻ như cả năm người bọn họ vẫn đang liên lạc với nhau.
‘Chà, mình đoán là không thể vì mình chưa bao giờ gặp mặt chúng trực tiếp. Nhưng dù sao thì mình cũng đã chuẩn bị quà tặng riêng cho từng người, thế mà lại không nhận được dù chỉ một lời cảm ơn nào, có hơi quá đáng rồi không…?’
Dù vẻ mặt Alon không hề biến sắc, nhưng vẫn có một chút gì đó bực bội khi anh khẽ lắc đầu. Thực ra, xét theo mục tiêu ban đầu của anh, Alon nên biết ơn vì Ngũ Đại Tội Ác đã không phá hủy bất kỳ vương quốc nào.
Và thế là, với vẻ mặt hơi cay đắng, Alon thầm nghĩ:
‘Chỉ cần chúng sống tốt là đủ rồi.’
***
Tại khu trung tâm của thủ đô Kirdam thuộc Caliburn, có một dinh thự tráng lệ nằm ở khu vực phía nam, nơi chỉ dành cho những quý tộc có cấp bậc cao nhất của đất nước sinh sống. Chính tại nơi đây, Deus Macallian, thủ lĩnh của đoàn hiệp sĩ lừng danh “Nhật Thực” và là người trẻ nhất trong nước được phong danh hiệu Đại Hiệp Sĩ, đang sinh sống.
“Phù-”
Trong một văn phòng trang nghiêm, dù không hẳn là nơi cậu ta yêu thích nhưng vẫn sử dụng, Deus khẽ thở dài, thả hồn ngắm nhìn ra ngoài cửa sổ hướng về phía khu vườn của dinh thự.
“Anh!”
Cậu ta nhận ra một cô gái trẻ với đôi mắt màu tím thẫm giống hệt mình đang mỉm cười rạng rỡ vẫy tay với cậu ta từ trong vườn. Nhìn thấy cô, Deus cũng không kìm được mà mỉm cười đáp lại.
Cô gái vẫy tay một lúc rồi tiếp tục đi dạo quanh vườn, và khi Deus dõi theo cô, cậu ta bỗng nhớ về một năm đã qua, về giây phút cậu ta gặp lại gia đình tưởng chừng như đã mất và nhận được món quà từ Đại Nguyệt.
Một năm trước, Deus Macallian đã gia nhập Lam Nguyệt và hoạt động dưới sự chỉ dẫn của tổ chức này. Tuy nhiên, không như Yutia, cậu ta không mù quáng sùng bái Đại Nguyệt. Dù cậu ta biết rằng Đại Nguyệt đã cứu mạng mình, nhưng chỉ điều đó thôi là không đủ để cậu ta thề nguyện lòng trung thành.
Do đó, lý do Deus Macallian gia nhập với Đại Nguyệt lúc bấy giờ có hai mặt: Thứ nhất, để nhận được sự huấn luyện từ Yutia, và thứ hai, vì Đại Nguyệt đã hứa cho cậu ta cơ hội báo thù “Hắc Dương.”
Suy cho cùng, kể từ khi mất đi gia đình - những người mà cậu ta quý trọng như chính mạng sống của mình, Deus đã bị cơn thịnh nộ và sự thù hận âm ỉ giày vò, khiến cậu ta không tài nào ngủ yên.
Vì vậy, khi lần đầu nhận nhiệm vụ, Deus không mấy hài lòng. Dù hiểu rằng các nhiệm vụ trước đây của cậu ta dưới trước Lam Nguyệt là để xử lý các thực thể hắc ám, nhưng nhiệm vụ mới này dường như hoàn toàn bất ngờ.
Và khi cậu ta đặt chân đến Caliburn rồi bước vào quán trọ nhỏ ở khu vực phía nam, nơi lá thư từ Đại Nguyệt nhắc đến một “món quà”, Deus đã không thể tin vào mắt mình. Em gái cậu ta, người đáng lẽ đã bị Hắc Dương giết hại lại đang ở đó, sống khỏe mạnh và làm việc tại quán trọ.
“E hèm.”
Deus lúng túng hắng giọng dù không có ai khác ở xung quanh. Nghĩ lại thì cậu ta vẫn cảm thấy khá xấu hổ vì ngay khi nhìn thấy em gái mình ở quán trọ, cậu ta đã ôm chầm lấy cô bé và òa khóc nức nở.
Sau cuộc đoàn tụ đầy xúc động đó, Deus biết về mọi chuyện đã xảy ra với em gái mình, Silly. Cô bé kể lại rằng mình đã bị Hắc Dương kéo vào một nơi tối tăm nào đó, chờ đến lượt bị giết thì một ánh sáng rực rỡ bất ngờ kéo cô bé trở lại bên ngoài. Cô bé suýt bị bán cho một kẻ buôn nô lệ nhưng đã được một người đàn ông tên Evan cứu giúp. Sau đó, Bá Tước Palatio đã cung cấp cho cô bé thuốc quý và tiếp tục hỗ trợ, bảo vệ cô cho đến khi Deus xuất hiện.
Nghe xong tất cả, Deus không khỏi tự hỏi làm thế nào Đại Nguyệt lại biết được tất cả những điều này. Cậu ta chưa bao giờ nhắc đến gia đình mình với bất kỳ ai trong Lam Nguyệt, và Yutia cũng không biết gì về những gì đã xảy ra với cậu ta, ngoại trừ việc cậu ta bị Hắc Dương tấn công.
Nhưng không lâu sau, Deus ngừng suy ngẫm về bí ẩn này. Thay vào đó, cậu ta nhớ lại những lời Yutia thường nói:
“Ngài ấy biết hết mọi chuyện.”
“Chẳng bao lâu nữa, cậu sẽ hiểu tại sao ta lại theo ngài thôi.”
Ban đầu, cậu ta đã gạt bỏ những lời đó, nhưng giờ chúng đang bắt đầu có ý nghĩa. Khi nhớ lại, Deus bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đối với Đại Nguyệt.
Đối với một người bị sự báo thù nuốt chửng như cậu ta, việc em gái còn sống sót, và chính danh tính của cậu ta đã âm thầm bảo vệ cô bé, đó là món quà vĩ đại nhất và là một đặc ân không gì sánh bằng.
‘Dù có xảy ra chuyện gì đi nữa…’
Deus thề sẽ đền đáp ân huệ này. Theo lệnh của Đại Nguyệt, cậu ta trở thành một hiệp sĩ ở Caliburn.
Trớ trêu thay, việc trở thành một hiệp sĩ lại quá dễ dàng đối với cậu ta. Ngoài những khả năng sẵn có, Deus còn phát hiện ra rằng mình có một tài năng đặc biệt đáng kinh ngạc trong kiếm pháp.
“Ngài biết hết mọi chuyện.”
Chính lúc đó, Deus nhận ra rằng lời nói của Yutia không chỉ là sự cuồng tín mù quáng mà là sự thật. Và vào thời điểm cậu ta trở thành hiệp sĩ, Deus đã hiểu tại sao Đại Nguyệt lại phái cậu ta đến đây để làm nhiệm vụ này.
‘Nhiệm vụ của ta là thành lập một đội cận vệ hoàng gia.’
Dù có do các trận chiến với bọn man di hay không, Caliburn cho phép bất kỳ ai được nhà vua công nhận đều có thể thành lập một đoàn hiệp sĩ. Hơn nữa, nếu ai đó trở thành Đại Hiệp Sĩ, họ được phép vượt quá giới hạn thông thường về số lượng thành viên trong đoàn hiệp sĩ của mình.
Nhưng đoàn hiệp sĩ này sẽ không được tạo thành từ những kẻ du côn đường phố. Thay vào đó, nó sẽ bao gồm những kiếm sĩ tài năng đến Caliburn để trở thành hiệp sĩ.
“Chỉ huy, đến giờ rồi ạ.”
“Được rồi.”
Deus đứng dậy, xác nhận lời của hiệp sĩ đã nói với cậu ta bằng ánh mắt đầy kính trọng.
Cậu ta tiến về phía sân tập. Các hiệp sĩ khoác trên mình bộ giáp sắt đen tượng trưng cho Nhật Thực đang chuẩn bị lên đường tham gia một cuộc thám hiểm để chiến đấu với bọn man di. Đứng trên đài duyệt binh, Deus nhìn lướt qua mọi người đã tập hợp lại.
Cậu ta biết rằng không phải tất cả bọn họ đều sẽ trở về với nụ cười trên môi.
Nhưng với Deus, đây không phải là một vấn đề gì quá lớn. Đoàn hiệp sĩ, đội cận vệ hoàng gia sẽ phục vụ Đại Nguyệt cần phải mạnh hơn, mạnh mẽ hơn rất nhiều so với hiện tại. Deus hiểu quá rõ rằng Đại Nguyệt không mong muốn một đoàn hiệp sĩ sẽ gục ngã trước những man di phương Bắc tầm thường.
Và thế là, thay vì khuyến khích và truyền cảm hứng cho đội của mình giống như các chỉ huy hiệp sĩ khác, Deus rút kiếm và khẽ thốt lên khẩu hiệu của Nhật Thực:
“Chứng tỏ bản thân dưới ánh trăng.”
Với những lời đó, cậu ta bắt đầu cuộc thám hiểm chiến đấu với bọn man di, nhằm mục đích tạo ra đoàn hiệp sĩ vĩ đại nhất xứng đáng phục vụ Đại Nguyệt.
***
(Bản dịch được thực hiện bởi INOVEL, đăng tải độc quyền tại INOVEL19.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại INOVEL19.COM.)
***
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook