Hệ Thống Ma Cà Rồng Của Tôi
Chapter 119. Không Có Cơ Hội

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Quinn và Peter đã đi bộ được mười lăm phút khi họ tiến đến một nơi trông giống như một cái giếng nhỏ bị bỏ hoang. Một cái gì đó đã từng được sử dụng để hút nước ra ngoài. Nó được sử dụng vào thời điểm nơi trú ẩn lần đầu tiên được xây dựng bởi những người công nhân.

Các công trình xây dựng và những thứ như vậy không mất nhiều thời gian như trước đây, đặc biệt là kể từ khi có những người siêu năng của đất. Một số người siêu năng sẽ tính phí khá cao cho dịch vụ đó vì họ có thể xây hết tòa nhà này đến tòa nhà khác.

Trong lúc hai người đi dạo, không ai nói với nhau một lời nào, và Quinn là kiểu người ghét sự im lặng.

Cuối cùng, anh ấy đã nhượng bộ và cần phải nói điều gì đó.

"Tại sao cậu làm điều đó?" Quinn nói.

Peter không cần phải hỏi Quinn đang nói về cái gì. Chuyện đã rõ như ban ngày. Họ tiếp tục đi thêm một lúc nữa cho đến khi cuối cùng, Peter trả lời.

“Tôi không muốn đưa ra bất kỳ lời bào chữa nào, tôi biết những gì mình đã làm thật tồi tệ. Tất cả mọi thứ, tôi thậm chí không xứng đáng để nói chuyện với cậu, nhưng cậu không hiểu Quinn, tôi đã sợ hãi. Họ đã đi tìm Vorden và bắt được cậu ấy…Sau đó, họ đuổi theo tôi và….

"Đủ rồi!" Quinn gắt lại. “Tôi không muốn nghe nữa, ngay từ đầu cậu đã đúng khi nói sẽ không bao biện. Nhưng sau đó cậu tiếp tục liệt kê một loạt các lời bào chữa. Tôi không nói rằng cậu không có lý do tại sao cậu làm điều đó. Khi ai đó làm điều gì sai, ai cũng có lý do, dù tốt hay xấu nhưng sau tất cả, chúng tôi đã nói nếu có chuyện gì hãy nói ra, tại sao cậu lại im lặng?”

“Cậu thực sự có thể giúp tôi không, Quinn, liệu cậu có nói điều tương tự nếu cậu biết ai đứng đằng sau mọi chuyện không?” Peter hỏi.

"Cậu còn chưa cho chúng tôi cơ hội đó!" Quinn đáp. “Cậu có biết câu nói rằng ‘bạn bỏ lỡ tất cả các bức ảnh mà bạn không chụp’ không? Chúng tôi đã ở ngay bên cạnh cậu suốt thời gian qua và không phải chuyện như thế này chưa từng xảy ra trước đây. Cậu đã thấy những gì đã xảy ra với Vorden, cậu ấy đã thay đổi chưa? Và cậu nên biết nhiều hơn bất cứ ai rằng tôi đã được đối xử giống như cậu từ trường cũ của tôi.”

Hai người họ cuối cùng đã đến ngôi làng và Quinn quay lại nhìn Peter. Anh có thể nhìn thấy khuôn mặt đẫm nước mắt của cậu, nước mắt chồng lên nước mắt đang chảy xuống và đang dùng tay áo của mình để lau đi mọi thứ.

“Khi cậu chọn chống lại chúng tôi vào ngày hôm đó, Peter, cậu là người đã bỏ cuộc. Cậu đã không cố gắng thực hiện một cú đấm nào và khiến cơ hội của cậu giảm xuống bằng không.”

Hai người họ nhìn quanh cái giếng bỏ hoang. Ở trung tâm là một cỗ máy khổng lồ dùng để hút nước. Nó đã bị rỉ sét, và chỉ cần nhìn vào là bạn có thể biết nó đã không được sử dụng trong một thời gian.

Điều duy nhất khác ở nơi này là hai tòa nhà bỏ hoang. Một căn phòng hoàn toàn trống không ngoài một cửa sổ duy nhất. Trong khi tòa nhà kia có vài khung giường bằng gỗ đã hỏng.

Sau khi cởi ba lô và đặt nó lên chiếc giường cũ, Peter cuối cùng cũng nằm xuống và nghỉ ngơi. Anh ấy đã xoay sở để mang chiếc ba lô lớn đi khắp sa mạc. Và không giống như Quinn, anh ta không có sức mạnh siêu nhiên.

Cái nóng không thực sự ảnh hưởng nhiều đến Quinn, không nhiều hơn khi anh còn là một con người. Có vẻ như mặt trời phải chứa một số đặc tính độc đáo khác ảnh hưởng đến ma cà rồng. Miễn là Quinn đứng dưới chiếc ô của mình, anh ấy cảm thấy hoàn toàn ổn.

Nhưng nghĩ về điều này, nó nhắc nhở Quinn rằng anh rất cần tinh thể của những con thú đó. Nếu Quinn muốn chế tạo một vật liệu đặc biệt, anh ta không thể dựa vào Vorden và Layla để thu thập đủ. Quinn định sẽ thoát khỏi sự kiềm chế của mặt trời.

“Tôi định đi khám phá xung quanh một chút, cậu ở lại đây có ổn không? Đừng lo, tôi sẽ không đi quá xa đâu.”

“Cậu có chắc là mình sẽ an toàn không?” Peter nói.

“Yeah, miễn là cậu không đứng sau lưng tôi, tôi sẽ không có gì phải lo lắng.” Quinn nói đùa. 

Quinn hình dung bản đồ trong đầu. Anh nhớ khu vực màu đỏ là một khu vực hình tròn khá lớn. Họ vừa đến từ hướng bên trái, đó là nơi mà Vorden và những người khác đã đi. Vì vậy, miễn là Quinn đi sang phải và về phía trước, anh ta sẽ ở một khu vực khác của vùng màu đỏ.

Sau đó, Quinn quyết định đi vào sa mạc với chiếc ô trên tay.

Chứng kiến ​​tất cả những điều này xảy ra là Ben và nhóm của anh ấy.

“Có vẻ như hai người họ đã chia nhau ra rồi.”

“Ba người đi tìm tên cầm chiếc ô. Cởi bỏ mọi thứ, thậm chí cả thẻ tín dụng của và yêu cầu nó chuyển mọi thứ qua. Tôi và Hugo sẽ đi diệt trừ tên còn lại.”

Họ làm theo lời dặn, và ba người của họ đi theo Quinn vào sa mạc. Trong khi Ben và bạn của anh ấy là Hugo đã quyết định vào cùng tòa nhà mà Peter đang ở.

Ngay khi Peter chuẩn bị nhắm mắt lại, anh nghe thấy tiếng bước chân vào phòng.

“Ồ, chúng ta có một điều ngạc nhiên ở đây,” Ben nói. “Tôi không ngờ lại có người ở xa như vậy. Khi tôi nhìn trước đó, có vẻ như không có một người nào ở xung quanh.”

Trong sa mạc, trước khi Quinn đến Vùng Đỏ, anh có thể nghe thấy âm thanh của những người đang tiến lại gần anh. Tầm nhìn của anh ấy không tốt lắm dưới ánh sáng mặt trời, đó là thứ duy nhất vẫn bị ảnh hưởng khi ở dưới ánh mặt trời. Nhưng thính giác của Quinn luôn ở mức đỉnh cao.

"Ai gửi bọn mày tới đây?" Quinn nói mà không quay lại.

“Đó không phải việc của mày lúc này, phải không?” Một trong những học viên nói. “Bây giờ mày nên lắng nghe những gì bọn tao nói, nếu không...”

"Nếu không thì...?" Quinn vừa nói vừa quay đi. “Tao xin lỗi vì một số người nghĩ rằng tao hơi chậm hiểu.”

Sau đó, các học viên nâng đồng hồ lên để từng người tiết lộ cấp độ của mình. Một người là cấp 4, và hai người còn lại cấp 3.

"Tao hy vọng mày hiểu?" Tên cấp 4 nói.

“Ồ tao hiểu rồi, bởi vì mày ở cấp độ cao hơn tao nên bây giờ tao nên sợ hãi, phải không? Tao nên tuân theo mọi điều mày làm vì tao không muốn bị thương.”

[Kỹ năng kích hoạt Hư Không Bóng Tối]

Đột nhiên, từ dưới chân Quinn, bóng của anh bắt đầu lan rộng. Nó lớn dần và lớn dần cho đến khi nó bao trùm hoàn toàn cả một khu vực rộng lớn trong bóng tối. Những cái bóng tạo nên những bức tường liên tục di chuyển. Nhìn từ bên ngoài, nó giống như một cơn bão mây khổng lồ.

Quinn sau đó gõ ba lần vào đồng hồ của mình và nhấc nó lên cho họ xem, con số đã thay đổi. Bây giờ Quinn đang ở cấp 6.

***Admin: xin là xin vĩnh biệt cụ :v

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...