Kill The Sun
Chương 5: Chàng trai trẻ

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

 

Sau khi đám thu thuế rời đi, khu chợ dần bình thường trở lại. Nỗi lo lắng và căng thẳng hầu hết đã chuyển thành nhẹ nhõm hoặc cam chịu.

Đáng buồn thay, dù hôm nay có rất nhiều người mất hẳn hai lít máu, nhưng họ vẫn không thể về nhà nằm nghỉ được.

Họ phải tiếp tục làm việc, kiếm tiền. Nếu không, tháng sau họ lại phải trả bằng máu.

Nick quay về vị trí cũ, tiếp tục giơ cao tấm biển. Hắn tin Albert, tin rằng chắc chắn có lý do gì đó mà ông ấy bảo hắn gây chú ý như vậy.

Đáng tiếc thay là vẫn chẳng có ai đáng chú ý đến nói chuyện với Nick cả, nên cuối cùng hắn phải về vì đói rả người.

Giờ Nick không còn sống ở trong cái hộp kim loại bé tí kia nữa, mà giờ hắn đã có nhà thật… cơ mà cái nhà cũng làm từ kim loại rỉ sét.

Do gần đây mới có thêm một gã khá giả chết nên ngôi nhà đó khá trống vắng.

Trống thì… cũng không hẳn đúng lắm.

Gã chết nhưng ngôi nhà đó giờ thuộc về thằng con trai gã. Vấn đề là thằng bé mới mười một tuổi à.

Đương nhiên, các băng đảng muốn cướp nhà của thằng nhóc đó, nhưng Nick đứng ra bảo vệ nó.

Nick sẽ bảo vệ thằng bé và tài sản thừa kế của nó, đổi lại Nick sẽ được dùng tiền của nhà đó để ăn uống và nộp thuế.

Thằng nhóc chẳng còn lựa chọn nào khác nên đành đồng ý.

Sau vài trận đánh nhau thì các băng đảng quyết định rằng căn nhà đó không đáng để dây vào Nick.

Nếu Nick chỉ là kẻ bình thường thì chúng sẽ cho chục thằng xông vào đánh hội đồng rồi, nhưng Nick có Lõi Đồng Bộ Zephyx đã kích hoạt.

Tuy chưa ai bị thương nặng hay chết, nhưng nếu tình hình leo thang thì chưa biết chuyện gì xảy ra. Chúng chắc chắn có thể hạ được Nick, nhưng chúng không muốn trả giá đắt.

Ngôi nhà cũng chỉ khá hơn mức trung bình một chút, chưa kể thằng nhóc vẫn có quyền sở hữu hợp pháp, các băng đảng không thể quá trắng trợn lộng hành được.

Bọn tội phạm thông minh có tổ chức biết rất rõ rằng dẫn dắt một đàn cừu vui vẻ, tự nguyện thường dễ hơn rất nhiều so với đàn cừu sợ hãi và ghét bỏ chúng.

Cũng chính vì thế mà tên trùm Băng Bảo Kê sẵn lòng bỏ tiền túi để bù vào khoản thuế còn thiếu.

Ừ thì vài tên đàn em đã biển thủ tiền thuế, và chúng chắc chắn sẽ điều tra nội bộ sau.

Nếu tên thủ lĩnh chỉ đơn giản là giao nộp tám người thiếu tiền ra thì Băng Bảo Kê sẽ mất uy tín, tháng sau có khi chỉ còn 70% khách hàng chịu nộp cho chúng.

Băng Bảo Kê thường lấy 10% tiền thuế làm phí bảo kê và xử lý, tức người lớn phải đưa cho chúng 10 đồng để bảo vệ 100 đồng của mình.

Với khoảng 480 khách, chúng kiếm được 4.800 đồng. Dù gã thủ lĩnh phải móc tiền túi ra 800 đồng để bù phần bị thiếu thì chúng vẫn lời 4.000.

Nếu hắn từ chối bù 800 hôm nay, chúng sẽ tiết kiệm được 800, nhưng từ các tháng sau có thể mất cả 1.500 tín phiếu lợi nhuận mỗi tháng trong thời gian dài.

Nên dù có là tội phạm, dù ở Khu Ổ Chuột, chiều lòng khách hàng vẫn là chuyện quan trọng.

Và gây chiến với kẻ đang bảo vệ một đứa trẻ yếu ớt thì không hay cho danh tiếng của chúng chút nào hết.

Không đáng.

Tất nhiên, mọi chuyện đều có hai mặt.

Nick giờ có nhà tử tế, không còn lo tiền nong, nhưng hắn cũng vĩnh viễn mất cơ hội làm việc cho bất kỳ băng đảng nào khác ngoài kia.

Trong hai tuần tiếp theo, Nick vẫn ngày ngày ra chợ, giơ cao tấm biển chờ đợi.

Rồi một ngày chẳng có gì khác biệt, bỗng có người tiếp cận Nick.

Một chàng trai trẻ nhưng vóc dáng cao to với tóc nâu nhạt. Tóc gã rối bù, nhưng lại rất sạch sẽ. Gã diện một bộ áo sơ mi nâu và cái quần dài rách rưới, nhưng chúng sạch bong.

Là người sống cả đời ở Khu Ổ Chuột, Nick lập tức nhận ra gã trước mặt đang cố giả nghèo trong khi rõ ràng không phải dân ở đây.

Chắc chắn gã này còn chưa từng nhìn thấy người nghèo thật sự nên gã mới cải trang tệ đến thế. Gã bước tới với nụ cười thân thiện, nhưng Nick thấy vẻ căng thẳng hiện rõ sâu trong mắt gã.

“Này, ngươi là Xuất Giả Zephyx đúng không?” Gã nhìn tấm biển của Nick hỏi.

“Ta đã vượt qua kỳ thi đầu vào của Ghosty’s Lab, nhưng chưa từng làm vì Lõi Zephyx của ta đã đồng bộ sẵn rồi,” Nick trả lời, mắt nhìn gã đầy nghi ngờ.

Nghe đến đó, mắt gã lóe lên một tia sáng nhỏ. “Lõi Đồng Bộ Zephyx của ngươi đã đồng bộ rồi ư?”

Nick gật đầu.

Im lặng.

Gã có vẻ không biết tiếp tục câu chuyện thế nào, biểu cảm của gã rõ ràng đến mức Nick gần như đọc thấu suy nghĩ của gã. Nick khá chắc gã đang tìm cách moi thêm thông tin về hắn mà không tỏ ra khả nghi, giống bọn lừa đảo ấy.

“Ngươi có biết Albert không?” Nick hỏi.

Mắt gã thoáng mở to trong tích tắc rồi cười gượng. “Ngoài kia có nhiều Albert lắm,” gã ngượng ngập nói.

‘Xạo vừa thôi,’ Nick nghĩ thầm. ‘Ở đây làm gì có Albert thứ hai ngoài ông ta.’

“Tóc đen bạc, triệu hồi được mấy món đồ bay lơ lửng. Ngươi sẽ tự biết ta đang nói về ai nếu ngươi biết Albert,” Nick nói, mặt đầy nghi ngờ.

Gã chớp mắt vài cái. Một lúc sau mới thêm. “Ông ta thích dùng dụng cụ.”

Nghe đến đó, Nick lập tức nở nụ cười rạng rỡ. “Cuối cùng cũng đến,” hắn đứng bật dậy, khiến gã giật mình lùi lại phía sau. “Albert bảo sẽ có người đến tìm ta nhận việc trong thời gian tới. Chắc ngươi là người đó nhỉ?”

Gã cũng trở nên phấn khích. Có vẻ gã cũng đang mong gặp được hắn. Nhưng ngay sau đó, mặt gã xịu xuống, tỏ vẻ nghi ngờ.

“Ta biết ông ta thật, nhưng ta không nghĩ mình có đủ lương để trả cho ngươi đâu. Ta cũng sống ở Khu Ổ Chuột mà,” gã cẩn thận nói.

Đúng lúc đó, những người xung quanh đều ném ánh mắt khó tin về phía gã, dừng cả bước chân. Gã nhận ra như mình vừa nói hớ.

“Thôi đi bro,” Nick lên tiếng khiến gã quay sang, “ngươi vừa dùng từ “lương” đấy. Với lại cải trang của ngươi tệ vãi ra. Chẳng ai mà thèm tin đâu. Nhìn cái mặt lo lắng sợ sệt của anh đi, nếu mà là thật thì giờ ngươi đã bị lột sạch từ trong ra ngoài từ lâu rồi kìa.”

Nụ cười của gã càng thêm gượng gạo. “Là sao không hiểu…”

“Đi theo ta,” Nick nói xong túm tay gã kéo đi.

Gã kinh ngạc nhìn chỗ Nick đang nắm và, trong tích tắc, mắt gã chuyển thành trắng dã. Nhưng rất nhanh đã trấn tĩnh lại, mắt trở lại bình thường ngay lập tức.

Gã chưa từng thấy ai dám túm tay người lạ kéo đi như thế.

“Ê, ta tự đi được,” gã nói, giật tay ra khỏi tay Nick.

“Vậy thì đi lẹ đi,” Nick hất đầu về phía xa.

Gã lấy khăn tay ra lau chỗ Nick vừa nắm, rồi bước theo. Vài phút sau, cả hai đứng trước ngôi nhà tạm thời của Nick.

Gã có hơi do dự, nhưng hít sâu một hơi rồi bước vào.

#Darkie

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...