Kỷ Nguyên Thần Thoại (100đ/C FUll dịch)
Chapter 30: Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 30

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

...

Khi Trần Sở đi ra, Bàng Long đã rời đi. Y dùng thang máy lên tầng ba, không thấy Bàng Long mà lại bắt gặp Hạ Hữu Huy đang tu luyện ở gần đó. Khi gã thấy Trần Sở, mắt lập tức sáng lên.

Hạ Hữu Huy hưng phấn chạy tới, định vỗ vai y bằng bàn tay đang đeo găng tay gai nhọn trông giống mũ bảo hiểm xe máy, nhưng đã bị Trần Sở ngăn lại.

"Ngươi muốn giết ta à?"

"Ha... Xin lỗi, quen rồi."

Hạ Hữu Huy cười, hạ tay xuống, sau đó tò mò hỏi: "A Sở, nói xem, dữ liệu cơ bản của ngươi thế nào? Ví dụ như lực đấm của ngươi là bao nhiêu?"

Việc này không cần phải giấu diếm nên Trần Sở đáp: "Lực tay 102, lực đấm 210, lực đá 290, vừa đủ đạt đến ngưỡng cửa của Nhất Trọng Thiên."

"Lực tay 102 mà lực đấm chỉ có hơn hai trăm cân, xem ra A Sở ngươi chưa học qua kỹ năng chiến đấu nào rồi."

Người được huấn luyện chuyên nghiệp thường có lực đấm gấp ba lần lực tay, thậm chí có người còn có thể đạt đến bốn lần nếu được huấn luyện để tăng cường cơ bắp.

Hạ Hữu Huy cười nói: "Nhưng không tệ, dữ liệu cơ bản đã đạt đến ngưỡng cửa của Nhất Trọng Thiên, mỗi tháng ngươi sẽ nhận được điểm cống hiến để nhanh chóng nhập môn Chân Võ."

Cột mốc của Nhất Trọng Thiên, chính là lực cánh tay cơ bản sau khi Trúc Cơ vượt qua một trăm kg, thể chất cường hóa đạt tới gấp đôi người thường.

"Hơn nữa ta nhớ rõ ngươi vừa mới bắt đầu thể chất bình thường, hẳn là ngay cả tiêu chuẩn của người bình thường không đạt được."

"Trần Sở hiểu rõ." Trần Sở gật đầu, thân thể của hắn vốn đã yếu, thoạt nhìn có phần suy dinh dưỡng.

"Nói như vậy, thân thể của ngươi đối với công pháp cường hóa thể chất, gia tăng lực lượng có độ phù hợp tương đối cao, tu luyện Chú Thể Quyết đối với thể chất cường hóa đạt đến 0.6 lần."

"Chỉ có như vậy mới có thể giải thích việc ngươi có thể một hơi đột phá đến Nhất Trọng Thiên."

Nói đến đây, trên mặt Hạ Hữu Huy không nhịn được lộ vẻ hâm mộ.

Bởi vì độ phù hợp cao với một vài công pháp, ví dụ như lực lượng, phòng ngự cũng thuộc về một loại thiên phú ẩn, chỉ cần chọn đúng công pháp là có thể làm ít công to.

"Vận khí thôi." Trần Sở khiêm tốn đáp.

Hắn biết Hạ Hữu Huy hiểu lầm, nhưng như vậy cũng tốt.

Đợi phân thân tiến hóa lần nữa, thể chất của chắc chắn ta sẽ tăng lên trên diện rộng, lý do này có thể dùng để che giấu hiện tượng thực lực đột nhiên tăng vọt sau này.

"Đúng rồi, lão Hạ, số liệu khi ngươi Trúc Cơ là bao nhiêu?" Trần Sở hỏi ngược lại, muốn biết số liệu của những 'thiên tài' Trúc Cơ trong vòng một tuần này.

Hắn ư, tàm tạm thôi. Hạ Hữu Huy cười khà khà, gương mặt lộ vẻ đắc ý: "Lực cánh tay của ta lúc đó là 140, quyền lực 340, lực đá 420, thế nào, lợi hại chứ?"

"Phải biết rằng khi Lâm Tuyết hoàn thành Trúc Cơ, lực tay cũng chỉ có 130, ta còn mạnh hơn cô ấy."

Trần Sở không khỏi gật đầu: "Đúng là lợi hại."

Dựa theo lực cánh tay bình quân của người bình thường không rèn luyện là 50 kg để tính, lúc Hạ Hữu Huy hoàn thành Trúc Cơ, thể chất ít nhất 28 điểm, cao hơn hắn 6 điểm.

Mà Chú Thể Quyết tăng phúc đối với hắn, có lẽ chỉ khoảng hai ba điểm thể chất, nếu không đã không cảm thấy hâm mộ với mức tăng 0.6 của Trần Sở.

Lại thêm Trúc Cơ dự tính tăng lên khoảng 10 điểm, trước khi tu luyện, thể chất của hắn chắc là đạt tới 16 điểm, cơ sở vượt qua người bình thường một khoảng lớn.

Cộng thêm một chút tài nguyên bổ khí huyết, khó trách tốc độ tu luyện của bọn họ nhanh như vậy.

"Trần Sở, đừng nghe hắn khoác lác."

Lúc này Lạc Phi đi tới: "Hạ Hữu Huy, ngươi đừng quên lực tay trung bình của nữ giới chỉ khoảng bốn mươi cân. Cho dù ban trưởng trước đó học tập một ít thể thuật, hoàn thành Trúc Cơ với 130 kg lực tay, cũng nói rõ thể chất cơ sở của nàng đạt tới gấp ba người bình thường, tăng phúc so với ngươi còn cao hơn."

"Thật sao, chẳng lẽ ta nhớ lầm, lực lượng cơ sở của nam nữ không phải giống nhau sao?"

Hạ Hữu Huy bị vạch trần, lộ vẻ mờ mịt.

Không để ý tới Hạ Hữu Huy giả ngây giả dại, Lạc Phi nhìn về phía Trần Sở, đề nghị: "Sắp tới giữa trưa rồi, cùng nhau đi ăn cơm không?"

"Cơm ở khu Võ tu khác với bên văn khoa; mỗi ngày sẽ cung cấp một phần thịt dị thú."

Trần Sở nghe vậy, lập tức có phần hiếu kỳ: "Thịt dị thú, mùi vị có khác gì thịt bình thường không?"

"Về hương vị không khác nhau nhiều lắm, chính là dai hơn, ẩn chứa dinh dưỡng phong phú hơn, bởi vì thịt ở nhà ăn chỉ là dị thú được chăn nuôi bình thường."

Trong lúc nói chuyện, Lạc Phi vén sợi tóc trên trán xuống sau tai.

Lúc này cửa phòng làm việc phía xa mở ra, Bàng Long nhìn ba người. "Ăn cơm còn sớm, Trần Sở, tới ký thỏa thuận đi."

"… Được rồi thưa thầy." Không biết phải ký cái gì, Trần Sở dừng lại, chào hỏi Lạc Phi và Hạ Hữu Huy một tiếng, rồi đi theo vào văn phòng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương