Kỷ Nguyên Thần Thoại (100đ/C FUll dịch)
-
Chapter 51: Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 51
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Giờ khắc này, trên người Trọng Giáp Thú truyền đến một cảm xúc hưng phấn nhàn nhạt: chim bằng tung cánh, biển rộng vẫy vùng – nó đã bị giam cầm trong căn phòng kia quá lâu rồi.
Không chỉ áp lực không gian, mà đồ ăn còn thiếu thốn.
Nếu có đủ thức ăn, có lẽ phân thân Trọng Giáp Thú đã có thể tiến hóa sớm hơn mười ngày. Nhưng Trần Sở xấu hổ vì túi rỗng tuếch, nên thời gian ban đêm cơ bản đều bị lãng phí.
Sau khi phân thân xuống sông, Trần Sở cũng xoay người trở về. Dù vậy, bởi phân tâm khống chế Trọng Giáp Thú bơi đi, nên trên đường về tỏ ra có phần không tập trung.
Ngay cả lúc ăn cơm tối cũng vậy.
Nhìn Trần Sở đang ăn thì dừng lại, Trương Hiểu Lan ngồi đối diện tỏ ra quan tâm: "A Sở, con không sao chứ?"
"A, không có, con không sao." Trần Sở giật mình.
Vừa rồi Trọng Giáp Thú chạm trán một con cá trắm đen dài một mét ở đáy sông. Trần Sở không chút do dự liền nhào tới, trực tiếp đánh ngã con cá có kích thước lớn hơn nó.
Mặc dù chênh lệch hình thể không nhỏ, nhưng Trọng Giáp Thú chỉ cần một trảo đặt trên lưng cá trắm đen – lực lượng khổng lồ đã ép con cá không thể động đậy.
Sau lần tiến hóa này, thiên phú lực lượng của phân thân đã được giải phóng hoàn toàn. Lúc này, lực lượng dưới một trảo đã vượt hơn ngàn cân, thật đáng sợ.
Đây là bởi thể tích của nó chỉ dài bảy mươi phân – vẫn còn là ấu thể.
Đợi đến khi Trọng Giáp Thú dài đến ba mét, cân nặng đạt đến mấy trăm, thậm chí cả ngàn cân, lực lượng của nó sẽ đạt đến một mức độ khủng khiếp.
Ăn cơm xong, Trần Sở liền viện cớ tu luyện rồi lên lầu, tiếp tục phân thần khống chế trọng giáp thú bơi đi.
Lại bơi thêm khoảng một giờ, rốt cục cũng đến được cửa sông cách đó mấy chục dặm.
Nước sông cuồn cuộn chảy, bên bờ sông mọc đầy cỏ dại; trong nước một cái đầu lâu màu đen dữ tợn nhô lên khỏi mặt nước.
Trần Sở khống chế phân thân nhìn xung quanh: phụ cận không có kiến trúc, trên đê sông sau lưng có một con đường nhỏ chạy dọc theo sông, đèn đường thưa thớt, vừa nhìn là biết không có người ở.
Bờ sông đất vàng này cao hơn mặt nước mấy mét, rất thích hợp để đào hang làm ổ.
Lục Giác vốn thuộc loài lưỡng cư, tuy có thể ở dưới nước thời gian dài, nhưng Trần Sở vẫn cảm thấy làm ổ trên bờ an toàn hơn.
Dưới sự khống chế của Trần Sở, hai móng vuốt của trọng giáp thú cào trên bùn đất, đào ra một cái cửa hang dưới nước, tiếp theo không ngừng mở rộng, đào lên trên.
Chẳng bao lâu sau, một cái cửa hang ngăm đen, sâu vài mét, bên trong uốn lượn hướng lên trên, chỗ sâu nhất chiếm diện tích hai mét vuông đã bị đào ra.
Tiếp theo, Trần Sở lại đào một cái lỗ thông khí nhỏ ở phía trên cửa động.
"Hô!"
Trong phòng, Trần Sở thở ra một hơi, chậm rãi mở mắt.
Dã ngoại khác với trong phòng: sau khi thả phân thân ra, Trần Sở cần phải luôn luôn phân tâm chú ý, tránh để phản ứng không kịp mà gây ra bất trắc cho trọng giáp thú.
Đến lúc đó, cho dù bản thể không bị ảnh hưởng gì, thì y cũng tổn thất nặng nề.
Dù sao, Trọng Giáp Thú chỉ cần tiếp tục tiến hóa, thì nó không chỉ là một chiến lực cường đại, mà mỗi lần tiến hóa còn đối với thực lực bản thể của y có sự gia tăng rất lớn.
Bởi vậy, mãi đến khi đào xong hang ổ ẩn thân, Trần Sở mới thu hồi phần lớn tâm thần, chuẩn bị bắt đầu nhiệm vụ tu luyện buổi tối hôm nay.
Trần Sở vừa mới bắt đầu tu luyện, bèn cảm giác được khác biệt.
Dưới sự vận chuyển của một luồng khí huyết hùng hậu gấp đôi trong cơ thể y, năng lượng siêu phàm tự do xung quanh bị hấp dẫn đến, sau đó bị tinh thần lực dẫn vào trong cơ thể để luyện hóa.
Bất kể là tốc độ vận chuyển khí huyết hay số lượng thu nạp năng lượng siêu phàm đều gấp đôi trước đó, hai thứ cộng lại làm tốc độ tu luyện gia tăng gấp hai.
Y cảm giác việc đột phá tầng thứ nhất của Long Tượng Công vốn phải mất bốn tháng, nay chỉ cần tu luyện thêm một tháng nữa là có thể thành công.
Biến hóa này làm Trần Sở có phần bất ngờ, sau đó càng thêm cố gắng tu luyện.
Theo khí huyết không ngừng vận chuyển, Trần Sở luyện hóa năng lượng tự do trong thiên địa, khiến cơ bắp da thịt toàn thân không ngừng được cường hóa – mỗi lần vận chuyển liền trở nên càng thêm cứng cỏi.
Đương nhiên, tốc độ cường hóa này rất chậm chạp.
...
Sáng sớm, vừa ra khỏi cửa, Trần Hổ đã chạy tới trước mặt Trần Sở để so chiều cao, sau đó kinh ngạc nói: "Ca, huynh lại cao hơn rồi?"
Một tháng trước, Trần Sở mới cao một mét bảy, so với Trần Hổ cao một mét bảy lăm thì thấp hơn một đoạn.
Trong khoảng thời gian này, theo thể chất không ngừng cường hóa, trong lúc vô tình y đã cao bằng Trần Hổ rồi.
Hơn nữa không chỉ chiều cao, thân hình vốn gầy gò của y cũng cường tráng hơn rất nhiều – sự cường tráng này không phải loại uy mãnh như Trần Hổ, mà là cân xứng hài hòa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook