Kỷ Nguyên Thần Thoại (100đ/C FUll dịch)
Chapter 63: Kỷ nguyên thần thoại, ta tiến hóa thành cự thú cấp Hằng Tinh 63

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Trần Sở có phần kỳ lạ: "Sao vậy? Với thực lực của hắn, dù không thể lọt vào top 50 thì không đến mức không qua được vòng đầu tiên chứ?"

Lâm Tuyết, Lục Hải Đào, Lý Văn Văn và Lạc Phi cũng đi tới. Lạc Phi và Lâm Tuyết ngồi đối diện, còn Lý Văn Văn và Lục Hải Đào ngồi ở bàn bên cạnh.

Lâm Tuyết lắc đầu: "Vận may của Hạ Hữu Huy quá tệ. Đối thủ trong trận đầu tiên lại là An Phụ Khanh, nên hắn đã trực tiếp đầu hàng."

Hạ Hữu Huy không phục: "Đó là vì nàng có ưu thế về cảnh giới. Ta đâu có ngốc! Đối mặt với cao thủ Nhị Trọng Thiên thì đương nhiên phải chọn đầu hàng rồi."

Hạ Hữu Huy nhún vai, có vẻ như sợ bị coi thường: "Đừng nói là ta, ngay cả Ban trưởng mà gặp nàng cũng vậy thôi. Không có chút hy vọng nào."

Hoặc có thể nói, không ai có thể lay chuyển vị trí số một của nàng trong cuộc thi xếp hạng này.

Trần Sở có phần kinh ngạc: "Nàng mạnh đến vậy sao?"

Hạ Hữu Huy nói một cách đương nhiên: "Đương nhiên rồi! Đột phá Nhị Trọng Thiên cũng như chúng ta Trúc Cơ. Sẽ có một sự gia tăng đáng kể – lực cánh tay ít nhất tăng thêm 100 kg."

Ngoài ra, cao thủ Nhị Trọng Thiên còn có chân lực, nhất là nàng lại tu luyện công pháp cao cấp, chân lực được gia trì sẽ tăng ít nhất gấp ba, thậm chí gấp bốn lần.

" Ai có thể là đối thủ của nàng trong tình thế bị nghiền ép toàn diện như vậy?".

Trần Sở lặng lẽ gật đầu, dự tính lực lượng cơ sở là bốn trăm cân, cộng thêm chân lực gia trì ít nhất gấp ba lần. Cùng với tốc độ và động năng tăng thêm.

Nàng có thể bộc phát lực xung kích hơn ba ngàn kilôgam, tức là hơn ba tấn chỉ bằng một đòn. Đúng là không ai có thể địch lại được.

Ngay cả cái tên vác Thiết Trụ kia cũng có lẽ không thắng nổi. Bởi đây không phải là cuộc so tài lực lượng, mà là An Phụ Khanh - thiên tài yêu nghiệt nhất của Nam Thiên Võ Cao - có chiến lực thực sự đáng sợ.

Trần Sở nghi ngờ: "Không đúng, chỉ thua một trận thì ngươi vẫn có thể lọt vào vòng một chứ?".

Năm trăm người, mỗi người phải đánh sáu trận. Nếu duy trì toàn thắng, số người vào hai trăm hạng đầu sẽ không quá nhiều. Vì vậy, thua một trận thì không thành vấn đề.

"Vấn đề là ta thua ba trận".

Nói tới đây, Hạ Hữu Huy liền khổ sở kể: "Trận thứ hai ta gặp một tên biến thái khiêng cây cột, lực lượng đáng sợ dọa người. Trực tiếp bị hắn nện ba cột xuống lôi đài".

"Tiếp theo ta tuy thắng liên tiếp ba trận, nhưng trận thứ sáu lại gặp phải một người tên Lý Mãnh. Tu luyện Hỗn Nguyên Đại Lực Chuy, công pháp của đối phương vừa vặn khắc chế ta".

"Thất toán, ta bị đối phương thi triển chùy pháp súc thế. Dù phòng ngự cường đại, vẫn bị hắn liên tục hai mươi chùy đánh lui. Rơi xuống lôi đài".

"... Ngươi gặp vận rủi như vậy, xác thực là hơi kém." Với tình huống này, hắn không biết nên nói gì.

Nói xong chuyện của mình, Hạ Hữu Huy thuận miệng hỏi: "Đúng rồi, A Sở, ngươi thế nào, thua mấy trận?".

Khụ... Hắn vội ho một tiếng khiêm tốn nói: "Ta vẫn ổn, vận khí không tệ. Gặp được mấy đối thủ đều không 'mạnh', chắc là có hi vọng thăng cấp".

"Vận khí của ngươi cũng tốt thật đấy." Nghe vậy, Hạ Hữu Huy không ngừng hâm mộ.

Bức không nghĩ nhiều, cho rằng hắn thật sự may mắn, đối thủ gặp được đều là những kẻ chỉ Trúc Cơ trong vòng nửa tháng, hoặc là trong vòng một tháng.

Bao gồm Lâm Tuyết và Lục Hải Đào các nàng cũng nghĩ như vậy.

Nhưng hắn vừa nói xong, Lạc Phi đối diện liền không nhịn được hé miệng cười, dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hắn.

Mấy người Lâm Tuyết khi đó đều đang thi đấu, hơn nữa sân thi đấu quá lớn, xung quanh có nhiều người, cho nên không biết đối thủ của hắn là ai.

Nhưng nàng vẫn luôn chú ý hắn ở trên khán đài.

Cho nên biết hắn căn bản không phải vận khí tốt, mà là lấy thực lực tuyệt đối quét ngang tất cả đối thủ, trong đó bao gồm cả Lý Mãnh đánh bại Hạ Hữu Huy.

Lúc ấy nàng chấn kinh rất lâu, dù sao mấy ngày hôm trước hắn ngay cả Hạ Hữu Huy cũng đánh không lại.

Hắn nhìn Lâm Tuyết, hiếu kỳ hỏi: "Ban trưởng các ngươi thì sao?"

"Ta thì vẫn ổn, không gặp phải đối thủ lợi hại nào." Lâm Tuyết đáp với giọng điệu nhẹ nhàng như gió thoảng mây bay.

Cô gái tóc ngắn bàn còn lại Lý Văn Văn giơ tay, cười hì hì nói: "Ta thua hai trận, chắc là có cơ hội thăng cấp, so với Hạ Hữu Huy và Lục Hải Đào đều lợi hại hơn."

"Ta thua ba trận."

Lục Hải Đào cũng có phần buồn bực, vận khí của hắn không tốt, gặp phải ba "thiên tài" tu luyện công pháp cao cấp, nếu không tấn cấp vòng thứ hai không thành vấn đề.

Ăn xong bữa trưa, mọi người trở lại trung tâm thể dục.

Lúc này cách trận đấu buổi chiều còn một canh giờ, hắn tùy tiện tìm một chỗ ngồi ở khán đài ngồi xuống.

Đúng lúc này, mùi thơm nhàn nhạt truyền đến, là Lạc Phi ngồi ở phía sau hắn, chỉ thấy nàng hơi cúi người hiếu kỳ nói: "Trần Sở, có phải ngươi đã đột phá đến cực hạn của Nhất Trọng Thiên rồi hay không?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...