Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1002: tự nhiên chi chủng nảy mầm
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Căn bản là không cần bọn họ phải thôi động thiên địa nguyên lực về hướng phía bên dưới, bởi vì ở phía bên dưới đó đã có một cổ thôn phệ chi lực khủng bố xuất hiện ra, trực tiếp giống như là một cái hố sâu, tự động bắt đầu hấp thụ mạnh mẽ.
Đường Vũ Lân lúc này hoàn toàn đã mất đi ý thức, không biết gì về tình huống bên ngoài cả, vì thế mà cơ thể của hắn cũng đã tạm thời mất đi sự khống chế.
Không có cách nào để có thể liên hệ với Khởi La Uất Kim Hương, hắn chỉ có thể cảm nhận được, ở trên trán của mình dường như đang mở ra một cái động huyệt, lỗ động giống như một cái hố sâu không đáy, lúc này hố sâu này lại đang điên cuồng thôn phệ mọi thứ năng lượng ở xung quanh, phương hướng mà những dòng năng lượng này hướng vào chính là tự nhiên chi chủng mà hắn ta cảm nhận được.
Tự nhiên chi chủng giải phóng ra năng lượng sinh mệnh cực kỳ mạnh mẽ, uẩn nhưỡng cả cơ thể hắn, đồng thời cũng khuếch trương ra bên phía ngoài, uẩn nhưỡng mọi thứ ở ngoại giới. Đồng thời, tự bản thân nó cũng dường như đang đấu tranh để tìm kiếm một thứ gì đó.
Năng lượng sinh mệnh dồi dào như thế này đối với Đường Vũ Lân không còn nghi ngờ gì nữa là người có lợi ích lớn nhất, bởi vì bọn chúng đều uẩn nhưỡng khắp cả cơ thể của Đường Vũ Lân, được hắn hấp thụ đi một bộ phận tinh hoa nhất rồi sau đó mới giải phóng ra bên ngoài.
Vòng hồn hoàn màu lục kim của Đường Vũ Lân, màu sắc lúc này của nó đã trở nên vô cùng lộng lẫy, nguồn khí tức sinh mệnh dày đặc như thế đều bị nó hấp thu đi hết hơn một phần ba.
Đối với vòng hồn hoàn này, Đường Vũ Lân vốn là đã có ý định tạm thời từ bỏ sử dụng đến, thời gian thích hợp để sử dụng nó thì cần phải có Cực Hạn Đấu La hỗ trợ thì mới có thể hoàn thành được. Hơn nữa khi ấy hắn cũng có thể cảm nhận được vòng hồn hoàn lục kim này có khả năng có thể khống chế được các loại thực vật khác trên một phạm vi lớn, sau khi nó đã hấp thụ một lượng năng lượng khổng lồ chú nhập vào bên trong cơ thể mình.
Năng lượng ở loại cấp bậc như thế, theo như hắn thấy thì bản nhân dù tu vi có đạt đến cấp Phong Hào Đấu La cũng chưa chắc là có thể khống chế được nó, chứ đừng nói chi đến người khác.
Nhưng vào lúc này, hắn ta bắt đầu cảm nhận được rất rõ ràng, bản thân của hồn hoàn lục kim sắc này đang bắt đầu giống như một bộ phận của cơ thể hắn vậy, nó bắt đầu cùng với bản thân của hắn dung hợp lại vào nhau, đã bắt đầu khiến cho hắn cảm nhận được sức mạnh của nó, cảm nhận được bản thân đang dần dần có thể khống chế được năng lượng của nó.
Đây chính là chỗ tốt của việc tạo ra hồn hạch hay sao? Cái hồn hoàn lục kim sắc này cuối cùng vẫn là phụ thuộc vào Lam Ngân Hoàng của mình mà tồn tại, nhưng sau khi hồn hạch hình thành, chắc hẳn là cũng đã có tác dụng kích thích nhất định đối với nó.
Nhưng bất luận là nói như thế nào đi chăng nữa, hắn ta lúc này cũng không thể khống chế được cơ thể của bản thân mình được nữa, chỉ có thể lẳng lặng cảm nhận những biến hoá ở bên ngoài mà thôi, đồng thời cũng tranh thủ hấp thụ những năng lượng sinh mệnh này để uẩn nhưỡng cho cơ thể của mình, củng cố lại hồn hạch và long hạch.
Long hạch đối với việc hấp thụ năng lượng sinh mệnh này phản ứng cũng cực kỳ mạnh mẽ, kích thước ban đầu vốn có của nó có nhỏ hơn hồn hạch một chút, nhưng sau khi hấp thụ những năng lượng sinh mệnh này, rất nhanh kích thước của nó cũng đã gần bắt kịp kích thước của hồn hạch rồi.
Ở giữa hai đại hạch tâm lại dựa vào nguồn năng lượng sinh mệnh này làm cầu nối để liên hệ với nhau, chúng đã bắt đầu lần đầu tiên giao lưu với nhau. Những năng lượng khác nhau biển đổi qua lại với nhau, không có dung hợp vào nhau, nhưng lại cộng hưởng với nhau. Đường Vũ Lân đang quan sát năng lượng sinh mệnh quay vòng ở bên trong, cảm nhận những biến hoà ở giữa chúng.
Hắn ta cảm nhận thấy rất rõ ràng, cơ thể của bản thân đang bắt đầu dần được chuyển hoá, toàn bộ cả người giống như là đang trong quá trình tiến hoá.
Sinh mệnh, là tuyệt diệu như thế đó.
Thời gian cứ thế từng phút từng giây trôi qua, cảm giác của Đường Vũ Lân cũng càng lúc ngày một rõ ràng hơn. Mà tại thời khắc này, tất cả các tướng sĩ ở bên trong Huyết Thần quân đoàn toàn bộ đều đã được nguồn năng lượng sinh mệnh dồi dào này gột rửa qua, bọn họ cũng có cảm nhận được những sự thay đổi ở bên trong cơ thể của mình.
Long Vũ Tuyết đang ngồi đả toạ ở trên giường, ở bên ngoài cơ thể của nàng cũng đang tản phát ra một vầng ánh sáng nhàn nhạt, da thịt của nàng đã trở nên càng trắng sáng hơn, dung nhan dường như càng xinh đẹp thêm vài phần, hồn lực của bản thân cũng đã được thăng hoa, cơ thể dưới sự uẩn nhưỡng của năng lượng sinh mệnh đã có những sự thay đổi ở cấp vi mô.
Trên da thịt của Giang Ngũ Nguyệt cũng tản phát ra một tầng ánh sáng ám kim, hắn ta đang tham lam điên cuồng hấp thụ những năng lượng sinh mệnh ở bên trong không khí, uẩn nhưỡng thêm cho thể phách của cơ thể đó vốn đã cực kỳ cường hãn rồi. Theo cái kiểu phương thức luôn truy cầu cực hạn như thế này, nhất định là trên ngươi của hắn từ trước đến nay đã lưu lại không ít những ám thương tiềm ẩn, nhưng vào lúc này đây, dưới sự uẩn nhưỡng của năng lượng sinh mệnh này, những ám thương đó đang từ từ được giảm nhẹ và biến mất đi với tốc độ tuy chậm nhưng cực kỳ chắc chắn.
Lăng Vũ Nguyệt im lặng cảm thụ sự uẩn nhưỡng đến từ nguồn năng lượng sinh mệnh này, thứ mà nàng luôn truy cầu đó chính là lực công kích tối thượng nhất, đối với phần hoài bảo này, nàng thậm chí còn không quan tâm đến phòng ngự yếu ớt của mình. Sự sắc bén của bán nguyệt đao, không biết là đã bao nhiêu lần trong quá trình phóng ra đã mang lại cho bản thân nàng không ít những vết thương, ở bên dưới lớp y phục của nàng, bên ngoài da thịt đều bao phủ mấy chục đường vết sẹo ngang dọc.
Lúc này, dưới sự uẩn nhưỡng của năng lượng sinh mệnh, những vết sẹo này cũng đang từ từ biến mất đi.
Loại cảm giác giống như thế này cũng đang xuất hiện ở trên người của từng chiến sĩ trong toàn bộ Huyết Thần quân đoàn, bọn họ cảm thấy rất rõ ràng những biến đổi ở trong cơ thể mình dưới sự nuôi dưỡng của nguồn năng lượng sinh mệnh này.
Huyết Nhị, Huyết Tứ, Huyết Ngũ, Huyết Lục, Huyết Thất, Huyết Bát, Huyết Cửu cùng với các cường giả có tu vi trên cấp Phong Hào Đấu La ở trong quân đoàn, lúc này cũng đã đều tụ họp ở đến trên không trung.
Dù cho không có cần tiến vào trong minh tưởng, dựa vào tu vi của bọn họ, cũng có thể tự động hấp thụ được năng lượng sinh mệnh dày đặc đến vô cùng ở bên trong không khí này rồi.
Trong khi hấp thụ, bản thể không cần phải điều khiển, mỗi một người trong số bọn họ đều tự giải phóng ra năng lượng của bản thân mình, muốn dẫn dắt thêm nhiều thiên địa nguyên lực hơn nữa qua đây. Dường như toàn bộ thiên địa nguyên lực ở bên trong Vô Tân sơn mạch đều đã được hội tụ về đến trên bầu trời ở trên Huyết Thần quân đoàn vậy, rồi nó lại hướng vào trong hố sâu hấp thụ đó mà đi vào.
Mà khi thiên địa nguyên lực mỗi lúc một dày đặc hơn truyền vào bên trong đó thì từ trong cái hố sâu đó lại thoát ra sinh mệnh lực lại giải phóng ra nhiều năng lượng sinh mệnh ra ngoài hơn.
Bên dưới lòng đấy, ở bên trong lớp tuyết lâu năm dày đặc đó cũng đang dần dần có từng chút từng chút sắc xanh lục đang âm thầm đâm trồi ra, lúc vừa mới bắt đầu vẫn còn không có người nào chú ý đến, nhưng dần dần khi màu xanh ở trên đất bắt đầu ngày một nhiều hơn thì cũng đã có người phát hiện ra được.
Ánh mắt của Huyết Nhất ngưng trọng lại, mà biểu cảm của Trương Huyễn Vân lại càng thêm đặc sắc hơn.
Ông đến đây cũng đã hơn sáu mươi năm rồi, vẫn còn chưa bao giờ thấy màu sắc xanh lục ở bên trong Vô Tận sơn mạch này! Vì để có thể khiến cho các binh sĩ vẫn có thể cảm thụ được màu sắc xanh lục tươi trẻ, ông đã không tiết hao phí một lượng lớn tiền của để xây dựng lên một gian nhà kính ở bên trong quân đoàn, để trồng trọt ra một số loài thực vật. Nhưng cũng chỉ được có như thế mà thôi.
Mà tại thời khắc này đây, bên trong Vô Tận sơn mạch tràn ngập tuyết trắng này, trên một mảnh đất rộng lớn như thế, ông cuối cùng cũng đã thấy được màu xanh rồi. Mặc dù có vẻ như chỉ là những mầm cây con mà thôi, cũng chưa thể biết thể biết được nó là cây gì. Tuy nhiên, từ bên trong lớp tuyết dày lău năm này lại nảy mầm lên màu sắc xanh, chỉ như thế thôi cũng đã khiến cho người ta cảm động đến như thế nào rồi.
Màu xanh, màu xanh thật đẹp quá đi!
Màu xanh bên trong tuyết trắng, mặc dù chúng có vẻ như là không thể duy trì được lâu thêm, nhưng lúc mà những màu xanh này xuất hiện, vẫn còn có một thứ có thể làm cho bất cứ ai khi nhìn thấy nó cũng đều phải kinh ngạc.
Dưới sự liên tục bơm vào khí tức sinh mệnh dày đặc như thế này, những chồi non màu xanh này đã bắt đầu dần dần lớn lên. Giữa cái thời tiết giá rét như thế này cũng không thể nào áp chế được sự lớn lên của bọn chúng. Ngược lại, thuỷ nguyên tố dày đặc ở bên trong lớp tuyết cũng theo năng lượng sinh mệnh mà đang nuôi dưỡng chúng.
Ánh mặt trời cùng với nước, tạo nên điều kiện nuôi dưỡng chúng phát triển mạnh mẽ, dần dần ở bên trong Vô Tận sơn mạch đã bắt đầu có những cây non mọc lên.
Những cây non này hấp thụ năng lượng sinh mệnh, nhưng đồng thời cũng dẫn dắt thiên địa nguyên lực. Toàn bộ đều hướng về phía trung tâm giải phóng năng lượng sinh mệnh mà rót nhập qua bên đó.
"Đinh!" Một tiếng gõ nhẹ vang lên ở bên trong đầu của Đường Vũ Lân, hắn ta có thể thấy rất rõ, tự nhiên chi chủng đó dường như lại lần nữa hé mở ra thêm được một chút, ban đầu vốn chỉ là nụ hoa nhỏ màu vàng có chút xíu nhưng khi được sự uẩn nhưỡng của luồng sinh mệnh dày đặc này, đấu tranh một chút để đâm chồi ra, sau đó thì dần dần hé mở ra, đã lộ ra một chiếc lá màu kim sắc, chiếc lá này cũng rất nhỏ thôi, dường như chỉ cần là chạm nhẹ vào thôi cũng đã có thể làm nó bị đứt đi rồi, nhưng sinh mệnh năng lượng lúc này cũng đã biến đổi ngày một rõ ràng hơn.
Nảy mầm rồi! Nó thật sự là đã nảy mầm rồi.
Từng tia sáng một đang lặng lẽ xuất hiện ở bên cạnh Đường Vũ Lân, đó chính là sáu vị hồn thú hệ thực vật lúc đầu đã hoà nhập vào bên trong cơ thể hắn. Bọn họ đồng loạt đều xuất hiện ra ở bên ngoài, toàn bộ đều đã ở xung quanh khu vực mà Đường Vũ Lân đang ngồi đả toạ, lẳng lặng hấp thu khi tức sinh mệnh mà tự nhiên chi chủng giải phóng ra. Đồng thời, bọn họ cũng tự đem khí tức của bản thân mình giải phóng ra để phối vào bên trong sinh mệnh, giúp thanh lọc năng lượng sinh mệnh đó.
Hồn hoàn màu lục kim ở trên người Đường Vũ Lân lúc này đã phát sáng lên, giải phóng ra ánh sáng lấp lánh, liền ngay lập tức hắn đột nhiên có thể cảm nhận được toàn bộ những gì đang diễn ra ở bên trong Vô Tận sơn mạch được rồi, đó là vì nhờ thông qua những cây non vừa mới mọc đó mà hắn đã cảm thụ được mọi thứ đang diễn ra ở bên ngoài.
Thời gian cứ lặng lẽ trôi qua, sinh mệnh vẫn tiếp tục sinh sôi. Từng chiếc lá đang bắt đầu không ngừng từ bên trong tự nhiên chi chủng mà đâm chồi ra, thẳng cho đến khi mọc ra được bảy chiếc lá. Kim quang lúc này mới đột nhiên thu liễm trở lại, đồng thời mọi khí tức sinh mệnh cũng dừng lại. Chỉ là ở trên trán của Đường Vũ Lân lúc này đã xuất hiện ra một hoa văn có bảy chiếc lá màu vàng.
Khí tức sinh mệnh thu liễm lại, thiên địa nguyên lực ở xung quanh cũng tự nhiên mà tiêu tán đi. Nếu như đứng từ trên bầu trời trên cao của Vô Tận sơn mạch thì có thể thấy được ở bên trong thế giới tràn ngập tuyết trắng trước đó, bây giờ đã có những cây non mọc khắp nơi, đều có độ cao khoảng hơn một thước.
Mặc dù chúng ở bên trong thế giới lạnh buốt, khắc nghiệt như thế này không có thể thực sự tồn tại được lâu dài. Nhưng ít nhất, sức sống của chúng cũng đã từng tồn tại qua. Dù cho chỉ là thăng hoa trong một khoảnh khắc mà thôi nhưng cũng đã đủ để thêm một nét mùa xuân lên trên bức tranh của toàn bộ Vô Tận sơn mạch này rồi.
Ở trong không trung, nhóm người cao tầng của Huyết Thần quân đoàn đang không ngừng hít sâu hơi thở của mình, mỗi một lỗ chân lông ở trên cơ thể đều được mở ra, cố gắng hấp thụ luồng năng lượng sinh mệnh ở sau cùng này. Mỗi một người đều trông có vẽ có một loại cảm giác tươi trẻ, rạng ngời hẳn ra.
Bây giờ đã là giữa ngày rồi. Trong vài giờ được nguồn năng lượng sinh mệnh này uẩn dưỡng, mỗi một người trên người không những là có những ám thương hay thậm chí là ám tật lâu năm cũng đều đã được trị khỏi mà ít nhất còn có thể gia tăng thêm được năm năm tuổi thọ nữa!
Đây chính là chỗ tốt của sinh mệnh lực chú nhập vào. Đặc biệt là đối với Huyết Nhất, Huyết Tam cùng Trương Huyễn Vân từ lúc vừa mới bắt đầu đã được hấp thu được luồn năng lượng sinh mệnh thuần túy nhất đó, lợi ích có được chắc chắn còn phải tốt hơn một chút thì mới đúng. Đặc biệt là Trương Huyễn Vân, ông ấy đã mắc kẹt ở tại cấp chín mươi tám Phong Hào Đấu La này đã qua được một đoạn thời gian rất rất dài rồi. Đã vài chục năm không hề có biến chuyển gì cả. Nguyên nhân là bởi vì điều kiện cơ thể của ông đã rất khó có thể chịu đựng được nút đột phá sau cùng đó.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook