Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1008: Đánh cược?
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Mỗi một thiếu niên đều có một trái tim mong muốn làm lính, binh sĩ không muốn làm tướng quân không phải là binh sĩ tốt. Thuở niên thiếu, ai cũng có một giấc mộng làm tướng quân. Đường Vũ Lân cũng không ngoại lệ. Khi hắn nhìn thấy quân hàm hai gạch ba sao ở ngay trước mặt mình, trên mặt không khỏi hiện lên vẻ hưng phấn.
Huyết Nhất đích thân đổi quân hàm lại cho hắn. Tám vị Huyết Thần còn lại không khỏi nở một nụ cười nhẹ.
Huyết Nhất nói: “Bởi vì quân hàm của ngươi đã vượt quá Trung tá, vậy nên bắt đầu từ bây giờ, ngươi chính thức thăng cấp từ nhân viên ngoài biên chế của Huyết Thần doanh lên thành viên dự bị của Huyết Thần doanh. Mục tiêu tiếp theo, chính là y.”
Vừa nói, Huyết nhất vừa chỉ về phía Huyết Cửu: “Ngoài chín vị Huyết Thần ra, thành viên dự bị đã là cấp bậc cao cấp nhất của Huyết Thần doanh rồi. Nhưng cao nhất cũng chỉ là thăng cấp lên quân hàm Đại tá. Muốn tiến xa hơn nữa, rất đơn giản, tấn công một vị Huyết Thần, vậy thì, ngươi có thể thay thế vị trí của người đó, trở thành một trong số những Huyết Thần chính thức của Huyết Thần doanh. Đã hiểu chưa?”
Đường Vũ Lân quay đầu nhìn về phía Huyết Cửu, Huyết Cửu cũng đang nhìn hắn, hơi nhướng mày lên với hắn, ý cười trên mặt cũng đậm hơn mấy phần.
Huyết Cửu xuất thân từ Chiến Thần Điện, là một vị cường giả cấp bậc Phong Hào Đấu La, Tam Tự Đấu Khải Sư. Khoảng cách giữa hắn và y, vẫn tương đối xa!
Thế nhưng, hiện giờ điều Đường Vũ Lân đang nghĩ trong lòng là, tu vi của mình ngày một tăng lên, hiện giờ điều hắn cần nhất chính là một đối thủ mạnh. Chỉ khi đối mặt với áp lực của đối thủ mạnh, tu vi của hắn mới có thể nhanh chóng được kích thích từ trong thực chiến, mới có thể tiếp tục duy trì tốc độ tiến bộ nhanh chóng.
“Ta đã hiểu rồi, cảm tạ trưởng quan. Huyết Cửu trưởng quan, nếu như lúc nào có thời gian rảnh rỗi, ta muốn khiêu chiến ngài ở Tinh Đấu Chiến Võng. Bởi vì ở
trong Tinh Đấu Chiến Võng mới có thể phát huy hết hoàn toàn thực lực, không cần phải nương tay.” Đường Vũ Lân lập tức nói.
Huyết Lục không khỏi bật cười nói: “Vũ Lân, vẫn chưa học được cách đi đã đòi chạy rồi à!” Ông ấy giống với Huyết Nhất, đều xuất thân từ Đường Môn, cũng rất có thiện cảm với Đường Vũ Lân, những lời này cũng là đang nhắc nhở hắn, đừng quá tham vọng.
Đường Vũ Lân lại nở một nụ cười ngây thơ vô tội: “Ta chỉ muốn xem thử xem khoảng cách giữa mình và Huyết Cửu trưởng quan là bao nhiêu. Để sau này còn có thể dùng làm mục tiêu nỗ lực phấn đấu.”
Huyết Cửu mỉm cười nói: “Được thôi! Hôm nay ta không có việc gì bận cả. Chút nữa ta sẽ cùng ngươi thử xem.” Y không để ý chút nào, sự cách biệt tuyệt đối về mặt tu vi, khiến y hoàn toàn tin tưởng lời của Đường Vũ Lân.
Chỉ có ánh mắt của Huyết Nhất khẽ lóe lên, ông ấy là người đích thân trải qua toàn bộ quá trình hồn hạch của Đường Vũ Lân ngưng tụ.
Ngưng tụ hồn hạch, là dấu hiệu của Hồn Thánh thất hoàn. Mặc dù Đường Vũ Lân vẫn chưa có tu vi hồn lực cấp bậc Hồn Thánh, nhưng hồn lực của hắn lại dày dặn và ổn định hơn hồn sư thông thường nhiều. Lại thêm sự tồn tại của hồn hạch, trên thực tế sức chiến đấu của hắn đã không kém Hồn Thánh là bao rồi. Ngoài ra còn có Hoàng Kim Long Thương, và cả sự tăng cường của thân phận Thánh Tượng với chiến giáp. Cỏn cả sự tồn tại của sức mạnh huyết mạch của hắn. Mặc dù trông thì vẫn là tu vi Nhị Tự Đấu Khải Sư tiêu chuẩn, nhưng lại chắc chắn không giống với Nhị Tự Đấu Khải Sư thông thường.
“Được, chút nữa mọi người đều đến Tinh Đấu Chiến Võng quan sát trận chiến này của các ngươi, cũng chỉ điểm cho Vũ Lân luôn.” Huyết Nhất nói.
Đường Vũ Lân nói: “Trưởng quan, hình như cuộc thi thông thường không thể quan sát được đúng không?”
Hắn vừa dứt lời, các vị Huyết Thần đều lập tức bật cười, Huyết Tam dịu dàng nói: “Huyết Thần doanh chúng ta có chút đặc quyền. Cuộc thi nào cũng có thể quan sát được. Ngươi cứ yên tâm đi.”
Còn có chuyện tốt như vậy sao? Huyết Thần doanh quả nhiên là khác với những nơi khác.
Huyết Nhất thì lại nhìn về phía Huyết Cửu: “Đường Vũ Lân không đơn giản như ngươi nghĩ đâu, đừng để bị lật thuyền trong mương đấy!”
Huyết Cửu sửng sốt, bật cười nói: “Lão đại, ngươi đừng dọa ta chứ! Nếu như ta biến thành thành viên dự bị, ta sẽ đau lòng lắm đó.” Nói rồi, y còn trốn ra sau lưng Huyết Bát, bày ra vẻ sợ hãi lắm, chọc mọi người ở đây đều bật cười.
Huyết Nhị trừng mắt nhìn Huyết Cửu: “Nếu như đại ca đã nói ngươi đừng sơ ý thì ngươi phải cẩn thận cho ta. Cũng là người đã có tuổi rồi, vẫn còn kiêu ngạo như vậy.”
Vẻ mặt Huyết Cửu trở nên kỳ lạ hơn: “Ta biết rồi.”
Đường Vũ Lân liếc nhìn Huyết Cửu, rồi lại nhìn Huyết Nhị, bỗng phát hiện ra, hình như hai người họ trông có chút giống nhau, hơn nữa, rõ ràng Huyết Cửu trông rất sợ Huyết Nhị. Đó là cảm giác sợ hãi kính nể từ tận đáy lòng.
Huyết Tam cười khúc khích nói: “Bọn họ là cha con. Một nhà hai Huyết Thần, cũng được coi như là một giai thoại trong Huyết Thần doanh chúng ta.”
Đường Vũ Lân nghe vậy chợt hiểu ra. Hóa ra là vậy.
Trong Huyết Thần doanh, người của Chiến Thần Điện là nhiều nhất, có ba vị, đứng đầu là Huyết Nhị, sau đó là Huyết Bát và Huyết Cửu. Nhưng không ngờ Huyết Cửu lại là nhi tử của Huyết Nhị. Quả thật là một giai thoại. Bản thân ông ấy là Phong Hào Đấu La, bồi dưỡng ra nhi tử có tu vi cũng đạt đến cấp bậc Phong Hào Đấu La. Điều này thật sự không dễ dàng gì. Thế nhưng, thấy dáng vẻ sợ hãi kính nể Huyết Nhị của Huyết Cửu, trong quá trình đề cao bản thân và tu luyện, sợ là cũng phải chịu không ít khổ.
“Mọi người đều không có chuyện gì thì bây giờ tiến vào trong Chiến Võng luôn đi.” Huyết Nhất đưa ra quyết định cuối cùng.
Đường Vũ Lân quay trở về ký túc xá của mình, trong lòng cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng hơn cả là sự hưng phấn. Đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu chính diện với một vị Phong Hào Đấu La đấy.
Phong Hào Đấu La, đó là sự tồn tại mạnh mẽ nhất, đỉnh cao nhất của cả giới hồn sư đấy! Hiện giờ hắn chỉ hi vọng, sự chênh lệch giữa mình và Huyết Cửu không quá lớn thôi là được. Nếu không thì, ý nghĩa của việc rèn luyện cũng vẫn không lớn.
Hắn thành thạo tiến vào trong Chiến Võng, đăng nhập.
Tiểu Đường xuất hiện ở trong Chiến Võng, Đường Vũ Lân bình tĩnh lại, cảm nhận tất cả mọi sự thay đổi của bản thân, điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất.
Trước giờ hắn vẫn luôn là tuyển thủ hệ thi đấu, đối thủ càng mạnh, sẽ càng có hiệu quả kích thích tiềm năng của hắn. Bởi vậy, dù sắp phải đối mặt với đối thủ mạnh mẽ trước đây chưa từng gặp, nhưng lúc này hắn lại ngày càng hưng phấn, trạng thái của bản thân cũng ngày càng tốt hơn.
Khi đến sân vận động, hắn rất nhanh đã tìm được các vị Huyết Thần của Huyết Thần doanh.
Tên của chín vị Huyết Thần cũng rất đặc biệt, bọn họ trực tiếp đặt từ Hồng Nhất đến Hồng Cửu, thay chữ Huyết thành chữ Hồng.
Đường Vũ Lân thấy vậy cũng không nói nên lời, thế nhưng như vậy cũng tốt, khá là dễ nhớ.
Hồng Cửu đi đến trước mặt Tiểu Đường, vỗ vai hắn: “Ngươi phải cố gắng lên đấy nhé! Chỉ cần ngươi có thể ép ta sử dụng chiến giáp, vậy thì coi như là ngươi thắng, thế nào?”
“Được!” Đường Vũ Lân gật đầu đồng ý không chút do dự.
Hồng Cửu cười híp mắt nói: “Nghe nói ngươi rèn đúc kiếm được không ít quân công, chi bằng, chúng ta cược một ván đi?”
Vị này ít nhất cũng phải hơn ba mươi tuổi rồi nhỉ, không ngờ lại vẫn còn có tính tình trẻ con như vậy, Đường Vũ Lân không khỏi cảm thấy cạn lời.
“Được, bao nhiêu?” Hắn đồng ý không chút do dự, tạo chút áp lực cho bản thân, cũng không phải là chuyện xấu gì.
Hồng Cửu nghĩ ngợi một hồi, nói: “Một vạn đi, ít hơn thì lại không thú vị.”
“Này, không được ức hiếp trẻ nhỏ đâu đấy.” Hồng Bát ở bên cạnh đi ra, véo tai Hồng Cửu.
“Ôi chao, Tiểu Bát ngươi nhẹ tay chút đi, ta có ức hiếp hắn đâu! Hiện giờ hắn đã là Nhị Tự Đấu Khải Sư, lại còn có hồn hạch, chỉ cần ép ta sử dụng chiến giáp là đã coi như hắn thắng rồi còn không ổn sao? Bọn ta chỉ chơi vui thôi mà. Khó khăn lắm mới tìm được chuyện thú vị để làm.”
“Hừ!” Huyết Bát trừng mắt nhìn y, vẻ mặt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép. Huyết Cửu cười nịnh nọt nói: “Nếu như thắng rồi, chia ngươi một nửa. Nếu như thua thì tính là của ta hết. Thế là được rồi chứ gì.”
Lúc này Huyết Bát mới mỉm cười: “Thế còn tạm được. Nói nhỏ thôi, đừng để mấy người lão đại nghe được.”
Khóe miệng Đường Vũ Lân giật giật, đây đều là những người gì thế này...
Thế nhưng, hắn vẫn rất cảm kích Huyết Bát, vị này đã từng cứu mạng hắn đấy! Nếu như không có Huyết Bát, sợ là hắn không chống lại được đòn tấn công của vị đế vương của vị diện Thâm Uyên kia rồi.
“Chuẩn bị xong rồi thì bắt đầu đi.” Giọng nói của Huyết Nhất vang lên. Huyết Thần doanh có trách nhiệm giám sát toàn bộ thông đạo Thâm Uyên. Mặc dù Thâm Uyên ma triều vừa mới kết thúc, trong thời gian ngắn sẽ không có sinh vật Thâm Uyên mạnh mẽ đến tấn công, nhưng vẫn cần phải canh chừng.
Huyết Cửu rất hào phóng trả chi phí thi đấu, tám vị Huyết Thần còn lại đều biến mất sau một tia sáng.
Ánh sáng lóe lên, Đường Vũ Lân và Huyết Cửu đã đến trên sân thi đấu, đối mặt với nhau từ xa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook