Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1013: Huyết Thần trẻ tuổi nhất
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Mà công kích Khởi La Uất Kim Hương hóa thành, thật ra không thể gọi là công kích, mà là khởi la hương của bản thân Khởi La Uất Kim Hương. Tác dụng của khởi la hương là có thể giải bách độc, đồng thời thanh lọc tạp chất. Đây vốn là chuyện tốt, nhưng trong quá trình chịu đựng đòn tấn công, mọi cơn đau đều sẽ biến mất, đồng thời cảm thấy vô vùng thoải mái.
Đây là lý do vì sao Huyết Cửu không hề cảm thấy đau đớn khi bị tấn công, mãi cho đến khi nhận một đòn chí mạng, cơ thể y mới phản ứng lại.
Vậy nên, dù hồn kỹ này là phụ trợ hay trị liệu, ở các tình huống khác nhau sẽ có hiệu quả khác nhau.
Ngay cả bản thân Huyết Cửu cũng không hiểu vì sao mình lại thua, nhưng y đã thua rồi.
Số trận thắng trên đầu Đường Vũ Lân cộng thêm một, hơn nữa, cho tới thời điểm hiện tại, tất cả các trận đấu ở trong Tinh Đấu Chiến Võng hắn tham gia đều giành thắng lợi.
Trận đấu hôm nay đương nhiên là trận đấu nguy hiểm nhất, nhưng cuối cùng hắn vẫn chiến thắng.
Sau khi thoát khỏi Tinh Đấu Chiến Võng, trở về ký túc xá, Đường Vũ Lân lập tức khoanh chân ngồi xuống, bắt đầu minh tưởng.
Trận đấu hôm nay có tác dụng rất lớn đối với hắn, có thể nói đây là lần đầu tiên hắn dốc toàn lực dung hợp hoàn toàn Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ của mình vào trong chiến đấu.
Nếu như không phải là hồn hạch đã hình thành, nếu như không có Khởi La Uất Kim Hương, hắn không thể nào chiến thắng đối thủ. Mà tất cả những năng lực này của hắn dung hợp với nhau cũng khiến Đường Vũ Lân lần đầu tiên cảm nhận được mình đã bắt đầu dần dần có sức chiến đấu của hồn sư cấp cao.
Lần minh tưởng này rất quan trọng với hắn, giúp hắn hiểu ra được rất nhiều điều. Thực chiến với cường giả quả nhiên là biện pháp tốt nhất để kiểm tra bản thân. Đồng thời, trận chiến này cũng thực sự giúp hai viên hạch của hắn ổn định vững chắc hơn, cho phép hắn có thể bắt đầu khống chế toàn bộ sức chiến đấu của mình.
Không phải võ hồn song sinh, nhưng lại hơn hẳn võ hồn song sinh.
Trước đây, hắn từng rất hâm mộ Tự Thể Võ Hồn Dung Hợp Kỹ của Vũ Ti Đóa, nhưng hiện giờ, Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ của hắn đã hoàn toàn vượt qua cấp bậc của Vũ Ti Đóa rồi. Sức bùng nổ của Huyết Hồn Dung Hợp Kỹ quá mạnh mẽ. Sức chiến đấu của hắn, cuối cùng cũng đã đạt đến cấp bậc Phong Hào Đấu La rồi.
Khi Đường Vũ Lân kết thúc minh tưởng, đã là chuyện của ngày hôm sau. Toàn thân hắn cảm thấy sảng khoái, ngay cả tinh thần lực dường như cũng đã tiến thêm một bước lớn.
Vòng Huyết Thần trên cổ tay có lời nhắn do Huyết Nhất để lại, yêu cầu hắn đến Huyết Thần doanh một chuyến sau khi kết thúc việc tu luyện.
Đường Vũ Lân gửi lại tin nhắn, xác nhận thời gian với Huyết Nhất, Huyết Nhất bảo hắn bây giờ qua đó luôn.
Đường Vũ Lân duỗi người, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, ra khỏi ký túc xá, đi thang máy tới phòng làm việc chính của Huyết Thần doanh.
Huyết Nhất, Huyết Tam đều ở đó, các Huyết Thần khác thì không.
“Huyết Nhất tiền bối.” Đường Vũ Lân tiến lên trước vài bước, đi đến trước mặt Huyết Nhất.
Tay Huyết Tam đang bê một chiếc khay, bên trên phủ vải đỏ.
Huyết Nhất vẫy tay với hắn, ra hiệu cho Đường Vũ Lân đi về phía trước, đồng thời vén tấm vải đỏ trên khay lên.
Phía trên có một chiếc vòng Huyết Thần và hai quân hàm gắn vai.
Vòng Huyết Thần có màu đỏ vàng, bên trên vẫn là hoa văn hoa hồng, chỉ là trông lại càng thêm lộng lẫy hơn. Mà trên hai quân hàm gắn vai kia lại là tướng tinh màu vàng rực rỡ. Bên cạnh tướng tinh có một dải lụa vàng trang trí, một viên tướng tinh, quân hàm Thiếu tướng!
Chuyện này?
Nhịp tim Đường Vũ Lân bất giác đập nhanh hơn.
Huyết Nhất đưa chiếc vòng Huyết Thần kia cho hắn: “Ngươi có thể tiến hành truyền tin tức và nhập thông tin của mình vào trong chiếc vòng Huyết Thần mới này. Thân là một trong chín vị Huyết Thần, ngươi có một số đặc quyền, chút nữa
Huyết Tam sẽ nói rõ cho ngươi biết những đặc quyền đó gồm những gì, sử dụng như thế nào. Ngươi phải nhớ kỹ, mặc dù chúng ta có đặc quyền, nhưng đặc quyền là để chúng ta chiến đấu chống lại sinh vật Thâm Uyên một cách tốt hơn, không phải dùng để tư lợi cá nhân.”
Vừa nói, Huyết Nhất vừa tháo quân hàm Thượng tá trên vai Đường Vũ Lân xuống, đeo quân hàm Thiếu tướng cho hắn.
Huyết Tam mỉm cười nói: “Huyết Thần trẻ tuổi nhất Huyết Thần doanh, đồng thời ngươi cũng là Thiếu tướng trẻ tuổi nhất liên bang. Chúc mừng ngươi, Huyết Cửu.” Đường Vũ Lân có chút sững sờ, nhưng lại càng cảm thấy thấp thỏm bất an nhiều hơn. Cái danh Huyết Cửu này của hắn có được không xứng đáng lắm. Đồng thời trong lòng hắn cũng cảm thấy áy náy, Huyết Cửu vốn muốn giúp hắn rèn luyện, thực lực của hắn cũng kém hơn người ta. Thế nhưng hiện giờ lại chiếm mất vị trí của người ta.
“Cảm thấy bất an? Hay là thấp thỏm?” Huyết Nhất bình tĩnh nói.
Nhìn quân hàm nặng trịch trên vai, Đường Vũ Lân cười khổ nói: “Mỗi loại đều có một chút. Sau khi theo quân hàm này lên, ta có chút không dám ra ngoài. Dù sao, ta không thật sự có thực lực đó.”
Huyết Nhất trầm giọng nói: “Vậy nỗ lực làm cho mình có được thực lực như thế đi. Đây là sự cổ vũ khích lệ dành cho ngươi, đồng thời cũng là sự thúc giục dành cho ngươi. Chẳng lẽ, một tháng sau, ngươi thật sự muốn tùy tiện trả lại thân phận Huyết Cửu sao? Không, đó không phải là điều bọn ta muốn thấy, cũng không phải là điều mà Huyết Cửu ban đầu muốn thấy. Việc ngươi phải làm là cố gắng hết sức để giữ lấy vinh quang mà ngươi đang có hiện giờ. Hiểu chưa?”
Đường Vũ Lân bỗng trở nên nghiêm túc hẳn lên, giữ lấy vinh quang! Thế nhưng, hắn thật sự có thể giữ được sao? Không, dù thế nào đi chăng nữa, hắn cũng đều phải cố gắng hết sức. Dù cuối cùng có thất bại, thì ít nhất là hắn cũng đã dốc hết toàn lực.
Nhìn ánh mắt hắn dần trở nên kiên định, Huyết Nhất gật đầu hài lòng: “Ngươi đang không ngừng sáng tạo ra kỳ tích, mà bọn ta, với tư cách là trưởng bối của ngươi cũng được, mà đồng bạn của ngươi cũng thế, đều mong muốn trở thành
người chứng kiến kỳ tích. Cố gắng lên, tốc độ trưởng thành phát triển của ngươi đã vượt quá dự đoán của ta, không hổ là thủ lĩnh của Sử Lai Khắc Thất Quái đương đại. Việc ngươi phải làm chính là nỗ lực hơn nữa, không tiếc bất cứ giá nào để đề cao bản thân. Trách nhiệm của ngươi rất lớn, không chỉ ở mỗi bên phía quân đoàn Huyết Thần, nói xa hơn một chút, tương lai của ngươi có liên quan đến sự tồn vong của Học viện Sử Lai Khắc và Đường Môn. Trách nhiệm nặng nề, chặng đường còn dài! Nhưng hiện giờ ngươi hoàn toàn không cần nghĩ đến những áp lực này, bởi vì ngươi vẫn chưa có tư cách để gánh vác chúng. Việc ngươi phải làm, chính là khiến bản thân có được tư cách này.”
“Vâng! Ta đã hiểu rồi.”
Huyết Nhất bỗng mỉm cười: “Việc hôm qua ngươi có thể đánh bại Huyết Cửu đã thể hiện đầy đủ thực lực hiện tại của ngươi. Ta cảm thấy mục tiêu nhiệm vụ mình đặt ra cho ngươi lúc trước có vẻ hơi dễ hoàn thành. Nhiệm vụ thay đổi, trong cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang, ngươi buộc phải đạt được quán quân trong cuộc chiến hồn sư và lọt vào ba hạng đầu trong cuộc chiến cơ giáp. Nếu không, ta sẽ nhốt ngươi lại, không cho phép rời khỏi doanh trại trong vòng một năm.”
Khoé miệng Đường Vũ Lân giật giật: “Huyết Nhất, ngài...”
Huyết Nhất vung tay lên, ngắt lời hắn: “Đây là mệnh lệnh. Là một quân nhân, trước tiên phải học được phục tùng mệnh lệnh, cứ như vậy đi.” Nói xong, vị này thản nhiên rời đi, chỉ để lại Đường Vũ Lân với vẻ mặt bối rối.
Nhiệm vụ ban đầu vốn đã rất khó rồi, giờ đây lại còn gia tăng độ khó nữa! Đường Vũ Lân bỗng cảm thấy việc mình khiêu chiến Huyết Cửu đúng là một hành động ngu ngốc. Áp lực vốn đã không nhỏ rồi, hắn lại còn tự kiếm chuyện cho mình, đẩy áp lực lên cao hơn. Đúng là trời tạo nghiệt thì có thể tha, tự tạo nghiệt thì không thể sống mà!
Huyết Tam cười híp mắt nói: “Ông ấy có yêu cầu cao với ngươi là bởi vì ông ấy rất coi trọng ngươi. Cố gắng lên, bọn ta đều tin ngươi có thể làm được.”
Đường Vũ Lân nói với vẻ mặt đau khổ: “Người có thể nói với ngài ấy là đừng coi trọng ta như vậy được không. Sự coi trọng này ta không nhận nổi.”
Huyết Tam cười nói: “Vậy ngươi tự mình nói cho ông ấy đi, chỉ cần ngươi có thể nói cho ông ấy hiểu và thông cảm cho mình. Thật ra, ngươi nên ra ngoài nhiều hơn, là một người trẻ tuổi, chẳng lẽ ngươi không muốn khoe với bạn bè tướng tinh của ngươi sao? Trong cả quân đoàn chúng ta có không đến mười người có quân hàm Thiếu tướng đâu, mà ngươi đã có quân hàm sáng ngang với phó trung đoàn trưởng rồi. Yên tâm, mọi người sẽ không ghen ghét đố kỵ với ngươi đâu, bọn họ đều vừa có được lợi ích từ ngươi mà. Theo ý của quân đoàn trưởng và Huyết Nhất, chuyện ma triều lần này đã công bố với cả quân đoàn là công lao của ngươi. Hiện giờ ở trong quân đoàn, ngươi chắc chắn là đối tượng được mọi người chú ý và cảm kích.”
“Được rồi, tiếp theo ta nói cho ngươi biết một số đặc quyền của Huyết Thần chúng ta. Nếu ngươi cảm thấy một tháng nữa sẽ mất đi vị trí hiện giờ, vậy thì nắm chắc thời gian sử dụng đặc quyền của ngươi đi. Đầu tiên, khi Huyết Thần sử dụng quân công mua bất cứ tài nguyên nào từ quân đoàn, chúng ta đều được ưu đãi giảm giá ba mươi phần trăm. Thứ hai, với tư cách là Huyết Thần, ngươi có thể tuỳ ý điều động và ra lệnh cho một đơn vị từ cấp trung đoàn trở xuống. Huyết Nhất thậm chí còn có quyền lực sai sử quân đoàn...”
Trong lúc nghe Huyết Tam nói về đặc quyền, Đường Vũ Lân cũng đã hoàn thành việc chuyển đổi thông tin trên vòng Huyết Thần. Khi hắn đeo chiếc vòng Huyết Thần màu đỏ vàng lên, trong lòng không khỏi cảm thấy có chút tự hào. Giống như Huyết Nhất vừa nói vậy, hắn thật sự phải cố gắng bảo vệ tất cả những gì mình có mới được.
Đường Vũ Lân nắm chặt tay lại thành nắm đấm theo bản năng, khẽ vung cánh tay mình lên. Một tháng sau, hắn sẽ lại chiến đấu với Huyết Cửu một lần nữa! Trước khi lại một lần nữa chiến thắng y, hắn vẫn không phải là Huyết Cửu chân chính. Có lẽ mình thực sự có cơ hội thì sao. Hai mắt hắn hơi nheo lại, suy nghĩ vô thức truyền vào trong long hạch, Đường Vũ Lân cũng theo đó nắm chặt hai tay.
Sau khi nghe hết những lời chạy dạy của Huyết Tam, Đường Vũ Lân đang định quay về ký túc xá tiếp tục tu luyện, vòng Huyết Thần lại khẽ rung lên. Đây là cuộc
gọi đầu tiên hắn nhận được sau khi đổi sang vòng Huyết Thần cấp bậc Huyết Thần. Hắn liếc mắt nhìn, người gọi tới là Long Vũ Tuyết.
“Ngươi đang làm gì đấy?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook