Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1021: Hồn kỹ thứ năm của huyết mạch hồn hoàn

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Mã Sơn cũng sững sờ trong chốc lát vì theo như hắn thấy thì dưới tình huống kích thước cơ thể của đối phương cũng không quá lớn, ắt hẳn là có thể tránh được công kích của mình thì mới phải chứ! Cho dù là có muốn ngạnh kháng chống lại thì cũng không nên làm theo cách này. Chuyện này là sao vậy chứ?

Đường Vũ Lân bị đập lên trên mặt đất, đầu váng mắt hoa, trong lòng cũng không thể nói nên lời. Trong đầu thầm ca thán. Đây chính là hậu quả cho việc không hiểu rõ trong việc điều khiển cơ thể của mình đây mà.

Tuy nhiên, hắn cũng phát hiện ra, năng lực kháng đòn của hắn đã mạnh hơn trước rồi. Bị đánh mạnh đến như thế này mà cơ thể chỉ có cảm giác hơi rung chấn một chút mà thôi, cũng không quá khó chịu, lật người lại một cái, hắn liền nhảy lên.

Đường Vũ Lân hô lên: "Lại đi!" "Bùm, bùm, bùm!"

Chính diện ngạnh kháng với nhau, Đường Vũ Lân cố gắng sử dụng và điều khiển lấy cánh rồng của mình, cố gắng tiến hành điều khiển cơ thể sau khi bản thân đã có sự biến đổi về chất. Nhưng suy cho cùng thì nó cũng không thể tốt bằng so với trình độ điều khiển cơ thể bản thân của hắn so với trước đây được!

Hết lần này rồi lại đến lần khác hắn bị Mã Sơn đánh bay đi, liên tục từ trên đất bỏ người dậy. Chỉ trong một chốc lát thôi khắp người hắn đã tràn đầy những vết bầm tím.

Một màn kháng cự quật cường như thế cứ liên tiếp tái diễn lại, mỗi một lần mà Mã Sơn đánh đối phương bay đi hoặc là dùng hồn kỹ đem đối phương đánh ngã ra trên đất, hắn đều nghĩ rằng cuộc thi đấu này vốn đã kết thúc rồi. Nhưng Đường Vũ Lân hết lần này đến lần khác vẫn luôn có thể trong một khoảng thời gian rất ngắn đã có thể vỗ vỗ mông rồi lại lần nữa bỏ người dậy, sau đó lại coi như chưa có chuyện gì, lực chiến đấu của đối phương cũng không hề suy giảm đi tí nào cả.

Ở bên này của Đường Vũ Lân, cơ thể sau khi biến hoá quả thật là rất khó có thể điều khiển tốt được, đặc biệt là sau khi long hạch đó đã biến đổi trở thành một dạng tồn tại giống như một quả tim, mỗi lần nó bơm huyết chi lực chảy ra cũng thật quá là cường đại đi, Đường Vũ Lân vừa làm ra một động tác đơn giản thôi, năng lượng ở bên trong long hạch đã ào ạt chảy ra ngoài, khoảnh khắc tiếp theo do không kịp phản ứng mà cơ thể của hắn liền đã bị mất khống chế rồi. Năng lượng đó chảy ra cũng thật quá nhanh, không có cách nào có thể dựa vào kỹ xảo là có thể thay đổi được. Sức mạnh bản thân dù có lớn đến đâu nếu không thể khống chế được thì nó ngược lại sẽ trở thành một yếu điểm rất lớn.

Mã Sơn mặc dù là loại hồn sư chủ yếu thiên về sức mạnh thuần tuý, nhưng kinh nghiệm chiến đấu của hắn lại vô cùng phong phú, mỗi một loại chiến kỹ xuất ra đều như là vô cùng vô tận không ngừng nghỉ, vốn không để cho đối phương có thời gian kịp suy nghĩ. Ngoài ra Đường Vũ Lân cũng đã sực nhớ ra, bản thân hắn còn là đệ tử của Đường Môn, chiêu khống hạc cầm long đã tu luyện đến lô hỏa thuần thanh, đối với với tình huống của Đường Vũ Lân lúc bấy giờ vốn đang khống chế cơ thể không được tốt cho lắm thì chiêu khống hạc cầm long này lại có tác dụng rất lớn vào giờ phút này.

Mắt thấy Đường Vũ Lân lại lần nữa giống như là đang lao tới một cách mù quáng vậy, Mã Sơn chỉ cúi người xuống, nghiên người qua một bên, đồng thời hai tay vòng lại, từ ở phía một bên kéo cơ thể của Đường Vũ Lân lại, ngay lập tức khiến cho đối phương mất đi trọng tâm. Hắn tiếp tục vươn tay phải ra, nắm lấy mắt cá chân của Đường Vũ Lân. Sau đó hắn đem cơ thể của đối phương đập mạnh xuống đất.

"Ầmmmmm"

Ở trên mặt đất lúc này đã bị đập ra thành một cái hố sâu, Mã Sơn nhấc chân dẫm lên trên người đối phương. Nhưng chiêu này đã bị Đường Vũ Lân kịp thời xoay người lại dùng hai tay chống đỡ được cú dẫm như trời giáng đó, cố gắng đẩy bật đối phương ra.

Cảnh tượng này đã diễn ra lặp đi lặp lại không biết bao nhiêu lần rồi, Mã Sơn cảm giác được bản thân mình vốn đã dùng rất nhiều sức rồi, dù cho đối phương có là

một đống hợp kim đi chăng nữa thì giờ này cũng sớm đã bị hắn đánh cho nát banh chành đi rồi mới đúng chứ. Nhưng xem chừng cái tên Đường Vũ Lân này xem ra là cũng không có vấn đề gì xảy ra cả. Đối phương luôn có thể bò người dậy, có hơi lảo đảo một chút, nhưng vẫn luôn có thể tiếp tục chiến đấu.

Chuyện này quả thật là khiến cho người ta có chút không nói nên lời mà, mỗi một lần va chạm vào nhau, đại đa số lần Đường Vũ Lân đều phải ăn thiệt thòi lớn. Chỉ có hiếm khi mới có thể chân chính chống đỡ lại được đòn tấn công của Mã Sơn được.

Mã Sơn phát hiện ra, tuy là kỹ xảo chiến đấu của Đường Vũ Lân mặc dù có hơi thô thiển một chút, thậm chí ngay đến cả việc khống chế cơ thể bản thân thế mà cũng không làm được. Nhưng nếu mà chạm trán chính diện, xét trên phương diện sức mạnh hắn tự nhận bản thân mình có chút hơi kém hơn đối phương. Dù là bản thân đang ở trong trạng thái võ hồn chân thể cũng không có cách nào có thể chiếm thế thượng phong ở mặt này được.

"Tiểu từ này rốt cuộc là cái quái quỷ gì thế này?" Mã Sơn thầm hét lên trong lòng mình một tiếng.

Trong khi Mã Sơn còn đang rất kinh ngạc, Đường Vũ Lân lúc này cũng đang không ngừng điều chỉnh lại cơ thể của bản thân mình. Bị đánh nhiều đến như thế đương nhiên là rất đau đớn rồi, nhưng mỗi một lần như thế, trái tim long hạch đó lại bơm huyết mạch chi lực đến cho hắn, từ đó cũng có thể khiến cho những chỗ bị thương của hắn nhanh chóng được khôi phục trở lại. Ngoài ra, xương cốt cơ thịt của hắn đều trở nên cực kỳ kiên cố hơn, dù là bị những đòn công kích mạnh đến như thế đánh vào thế mà đều đã được hồi phục lại cả rồi.

Mã Sơn lo lắng thầm nghĩ ở trong lòng: "Nếu còn tiếp tục như vậy nữa, chắc sẽ bị tên tiểu tử này tiêu hao đến chết mất!" Dù cho có là tu vi hồn đấu la đi chăng nữa, hồn lực cũng có một mức giới hạn của nó mà thôi, huống chi là Mã Sơn trước giờ vẫn luôn duy trì trạng thái võ hồn chân thể để chiến đấu cùng với Đường Vũ Lân, tốc độ tiêu hào cũng từ đó mà nhanh hơn bình thường.

Mã Sơn quyết định không thể tiêu hao thể nữa được rồi.

Ở trên người hắn, vòng hồn hoàn thứ tám cũng lần đầu tiên sáng lên, lúc hắn lại lần nữa túm lấy mắt cá chân của Đường Vũ Lân, hắn đột nhiên xách đối phương nhảy lên. Khí tức của Mã Sơn đột nhiên thay đổi, sau đó Đường Vũ Lân cảm giác được dường như có một cỗ năng lượng giống như núi lửa phun trào ra đang trực tiếp tác động lên trên cơ thể của mình vậy.

Trên người của Mã Sơn cháy phừng phừng lên một ngọn lửa màu xám tro, đây là một loại lửa không có nhiệt độ, nhưng khiến cho Đường Vũ Lân cảm nhận được rất rõ sức mạnh của bản thân đối phương đang đột nhiên bạo tăng lên gấp ba lần so với trước.

"Đây là? Sức mạnh hoả diễm ở trong truyền thuyết đó sao? Cực chí chi lực!" Đường Vũ Lân chấn kinh, thầm hô trong lòng một tiếng.

Trong khi Đường Vũ Lân còn đang chấn kinh không thôi, vòng quang hoàn màu vàng thứ năm ở trên người của hắn cuối cũng đã phát sáng lên. Ngay cả đến bản thân hắn cũng không thể biết được liệu vòng quang hoàng màu vàng này sẽ có thể mang đến bất ngờ gì cho hắn đây, nhưng trong vô thức hắn cảm giác được, nếu muốn đối phó với thời khắc nguy cơ như thế này, nhất định là cần phải dựa vào sức mạnh của vòng quang hoàng màu vàng thứ năm này thì mới có thể được.

Nó là do năng lượng của tầng phong ấn thứ mười mang đến, điều đó cũng có nghĩa là bản thân của vòng quang hoàng này nhất định là so với bốn hồn kỹ trước đó chắc hẳn là sẽ có khả năng tăng phúc cho bản thân mình lớn nhất. Tác dụng của nó rốt cuộc là sẽ như thế nào đây?

Mã Sơn cũng cảm nhận được rất rõ ràng ở trên người của Đường Vũ Lân đang truyền đến một loại sức mạnh kỳ dị nào đó, cả cơ thể đột nhiên đột nhiên rung lên kịch liệt. Không, không phải là đối phương rung lên mà là do chính bản thân hắn rung lên mới đúng.

Năng lượng hoả diễm mà mới vừa rồi Mã Sơn vừa phát động ra đã khuếch đại sức mạnh cường đại ở trên người hắn, hắn dùng hai tay túm lấy cổ chân của Đường Vũ

Lân, vốn định đem đối phương trực tiếp xé nát ra thành từng mảnh rồi kết thúc cuộc chiến này.

Nhưng hắn phát hiện ra, sau khi vòng quang hoàng màu vàng thứ năm đó xuất hiện ra ở trên người Đường Vũ Lân, hai cánh tay túm lấy Đường Vũ Lân đó cũng không tự chủ mà rung lên, đó là một loại chấn động không thể kiểm soát được, tiếp sau đó, vào thời khắc mà cơn rung chấn đó xuất hiện, cả người Mã Sơn đều rung lên kịch liệt, một tiếng rền vang nổ ra, ngay sau đó là một vụ nổ của vầng ánh sáng kim hồng ngay lập tức được bùng phát ra.

Dựa vào tu vi hồn đấu la của Mã Sơn, dù là ở trước mặt vụ nổ khủng bố như thế, hắn ta vẫn bị chấn cho bay đi. Ngay cả đến chính bản thân của Đường Vũ Lân cũng vô cùng rất sốc đan xen lẫn kinh ngạc ở trong đó, hắn vốn chỉ cảm giác được khí huyết chi lực ở bên trong cơ thể của mình đột nhiên gợn sóng lên, sau đó sinh ra một lực dao động cao tầng nó như muốn giải phóng ra hướng phía bên ngoài, quang mang kim hồng cũng từ đó mà cũng được giải phóng ra bên ngoài, làm bao phủ đường kinh hơn cả năm mươi thước. Sau khi cơ thể của Mã Sơn bị chấn cho bay đi, hắn lại lần nữa bị quang mang kim hồn này đuổi đến, từng tiếng từng tiếng oanh kích không ngừng nổ tung ở trên người hắn, thân hình của Mã Sơn liên tục phải thoái lui vì ảnh hưởng của đòn công kích này, ở trong không trung không ngừng vang vọng lên từng tiếng oanh kích kinh người, sau cùng hắn đại bị nỗ bay đến rìa của sân thi đấu, đã chạm tới vòng tròn bảo hộ của sân thi đấu, rồi lại bị bắn ngược lại xuống đất, mạnh mẽ bị đập lên trên mặt đất.

Hiệu quả của chiêu này phải nói cực kỳ là kinh người mới đúng, từ trước tới này cũng chưa từng có chiêu nào có thể so sánh được với nó cả, nhưng ở trên mặt của Đường Vũ Lân lúc này chỉ lộ ra một nét cười khổ, bởi vì, sau khi giải phóng ra một chuỗi các công kích vừa rồi đó, khí huyết chi lực và hồn lực ở bên trong cơ thể hắn toàn bộ cũng đã rút cạn rồi.

Cái thứ đồ chơi gì thế này? Dù là uy lực rất là bất phàm nhưng sau khi xuất ra, ngay sau đó dù có muốn tiếp tục truy đuổi theo phương thôi cũng đã lực bất tòng tâm rồi!

Điều không ngờ đến là hồn lực và khí huyết chi lực cả hai cũng đều đã bị vét cạn sạch, bản thân của Đường Vũ Lân cũng bị hệ thống phán định là không còn có khả năng để tiếp tục chiến đấu được nữa, hệ thống phán định hắn thua cuộc, hắn bị hệ thống trực tiếp truyền tống ra bên ngoài sân thi đấu.

Thất bại đầu tiên!

Đây là trận thua đầu tiên kể từ sau khi hắn tiến vào Tinh Đấu Tiến Võng cho tới nay, hơn nữa lý do thua cuộc cũng không được rõ ràng tí nào cả.

Không còn nghi ngờ gì nữa, trận chiến này đã đem đến rất nhiều lợi ích cho hắn trong việc khống chế sức mạnh của bản thân, hiệu quả hồn kỹ thứ năm của huyết mạch hồn hoàn cũng đã được thể hiện ra cực kỳ xuất sắc. Nhưng cái thứ đồ chơi này rốt cuộc là bị làm sao thế này? Đừng nói là chỉ cần giải phóng ra nó thì nhất thiết phải đem hết toàn bộ sức mạnh của mình ra dốc cho cạn hết sạch mới dùng được nhá? Loại hồn kỹ như vậy dù uy lực có mạnh mẽ hơn nữa cũng chỉ có thể xuất ra một đòn rồi lịm luôn! Vậy thì có ích lợi gì nữa chứ.

Đường Vũ Lân thua trận theo một cách không thể hiểu nổi, trong khi đó Mã Sơn giành được chiến thắng cũng không thể hiểu ra rốt cuộc là đang có chuyện gì xảy ra đây. Sau một khắc Đường Vũ Lân bị truyền tống ra ngoài, hắn cũng đã bị truyền tống ra, hắn trợn mắt há mồm kinh ngạc nhìn về phía Đường Vũ Lân, nói: "Ngươi, ngươi... hồn kỹ đó của ngươi là làm sao vậy? Ta làm sao lại có cái loại cảm giác không có lực đến thế này. Kỳ quái, thật sự là kỳ quái mà!"

Đường Vũ Lân cười khổ, nói: "Ta cũng vừa mới có được hồn kỹ này thôi, vẫn còn chưa có hiểu rõ được tác dụng của nó ra làm sao nữa. Mã Trung đoàn trưởng à, hôm nay dừng ở đây thôi, ta trước tiên quay về thể ngộ lại một chút mới được, chúng ta gặp nhau sau nhé."

Sau khi từ biệt Mã Sơn, Đường Vũ Lân vội vàng ngắt kết nối với Tinh Đấu Chiến Võng, quay trở lại đả toạ rồi chìm vào trong minh tưởng ở bên trong phòng cư xá của hắn. Trận chiến ngày hôm nay đã mang lại rất nhiều lợi ích đối với khả năng điều chỉnh lại trạng thái cơ thể của bản thân hắn.

Không còn nghi ngờ gì nữa, bởi vì được thăng cấp lên trên toàn phương diện, điều này đã làm cho khả năng khống chế đối với cơ thể của hắn cũng đã bị giảm xuống rất nhiều, nhưng cái này cũng không phải hoàn toàn là chuyện xấu, dựa theo kinh nghiệm của hắn, một khi có thể hoàn toàn khống chế được nguồn sức mạnh mới này vậy thì sức mạnh của hắn sẽ có khả năng tăng lên một mảng rất lớn, từ đó chiến đấu lực của hắn nhất định là có thể tăng lên đến một trình độ cực kỳ cao.

Nhưng huyết mạch hồn kỹ của vòng hồn hoàn thứ năm này lại là thứ gì đây? Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì chứ?

Chapter: 1022: Đến gần chung kết Tinh Đấu Chiến Võng

Nhớ lại cảm giác khi giải phóng hồn kỹ đó, trong đầu của Đường Vũ Lân không ngừng tua lại những cảm nhận của bản thân mình vào lúc đó. Hắn kinh ngạc phát hiện ra khả năng ghi nhớ của mình dường như cũng đã được tăng cường lên rồi, bên trong quá trình nhớ lại đó, thế mà đã có thể nhớ lại được rõ ràng mỗi một chi tiết rất nhỏ ở bên trong đó.

Hắn nhớ lại được loại cảm giác đó diễn ra đặc biệt rất rõ ràng, không những thế, lúc đó không phải là do huyết hồn dung hợp kỹ có được từ việc dung hợp hồn lực và huyết mạch chi lực giải phóng ra, mà đó chỉ đơn thuần là do hồn kỹ thứ năm của Kim Long Vương giải phóng ra mà thôi. Chỉ đơn thuần là điều động đến huyết mạch chi lực. Sau đó, huyết mạch chi lực lại sản sinh ra một loại dao động cao tầng kỳ quái nào đó, trong quá trình các dao động cao tầng này xảy ra, những ba động ở trong đó cũng từng tầng từng tầng chồng lên nhau, không ngừng mà tích luỹ lại, mỗi một lần như thế đều liên tục tạo ra những vụ nổ ở trên người Mã Sơn, cũng từ đó mà từng tầng sóng âm xếp chồng lên nhau được hình thành, công kích lên trên người đối phương.

Nói cách khác, lực công kích của một đòn này đều là do huyết mạch của bản thân hắn dao động nên mới hoàn thành được. Bởi vì lực bạo phát ra quá mạnh mẽ, vì thế nên tiêu hao cũng sẽ rất lớn. Điều đáng ngạc nhiên hơn nữa đó là, lúc Đường Vũ Lân thông qua hồi ức nhớ lại mới phát hiện ra, lúc mà loại công kích này giải phóng ra bên ngoài, bởi vì nó giải phóng ra theo nhiều hướng khác nhau nên do đó mà tiêu hao cũng đặc biệt lớn hơn, lúc huyết mạch chi lực của hắn gần tiêu hao sạch sẽ, long hạch thế mà lại kịch liệt co rút lại, nó rút một lượng năng lượng lớn đáng kể từ bên trong hồn hạch ra, đem những hồn lực được rút ra đó lại chuyển hoá thành khí huyết chi lực, sau đó lại lại lần nữa tiếp tục bảo trì bạo phát cho những rung chấn trước đó.

Nói cách khác, sau khi đã đột phá qua lần phong ấn này, hồn hạch và long hạch của bản thân hắn đã có thể chuyển hoá được qua lại cho nhau rồi ư?

Cái này cũng có nghĩa là mối liên hệ ở giữa hai đại hồn hạch này cũng đã trở nên ngày càng mật thiết hơn.

Chỉ đơn thuần là dựa vào hồn lực là đã có thể giải phóng ra hồn kỹ này, uy lực của nó cũng đã có thể mạnh mẽ đến như thế này rồi, vậy thì nếu như sử dụng đến phương thức của võ hồn dung hợp kỹ thì hiệu quả sẽ như thế nào đây? Mặc dù tiêu hao nhất định có thể là càng nhanh hơn, nhưng lực bạo phát cũng nhất định là sẽ có thể mạnh mẽ hơn nữa chăng?

Lần sau phải thử xem sao mới được?

Tiến vào trong minh tưởng, không ngừng hồi tưởng lại những điểm lợi hại được mất ở bên trong trận chiến trước đó cùng với Mã Sơn, Đường Vũ Lân từ trong đốn ngộ cũng đã thu hoạch được không ít chỗ tốt.

Những chỗ cần cải thiện này cũng rất trực tiếp, trực tiếp liên hệ đến lực chiến đấu tổng thể của hắn.

Tuy nhiên, toàn bộ sức mạnh này đều là mới có được nếu muốn đem hết thảy triệt để thể ngộ hết thì quả thật là không dễ dàng chút nào, vẫn còn cần phải có thời gian dài hơn nữa cùng với kinh nghiệm có được thông qua thực chiến thì mới có thể làm được điều này. May mắn là cuộc thi đấu Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang giai đoạn chung kết cũng đã được sắp sửa bắt đầu rồi!

Vài ngày sau, khi lại lần nữa tiến vào trong Tinh Đấu Chiến Võng, Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện ra, tình hình ở bên trong Tinh Đấu Chiến Võng đã có sự thay đổi.

Sau khi đăng nhập, khung cảnh đầu tiên xuất hiện ở trước mắt hắn thế mà lại là một cánh cửa ánh sáng có màu vàng. Bước vào trong cánh cửa ánh sáng đó, khoảnh khắc tiếp theo, hắn đã bị truyền tống đến một nơi hoàn toàn khác.

"Hoan nghênh đến với Tinh Đấu Thành." Một âm thanh điện tử vang lên.

Tinh Đấu Thành ư? Đây là thành thị của Tinh Đấu Chiến Võng sao? Thật không thể ngờ đến, toàn bộ hệ thống trí năng này mới vừa được đưa vào ứng dụng ở giai đoạn ban đầu thôi, những chỗ chưa hoàn thiện vẫn còn rất nhiều, nhưng không còn

nghi ngờ gì nữa, mọi thứ đều đã và đang không ngừng được cải thiện để ngày một tốt hơn rồi.

Tinh Đấu Thành có vẻ nếu so với khu vực thi đấu ở phía tây của bọn họ thì còn lớn hơn rất rất nhiều, ít nhất có có thể rộng tương đương với một toà thành thị chân chính. Hai chữ Tiểu Đường cũng đang lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Đường Vũ Lân, còn có ghi lại thành tích chiến đấu của hắn ở trên đó nữa. Đáng tiếc là đã không còn thành tích toàn thắng như trước kia nữa rồi.

"Xin mời đi đến Đại Đấu Hồn Trường của Tinh Đấu Thành để kiểm tra, chuẩn bị cho công tác thi đấu. Vòng đấu đầu tiên của giai đoạn chung kết là vòng đấu loại trực tiếp, xin mời chuẩn bị chiến đấu cho thật tốt, đối thủ của ngài sẽ được hệ thống lựa chọn một cách ngẫu nhiên." Âm thanh điện tử lại một lần nữa vang lên, đưa ra lời nhắc nhở cho thí sinh tham gia.

Không sai, ba vòng đầu tiên của giai đoạn chung kết trong cuộc thi Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang này đều là vòng loại trực tiếp, sau khi quyết định ra được mai mươi hai người đứng đầu mới có thể tiếp tục tiến hành chiến đầu vòng luân lưu.

Đường Vũ Lân nhớ rất rõ sứ mệnh của bản thân mình, lần này dù cho hắn có đứng trong top ba thì cũng không thể có thể giải được vấn đề gì cả, ở bên trong những người thi đấu ở bên này hắn nhất định phải đạt được vị trí quán quân thì mới được.

Ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy rất kỳ lạ, nếu đổi lại là lúc trước, bản thân cũng không có tự tin để nắm chắc được điều này, nhưng từ sau khi chiến thắng được Huyết Cửu tiền nhiệm cho tới nay, Đường Vũ Lân hiện tại đã cảm giác được vị trí quán quân này dường như cũng không phải là không có khả năng. Đặc biệt là sau sau khi đột phá Kim Long Vương phong ấn tầng thứ mười xong, loại cảm giác tự tin như thế này cùng với kỳ vọng của bản thân cũng đã trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn. Duy nhất có một vấn đề luôn phiền nhiễu đến hắn đó là về phần sức mạnh của bản thân hắn hắn vẫn không thể hoàn toàn vận dụng được hết. Điều này cũng tương đối là phiền phức đây.

Thông qua chiến đấu có thể kiểm nghiệm được lực chiến đấu của bản thân, chắc chắn đây mới là phương thức tốt nhất để cải thiện bản thân!

Chung kết, ta tới đây!

Một bóng mũi tên được hình thành để chỉ dẫn Đường Vũ Lân đi đến Tinh Đấu Đại Đấu Hồn Trường để kiểm tra và báo danh.

Quá trình kiểm tra cũng rất đơn giản, sau khi hắn đã được đưa đến khu vực chỉ định, quy trình kiểm tra ngay lập tức đã được hoàn thành. Nhưng Đường Vũ Lân cũng phát hiện ra một sự việc kỳ lạ, đó là ở đây hắn cũng không có thấy bất kỳ một tuyển thủ nào khác cả.

Khu vực thi đấu ở trước mắt hắn hiện tại có vẻ không khác gì so với bên khu vực phía tây cả, dường như ở đây chỉ có kích thước sân thi đấu là lớn hơn một chút mà thôi, lại chỉ là có một người là hắn mà thôi. Đây lại là chuyện gì nữa đây?

Đường Vũ Lân cũng không biết được, đây là do hệ thống vì muốn để bảo mật cho thân phận của mỗi thi sinh tham gia thi đấu nên mới có sự thay đổi trong cách sắp xếp như vậy.

Sau khi Đường Vũ Lân đã đứng ổn định ở bên trong khu vực màu vàng, hai chữ Tiểu Đường ở bên trên đầu hắn cũng đã dần dần biến mất đi, mà thay vào đó là một mã số thay thế, mã số này có con số mang số ba mươi ba.

Đường Vũ Lân thầm nghĩ: "Điều này thật sự là kỳ quái mà, chỉ có mã số tham gia thi đấu thôi sao? Điều này quả thật là cũng không tệ. Tuy nhiên, cho đến sau cùng cũng không biết được là Liên Bang liệu có thể nhìn ra được danh tự của bản thân mình hay không đây. Có điều, dù có thấy thì cũng không vấn đề gì cả, dù sao thì mình cũng đã gia nhập vào trong Huyết Thần quân đoàn rồi."

"Kiểm tra hoàn tất, tự động lựa chọn đối thủ đã hoàn thành. Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, trận thi đấu của ngài sẽ được bắt đầu sau mười phút nữa."

"So với ở giai đoạn vòng đấu loại quả nhiên là đã có sự thay đổi không nhỏ. Ít nhất là không có đơn giản là thô bạo như trước nữa rồi." Đường Vũ Lân cảm thán một tiếng.

Đường Vũ Lân cũng không biết được là ở trong tương lai cuộc thi đấu Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang này sẽ có quy mô lớn đến mức như thế nào, trong đợt thi đầu tiên phàm là người có khả năng tiến vào trong vòng chung kết, họ đều có thể lưu lại được dấu ấn của mình ở bên trong lịch sử của Tinh Đấu Chiến Võng, được lịch sử ghi danh lại.

Khoanh chân ngồi xuống, ngưng thần tĩnh khí, Đường Vũ Lân vài ngày gần đây trong quá trình tu luyện cũng phát hiện ra được, tinh thần lực của bản thân mình dường như cũng đã theo sự tăng cao của tu vi mà cũng đã có những bước tiến bộ rất rõ ràng, hơn nữa lần tiến bộ này lại là một bước nhảy vọt về chất, mặc dù chắc chắn là vẫn không có thể đột phá được tới cảnh giới linh vực cảnh, nhưng ở cảnh giới linh uyên cảnh khẳng định là đã tiến bộ rất nhiều rồi.

Giờ đấy hắn đã có thể thông qua tinh thần lực của mình để cảm nhận được rất rõ ràng mỗi một sự thay đổi từ rất nhỏ ở trên cơ thể của hắn rồi, cũng có thể thông qua tinh thần lực mà cảm nhận được gió lay cỏ động ở bên ngoài từ một khoảng cách rất xa. Quan trọng hơn là hắn hiện tại đã có thể thông qua tinh thần lực để phân tích ra được thuộc tính của các phân tử năng lượng tồn tại vô hình ở bên trong không khí rồi. Chiếu theo những gì đã học tập được từ khi còn học ở Học viện Sử Lai Khắc thì nếu như muốn đạt đến trình độ này, tinh thần lực ít nhất cần phải đạt đến cảnh giới linh vực cảnh mới có thể làm được.

Điểm đặc biệt nhất của linh vực cảnh chính là khả năng phân tích ra được các nguyên tố năng lượng ở bên trong không khí. Mặc dù, hiện tại hắn cũng vẫn chỉ là có được cảm giác mơ hồ thấy được mà thôi, vẫn còn chưa có thể quan sát được rõ ràng, nhưng dường như cũng đã không kém xa cảnh giới đó lắm rồi.

Mà cảnh giới linh vực cảnh đó lại là cấp bậc đỉnh cao nhất của một nhân loại bình thường có thể đạt đến rồi. Nghe nói, sau khi tu vi tinh thần đạt đến cảnh giới linh vực cảnh, vậy là có thể tự động sản sinh ra một loại lĩnh vực tinh thần, linh vực tinh thần của mỗi một người đều sẽ có sự khác nhau, nhưng không còn nghi ngờ gì

nữa đó là lĩnh vực tinh thần này đối với người tu luyện nó có thể mang lại rất nhiều chỗ tốt, đồng thời, nó cũng có thể nâng cao đáng kể lực chiến đấu của bản thân.

Tất cả các Cực Hạn Đấu La, hết thảy đều là dựa vào việc tu vi tinh thần lực đạt đến linh vực cảnh để làm cơ sở cho nền tảng phát triển sau này. Nghe nói, nếu cấp bậc tinh thần lực không phải là linh vực cảnh thì vĩnh viễn cũng sẽ không có cách nào có thể tiến vào được cảnh giới bán thần đó.

Sau khi trận thi đấu này kết thúc, hắn muốn quay về thỉnh giáo Huyết Nhất lại một chút về luận điểm này mới được, tiện thể cũng kiểm tra xem xem tu vi tinh thần lực của bản thân ở hiện tại rốt cuộc là đã mạnh đến mức nào rồi.

Đường Vũ Lân đã hạ quyết tâm. Không còn nghi ngờ gì nữa, Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí thân là Huyết Nhất, đã là một Cực Hạn Đấu La, bản thân đã là cường giả linh vực cảnh, chắc chắn ông ta là người có am hiểu nhất định về điều này.

Dù là hiện tại công nghệ kỹ thuật đang từng bước phát triển, khả năng uy hiếp cấp chiến lược của các Cực Hạn Đấu La đã không còn mạnh giống như xưa nữa, nhưng cũng tuyệt đối là không thể yếu đi quá nhiều được. Đây cũng là nguyên nhân chính cho lí do vì sao mà Liên Bang không dám tiếp tục càn quấy tiếp tục tiêu diệt Đường Môn được nữa, chính là vì có Vô Tình và Đa Tình hai vị Cực Hạn Đấu La này đây vẫn còn tồn tại. Tuy nhiên, theo như Đường Vũ Lân thấy thì LIên Bang có lẻ là cũng không biết được Huyết Nhất của Huyết Thần quân đoàn lại chính là Vô Tình Đấu La vẫn còn đang tồn tại.

Về mặt bảo mật danh tính cá nhân thì ở Huyết Thần quân đoàn dường như là có một bộ hệ thống độc lập của bản thân, bất luận là từ nơi nào đến đây, sau khi đã gia nhập vào trong Huyết Thần quân đoàn rồi, mọi thứ đều phải được tuân theo quy định ở tại đây.

Đây cũng chính là điều mà Đường Vũ Lân vô cùng đánh giá cao ở đây, Huyết Thần quân đoàn đã vì Liên Bang mà đã phải bỏ ra cái giá lớn đến như vậy rồi, nếu như Liên Bang bởi vì một số chuyện ở bên ngoài mà làm ra quyết định có thể ảnh hưởng đến bản thân, vậy thì cũng thật là không đáng để làm như vậy rồi.

Mười phút trong chớp mắt đã trôi qua, một đường ánh sáng màu vàng loé qua, Đường Vũ Lân đã xuất hiện ở bên trong sân thi đấu.

Bốn phía ở xung quanh đều yên tĩnh, ở trên toàn bộ cả sân thi đấu đều tản phát ra vầng ánh sáng màu trắng nhàn nhạt, phóng mắt nhìn qua, sân thi đấu này thế mà lại có đường kính lên đến một ngàn thước, đây chắc chắn là một sự đầu tư rất lớn nha! Dù là cho cuộc chi cơ giáp đi chăng nữa thì sân thi đấu rộng với đường kính lên đến một ngàn thước như thế này, chỉ nghe thôi cũng đã thấy sự xa xỉ ở trong đó rồi.

Ở phía xa, cách đó khoảng ba trăm thước, đối thủ của hắn cuối cùng cũng đã xuất hiện rồi, khuôn mặt của đối phương trông rất mơ hồ, chỉ có thể thấy được đó là một tên nam tử, ở trên đầu hiện lên một con số, đó là số hiệu một trăm mười tám

Đường Vũ Lân hai mắt nheo lại, điều chỉnh lại trạng thái cơ thể của bản thân, đợi cho âm thanh điện tử đó lại lần nữa nhắc nhở.

Khác với sự tĩnh lặng ở trên sân thi đấu, ở bên ngoài sân thi đấu. Lúc này toàn bộ Liên Bang đều đã tràn ngập ở bên trong sự hưng phấn.

Đối với giai đoạn chung kết của cuộc thi đấu Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang này, bên phía Liên Bang đã không tiếc hao phí một lượng lớn tiền của để tiến hành thiết lập video trực tiếp hồn đạo để phủ sóng khắp nơi cho người dân xem.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương