Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1072: Dị động
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Nhưng những gì mà bản thân chế tạo ra lại khác, nghĩ thử xem, nếu như bản thân còn có một cơ giáp hắc cấp, vậy thì năng lực duy trì chiến đấu cùng với lực chiến đấu tổng thể của hắn chẳng phải lại có thể sẽ có một bước tiến nhảy vọt hay sao.
Hắn sớm đã đặt ra mục tiêu cho bản thân mình rồi, hồn lực đang dần tịnh tiến lên, hắn sớm thôi sẽ đạt đến cấp độ hồn thánh, đồng thời rất nhanh thôi bản thân sẽ chuẩn bị đầy đủ các tài liệu dùng để tạo nên tam tự đấu khải, sau đó lại lần nữa dốc hết toàn lực để tạo ra cơ giáp cho riêng mình.
Sau khi tất cả những thứ này hoàn thành xong, hắn nhận định bản thân mình đã có cơ sở nhất định để có thể bắt đầu chuẩn bị cho việc khôi phục lại Học viện Sử Lai Khắc rồi. Đến lúc đó, hắn cũng phải gặp lại các đồng bạn của mình một lần nữa, đem mười vạn năm hồn linh giao đến cho bọn họ.
Thực lực của toàn bộ Sử Lai Khắc Thất Quái chắc chắn là sẽ được nâng lên. Từ đó mà mọi người ở trong quân đội cũng sẽ có thể có được nhiều lực ảnh hưởng hơn rồi.
Đương nhiên, những điều này vẫn còn chưa đủ, ít nhất là cho đến hiện tại thì vẫn còn chưa đủ. Đợi cho đến lúc nào đó mà cả bảy người bọn họ toàn bộ đều có thể đạt đến cấp bậc Phong Hào Đấu La, chỉ có như vậy thì mới có thể có thực sự để có tiếng nói nhất định ở trong giới hồn sư, hay thậm chí là quân đội và nghị viện.
Thứ mà bọn họ phải đối mặt rất có thể sẽ là tầng lớp giai cấp đó ở trong Liên Bang, một giai cấp phản đối lại sự tồn tại của học viện Sử Lai Khắc, mà ở trong những giai cấp này, đối thủ mạnh nhất rất có thể sẽ là bên phía Truyền Linh Tháp!
Đường Vũ Lân chưa bao giờ nghĩ rằng, chỉ dựa vào sức mạnh một người như bản thân hắn đây thì có thể chống đỡ được cục diện ở phía trước được, hắn còn cần phải có nhiều sự trợ lực hơn nữa, cần phải có địa vị cao hơn nữa ở trên đại lục này, thực lực toàn thể đều phải mạnh hơn thì mới được. Mà những thứ này thì đều cần phải có thời gian tích lũy lâu dài thì mới có được.
Ở trong Huyết Thần quân đoàn, hắn đã có một thời gian nhất định để trầm lắng lại thần tâm của mình, vì thế mà cừu hận ở trong lòng hắn lúc bấy giờ cũng đã ổn định trở lại rồi, ít nhất thì cũng không còn nóng nảy giống như trước nữa, mà nhiều hơn ở trong đó là sự trầm tĩnh và có một cái nhìn toàn cục, lâu dài hơn.
Ở bên cạnh hắn dù không chỉ có riêng mình hắn mà thôi, hắn vẫn còn có sự hỗ trợ đến từ Đường Môn, mà việc hắn muốn làm bây giờ chính là tận dụng hết mọi nguồn tài nguyên có thể tận dụng được, để có thể khiến cho bản thân mình trở nên đủ cường đại thì mới được.
Rất nhanh, ở bên trong đoán tạo thất đã vang lên tiếng vung chuỳ đạp theo một tiết tấu nhất định, những tiếng đập luân phiên nối tiếp nhau giống như là tiếng mưa rơi trên lá chuối, nhanh giống như chuồn chuồn lướt trên nước. Âm luật ở trong từng tiếng đập, gõ đó phải nói là vô cùng dễ nghe.
Đoán tạo, giống như là có thể khiến cho tâm cảnh của Đường Vũ Lân cảm nhận được sự ảo diệu ở bên trong những kim loại đó vậy.
……
"Đã tiến vào chung kết rồi sao? Cả hai cái đều tiến vào chung kết rồi. Điều này vẫn thật sự là khiến cho người ta tán thán không thôi mà?" Biểu tình của Trương Huyễn Vân lúc này có chút kỳ dị. Thật sự là ở trong lòng của ông đang chảy máu không ngừng đây! Lúc đầu, nếu như bản thân ông có thể cương quyết hơn nữa thì chẳng phải là đã có thể giành được lấy tên tiểu tử đó về tay mình rồi sao?
Hiện tại muốn nghĩ ngợi đến điều đó thì cũng đã không còn cơ hội nữa rồi. Lúc đó chẳng phải là tên tiểu tử này tập kích ông sao, nếu như có thể nắm được điểm này vậy thì ngay cả lão già Tào Đức Trí đó cũng sẽ không có biện pháp để bảo vệ được hắn rồi. Đều là trách ông nói quá nhiều rồi.
Trương Huyễn Vân đã xem trận đấu giữa Đường Vũ Lân và Phao Phao Vương qua ba lần, trong lòng ông thầm than thở không thôi.
"Có phải là ngày càng tin tưởng vào phán đoán của ta rồi hay không?" Ở bên tai đột nhiên truyền đến một âm thanh, còn mang theo vài phần hài hước ở trong đó nữa.
Trương Huyễn Vân tức giận nói: "Ngươi không thể gõ cửa sao?"
"Mọi người đều là người nhà cả mà, gõ cửa chẳng phải là quá xa lạ rồi sao?" Một người không biết là từ lúc nào mà đã ngồi vào chiếc ghế ở ngay phía đối diện bàn làm việc của Trương Huyễn Vân rồi, cái tên ở trước mặt ông đây chẳng phải là tên Vô Tình Đấu La mà ông vẫn ghen tỵ đến nghiến răng nghiến lợi đó hay sao?
"Ngươi rốt cuộc là có kế hoạch gì nữa đây?" Ánh mắt của Trương Huyễn Vân nóng phừng phừng nhìn về Tào Đức Trí ở phía trước, gằn giọng hỏi một câu.
Tào Đức Trí bật cười, nói: "Khứu giác của ngươi rất là nhạy bén đó nha! Ta đi đến tìm người vốn dĩ là để nói chuyện này. Ngươi trước tiên là không cần phải bụng dạ hẹp hòi mà cứ suy nghĩ về vấn đề tại sao tiểu tử đó lại không đi theo ngươi đó nữa. Chúng ta trước hết hãy thảo luận qua một chút tinh khả thi của kế hoạch này cái đã. Ta xem qua những trận đấu gần đây của hắn, ta cảm giác được khoảng cách mà hắn sắp trưởng thành đã càng lúc càng gần rồi. Hắn so với trong tưởng tượng của ta thì còn tốt hơn rất nhiều. Không thể không nói, học viện Sử Lai Khắc thật sự là có được con mắt nhìn người phải nói là trong số chúng ta không ai có thể bì được cả! "
Trương Huyễn Vân hừ lạnh một tiếng, nói: "Đúng vậy, người ta là học viện số một của đại lục này, vốn dĩ đã có lịch sử tồn tại hơn hai vạn năm rồi. Hơn hai vạn năm trước đã đưa ra khẩu hiệu học viện chỉ thu quái vật không thu người thường, về phương diện tuyển chọn người thì làm sao chúng ta có thể phân bì nổi cơ chứ? Còn về phía Đường Môn các ngươi cũng đã có lịch sự không ít hơn hai vạn năm rồi đấy, cùng với Sử Lai Khắc cũng xem như là nhất mạch tương truyền, thế mà làm sao lại không năng lực dạy học tốt đến như thế chứ hả?"
Tào Đức Trí tức giận, nói: "Ta không có đôi co với ngươi nữa. Ta sẽ nói ra kế hoạch, ngươi góp ý kiến giúp ta nhé."
……
Thông đạo thâm uyên.
"Thùng thùng, thùng thùng, thùng thùng!" Có tiếng gõ nhẹ từ bên trong thông đạo truyền ra.
Giang Ngũ Nguyệt khẽ nhíu mày, hắn chăm chú nhìn về hướng thông đạo ở bên đó, rõ ràng là cũng không nhìn thấy có vật nào, hắn hướng về phía trợ lý ở bên cạnh mình mà hỏi: "Đã kiểm tra kỹ càng chưa?"
"Báo cáo Trưởng quan, thiết bị thăm dò đều đã kiểm tra toàn diện qua hết rồi, xác thật là không có bất kỳ một khí tức của sinh vật thâm uyên nào xuất hiện cả. Bên phía chúng ta gần đây đã chế tạo ra thiết bị giám sát tân tiến hơn, dù cho là sinh vật vô hình như là ma phụ thể thì cũng có thể phát hiện ra được chút manh mối. Ít nhất là ở bên phía chúng ta, có thể khẳng định tuyệt đối là không có tồn tại sinh vật thâm uyên nào cả.,"
"Nhưng những âm thanh này là từ đâu mà tới chứ?" Giang Ngũ Nguyệt vẫn khó hiểu hỏi một câu.
Trợ lý cười khổ, nói: "Cái này thì ta cũng không biết. Chúng ta đã kiểm tra qua toàn bộ thông đạo rồi, kết quả vẫn là như vậy, xác thật là không có bất cứ một dấu vết xuất hiện nào của sinh vật thâm uyên cả. Tiểu đoàn trưởng à, người cũng đừng quá lo lắng. Thâm uyên ma triều mới trôi qua bao lâu chứ! Chiếu theo thông lệ suốt mấy ngàn năm qua thì chí ít sau hai, ba ngàn năm nữa vẫn chưa chắc có đợt tập kích ở quy mô lớn nào sẽ xảy ra cả. Cho dù lần này tấn công của thâm uyên ma triều không quá mạnh mẽ, khiến cho sinh vật thâm uyên tổn hao cũng không quá lớn, nhưng ít nhất là trong một thời gian ngắn bọn chúng chắc hẳn là cũng không có gan dám xông qua đây lần nữa mới đúng chứ. Đợi qua một hai ngàn năm ổn định lại thì mới có thể."
"Hi vọng là như thế. Có điều, trong lòng ta vẫn còn có chút bất an. Ngươi giúp ta phấn chấn lại tinh thần của các si binh khác. Ngày hôm nay là đến phiên chúng ta canh gác, trong khoảng thời gian này nhất định là không thể được để xảy ra chuyện gì cả, đã rõ chưa?"
"Rõ!"
Sau khi Giang Ngũ Nguyệt căn dặn thuộc hạ phải nâng cao cảnh giác xong, ở trong lòng hắn cũng đã có chút thả lỏng hơn vài phần ồi. Có thể là bởi vì gần đây hắn cảm thấy có hơi chút áp lực, vì thế nên mới có thể cảnh giác đến như vậy, ở bên trong thông đạo thâm uyên, trước đây cũng không phải là không có âm thanh lạ từng xuất hiện qua. Dù sao thì cũng đã kiểm tra qua rồi cũng không có phát hiện gì cả, vậy thì cứ cho là như vậy đi.
Nghĩ đến thứ áp lực lớn gần đây, trong lòng hắn có chút tức giận không thôi, nguyên nhân gây ra áp lực cho hắn còn chẳng phải là bởi vì cái tên Đường Vũ Lân khốn khiếp đó sao?
Cái tên gia hoả đó cũng thật là quá biến thái rồi. Giờ này chắc hẳn là đã tiến hành vòng bán kết cuộc thi cơ giáp, chậc, chậc! Nếu như cả hai cuộc thi hắn đều có thể tiến vào trong vòng chung kết vậy thì còn có muốn cho người khác sống nữa không đây hả.
Ngày trước, bản thân hắn dù sao thì cũng đã từng là một ngôi sao sáng ở trong thế hệ trẻ của Huyết Thần quân đoàn, nhưng hiện tại thì sao chứ, sau khi Đường Vũ Lân đạt được thành tích rất tốt sau cuộc thi này thì bản thân hắn làm sao mà còn có thể có chút cơ hội nào với nàng ta được đây chứ!
Điều khiến cho hắn phiền lòng hơn nữa đó là Long Vũ Tuyết đến nay vẫn không có đoái hoài gì đến hắn cả, rõ ràng là nàng và Đường Vũ Lân đã không có cách nào khác nữa rồi, nhưng nàng vẫn nhất quyết không cho hắn cơ hội nào cả.
Về việc này thì ngay cả tỷ tỷ cũng đều không thể giúp hắn được, tỷ vẫn luôn nói trí tuệ cảm xúc của hắn rất thấp.
Trí tuệ cảm xúc của ta làm sao mà thấp chứ? Chẳng qua là lúc nói chuyện thì ta không quá chú ý một chút thôi sao? Trong lòng của Giang Ngũ Nguyệt nao núng không thôi, nhưng cũng không có cách nào khác cả.
Đợi sau khi ca trực này xong, nói thế nào thì hắn cũng cần phải đi tìm Long Vũ Tuyết để nói chuyện cho ra nhẻ mới được. Nếu mà không được nữa, vậy thì lần này cứ trực tiếp biểu lộ tình cảm của mình ra đi, sau đó mưa dầm thấm lâu, nói thế nào thì cũng phải khiến cho nàng đồng ý mới được. Hừ. Liều thôi!
Thông đạo thâm uyên lại lần nữa trở nên yên tĩnh trở lại, ở trong ba mươi sáu phân nhánh không có bất kỳ một dấu vết nào của sinh vật thâm uyên cả. Tuy nhiên, ở bên trong thông đạo chính của thông đạo thâm uyên vốn đã bị phong ấn trong vô số năm đó, cùng với tiếng thùng thùng thì phong ấn đó cũng đang nhẹ rung lên.
……
Từ đoán tạo thất trở về lại trong cư xá của mình, Đường Vũ Lân có loại cảm giác khắp cả người đều sảng khái hẳn lên, cảm giác này cảm giác được rất rõ ràng. Mỗi một chuỳ vung lên ở bên trong quá trình đoán tạo lúc đó, dường như đều có thể để những cảm xúc phiền nhiễu ở trong lòng hắn đem đi xoá sạch hết, khiến cho tinh thần của hắn ta cảm thấy hanh thông hơn rất nhiều.
Sau khi hắn trở về cư xá của mình thì rõ ràng mới kinh ngạc phát hiện ra, mặc dù chỉ là trải qua hai trận bán kết của hai trận thi đấu mà thôi, nhưng hắn rõ ràng là cảm giác được tinh thần lực của bản thân mình dường như lại lần nữa được tăng lên rồi.
Quả nhiên là có áp lực mới có thể tiến bộ được, không chỉ có tinh thần mà Hoàng Kim Long Thương dường như cũng đã xuất hiện biến hoá rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook