Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Tám chân của nó không ngừng dùng lực, nó trông có vẻ như là vô cùng chật vật thì mới có thể đem bản thân từ ở trong thông đạo thâm uyên để mà kéo ra ngoài được, như thể có một cổ hấp lực khổng lồ nào đó ở đằng sau lưng của nó đang không có cho nó chui ra ngoài vậy.

Ngước đầu lên đã nhìn thấy được Lục Trảo Ma Hoàng đang phiêu phù ở giữa không trung, hắn đang dùng cái cơ thể khổng lồ của mình để che đậy tình hình ở phía bên dưới này lại. Sinh vật thâm uyên này giống như một con kiến cỡ lớn chớp mắt một cái, vậy là đã bò lên trên vách tường của thông đạo thâm uyên rồi. Phần đầu khổng lồ ở phía trước của nó bỗng nhiên vặn xoắn lại, hướng về phái cạnh bên trên vách tường mà khoan nhập vào đó. Phần đầu vặn xoắn ốc đó thế mà lại có tốc độ xoay vòng rất là nhanh.

"Đang!" Một tiếng va chạm chói tai vang lên.

Ở trên bề mặt của thông đạo ngay lập tức sáng lên một mảng lớn phù văn ánh sáng, phù văn ánh sáng này nhanh chóng lan rộng ra khắp xung quanh, phong ấn sâu ở bên dưới thông đạo ngay lập tức cũng theo đó mà phát sáng lên.

Thân hình của con kiến khổng lồ này cũng bị bắn ngược trở lại, dường như đầu của nó đã có chút đầu váng mắt hoa rồi, thế mà nó lại thốt là được một tiếng người, "Vẫn là không được. Nhân loại lúc đó bố trí phong ấn này thế mà lại khó chơi đến như vậy. Dù là bản thể của bản đế quân giáng lâm thì cũng không có cách nào có thể mở ra được cả. Theo tình hình này thì chỉ có thể thông qua lối ra của thông đạo thì mới có thể lao ra bên ngoài được thôi."

Trong một trăm lẻ tám vị vương giả thâm uyên, Lục Trảo Ma Hoàng xếp bài danh thứ chín mươi bảy, mà Nghĩ Hoàng ở trước mặt này lại xếp bài danh ở vị trí thứ bảy mươi sáu.

Không có vội vàng hành động gì thêm nữa, nó phối hợp cùng với Lục Trảo Ma Hoàng, Nghĩ Hoàng này an tĩnh bò lên trên vách động, nhưng đang đợi chờ một thứ gì đó vậy.

Với vai trò là quân tiên phong, mục đích của bọn chúng chính là tranh thủ thêm nhiều thời gian hơn nữa, để cho các sinh vật thâm uyên phổ thông ở bên này chết đi nhiều hơn nữa, rồi chúng lại hóa thành năng lượng thâm uyên đẻ cung cấp cho việc mở rộng thông đạo, để cho càng có nhiều vương giả thâm uyên hơn nữa có thể giáng lâm đến đây. Nếu hoàn thành tốt được một bước này thì bọn chúng sẽ thành công xâm chiếm vào thế giới nhân loại một cách triệt để rồi.

Hiện tại chỉ có hắn ta cùng với Lục Trảo Ma Hoàng, lực lượng này vẫn còn tương đối mỏng manh. Nhưng cùng với sự mở rộng của thông đạo này thì cùng lúc đó cũng càng có nhiều các sinh vật thâm uyên phổ thông đang điên cuồng đổ bộ ra, số lượng của chúng lúc này đã trở nên càng lúc càng nhiều rồi. Thông đạo càng biến lớn, các vương giả khác cũng có thể sẽ xuất hiện ra càng nhiều hơn.

Đối với những tính toán như thế này, những người bên phía Huyết Thần quân đoàn dĩ nhiên là cũng không thể biết được, bên phía bọn họ chỉ có thể thấy những sinh vật thâm uyên này đang không ngừng lao ra tìm chết, chúng không ngừng nỗ thành những đoàn khí vụ, trước thế công như vũ bão của trận địa phòng ngự.

"Rada có phát hiện gì không?" Huyết Thần quân đoàn còn có các loại trang thiết bị thăm dò rất nhạy bén, Trương Huyễn Vân hướng về phía bộ phận trinh sát hỏi một câu.

"Hiện tại chỉ có thể phát hiện ra một số lượng lớn các sinh vật thâm uyên đang không ngừng ồ ạt lao ra ở phía bên dưới, ở phía bên dưới nữa thì chắc hẳn là vẫn còn có một tồn tại nào đó không thua kém gì so với tên to xác đó cả. Nhưng tình huống cụ thể như thế nào thì bởi vì sự ba động của năng lượng thâm uyên quá kịch liệt, thế cho nên các trang thiết bị bên phía chúng ta cũng không có cách nào để có thể thâm nhập sâu vào trong để quan sát tình hình rõ hơn được."

"Ừm, tiếp tục theo dõi."

Trương Huyễn Vân lắc người một cái, ông đã đi đến bên cạnh Huyết Nhất.

Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí đứng người dậy, hướng về phía ông ta mà gật đầu.

Trương Huyễn Vân thấp giọng nói: "Ta sẽ phối hợp cùng với các ngươi. Nhưng như vậy thì liệu có đánh rắn động cỏ hay không đây?"

Tào Đức Trí đảm nhiên cười một cái, "Vấn đề không phải là sợ đánh rắn động cỏ hay không, nhưng nếu chúng ta có thể tiêu diệt đi bất cứ một vị vương giả nào thì cũng đều có thể thật sự tiêu hao đi được một phần thực lực của vị diện thâm uyên ở phía bên kia. Vậy thì bắt đầu từ đây thôi. Tình huống ở phía sau của thông đạo thâm uyên chúng ta cũng biết không được rõ ràng, thế cho nên, đánh một cái liền rút lui ngay lập tức. Kéo tên to xác đó ra ngoài. Ta sẽ chịu trách nhiệm khống chế hắn, ngươi phụ trách hỗ trợ ở một bên là được."

"Được!" Trương Huyễn Vân gật đầu, thân hình lóe lên một cái, ông lại lần nữa quay trở về lại phía bên trên của thông đạo thâm uyên.

"Đạn bộc phá, tập chung khai hoả, tần suất ba trăm trên một phút. Bắn!"

Những đoàn quang mang màu trắng sáng, nhanh chóng từ bên trong những họng pháo hình tròn mà bắn ra, hơn ba trăm quả quang cầu màu trắng này đang được bắn ra trong vòng một phút.

Ở bên trong mỗi một quang cầu, dường như còn có những quả cầu kim loại nho nhỏ nữa, nhưng khi được bắn ra thì những quả cầu kim loại này lại lập tức căn phồng lên rồi bùng nổ ra bên ngoài.

Đạn bộc phá cùng với đạn pháo định hồn trang cũng có sự khác biệt nhất định, đạn bộc phá không có thể bắn mục tiêu ở khoảng cách xa được, tuy nhiên ở trên phương diện uy lực bùng nổ thì nó có thể sản sinh ra phản ứng nổ dây chuyền, phù hợp nhất đối với tình huống công kích tập trung vào trong một phạm vi nhất định. Sức công phá của của nó thậm chí nếu so với đạn pháo định hồn trang thì còn hiệu quả hơn nhiều.

Loại vũ khí hồn đạo nào này là loại vật phẩm có tính tiêu hao một lần, dùng để đối phó với lại sinh vật thâm uyên rất là hiệu quả.

Ba trăm quả đạn bộc phá bùng nổ ra, khiến cho bên trong thông đạo thâm uyên ngay lập tức trở thành một màu trắng sáng, quang mang màu trắng bao bọc lấy một mảng lớn của toàn bộ thông đạo, một số lượng lớn các sinh vật thâm uyên ở bên trong thông đạo cũng vì đòn tấn công này mà đã biến thành bụi phấn, vô số các khí tức thâm uyên đã bị nổ cho bay tán loạn.

Sinh vật thâm uyên ở bên trong thông đạo thâm uyên cũng theo đó mà được dọn sạch.

Vào lúc này, Trương Huyễn Vân đã nhanh chóng ban hành ra một chuỗi các hiệu lệnh, lối ra của hang động ngay lập tức được phong bế trở lại. Dưới sự bao phủ của quang mang màu trắng sáng do vụ nổ gây ra ở phía bên dưới, ở sau lưng Trương Huyễn Vân, đã có một tấm gương sáng hình tròn xuất hiện.

Khi chiếc gương này vừa mới xuất hiện, nó chỉ có đường kính cỡ nửa thước, nhưng cùng với ba vòng hồn hoàn ở trên người của Trương Huyễn Vân liên tiếp phát sáng lên thì kích thước của tấm gương này đã bạo tăng, chớp mặt một cái thì nó đã biến lớn lên, có đường kính trên cả năm mươi thước.

Chiếc gương này biến lớn lên cũng có thể khiến cho người khác thấy được rõ ràng, có rất nhiều hoa văn rồng cuộn tròn ở mặt sau của chiếc gương, lúc này những hoa văn ở trên đó lại trở nên vô cùng sống động.

Ở trên mặt gương cũng đã bắt đầu xuất hiện ra những ba động năng lượng mãnh liệt, cùng vào lúc này, một đạo thân ảnh đã vô thanh vô tức thâm nhập vào bên trong thông đạo thâm uyên. Dường như người đó chỉ loé người lên một cái vậy là đã biến mất đi không để lại chút dấu vết rồi.

Vào lúc mà đạn bộc phá phát nổ thì sáu cánh tay của Lục Trảo Ma Hoàng đã đưa lên trên đỉnh đầu của mình để bảo vệ bản thân rồi, đối với những tộc nhân đã nổ tan tành của nó, nó cũng không có chút nào đau xót cả. Chúng chết đi càng nhiều thì vòng xoáy thông đạo sẽ lại được mở rộng ra càng lớn, điều đó cũng có nghĩa là càng có nhiều tộc nhân khác hơn sẽ có thể dễ dàng tiến tới đây, cũng càng có nhiều vương giả có thể đến được đây hơn. Hắn còn đang rất háo hức mong chờ nhân loại

có thể hao phí thêm nhiều sức lực hơn nữa để mau chóng tiêu diệt đi những sinh vật thâm uyên này đi.

Đương nhiên là điều này cũng không bao gồm bản thân hắn ở trong đó, bởi vì một khi vương giả chết đi vậy thì cần phải chờ đợi thời gian rất lâu nữa thì mới có thể khôi phục và quay trở lại đây. Trong quá trình này, lại còn có thể phải chịu sự đe dọa đến từ các tộc nhân hùng mạnh khác nữa, thậm chí là đến việc giữ được ngôi vị vương giả của bản thân mình cũng rất khó khăn.

Ở trong vị diện thâm uyên, mỗi một tầng đều có một đế vương, đế vương toạ lạc ở tại trung tâm của mỗi một tầng, hạch tâm đó có thể ban cho vương giả của tầng đó năng lực cùng với địa vị siêu nhiên. Nhưng một khi bản thể vương giả chết đi, hạch tâm có thể mạnh mẽ kéo những năng lượng vốn là của nó trở về lại với hạch tâm của tầng đó. Trong quá trình tái sinh trở lại này thì cũng cần phải có một khoảng thời gian nhất định. Mà trong lúc này, chỉ cần có những đồng tộc khác của có thể tìm ra được nó, hơn nữa còn cướp lấy hạch tâm vị diện của nó, vậy thì nó sẽ thật sự mất đi ý thức, thậm chí là ngay đến cả năng lượng của bản thân cũng sẽ bị vị tân vương này thôn phệ đi hết.

Vì thế nên khi mà sinh vật thâm uyên phổ thông chết đi thì hắn ta không có bất kỳ gánh nặng tâm lý nào cả, những vương giả thâm uyên như bọn chúng đây cũng không thể tuỳ tiện mà chết đi được, để tránh cho địa vị của bản thân sẽ bị các tộc nhân khác chiếm lấy.

Ngay khi Lục Trảo Ma Hoàng vừa mới đem sáu cánh tay của mình mở ra trở lại, đột nhiên, hắn cảm thấy xung quanh ở cơ thể của mình dường như nhiệt độ đang thay đổi. Nếu như dùng phương thức của nhân loại để mà hình dùng thì đó dường như là, hàn băng!

Sau đó hắn đột nhiên cảm giác được, không gian ở xung quanh bản thân hắn ta đường như đã không còn giống như lúc trước nữa rồi, lấy cơ thể của nó làm trung tâm, không gian ở đó dường như đang bị chia cắt ra. Ở khắp nơi rõ ràng là đang tràn đầy các sinh vật thâm uyên nhiều như thế đó, nhưng vào thời khắc này, những sinh vật thâm uyên đó dường như đều đã không có có liên hệ gì với nó cả, bản thân nó giống như là đang chìm vào trong một không gian hình hộp khép kín, cách biệt

với thế giới bên ngoài, ngay cả âm thanh cũng không có cách nào có thể truyền ra được nữa.

"Chuyện gì thế này? Đã phát sinh chuyện gì vậy?"

Lục Trảo Ma Hoàng chấn kinh không thôi, thân là vương giả, linh trí của hắn ta cũng không kém hơn so với nhân loại là bao, nó ngay lập tức đã phát giác ra được có chuyện không tốt rồi. Tuy nhiên, dù nếu có muốn thoát ra thì cũng đã quá muộn rồi.

Bốn thanh cự kiếm, vô thanh vô tức đã chia cách không gian ở xung quanh hắn ra, đem nó khống chế đưa vào trong này, mà ở trên bầu trời, một đạo quang mang sáng rực rỡ đang từ trời lao xuống, ánh sáng đó chiếu rọi lên trên người của nó, khoảnh khắc tiếp theo, Lục Trảo Ma Hoàng trực tiếp đã hoá thành một đạo bạch quang, giống như là thăng thiên chớp mắt đã biến đi mất

Thân hình khổng lồ cao đến trăm thước, đã biến mất mà không lưu lại một chút vết tích nào cả.

Nghĩ Hoàng chính là đang lạnh lùng nhìn tình hình ở phía bên trên, loại tiếng động lớn đến như thế nào thì nó cũng đều không hề quan tâm đến dù chỉ là một chút.

Nhưng vào lúc này, đột nhiên, nó sửng sốt chứng kiến được ở trong không trung lại xuất hiện ra bốn thanh cự kiếm có hình thù vô cùng đơn giản, bốn thanh cự kiếm này dễ dàng liền đã chia cắt được không gian ra, loại cảm giác đó có vẻ như là Lục Trảo Ma Hoàng đã bị bao bọc vào bên trong đó rồi, thậm chí ngay cả đến sức phản kháng thôi cũng đều không thể làm ra được, khoảnh khắc tiếp theo, vậy là nó đã bị một đạo quang mang màu trắng cuốn bay đi rồi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...