Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1092: Kích hoạt Sinh Mệnh Chi Chủng
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Loài người thật sự làm được rồi sao? Chuyện, chuyện này thật không thể tin nổi. Nỗi sợ hãi cũng xuất hiện cùng với sự kinh ngạc. Nếu cứ tiếp tục như vậy, nó nhất định sẽ chết!
Không được, không thể cứ để như thế này được.
Nhất định phải nhanh chóng thoát khỏi hạn chế này, chỉ khi quay trở lại vị diện Thâm Uyên, nó mới có cơ hội hồi sinh. Nghĩ tới đây, cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng bắt đầu nhấp nhô mạnh mẽ, bên trong lờ mờ có ánh sáng lóe lên. Đó là một ánh sáng màu tím kỳ lạ, khi ánh sáng đó lóe lên, cơ thể khổng lồ của nó bắt đầu co lại. “Hửm?” Ánh mắt Vô Tình Đấu La lập tức thay đổi. Tay phải ông ấy vung lên, một thanh trường kiếm cổ xưa lao ra, trong chớp mắt đã ghim vào cơ thể của Lục Trảo Ma Hoàng, khiến tốc độ co lại của nó giảm xuống.
“Vũ Lân, nắm bắt thời gian, tên này muốn tự bạo.” Tào Đức Trí đối phó với đám vương giả Thâm Uyên này nhiều nhất, vậy nên cũng hiểu rõ năng lực và tình trạng của bọn chúng. Một khi những vương giả Thâm Uyên này chết đi, khí tức Thâm Uyên của bọn chúng sẽ nhanh chóng trốn về vị diện Thâm Uyên. Mà năng lượng Thâm Uyên có năng lực thẩm thấu siêu mạnh, ngay cả lĩnh vực của Minh Kính Đấu La cũng không thể ngăn lại được. Một khi nó trốn thoát thì tự khắc sẽ hồi sinh sau một khoảng thời gian ngắn, hành động lần này của bọn họ cũng coi như là thất bại rồi.
Đường Vũ Lân gật đầu thật mạnh, hắn cũng cảm giác được có gì đó không đúng lắm, mặc dù tốc độ cắn nuốt của Hoàng Kim Long Thương tăng lên, nhưng năng lượng trong cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng cũng nhanh chóng trở nên cuồng bạo, thậm chí còn có vẻ như muốn vùng vẫy chạy trốn.
Trong cảm nhận của hắn, bên trong cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng như có một tồn tại đặc biệt. Tồn tại này đang hấp thu năng lượng của Lục Trảo Ma Hoàng. Hình như là muốn...
“Huyết Nhất tiền bối, hình như nó muốn mở thông đạo không gian. Ngài...” Đường Vũ Lân vừa nói đến đây thì cảm thấy ấn đường mình chấn động, một cảm giác kỳ lạ trong chớp mắt truyền khắp toàn thân hắn.
Huyết Nhất liếc mắt nhìn, tay phải vung lên, bốn thanh trường kiếm vây quanh đầu Lục Trảo Ma Hoàng đồng thời toả sáng, cắt đứt không gian.
Thế nhưng, trong cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng, dao động không gian mạnh mẽ bỗng chốc bùng nổ, như thể tất cả mọi thứ của nó đều đang sụt vào bên trong.
“Khà khà khà khà, nhân loại tầm thường bé nhỏ, các ngươi cho rằng chỉ như vậy là có thể giết chết Lục Trảo Ma Hoàng vĩ đại sao? Dù lực lượng của cá nhân có mạnh đến đâu đi chăng nữa, cũng không thể chống lại vị diện được đâu, đó là lực lượng rất gần với Thần, là căn nguyên tồn tại của vị diện Thâm Uyên. Vị Diện Chi Chủng sẽ đưa bổn toạ quay trở về Thâm Uyên, không lâu sau, ta nhất định sẽ trở lại.”
Vị Diện Chi Chủng? Mặc dù đã giao đấu với sinh vật Thâm Uyên nhiều năm như vậy, nhưng đây là lần đầu tiên Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí biết có thứ được gọi là Vị Diện Chi Chủng.
Hơn nữa, ông ấy cũng cảm nhận được rõ ràng phong toả không gian của mình và lĩnh vực của Trương Huyễn Vân lại thật sự có chút không khống chế được kẻ trước mặt này.
Trong lòng Tào Đức Trí trầm xuống, ông ấy nhận ra, suy nghĩ của mình còn quá đơn giản, không phải chỉ cần có năng lượng cắn nuốt bọn chúng là thể giải quyết được một trăm linh tám vương giả Thâm Uyên này. Đây hẳn là vương giả xếp ở vị trí phía sau, nếu như không thể giải quyết được nó, vậy thì những vương giả Thâm Uyên mạnh mẽ kia chắc chắn sẽ càng khó khống chế hơn. Mà hiện giờ không biết tại sao thông đạo chính của Thâm Uyên lại bị mở ra, lần này rắc rối lớn rồi.
Ngay khi Tào Đức Trí đang cau mày suy nghĩ thì trên người Đường Vũ Lân bất chợt xuất hiện biến hoá kỳ lạ.
Từng vòng hồn hoàn từ dưới chân hắn bay lên, tổng cộng có sáu vòng, bốn đen, một lục, một đỏ. Hồn hoàn màu vàng lục ở vị trí thứ năm bỗng chốc toả sáng, ngay sau đó, một tia sáng xanh biếc bắn ra từ giữa ấn đường của Đường Vũ Lân.
Tào Đức Trí kinh ngạc nhìn thấy trên trán của Đường Vũ Lân xuất hiện một đường vân hình cây non nho nhỏ màu xanh lá, tia sáng xanh biếc được bắn ra từ đây.
Tia sáng kia chiếu thẳng vào ngực Lục Trảo Ma Hoàng. Một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Lồng ngực Lục Trảo Ma Hoàng như thể bị tan chảy, tạo thành một cái lỗ. Sau đó tia sáng xanh biếc đấy biến thành thực thể, hoá thành một nhành cây mọc đầy lá xanh non mơn mởn, đâm vào lồng ngực Lục Trảo Ma Hoàng.
Tiếng cười của Lục Trảo Ma Hoàng đột ngột dừng lại: “Cái gì? Đây là thứ quái quỷ gì vậy? A!” Tiếng kêu thảm thiết vang lên làm toàn bộ lĩnh vực bị chấn động vặn vẹo dữ dội. Thế nhưng, trong lồng ngực của nó rõ ràng có ánh sáng xanh loé lên.
Mà vào giờ phút này, Đường Vũ Lân lại cảm nhận được cảm xúc vui sướng khoan khoái của Sinh Mệnh Chi Chủng vẫn luôn ở sâu trong ấn đường mình, giống như hắn khi nhìn thấy mẹ làm đồ ăn ngon lúc còn nhỏ vậy.
Năng lượng Hoàng Kim Long Thương cắn nuốt rõ ràng đã giảm đi vài phần, nhưng khí tức sinh mệnh do Sinh Mệnh Chi Chủng toả ra rất nồng đậm, bao phủ mọi ngóc ngách trên cơ thể Đường Vũ Lân, khiến hắn có thể cảm nhận rõ ràng mọi tế bào trong cơ thể mình đều đang hân hoan khoan khoái. Được sức sống khổng lồ như vậy tẩy lễ, khiến toàn thân hắn tỏa ra một tầng vàng lục rực rỡ ngập tràn sức sống, thoải mái không nói nên lời. Tất cả mọi mệt mỏi trong người, dù là thể chất hay tinh thần đều bị cuốn bay. Điều càng khiến cho Đường Vũ Lân kinh ngạc hơn là, vào lúc này hắn có thể cảm nhận rõ ràng tất cả thuộc tính nguyên tố ở xung quanh, cảm nhận được dao động của từng nguyên tố.
Đây là? Cảm giác của Linh Vực cảnh sao?
Lục Trảo Ma Hoàng điên cuồng gào thét, liều mạng giãy giụa, thế nhưng dây leo mảnh mai có độ dày bằng ngón tay út bắn ra từ trán Đường Vũ Lân, đã cắm chặt vào trong ngực nó, khiến ngực nó biến thành màu xanh lá.
Khổ tận cam lai? Tào Đức Trí ở bên cạnh thấy vậy cũng ngây ngẩn cả người. Ông ấy đã biết từ trước trên người Đường Vũ Lân có nguồn năng lượng sinh mệnh to lớn không rõ nguồn gốc, ban đầu khi hắn ngưng tụ hồn hạch, năng lượng sinh mệnh này đã từng xuất hiện, đồng thời còn mang lại lợi ích cực lớn cho cả quân đoàn.
Vào giờ phút này, năng lượng sinh mệnh đó lại một lần nữa xuất hiện. Hơn nữa, hình như lại còn khống chế được Vị Diện Chi Chủng của Lục Trảo Ma Hoàng. Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy? Với kinh nghiệm phong phú của mình, Tào Đức Trí cũng không thể phán đoán được, nhưng chắc chắn rằng điều này là chí mạng với Lục Trảo Ma Hoàng.
Long hạch đập mạnh mẽ vang dội, Đường Vũ Lân chỉ cảm thấy khí huyết của mình mạnh chưa từng có, đặc biệt là dưới sự tăng cường của năng lượng sinh mệnh nồng đậm đó, hắn không cần phải lo lắng cơ thể mình không thể chịu đựng được. Long hạch rõ ràng đang dần lớn lên, hơn nữa dưới sự chuyển hóa của năng lượng sinh mệnh, tiết diện của hồn hạch cũng tăng lên nhanh chóng. Đây chắc chắn là đại diện cho sự tiến hoá của hồn hạch.
Hai viên hạch năng lượng tham lam hấp thu năng lượng từ Lục Trảo Ma Hoàng. Mà Sinh Mệnh Chi Chủng trên trán hắn cắn nuốt nhiều nhất.
Bỗng nhiên, cơ thể Lục Trảo Ma Hoàng run lên kịch liệt, sau đó tê liệt nằm sõng soài ở đó. Những cành cây bắn ra từ trán Đường Vũ Lân lập tức rụt về, quấn lấy một tinh thể hình bầu dục màu tím sẫm ở phía trước. Tinh thể đó lóe lên ánh sáng lập lòe, thế nhưng các nhánh cây của Sinh Mệnh Chi Chủng lại bén rễ trên đó, như thể từng chiếc rễ đâm vào bên trong, từng tầng ánh sáng màu xanh lá kéo dài theo nhánh cây, nhanh chóng lao vào trong trán Đường Vũ Lân, tất cả năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ đều bị cắn nuốt vào trong Sinh Mệnh Chi Chủng.
Sau đó, sáu bóng người hiện lên bên cạnh Đường Vũ Lân, chính là sáu hồn thú hệ thực vật mười vạn năm, do Khởi La Uất Kim Hương dẫn đầu.
Giờ phút này, mỗi người bọn họ đều được bao phủ bởi một tầng ánh sáng màu vàng lục, trên gương mặt bọn họ lộ ra sự vui mừng khôn xiết. Hiển nhiên là, sức sống nồng đậm này vô cùng có lợi cho bọn họ.
Hoàng Kim Long Thương tiếp tục cắn nuốt năng lượng còn lại của Lục Trảo Ma Hoàng, Đường Vũ Lân không nhịn được hỏi Khởi La Uất Kim Hương: “Khởi La, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thế? Tinh thể màu tím kia là gì?”
Khởi La Uất Kim Hương bật cười ha hả nói: “Chủ nhân, ngài may mắn thật đấy. Ban đầu, bọn ta nghĩ rằng có thể ở quanh Sinh Mệnh Chi Chủng, cảm nhận khí
tức của nó là đã vô cùng có lợi với bọn ta rồi. Thật không ngờ, ngài chẳng những có thể kích hoạt Sinh Mệnh Chi Chủng, mà còn có thể cung cấp cho nó năng lượng sinh mệnh thuần tuý nhất, khiến nó thực sự mọc rễ nảy mầm.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook