Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Quả cầu ánh sáng trực tiếp chạm vào sinh vật Thâm Uyên, một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện. Sau khi va chạm với nó, sinh vật Thâm Uyên như thể bị dính chặt lại, không thể giãy giụa, sau đó bắt đầu chậm rãi hoà tan vào quả cầu ánh sáng. Càng kỳ lạ hơn là, trên quả cầu ánh sáng dường như có một lực hút, khiến năng lượng Thâm Uyên do sinh vật Thâm Uyên hóa thành không thể trực tiếp tiêu tan, rơi xuống thông đạo Thâm Uyên ở bên dưới, mà chỉ có thể từ từ tiêu tán.

Nhân loại đã nghiên cứu về sinh vật Thâm Uyên nhiều năm như vậy, đương nhiên là không có khả năng không có biện pháp nào. Đạn ăn mòn là một loại vũ khí bí mật chuyên nhắm vào sinh vật Thâm Uyên.

Nó được chế tạo bằng cách lợi dụng nguyên lý của một số pháp trận hồn đạo đặc biệt, không chỉ có thể phân giải và sát thương trên phạm vi lớn, mà còn có thể tạo ra tính kết dính rất mạnh với năng lượng Thâm Uyên. Từ đó sẽ khiến sinh vật Thâm Uyên không thể lập tức đưa năng lượng quay trở về vị diện Thâm Uyên sau khi chết đi.

Mặc dù chỉ là trị ngọn không trị được gốc, nhưng nó lại có tác dụng không nhỏ khi thông đạo Thâm Uyên bạo động trên quy mô lớn.

Nhìn thấy đạn ăn mòn mang theo không ít sinh vật Thâm Uyên rơi xuống chỗ sâu trong thông đạo Thâm Uyên, Trương Huyễn Vân bình tĩnh ra lệnh: “Cho nổ!” Chỉ nghe thấy một tiếng nổ ầm ầm vang lên, sâu trong thông đạo Thâm Uyên, quả cầu ánh sáng xanh sẫm gần như lập tức nổ tung. Ánh sáng bắn ra mọi phía, một lượng lớn chất lỏng màu xanh biếc bắn ra ngoài, bám lên cơ thể một lượng lớn sinh vật Thâm Uyên. Sau đó, nó bắt đầu ăn mòn mạnh mẽ, đồng thời lây nhiễm năng lượng Thâm Uyên.

Vào thời điểm này, thực lực mạnh yếu của sinh vật Thâm Uyên cũng được thể hiện rõ ràng. Sinh vật Thâm Uyên bình thường tiếp xúc với đạn ăn mòn thì nhanh chóng tử vong. Nhưng một số sinh vật Thâm Uyên mạnh mẽ hơn thì lại có biện pháp đối phó của riêng mình.

Đi theo Hắc Đế tới đây còn có mười hai Hắc Hoàng có vóc dáng nhỏ hơn ả ta một vòng, nhưng toàn thân tràn ngập sương đen.

Lúc này có sáu vị Hắc Hoàng bảo vệ bên cạnh Hắc Đế, còn sáu vị khác bay lên trời, sương đen dày đặc trên người bọn chúng cuồn cuộn bốc lên trên, tiếp xúc với chất lỏng ăn mòn do đạn ăn mòn bắn ra. Ban đầu, lớp sương đen dao động mạnh mẽ, nhưng sau đó, chất lỏng ăn mòn lại nhanh chóng bị lây nhiễm, hoá thành một phần của sương đen.

Chính bởi vì có bọn chúng ra tay nên chất lỏng có tính ăn mòn cực mạnh kia mới không thể giết được nhiều sinh vật Thâm Uyên hơn. Nhưng dù vậy, nó cũng vẫn đã ngăn chặn được thế tấn công mạnh mẽ của sinh vật Thâm Uyên trong một thời gian ngắn.

Sáu Hắc Hoàng bay lên, với tư cách là chủ lực của trận chiến, cuối cùng bọn chúng cũng đã ra tay. Mà năm vương giả Thâm Uyên do Hắc Đế dẫn đầu vẫn đứng yên tại chỗ cũ không nhúc nhích, lẳng lặng quan sát tình hình ở lối ra.

Sáu Hắc Hoàng bay lên, các sinh vật Thâm Uyên khác tức thì vây xung quanh bọn chúng. Toàn thân sáu Hắc Hoàng này đều giải phóng ra sương mù màu đen dày đặc. Đó như thể năng lượng Thâm Uyên sau khi đã hoàn toàn biến chất, sền sệt như bùn. Đạn pháo hồn đạo rơi vào trong đó thậm chí còn không thể phát nổ, mà tia súng hồn đạo rơi vào đó thì giống như trâu đất xuống biển, một đi không trở lại.

Sắc mặt Trương Huyễn Vân trở nên nghiêm nghị. Ông ấy biết kia là Hắc Phệ Ma Vụ, tuyệt học thành danh của tộc Hắc Hoàng. Nó có thể cắn nuốt tất cả vật thể và năng lượng, đồng thời còn có khả năng chuyển hóa chúng thành sức mạnh của mình ở một mức độ nhất định. Tấn công phòng thủ hợp nhất làm một thể!

Đây là năng lực thiên phú của tộc Hắc Hoàng, thậm chí có thể nói, tất cả năng lực của bọn chúng đều đến từ Hắc Phệ Ma Vụ, đều lấy Hắc Phệ Ma Vụ làm nền tảng. Hắc Phệ Ma Vụ bay lên không trung, lập tức ngăn lại phần lớn đòn tấn công. Sáu Hắc Hoàng này đều có thực lực gần với Phong Hào Đấu La bình thường, đương nhiên là trong trường hợp không mặc chiến giáp.

Bọn chúng yểm hộ vô cùng tốt cho một lượng lớn sinh vật Thâm Uyên ở phía sau. Từng sinh vật Thâm Uyên có hình dạng như con thoi ẩn nấp ở phía sau Hắc Phệ

Ma Vụ. Bọn chúng có tốc độ nhanh nhất, khi đạt đến một khoảng cách nhất định, chúng sẽ đột ngột bùng nổ tốc độ nhanh hơn cả tốc độ âm thanh.

Trương Huyễn Vân hít một hơi thật sâu, biện pháp duy nhất để đối phó với Hắc Phệ Ma Vụ là so năng lượng. Chỉ khi năng lượng tấn công vượt qua giới hạn cắn nuốt của Hắc Phệ Ma Vụ, mới có thể phá vỡ, không để nó có thời gian cắn nuốt. Thế nhưng, việc này chắc chắn sẽ tiêu hao một lượng năng lượng rất lớn, nhưng hiện giờ cũng chỉ có thể làm vậy thôi.

Đúng lúc này, trong lòng Trương Huyễn Vân bỗng khẽ giật mình, như thể có gì đó nổi lên trong đầu ông ấy. Ngay sau đó, tấm gương phía sau lưng ông ấy lóe lên ánh sáng, một bóng người xuất hiện bên cạnh ông ấy.

Đôi cánh rồng to lớn màu vàng kim dang rộng, tỏa ra dao động khí huyết mạnh mẽ. Khí huyết của hắn vô cùng mạnh mẽ, trong nháy mắt khi hắn xuất hiện, thậm chí với tu vi của Trương Huyễn Vân mà khí huyết của ông ấy cũng bị hắn dẫn dắt. Dao động năng lượng khủng bố vào giây phút này bùng nổ mạnh mẽ, khí huyết nồng đậm đó thậm chí còn khiến bầu trời xuất hiện một thoáng màu đỏ vàng.

Không còn nghi ngờ gì nữa, người vừa đi ra từ trong Minh Kính Lĩnh Vực chính là Đường Vũ Lân. Lúc này, hai mắt Đường Vũ Lân đã hoàn toàn biến thành màu đỏ vàng, khí tức trên người dao động rất không ổn định. Tia điện màu vàng kim không ngừng xuất hiện xung quanh cơ thể hắn hắn, ngay cả trên Đấu Khải Long Nguyệt cũng có chút thay đổi.

Trên bề mặt của chiến giáp vốn là vảy rồng màu vàng kim, giờ đây đã xuất hiện thêm một tầng sương mù màu đỏ vàng, khiến cả người Đường Vũ Lân trông có chút hư vô. Mà làn sương này dường như đang không ngừng co lại, nở ra rồi lại co lại, nở ra theo nhịp tim của hắn.

Trong cả quá trình lặp đi lặp lại này, dao động khí huyết trên cơ thể Đường Vũ Lân cũng không không ngừng chấn động.

“A” Đường Vũ Lân bỗng nhiên ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, như thể có gì đó không thể chịu đựng được nữa. Hoàng Kim Long Thương chớp mắt xuất hiện trong tay phải, ngay sau đó, hắn hóa thân thành một tia sáng màu vàng đỏ, lao thẳng về phía thông đạo Thâm Uyên.

“Đường Vũ Lân!” Trương Huyễn Vân giật nảy mình, lập tức hét lớn. Tên nhóc này là trụ cột để đối phó với vị diện Thâm Uyên trong tương lai, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện gì được!

May thay, Đường Vũ Lân không hề đi sâu vào, chỉ là Hoàng Kim Long Thương trong tay bỗng nhiên đâm mạnh ra. Trên không trung, một tiếng rồng ngâm mạnh mẽ lập tức vang lên, một con rồng lớn màu vàng kim chui ra từ đầu mũi thương, giương nanh múa vuốt, lập tức lướt qua bầu trời, trực tiếp lao thẳng vào trong Hắc Phệ Ma Vụ.

Hắc Phệ Ma Vụ đã dâng lên cách lối ra không tới nghìn mét, Toa Hình Ma ở phía sau lập tức bay xuyên qua Hắc Phệ Ma Vụ, hóa thành từng con thoi sắc bén, muốn đột phá lối ra. Nhưng đúng vào lúc này, Kim Long do Đường Vũ Lân dùng Hoàng Kim Long Thương đâm ra đã đến nơi.

Kim Long gầm lên, mạnh mẽ chưa từng có. Phần đuôi của Kim Long thậm chí vẫn còn đang nối với Hoàng Kim Long Thương của Đường Vũ Lân. Khi đâm một thương này ra, chiều dài của Kim Long đã hơn năm trăm mét. Khí thế lẫy lừng, cánh rồng cực lớn như thể muốn lấp đầy cả thông đạo ngay lập tức.

Đường Vũ Lân lần lượt cắn nuốt năng lượng sinh mệnh của Lục Trảo Ma Hoàng và Nghĩ Hoàng. Mặc dù phần lớn năng lượng sinh mệnh đều bị Sinh Mệnh Chi Chủng cắn nuốt, nhưng thứ Sinh Mệnh Chi Chủng cắn nuốt chủ yếu vẫn là Vị Diện Chi Chủng của hai vương giả. Pháp tắc vị diện và bản nguyên sinh mệnh ẩn chứa trong Vị Diện Chi Chủng mới là thứ mà nó cần nhất.

Thân là nơi Sinh Mệnh Chi Chủng ký sinh, Đường Vũ Lân vốn đã nhận được phản hồi cực lớn từ nó, lại thêm việc hắn cắn nuốt năng lượng sinh mệnh của hai vương giả, trong lúc nhất thời, cơ thể hắn đau đớn như muốn nổ tung.

Không phải cắn nuốt bao nhiêu thì sẽ hấp thu bấy nhiêu, long hạch và hồn hạch của hắn đã dốc hết sức để hấp thu, nhưng suy cho cùng cũng không thể lập tức hấp thu hết một lượng năng lượng lớn đến như vậy được. Khi hai viên hạch đã tạm thời hoàn toàn no đủ, Đường Vũ Lân giống như một quả bóng da bị thổi căng. Cả người nhìn qua thì trông có vẻ vẫn bình thường, nhưng trên thực tế lại có cảm giác căng phồng tới mức có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

May thay, phong ấn Kim Long Vương bị năng lượng sinh mệnh khổng lồ của bản thân Đường Vũ Lân ảnh hưởng, bị áp chế không xảy ra vấn đề gì, nếu không hắn nhất định sẽ không chịu nổi tình cảnh “một cổ hai tròng” này.

Vậy nên, việc hắn cần phải làm lúc này chính là giải phóng năng lượng dư thừa trong cơ thể mà hắn không thể hấp thu được ra ngoài. Chỉ có như vậy, hắn mới có thể khôi phục lại bình thường, thoát khỏi trạng thái như quả bom hẹn giờ của mình. Do đó mới có Kim Long dài năm trăm mét xuất hiện. Dù trong tương lai tu vi của hắn tăng lên đến cấp bậc Phong Hào Đấu La, cũng chưa chắc đã có thể đâm ra được một thương như vậy. Nhưng hắn của hiện tại thì lại có thể.

Tu vi hồn lực của Đường Vũ Lân vốn đã là cấp sáu mươi mấy, lại thêm sự tăng cường của sức mạnh khí huyết Kim Long Vương mạnh mẽ và Nhị Tự Đấu Khải, tu vi tổng thể của hắn đã có thể sánh ngang với Phong Hào Đấu La không mặc chiến giáp rồi. Mà vào thời điểm này, một thương hắn đâm ra đã vượt xa phạm vi thực lực của Phong Hào Đấu La, thậm chí còn vượt qua cả cấp bậc Siêu Cấp Đấu La.

Nói một cách đơn giản, điều này tương đương với việc cắn nuốt năng lượng sinh mệnh của Lục Trảo Ma Hoàng và Nghĩ Hoàng, rồi sau đó chuyển hoá thành đòn tấn công của mình. Có thể thấy uy lực của nó mạnh đến mức nào.

Toa Hình Ma còn chưa kịp chạm vào Kim Long, phần mũi phía trước của nó đã bốc cháy tạo nên sương mù màu đỏ vàng, sau đó nhanh chóng bốc hơi trong không khí, hoá thành hình thái năng lượng Thâm Uyên và tản ra xung quanh. Nhưng điều kỳ lạ là, những năng lượng Thâm Uyên vừa mới tản ra này bị Kim Long trực tiếp hấp thu, biến thành một phần năng lượng của nó.

Lúc này, Kim Long giống như một phần của Hoàng Kim Long Thương trong tay Đường Vũ Lân, là phần mở rộng hiệu quả của Hoàng Kim Long Thương.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...