Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1100: Cửu linh thủ hộ
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Xét về bản chất, suy cho cùng hắn cũng không thể sánh bằng Hắc Đế.
Lúc này, hắn đã không thể tránh được, hơn nữa cú đấm kia của Hắc Đế tuyệt đối là một đòn tấn công cấp bậc Cực Hạn Đấu La. Sao hắn có thể ngăn cản được chứ? Màu đen sau lưng Đường Vũ Lân dần rút đi, tấm gương treo cao. Cùng lúc đó, một tiếng hét lớn cũng vang lên quanh cơ thể hắn.
“Thiên địa vạn pháp, Đấu La chi linh, Huyết Thần luân chuyển, khóa!”
Giọng nói đó thuộc về Huyết Nhất. Trong tiếng hét lớn, ở lối vào thông đạo, trong lúc nhất thời, vầng sáng chín màu tung hoành, một phù văn lớn từ trên trời ập xuống, áp chế thông đạo bên dưới.
Trên bề mặt vách động xung quanh thông đạo đều lập tức hiện lên một vầng sáng chín màu. Vầng sáng luân chuyển, cú đấm do Hắc Đế đánh ra bỗng chốc co lại rất nhiều.
Đó không phải là lực lượng của Vô Tình Đấu La, mà là sức mạnh của toàn bộ vị diện Đấu La đại lục.
Đối với Đấu La đại lục, sinh vật Thâm Uyên là kẻ xâm lược tới từ vị diện khác, đương nhiên sẽ bị vị diện Đấu La đại lục bài xích. Nếu không, với thực lực của một trăm linh tám tầng Thâm Uyên, bên phía Đấu La đại lục đã không thể ngăn cản được từ sáu nghìn năm trước rồi.
Trước đây, phong ấn thông đạo này cũng là được vị diện Đấu La đại lục tiếp sức mới có thể khóa lại được.
Lúc này, Huyết Nhất thông qua Huyết Thần Đại Trận, mượn lực lượng của vị diện để đối đầu với Hắc Đế, đồng thời cũng trấn áp thông đạo Thâm Uyên, để toàn bộ những sinh vật Thâm Uyên mạnh mẽ lao ra đều bị suy yếu.
Nếu không có Huyết Thần Đại Trận, sao loài người có thể trấn áp vị diện Thâm Uyên trong sáu nghìn năm được chứ?
Một tia sáng mạnh mẽ xẹt qua đầu Đường Vũ Lân, ánh sáng thay đổi ba lần trên không trung, lại thêm sự trùng khớp với thiên địa chi linh của vị diện Đấu La đại lục, trong chớp mắt đã luân chuyển chín lần, cuối cùng mới đánh vào cú đấm của Hắc Đế.
Trong thông đạo chớp mắt nổi lên bão năng lượng mạnh mẽ, mà bóng dáng của Đường Vũ Lân cũng biến mất giữa ánh sáng trắng chói lóa.
Đây là chỗ ảo diệu của lĩnh vực. Minh Kính Đấu La Trương Huyễn Vân trực tiếp thu cơ thể của Đường Vũ Lân lại thông qua Minh Kính Lĩnh Vực, dùng lực lượng của mình và sự hỗ trợ của Huyết Thần Đại Trận để chiến đấu với Hắc Đế.
Thế nhưng, cũng chính vào lúc này, Hắc Đế đã thể hiện ra thực lực cấp bậc Đế Quân của vị diện Thâm Uyên.
Dưới tác động khủng khiếp của bão năng lượng, ả ta lơ lửng trên không trung, cơ thể vẫn bất động như một pho tượng, dù xung kích của năng lượng mạnh đến mức nào, ả ta cũng không rút lui nửa bước. Đôi mắt như bảo thạch màu đen đang toả sáng rực rỡ. Hai tay ả ta khẽ cử động trước người, từng sợi tơ màu đen xoay vòng uốn lượn từ ngón tay ả ta bay ra, bao trùm về phía Minh Kính Đấu La.
Trương Huyễn Vân lại không hề định cứng đối cứng với ả ta. Mặc dù ông ấy đã thăng cấp lên Cực Hạn Đấu La, cộng thêm Tứ Tự Đấu Khải, dù không đánh lại vị Hắc Đế này thì ít nhất cũng có thể ngăn cản. Thế nhưng, với tình hình trước mắt, ông ấy căn bản không cần phải làm như vậy.
Bên phía quân đoàn Huyết Thần, chỉ có hai người là ông ấy và Huyết Nhất có tu vi như vậy mà thôi, bọn họ là trụ cột vững vàng thực sự của cả quân đoàn. Đồng thời, khi chiến đấu chống lại những Đế Quân Thâm Uyên đỉnh cấp như vậy, điều quan trọng cả không phải là dựa vào lực lượng cá nhân, mà là kết hợp với sức mạnh vị diện của cả vị diện Đấu La đại lục để chống lại. Nếu không, chỉ dựa vào thực lực của bản thân, bọn họ không có bất cứ cơ hội nào. Đây cũng chính là lý do tại sao Huyết Nhất lại lựa chọn kết hợp cùng tám vị Huyết Thần khác khởi động Huyết Thần Đại Trận, chư không phải là xông lên giết địch.
Chỉ cần Huyết Thần Đại Trận ổn định, ưu thế của vị diện Đấu La đại lục sẽ phát huy đầy đủ, dù là Hắc Đế vô cùng mạnh mẽ, đã đến cảnh giới Bán Thần cũng sẽ bị vị diện áp chế khi ở vị diện Đấu La đại lục, không thể giải phóng ra được thực lực mạnh nhất. Được cái này thì mất cái kia, nếu so ra thì ngăn cản sẽ dễ dàng hơn nhiều.
Mà Đường Vũ Lân với tư cách là một tồn tại có thể thực sự uy hiếp được bản nguyên sinh mệnh của những vương giả Thâm Uyên này tuyệt đối là đòn sát thủ của bọn họ. Dù Hắc Đế mạnh có mạnh đến đâu, ả ta cũng không dám một mình tấn công Huyết Thần Đại Trận. Một khi bị trấn áp, chẳng lẽ ả ta lại không sợ bị Đường Vũ Lân cắn nuốt sức mạnh bản nguyên của mình chắc?
Điều này đương nhiên là không thể nào rồi. Do đó, Trương Huyễn Vân đưa Đường Vũ Lân kịp thời rút lui, ổn định lại cục diện lúc này mới là quan trọng nhất.
Tia sáng trắng lóe lên, Trương Huyễn Vân đã rút lui về phía ngoài của Huyết Thần Đại Trận, không tiếp tục chiến đấu với Hắc Đế nữa. Đồng thời, ánh sáng lóe lên, Đường Vũ Lân với ánh sáng đỏ vàng bao quanh toàn thân xuất hiện bên cạnh ông ấy.
Mặc dù tất cả mọi thứ xảy ra sánh ngang với tốc độ ánh sáng, nhưng cả quá trình vẫn đều hiện ra một cách rõ ràng trước mặt các chiến sĩ của quân đoàn Huyết Thần. Cảnh tượng bọn họ nhìn thấy là Đường Vũ Lân tiêu diệt sáu Hắc Hoàng trong chớp mắt với khí thế hừng hực, hơn nữa còn chiến đấu với Hắc Đế. Bóng người lấp lánh ánh sáng đỏ vàng sừng sững giữa thế gian kia đã in sâu vào trong lòng mỗi người.
Thông qua cuộc thi khiêu chiến Tinh Đấu Chiến Võng toàn liên bang, Đường Vũ Lân đã trở thành anh hùng trong lòng các chiến sĩ rồi. Nhưng dù là lúc đó, bọn họ cũng không cảm thấy Đường Vũ Lân quá đỗi mạnh mẽ, dù sao thì cuộc thi đó cũng giới hạn chỉ có những người dưới Tam Tự Đấu Khải Sư mới có thể tham gia. Nhưng vào giờ khắc này, tận mắt nhìn thấy Đường Vũ Lân trong chớp mắt bùng nổ sức chiến đấu khủng bố như vậy, Kim Long dài năm trăm mét thật sự đã để lại ấn tượng sâu sắc với bọn họ, sao bọn họ có thể không kinh ngạc được chứ?
Lúc này, Đường Vũ Lân lại một lần nữa xuất hiện, ánh sáng đỏ vàng xung quanh hắn tiếp tục lan rộng, khí tức trong cơ thể như ẩn như hiện. Năng lượng của sáu Hắc Hoàng quả thật không hề tầm thường, mặc dù phần lớn năng lượng không kịp hấp thu được hắn đều dùng để tấn công, nhưng sức mạnh bản nguyên của Hắc Hoàng vẫn đi vào trong cơ thể hắn.
Long hạch và hồn hạch của Đường Vũ Lân vẫn luôn trong tình trạng vận chuyển quá tải, vậy nên lúc này khí tức trên người hắn rất không ổn định. Nếu như đổi lại là hồn sư bình thường, hấp thu năng lượng khổng lồ như thế chỉ sợ là cơ thể đã nổ tung mà chết từ lâu rồi. Nhưng hắn chẳng những có cơ thể mạnh mẽ, mà quan trọng hơn là, sau khi Sinh Mệnh Chi Chủng hấp thu Vị Diện Chi Chủng của hai vương giả Thâm Uyên, lúc này đang rất hài lòng với đối tượng ký sinh là hắn. Năng lượng sinh mệnh cực kỳ nồng đậm bao quanh cơ thể Đường Vũ Lân, bảo vệ cơ thể hắn. Mặc dù năng lượng trong cơ thể rất khổng lồ, nhưng có năng lượng sinh mệnh của Sinh Mệnh Chi Chủng bảo vệ, Đường Vũ Lân không phải lo lắng cơ thể mình sẽ bị ảnh hưởng như thế nào.
Bất cứ sinh vật nào cũng có bản nguyên sinh mệnh thuộc về riêng mình. Bản nguyên sinh mệnh càng mạnh mẽ thì sức sống càng bền bỉ. Năng lượng do Sinh Mệnh Chi Chủng chuyển hoá chính là đang thông qua việc không ngừng cường hoá bản nguyên sinh mệnh của Đường Vũ Lân, từ một góc độ nào đó có thể nói là mang đến một bước nhảy vọt về chất cho hắn, từ đó giúp hắn duy trì cơ thể ổn định trong quá trình liên tục đề cao, không đến mức thực sự nổ tung.
Thế nhưng dù vậy, Đường Vũ Lân vẫn có cảm giác có lực mà không dùng hết. Trong lúc nhất thời, năng lượng toàn thân hắn không ngừng lan rộng rồi co lại, Hoàng Kim Long Thương trong tay tỏa ra ánh thương lấp lóe, như thể mong muốn được lao vào trong Thâm Uyên chiến đấu một lần nữa.
Đương nhiên là hắn cũng có thể cảm nhận được sự mạnh mẽ của Hắc Đế. Dù năng lượng trong cơ thể hắn được tăng cường đến như vậy, nhưng năng lượng của vị đó vẫn có tác động mạnh tới hắn, mang đến nguy cơ về tính mạng cho hắn. Thế nhưng dù vậy, năng lượng sục sôi trong cơ thể lại vẫn khiến ý chí chiến đấu của hắn chỉ tăng chứ không giảm.
Dù kẻ địch trước mạnh đến đâu đi chăng nữa, ta đều không chùn bước! Lúc này trong lòng Đường Vũ Lân chỉ có suy nghĩ này. Cùng với sự đề cao của bản nguyên sinh mệnh, tinh thần của hắn cũng đang không ngừng xảy ra những thay đổi nhỏ. Cảm nhận sự biến đổi của chín loại thiên địa chi linh do Huyết Thần Đại Trận
mang đến, trong lúc nhất thời, hắn có cảm giác như mình đã hóa thành chúa tể thế giới vậy.
“Huyễn Vân, ngươi lui về phía sau.” Giọng nói của Huyết Nhất truyền đến. Trương Huyễn Vân sửng sốt, nhìn về phía ông ấy. Lúc này, thế tấn công của sinh vật Thâm Uyên tạm thời dừng lại sau va chạm trước đó của hai cường giả, nhưng từ phía khe hở vẫn liên tục có sinh vật Thâm Uyên lao ra. Cũng không biết bên phía vị diện Thâm Uyên sử dụng lực lượng gì mà lại có thể chống lại được áp lực của Huyết Thần Đại Trận, không hoàn toàn co lại.
Huyết Nhất trầm giọng nói: “Đại trận sẽ bảo vệ Vũ Lân. Vào lúc này, chỉ có hắn mới có thể thực sự dẫn đầu chúng ta đánh lui sinh vật Thâm Uyên. Vũ Lân, ngươi nghe cho kỹ đây, từ giờ trở đi, chúng ta sẽ giúp ngươi trở thành mắt trận cốt lõi của Huyết Thần Đại Trận. Ngươi không cần phải lo lắng bất cứ điều gì về vấn đề phòng ngự cả, chỉ cần chịu trách nhiệm tấn công thôi là được. Cố gắng hết sức tiêu diệt kẻ địch, có hiểu không? Không cần phải quá trân trọng phần năng lượng ngươi không thể hấp thu được, cứ truyền hết cho hạt giống kia của ngươi.”
Vô Tình Đấu La đã nhìn ra tình trạng cơ thể của Đường Vũ Lân không đúng lắm. Hạt giống đó là gì, ông ấy cũng có một vài phán đoán, vậy nên mới đưa ra chỉ dẫn như vậy.
Lúc này, năng lượng trong cơ thể Đường Vũ Lân tăng vọt, giống như một quả bóng khổng lồ. Hắn căn bản không dám mở miệng, sợ rằng một khi mở miệng, cơ thể của mình sẽ bị thổi bay vì năng lượng trào ra, hắn chỉ gật đầu với Huyết Nhất.
Làm gì có chuyện hắn sẽ trân trọng năng lượng trong cơ thể không truyền cho Sinh Mệnh Chi Chủng chứ! Rõ ràng là Sinh Mệnh Chi Chủng phải vừa ý những năng lượng kia mới được! Vị này kén chọn lắm. Chỉ có năng lượng Vị Diện Chi Chủng của vị diện Thâm Uyên mới là thứ nó muốn nhất thôi.
“Huyết Thần luân chuyển, cửu linh thủ hộ. Chuyển!”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook