Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1103: Tà hồn sư tập kích

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Không còn nghi ngờ gì nữa, Huyết Thần đại trận rất cường đại, thậm chí có thể được xem là trận pháp cường đại nhất ở trên đại lục Đấu La này, nhưng nó cũng có nhược điểm của riêng nó, đó chính là nó chỉ có thể dùng để đối phó với những tồn tại ở bên phía các vị diện khác mà thôi. Vị diện chi lực vốn là do thiên địa nguyên lực hình thành nên, nó chỉ có thể bài trừ được những sinh vật ngoại lai đến từ bên ngoài. Mà nó đối với những sinh vật vốn là tồn tại ở vị diện bên này cũng sẽ không thể gây ra bất kỳ ảnh hưởng nào cả.

Đúng lúc này, đột nhiên lại có chín đạo thân ảnh này lao đến, không còn nghi ngờ gì nữa là bọn chúng không có thuộc về bên phía vị diện thâm uyên, nhưng bọn lại không một chút cố kỵ như thế này lại trực tiếp lao về phía chín vị Huyết Thần đang điều động trận pháp.

Biến hoá này quả thật là quá đột ngột, đột nhiên như thế làm cho mọi người đều trở tay không kịp.

Mà cũng cùng vào lúc này, ở một nơi sâu ở bên trong thâm uyên, Hắc Đế vẫn luôn lạnh lùng quan sát ở nơi lối ra của thông đạo, nàng cuối cùng cũng đã hành động rồi, nàng dẫn theo sáu tên vương giả thâm uyên khác, gần như là đồng thời xuất kích ra khỏi lối ra của động quật.

Trong ứng ngoại hợp, trong ngoài đều xung kích. Chính là như thế, đây mới chính là cơ hội mà Hắc Đế vẫn đang chờ đợi, cơ hội do những người cùng hợp tác với bọn chúng mang đến.

Thế cục vốn dĩ đã được ổn định trở lại, đột nhiên lại phát sinh ra biến hoá như thế này thì bất cứ người nào cũng đều không hề có thể nghĩ đến.

Dù là Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí thì ngàn vạn lần cũng không thể nghĩ đến, ở bên trong một nơi núi tuyết hẻo lánh đến như thế này, thế mà đột nhiên lại có địch nhân trà trộn vào bên trong, hơn nữa lại còn cùng lúc cùng nhau xuất hiện nhiều đến như thế nữa.

Minh Kính Đấu La Trương Huyễn Vân vốn đang chủ trì đại cục, phản ứng của ông là nhanh nhất, đương khi Long Thiên Vũ phát hiện ra có gì đó không đúng, ngay lập tức người đầu tiên ông báo cáo tin tức này đi đó chính là Trương Huyễn Vân. Tuy nhiên, phản ứng của những địch nhân này cũng rất nhanh, bọn họ đồng thời đều lao đến hướng của các vị Huyết Thần, bọn chúng có ý định đánh cho bọn họ không kịp trở tay.

Khoé miệng của tên tam tự đấu khải sư đó lao về hướng phía của Huyết Nhất bỗng nhiên mỉm cười, sau lưng hắn đột nhiên lại bay lên một đạo quang mang, trực tiếp nhắm về phía của Trương Huyễn Vân mà bắn đến. Đoàn quang mang đó vừa mới xuất hiện ra một cái, vậy là đã bắn ra một luồng kim quang cực kỳ nóng bỏng, khí tức kim loại vô cùng nồng đậm cuồng bạo bùng nổ ra.

Trương Huyễn Vân làm sao có thể không nhận ra được cơ chứ, đó lại là một quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín! Sức phá hoại của thứ đồ chơi này đủ để có thể đem toàn bộ cả ngọn núi này biến thành bình địa. Huống hồ, ở đây vẫn còn có nhiều chiến sĩ của Huyết Thần quân đoàn đến như thế.

Căn bản là ngay đến cả một chút do dự thôi thì cũng không có, lĩnh vực minh kính của ông trong chớp mắt đã được mở rộng ra, trực tiếp đem quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín đó bao bọc lại vào trong.

Lúc này, vị quân đoàn trưởng của Huyết Thần quân đoàn này đã biểu hiện ra sự quả đoán của ông ta rất đúng lúc.

Ông thậm chí ngay đến cả an nguy của chín vị Huyết Thần cũng không có liếc nhìn lấy một cái, sau khi đã dùng minh kính lĩnh vực để thôn phệ quả đạn pháo định trang hồn đạo đó lại vào trong lĩnh vực, ông lóe người lên một cái, vậy là đã đi vào bên trong Huyết Thần đại trận, mạnh mẽ ném nó đi, đem quả đạn pháo định trang hồn đạo đó nhắm về phía của bảy tên vương giả thâm uyên đó mà bắn đến.

Trương Huyễn Vân hiểu rất rõ, vào thời khắc này, ông căn bản là không thể cùng một lúc mà chiếu cố cho cả hai bên được, chỉ có thể lựa chọn một bên rồi thả ra mà thôi. Địch nhân ở phía bên ngoài mặc dù cường đại, nhưng dù sao thì toàn bộ Huyết Thần quân đoàn vẫn có thể đối kháng lại được, mà địch nhân trà trộn vào bên trong mới chính là thứ đáng sợ nhất. Một khi để cho Hắc Đế dẫn theo đám cường giả thâm uyên bên phía vị diện lao đến đây, đó mới thật sự là là tai hoạ.

Vì thế cho nên ông đã dựa vào lĩnh vực của mình thu lấy quả đạn pháo định trạng hồn đạo đó lại, sau đó không một chút do dự nào mà ném nó đi, dùng quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín này để cản trở lại bước chân của đám cường giả Hắc Đế đang lao đến.

Nói về đạn pháo định hồn trang cấp chín thì lực công phá của nó khủng bố đến nổi mà ngay cả đến Cực Hạn Đấu La cũng không có nguyện ý đối đầu trực diện với nó. Nếu không mà nói thì làm sao mà quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp mười hai lúc đó lại có thể một phát liền huỷ diệt đi toàn bộ học viện Sử Lai Khắc được cơ chứ!

Không còn nghi ngờ gì nữa, lựa chọn của Trương Huyễn Vân là vô cùng chính xác. Vì một khi ông bị trận chiến phía bên ngoài lôi kéo lực chú ý, vậy thì ở bên trong nội bộ của quân đoàn sẽ gặp phải vấn đề càng lớn hơn nữa.

Tuy nhiên, lúc này, chín vị Huyết Thần dường như đều đồng thời đã bị công kích rồi.

Phản ứng của Long Thiên Vũ là nhanh nhất, ông cuối cùng cũng đã đem cái tên địch nhân mà chính ông đã phát hiện ở trước đó, ông đã thành công chặn lại được hắn, trong khi hắn đang cố lao về phía của Huyết Bát.

Thành công cản trở lại được một đòn công kích như vũ bão đến từ đối thủ, nhưng thực lực của tên địch nhân này cũng rất là cường hãn.

Bùm một tiếng, có một làn khói màu xám từ trên người đối phương nổ ra, băng từ trên người của Long Thiên Vũ giải phóng ra trong chớp mắt đã bị phơi nhiễm bởi màu xám đó, sau đó nó rít lên một tiếng, tiếng kêu thảm thiết đến khủng bố vang dội ở xung quanh người Long Thiên Vũ.

"Là Tà Hồn Sư!" Long Thiên Vũ phẫn nộ quát một tiếng.

Ông giơ tay phải của mình lên hướng về phía trước, một đạo băng chùy băng lam sắc được phóng ra, ngay lập tức băng chuỳ bay lên, một màn kỳ diệu đã xuất hiện, chín loại thiên địa linh khi ở trong không khí trong chớp mắt đã hoà lại làm một, rồi chúng rơi xuống ở bên trên băng chuỳ, khiến cho băng chuỳ đó đột nhiên biến lớn lên.

Tất cả các khí tức tà ác ngay lập tức đều bị đóng băng toàn bộ lại, chính là chiêu băng linh dẫn đạo!

Huyết Thần quân đoàn có thể trấn thủ ở vị diện thâm uyên này cho đến nay đã qua sáu ngàn năm rồi, đương nhiên là thực lực của họ cũng không hề tầm thường được, đặc biệt là đối với những cường giả đã nhận được truyền thừa từ gia tộc, qua các thế hệ tiếp nối nhau duy trì công việc thủ hộ này không ngừng, thậm chí bọn họ còn mạnh mẽ hơn nhiều.

Nếu so sánh với hồn sư phổ thông, điểm mạnh của Tà Hồn Sư chủ yếu là đến từ sự quỷ dị của bọn chúng, nhưng khi đối diện với hồn sự có thực lực vô cùng cường đại thì bọn chúng cũng không có thể nào chiếm được bao nhiêu lợi thế cả.

Ở trên mặt của tên Tà Hồn Sư đó quả nhiên là đã biến sắc rồi, thân ảnh của hắn nhanh chóng thoái lui về sau, hắn đến đây vốn dĩ là để tập kích đánh lén chứ không phải muốn bỏ mạng tại đây, nên hắn ngay lập tức rút lui. Vào lúc mà khí tức băng linh đó vừa xâm nhập vào trong cơ thể hắn, hắn chỉ cảm giác được linh hồn của bản thân hắn dường như đều như muốn đông kết lại. Một thân pháp môn Tà Hồn Sư đã bị làm cho suy yếu đi rất nhiều.

Long Thiên Vũ cũng không có truy kích đối phương, băng chuỳ ở phía trước mặt hoá thành tia chớp má lao đi, ở bên trên đó còn mang theo khí tức băng linh, trực tiếp bay về phía bên hông của một tên Tà Hồn Sư khác mà nhắm đến.

Lúc này, việc cứu viện cho chín vị Huyết Thần mới chính là việc quan trọng nhất, ưu thế lớn nhất của những tên Tà Hồn Sư này đó chính là nằm ở yếu tố bất ngờ, một khi yếu tố này bị mất đi, rơi vào bên trong trận địa của mấy vạn các chiến sĩ Huyết Thần quân đoàn thì dù cho bọn chúng có tu vi tam tự đấu khải sư thì cũng sẽ có kết cục không hề tốt chút nào.

Hiện tại sớm đã qua cái thời mà một vị Phong Hào Đấu La có thể đứng ở trong đại quân mà tung hoành ngang dọc rồi, dưới uy lực của một loạt các vũ khí hồn đạo đồng loạt đều bắn ra thì dù cho đó có là hồn sư đỉnh cấp đi chăng nữa thì cũng phải rất đau đầu để có thể đối phó lại được với hoả lực lớn đến như thế này.

Chín tên Tà Hồn Sư dùng toàn lực xuất kích, chính và vì để tạo nên cơ hội các vương giả thâm uyên khác xông qua được phòng tuyến.

Một đạo thân ảnh lục sắc nhàn nhạt, cũng là tên Tà Hồn Sư có tốc độ nhanh nhất ở đây, dường như trong một cái hô hấp liền đã đến ngay ở phía trước mặt của Huyết Nhất. Không biết là từ khi nào mà ở trên đầu của hắn ta lại xuất hiện thêm một bộ mặt nạ, chỉ để lộ ra mắt và mũi, miệng, không thể nhìn rõ ra được tướng mạo của y, ở trong hai mắt của hắn hoàn toàn đều là màu lục sẫm, đấu khải mang ở trên người có màu thanh lục ở trong đó còn mang theo màu tím nhàn nhạt, người còn chưa đến, đã có một mùi tanh tưởi bốc lên từ trên người hắn ta mà toả ra.

Hai tay cuộn lại, hai thanh liêm đao đã vung lên chém ra, chúng ở trong không trung giống như là hai con rắn dài màu xanh, chúng đang hướng về phía Huyết Nhất mà lao đến.

Không còn nghi ngờ gì nữa, Hạch tâm trung tâm của Huyết Thần đại trận chính là Huyết Nhất, hơn nữa nó chính là chỗ quan trọng nhất của đại trận này. Chỉ cần Huyết Nhất ở bên này bị chấn động một chút, vậy thì đại trận dĩ nhiên là cũng không thể duy trì thêm được nữa. Vì thế cho nên tên Tà Hồn Sư đó mới dốc toàn lực ra tay xuất thủ với ông như vậy.

Huyết Nhất lạnh lùng nhìn hai đạo quang mang màu xanh đó quét về phía mình, hàn quang ở trong ánh mắt của ông loé lên một cái, ông quả thật là không có nghĩ đến, ở trong cuộc chiến đối đầu với vị diện thâm uyên như thế này vốn là có liên quan đến sự tồn vong của nhân loại, thế mà ở bên trong nội bộ nhân loại lại xuất hiện ra phản đồ như thế. Cái đám Tà Hồn Sư bệnh hoạn này, thế mà lại lựa chọn liên thủ cùng với vị diện thâm uyên rồi sao.

Khó trách được mà viện diện thâm uyên lại có thể đánh phá được thông đạo chính, rồi lại phát động ra đợt thâm uyên ma triều lớn đến chưa từng có ở trong lịch sử, không còn nghi ngờ gì nữa, những chuyện này vốn là đã được bọn chúng sắp xếp ngay từ trước rồi, Thánh Linh Giáo, thế mà lại dám cùng với vị diện thâm uyên câu kết lại với nhau, điều này cũng có nghĩa là bọn chúng muốn đem toàn thể cả đại lục Đấu La này huỷ diệt đi!

Thật là nực cười khi có một số người lại vẫn còn dung túng được cho những tên vừa ác ôn vừa điên cuồng đến như thế này tiếp tục được tồn tại, bọn chúng căn bản là ngay đến sự tồn vong của nhân loại cũng không để vào trong mắt mà.

Trong đôi mắt của Huyết Nhất, phản chiếu lại quang ảnh của hai đạo ánh sáng xanh đó, ông giơ tay trái của mình lên, một thanh trường kiếm ước chừng dài bốn xích đã xuất hiện ở trong tay của ông.

Trong khi đang duy trì Huyết Thần đại trận, tay trái cầm kiếm của ông đã nhẹ nhàng phiêu miễu vung ra mà chém đến.

Nhìn có vẻ như một kiếm này chém không có quá nhiều khí thế, lại không có một chút năng lượng nào thoát ra bên ngoài cả, tuy nhiên, ở trên mặt của cái tên Tà Hồn Sư đầu mang bộ giáp màu lục sắc đó lại trở nên đại biến.

Bởi vì hắn ta cảm nhận được rất rõ ràng, khi mà Huyết Nhất chém ra một kiếm này, toàn bộ cả người của ông ta giống như là đã biến mất đi rồi vậy, trong quá trình biến mất đi đó, ông hoàn toàn đều đã hoàn toàn hòa nhập vào trong môi trường xung quanh. Tất cả các thuộc tính nguyên tố ở bên trong không khí ngay lập tức đã trở thành một phần của ông, tất cả đều đang được ông điều khiển.

Tên Tà Hồn Sư đó nghi hoặc không thôi, "Hắn ta không phải là vẫn đang duy trì Huyết Thần đại trận sao? Làm sao còn có thể làm được điều này chứ, hơn nữa, tình thần lực của hắn ta,....."

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...