Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 1105: Hi sinh thiêu đốt

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Huyết Cửu trong chớp mắt đã hiểu rõ hết mọi thứ, người xuất hiện ở ngay trước bản thân hắn ta, tu vi của đối phương rất có khả năng là đã đạt đến cấp chín mươi bảy rồi.

Thân là cấp chín mươi lăm Siêu Cấp Đấu La, từ cấp chín mươi lăm trở lên, nếu muốn tiến lên mỗi một cấp đều khó khăn giống như là lên trời vậy, cách biệt mỗi một cấp cũng vì thế mà có cách biệt đến nghiên trời lệch đất. Hơn nữa, võ hồn của tà hồn sư cũng được xem là chủng loại đỉnh cao nhất trong các loại võ hồn.

Trong tình huống một chọi một, cho dù là phụ thân của hắn ta là Huyết Nhị vốn có tu vi cấp chín mươi bảy. thì cũng chưa chắc có thể áp chế được đối phương.

Tất cả những suy nghĩ đều trong chớp mắt xoay chuyển ở trong đầu của hắn, Huyết Cửu mở miệng ra, phun ra một ngụm máu tươi, ngụm máu tươi này khi rơi vào trong không khí thế mà lại cháy phừng lên, nó hoá thành một mảng quang diễm kim hồng rồi lại rơi lên trên trường mâu của hắn, trong khoảnh khắc đó, ở trên trường mâu bộc phát ra một thứ ánh sáng khó có thể hình dung được. Dù là tên tà hồn sư đó, trên mặt của đối phương vào lúc này cũng đã có chút do dự rồi.

"Ầm ầm ầm!" Những tiếng oanh kích dữ dội ở bên ngoài cánh cổng địa ngục đang không ngừng nổ ra, mặc dù tu vi của người này rất cao, nhưng công kích của Huyết Thần quân đoàn cũng không phải là hạng tầm thường, cảnh cổng địa ngục của nàng ta xem ra là đã không thể kiên trì thêm được thời gian quá lâu nữa.

Ma kiếm hắc ám loé lên một cái, đôi sừng dài ở trên đỉnh đầu của nàng trong chớp mắt lại hóa thành màu tím sẫm** Khoảnh khắc mà thanh kiếm đó và thanh huyết mâu va chạm vào nhau, không gian ở xung quanh cũng đã bị bóp méo đi.

Tam tự đấu khải ở trên người của Huyết Cứu cũng đang vỡ vụn ra thành từng mảnh, chúng phát nổ rồi hóa thành một mảng phong bạo kim loại, hướng về phía tà hồn sư mà cuộn trào đến. Mà ở trên người của hắn ta lúc này, gần như tất cả các lỗ chân lông đều có sương máu bắn ra ngoài, những sương máu này hòa vào trong ngọn lửa sinh mệnh đang cháy của hắn, ngay lập tức nó khiến cho ngọn lửa sinh mệnh này bùng cháy lên mãnh liệt.

Trong đôi mắt màu tím của tên tà hồn sư đó lại loé qua một tia dị sắc. Hắn vốn nghĩ là nếu tấn công thì sẽ nắm chắc phần thắng, nhưng bởi vì ý chí của đối thủ quá ngoan cường, thế cho nên khiến cho nhiệm vụ của hắn ta trở nên rất khó khăn.

Thanh ma kiếm hắc ám đó của nàng ta đang quay trở về với chủ nhân của nó để tự bảo vệ lấy thân mình, nó hóa thành một phiến quang màn màu tím sẫm che chắn lại công kích của Huyết Cửu.

Mà vào lúc này đây, ở bên trong tám cánh cửa địa ngục, có ba cánh gần như là đều đồng thời đã bị phá vỡ đi, vô số các khí tức quyết tâm vô cùng đều nhắm lên trên người của tên tà hồn sư đó mà đánh đến.

"Không hổ là Huyết Thần." Một âm thanh băng lãnh không có chút cảm tình nào ở trong đó cả vang lên, nhưng ở trong đó còn mang theo ý vị tà mị một cách kỳ dị.

Thân ảnh màu tím sẫm từ trên mặt đất bật lên, ở giữa không trung, một đường khe nứt màu tím đen đột nhiên lại mở ra, đồng thờ người này cũng nhảy lên, ma kiếm hắc ám ở trong tay đột nhiên vung ra, quang mang của chín vòng hồn hoàn ở trên người đại phóng. Không trung chỉ còn lại một màu đen tối, thân ảnh của tám tên tà hồn sư khác cũng đồng thời hoá thành tử mang, ngay lập tức đã biến mất vào trong khe nứt đó. Sau khi ánh mắt của nàng ta nhìn thật sâu về phía Huyết Cửu, nàng cũng có đã biến mất vào trong khe nứt đó rồi.

Lực chú ý của Huyết Cửu vẫn luôn đặt ở trên người của nàng, vào giây phút sau cùng khi mà ánh mắt của hai người gặp nhau đó, không biết là tại làm sao mà hắn đột nhiên lại có một loại cảm giác rất kỳ lạ, ở trong đôi mắt không có một chút cảm xúc đó, nó đã để lại ấn tượng rất sâu ở sâu bên trong đầu của hắn.

Nhưng hắn đã ngay lập tức đã không còn quan tâm đến chuyện này nữa, ngọn lửa sinh mệnh ở trên người hắn cũng đã bùng cháy lên đến đỉnh điểm rồi, thời khắc này của hắn, có thể nói từ lúc sinh ra cho tới nay đây là thời khắc mà hắn ta trở nên mạnh mẽ nhất, tuy nhiên sự mạnh mẽ này lại không thể dừng lại được.

Huyết Cửu không ngừng phun ra từng ngụm máu lớn, ngọn lửa sinh mệnh của hắn ta đang càng lúc càng thịnh vượng, nó đang không ngừng rót nhập năng lượng vào bên trong Huyết Thần đại trận, khiến cho đại trận này cũng vì thế mà được ổn định trở lại. Những vị Huyết Thần khác, nhất là những vị từ Huyết Tứ trở đi, ở trên người của mỗi một người hoặc nhiều hoặc ít đều đã bị trọng thương, nhưng may mắn là nhờ có sự trợ lực của sinh mệnh chi chủng, cho nên cũng xem như là không có người nào vì đợt tập kích vừa rồi của đám tà hồn sư mà hi sinh cả. Mặc dù Huyết Thần đại trận có hơi chút lắc lư một chút, nhưng cho đến cùng thì nó cũng không có bị sụp đổ xuống.

Tuy nhiên, lúc này ngọn lửa sinh mệnh đang bốc cháy ở trên người Huyết Cửu cũng đã không thể nào xoay chuyển nữa rồi, ngọn lửa sinh mệnh ở trên người của hắn đã thiêu cháy đến mức độ như thế này, nó đã đem hết mọi thứ toàn bộ đều thiêu cháy hết, đem cơ thể của hắn ta, thậm chí là linh hồn, sau khi tất cả đều bị thiêu cháy hết thì nó mới có thể dừng lại.

Hai hàng nước mắt đang lăn dài ở trên khuôn mặt của Huyết Nhị, ông chỉ có một đứa con trai này thôi, bất luận là ngày thường ông đối xử với con trai của mình hà khắc đến đâu đi chăng nữa, thân là một người phụ thân, mắt nhìn thấy con trai của mình lại chết ở ngay trước mắt của mình như thế, mà bản thân lại không có thể làm gì được cả, nghĩ là có thể biết, vào thời khắc này trong lòng của ông là đau đớn đến nhường nào cơ chứ.

Trong lòng của Huyết Nhị, toàn bộ như muốn sụp đổ xuống hết vậy, nhưng ông ta thấy được, con trai của mình mặc dù là đang không ngừng thổ huyết nhưng trên mặt của y vẫn hiện lên một nụ cười mãn nguyện.

Huyết Cửu dường như đang hướng về phía ông mà nói lời từ biệt cuối cùng, hắn nói: "Cha à, ta không làm mất mặt người, cũng không có làm mất mặt Huyết Thần doanh của chúng ta."

Tuy nhiên, mặt mũi đối với với Huyết Nhị mà nói, những thứ đó lúc này đã không hề quan trọng nữa rồi, ông ta hiện tại chỉ hi vọng, con trai của ông ta có thể được sống tiếp mà thôi!

Khí tức của toàn bộ các vị Huyết Thần đều đã trở nên không ổn định, đặc biệt là Huyết Bát ở gần nhất với Huyết Cửu, vào thời khắc này, trong mắt của nàng đã tràn ngập nước mắt, nước mắt nàng đang rơi không ngừng.

Nàng biết được, Huyết Cửu từ trước tới nay vẫn luôn rất thích nàng, vẫn luôn theo đuổi nàng. Nhưng nàng vốn là một người tâm cao khí ngạo, mỗi một lần hắn theo đuổi nàng thì nàng đều nói cho hắn biết, chỉ cần ngươi có thể mạnh hơn ta, vậy thì ta sẽ có thể cho ngươi một cơ hội.

Huyết Cửu vẫn luôn không ngừng nỗ lực, hắn không phục việc phải xếp ở sau nàng thế cho nên hắn đã không ngừng tiến lên, dù là vậy thì tu vi của hắn ta từ đầu đến cuối đều không thể vượt qua được nàng.

Mà vào thời khắc này, mắt thấy ngọn lửa sinh mệnh của Huyết Cửu đang thiêu cháy đến đỉnh điểm, thời khắc tiêu vong cũng đang càng lúc càng đến gần hơn. Ở trong lòng của Huyết Bát chỉ có nỗi hối tiếc vô cùng, nàng hối tiếc là tại làm sao mà bản thân mình lại phải cao ngạo đến như thế, tại làm sao mà không đồng ý với hắn sớm hơn một chút chứ.

Ánh mắt của Huyết Cửu chuyển từ phụ thân của mình sang Huyết Bát, hắn mặc dù vẫn đang luôn phun ra máu, nhưng nụ cười ở trên mặt cũng càng lúc càng trở nên ấm áp hơn, hắn đã không còn dáng vẻ kiêu cao ngạo của trước đó nữa rồi, ánh mắt của hắn lúc này chỉ còn lại sự ôn nhu, hoà ái mà thôi. Hắn chỉ cảm nhận được thời khắc sau cùng của sinh mạng của mình đang đến rất gần rồi, hắn muốn khắc thật sâu thân ảnh của người ở phía trước mặt của mình, dùng ánh sáng sau cùng này của mình để chúc phúc cho nàng.

Huyết Thần đại trận đã gặp phải một biến cố rất lớn, ở bên trong đại trận ngày từ sớm cũng đã phải xảy ra một trận đại chiến sống chết rồi.

Những tiếng oanh kích dữ dội kèm theo những phong bạo kim loại khủng bố tất cả đều đang oanh tạc ở bên trong thông đạo thâm uyên, bùng nổ ra. Vô số các sinh vật thâm uyên bị xé thành từng mảnh. Uy lực của một quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín quả thật là quá khủng bố, thậm chí nó còn vượt qua mức độ nhận thức của đám sinh vật thâm uyên này.

Vào sáu ngàn năm trước, bọn chúng mặc dù là đã từng đối diện qua với các loại vũ khí siêu cấp của nhân loại, nhưng vào lúc đó, liên quân nhân loại vì không muốn ngộ thương phe mình mà không có sử dụng đến những vũ khí này một cách rộng rãi. Mà lúc này, ở bên trong thông đạo thâm uyên, toàn bộ đều là sinh vật thâm uyên cho nên cũng không thể làm thương tổn đến đồng đội của mình được. Vì thế khi mà Minh Kính Đấu La Trương Huyễn Vân ném quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín này qua bên đó, nó ngay lập tức đã chặn đứng lại được thân ảnh vốn đang lao tới của bảy vị vương giả thâm uyên.

Cánh ở phía sau mở ra, hoá thành một màn tối bao phủ lấy cả bầu trời, Hắc Đế đem sáu tên vương giả thâm uyên khác toàn bộ đều đem bảo vệ ở phía sau lưng của mình. Hắc Phệ Ma Vụ toàn bộ đều được giải phóng ra cùng với phong bạo kim loại vốn đang điên cuồng càn quét qua đó, chúng va chạm vào nhau.

Để bảo vệ lấy sáu tên vương giả thâm uyên khác, nàng ta phải trực diện chống đỡ lại uy lực phát nổ của quả đạn pháo định trang hồn đạo cấp chín này. Dưới lực xung kích của năng lượng điên cuồng như thế, dựa vào tu vi của Hắc Đế, khí tức của nàng lúc bấy giờ cũng đã không khỏi mà giảm đi rất nhiều.

Loại năng lượng có tính bùng nổ như thế này, Hắc Phệ Ma Vụ cũng không có cách nào để có thể hấp thụ hết được.

Dựa vào bàn đạp này, Trương Huyễn Vân cùng với Đường Vũ Lân đã hội tụ ở lại một nơi. Trương Huyễn Vân trầm giọng hướng về phía Đường Vũ Lân vội vàng nói: "Ngươi chống đỡ ở giữa, những nơi khác không cần quản. Mọi thứ đã có ta."

Vừa nói xong lời này, vòng hồn hoàn thứ bảy ở trên người của Trương Huyễn Vân quang mang đại phóng, tấm gương ở sau đầu ông ngay lập tức biến lớn, trong chớp mắt nó đã hoá thành một tấm gương khổng lồ có đường kính vượt qua một trăm thước, tấm gương hòa nhập vào bên trong hư ảnh của Trương Huyễn Vân.

Minh kính chân thân!

Đường Vũ Lân hít sâu một hơi, trầm giọng hô to: "Kỳ La, mọi người, giúp ta!"

Cùng với một tiếng hô lớn của hắn ta, từng đạo quang ảnh đang lần lượt ở trên người hắn thoát li ra, đó chính là những hồn thú hệ thực vật đã vẫn luôn đi theo hắn ta kể từ khi rời khỏi Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

Lấy Khởi La Uất Kim Hương làm thủ lĩnh, đội ngũ bao gồm Tiểu Hoả Liệt Hỏa Hạnh Kiều Sơ, Tiểu Băng Bát Giác Huyền Băng Thảo, Mặc Mặc Mặc Ngọc Thần Trúc, Qua Qua Địa Long Kim Qua cùng với Tiểu Thu là Vọng Xuyên Thu Thủy Lộ.

Sáu đại hồn thú hệ thực vật, tu vi của bọn chúng sớm đều đã ở trên mười vạn năm rồi, đều đã có thể mở ra linh trí.

Từ sau khi bọn chúng đi theo Đường Vũ Lân cho đến nay, chúng vẫn luôn cảm nhận được khí tức của tự nhiên chi chủng vốn là đang được nuôi dưỡng ở bên trong tinh thần chi hải hải của Đường Vũ Lân, sáu đại hồn thú hệ thực vật này lúc bình thường mặc dù rất ít khí giao tiếp với Đường Vũ Lân, nhưng từ bên trong nội tâm của bọn chúng từ lâu đã rất mãn nguyện với lựa chọn của mình vào ngày đó rồi.

Lúc ban đầu, mục đích mà bọn chúng đi theo Đường Vũ Lân là bởi vì để có thể hấp thụ được một ít khí tức của sinh mệnh chi chủng này, từ đó có thể khiến cho bọn chúng có thể ổn định lại được nền tảng tu vi của mình trong quá trình tu luyện ở bên cạnh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn, rồi từ đó tìm kiếm cơ duyên để đột phá.

Nhưng rất nhanh về sau, bọn chúng đã phát hiện ra, ở bên trong cơ thể Đường Vũ Lân ngược lại lại có được rất nhiều chỗ tốt, lợi ích thu được vượt xa so với một chút khí tức sinh mệnh chi chủng này mang đến.

Khí tức huyết mạch ở trên cơ thể của Đường Vũ Lân rất là nồng đạm, nó gần như là đã vượt xa so với nhận thức của bọn chúng, bọn chúng kinh ngạc phát hiện ra, mỗi một lần mà tu vi của Đường Vũ Lân được đề thăng lên, đặc biệt là sau khi long hạch được hình thành, luồng khí huyết chi lực nồng đậm này đang không ngừng tẩy lễ cho cơ thể của bọn chúng, dưỡng chất mà nó mang lại cho bọn chúng thậm chí là vượt xa so với việc tu luyện ở bên cạnh Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

Mặc dù năng lượng của hai thứ này không có giống nhau, Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn vốn chính là thiên địa chi linh đỉnh cấp nhất, mà thứ ở trên người Đường Vũ Lân lại là năng lượng sinh mệnh thể mạnh mẽ nhất, ảnh hưởng từ khí tức huyết mạch của Kim Long Vương đối với bọn chúng, ở giai đoạn hiện tại này đã vượt xa so với Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

Vì thế cho nên ở trên một loại ý nghĩa nào đó mà nói thì bọn chúng đã không còn là hồn thú thuần tuý nữa rồi, tu vi đã vượt qua mười vạn năm vậy thì đã có thể hoá thành người, bọn chúng cũng cần phải hoá thành huyết mạch của nhân loại, mọi thứ giống với nhân loại đều được hình thành, từ đó mà có thể điều động được thiên địa chi lực của bản thân mình, dù là không có lựa chọn trọng sinh để trở thành người thì quá trình này cũng rất là cần thiết.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...