Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 1117: Một vở kịch
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
"Ngươi khống chế thời cơ xuất thủ cũng thật sự là chính xác nha! Ngươi không sợ là sẽ doạ cho hai tên tiểu tử đó tè ra quần sao? Quả thật không hổ danh là Vô Tình Đấu La mà!" Trương Huyễn Vân ha ha cười lớn.
Vô Tình Đấu La Tào Đức Trí cũng hắc hắc cười một tiếng, nói: "Người hạ lệnh đem bọn chúng đi tử hình cũng không phải là ta. Về sau này bọn chúng chỉ có thể cảm kích ta mà thôi, ngươi đóng vai làm người xấu đi vậy."
Trương Huyễn Vân tức giận nói: "Rõ ràng đây là chủ ý của ngươi, cái ô danh này cũng không thể đặt lên trên đầu ta được nha. Người như người thật sự là không nói đạo lý mà! Có điều, thật sự là phải làm như vậy sao? Lý do mà chúng ta đưa ra cũng thật sự là quá cưỡng ép rồi, dù sao thì thân phận của hai tên tiểu gia hoả này cũng rất dễ để có thể kiểm tra ra được. Đặc biệt là khi bọn chúng lại vừa mới tham gia qua một cuộc thi lớn như thế. "
Tào Đức Trí gật gật đầu, nói: "Vẫn cần phải làm như vậy. Dựa vào thiên phú của bọn chúng, lại thêm biểu hiện của bọn chúng ở trong cuộc thi vừa rồi, tính cách của bọn chúng rất là kiệt ngạo bất tuân, nếu như không đả kích bọn chúng một chút vậy thì rất khó để bọn chúng đi theo Vũ Lân, như vậy thì cũng chưa chắc là một chuyện tốt. Đường Vũ Lân không còn nghi ngờ gì nữa là là một nhân vật xuất chúng của thế hệ này, nhưng một con chim én không thể làm nên mùa xuân, không chỉ là có những đồng bạn đó của hắn ta ở học viện Sử Lai Khắc mới có thể hỗ trợ được hắn ta, hắn ta cũng cần phải có những đồng đội tuyệt đối đáng để tin tưởng và có sức mạnh cường đại hơn nữa."
"Võ hồn đó của Tư Mã Kim Trì chắc hẳn là có lợi ích nhất định nào đó đối với Vũ Lân. Hai người có thể giúp đỡ lẫn nhau để phát triển. Còn A Như Hằng thì lại là sư huynh Bản Thể Tông của hắn ta, hai người này đều đáng để được tín nhiệm. Trước tiên là phải tiêu hao đi nhuệ khí của bọn chúng trước, sau đó lúc bọn chúng đi theo Vũ Lân cũng sẽ phát huy ra được tác dụng lớn hơn."
Trương Huyễn Vân xa xăm về phía Tào Đức Trí một ánh mắt, nói: "Vốn ban đầu ta vẫn còn không có phục, nếu như không phải là ngươi gặp phải Vũ Lân trước, nói không chừng là ta có thể đem hắn về phía của mình rồi. Nhưng hiện tại xem ra là ngươi đã dùng tâm tính toán lâu dài rồi! Ngươi suy nghĩ cho hắn rất chú toàn. "
Tào Đức Trí hắc hắc cười một cái, nói: "Người đã nghĩ nhiều quá rồi. Bất luận là như thế nào đi nữa thì hắn ta cũng sẽ không có thể bị ngươi dụ dỗ đi được. Ngươi đừng quên rằng, hắn chính là đệ tử Đường Môn của ta, từ rất nhiều năm về trước, tầm mắt của cao tầng Đường Môn vốn là đã nhắm lên trên người hắn rồi, chứ không phải là chuyện mới đây thôi đâu. Sau khi hắn trở thành một trong những thất quái của học viện Sử Lai Khắc đương thời, vậy là hắn đã trở thành đối tượng mà Đường Môn chúng ta nhất định phải dùng đại lượng tài nguyên để bồi dưỡng."
"Lần đó, địch nhân tập kích cũng thật sự là quá bất ngờ, bất luận là chúng ta hay là Học viện Sử Lai Khắc thì cũng đều trở tay không kịp, nên mới tổn thất thảm trọng đến như vậy. Nhưng nếu như bọn chúng nghĩ rằng, có như vậy thôi mà đã muốn nhổ bật gốc của hai đại thế lực vốn đã hùng bá ở trên đại lục này suốt mấy vạn năm qua, vậy thì đã bọn chúng đã mà mắc phải một sai lầm cực kỳ lớn rồi. Đường Môn cùng với Sử Lai Khắc học viện cũng không phải là lần đầu tiên quật khởi trở lại, bọn họ vốn là vẫn đang tích luỹ lực lượng, đồng thời cũng đang chờ đợi một thế hệ lãnh đạo mới xuất hiện. Mà hiện tại, thời cơ đã chín mùi rồi. Lứa lãnh đạo thế hệ mới này đã xuất hiện, bọn hắn đang ma luyện bản thân mình để không ngừng tiến về phía trước. Trong tương lai, hắn nhất định có thể dẫn đầu Đường Môn và Sử Lai Khắc, lại lần nữa thắp lên ánh hào quang vốn có của nó, thậm chí là còn có thể vượt xa so với trước. Ta từ trước đến này đều chưa hề nghĩ rằng Học viện Sử Lai Khắc lại có thể bị một đòn đả kích trầm trọng như thế này rồi tiêu vong đi, theo như ta thấy thì Sử Lai Khắc chỉ là đang giống phượng hoàng niết bàn mà trùng sinh lại thôi, nó rồi sẽ lại lần nữa trỗi dậy trở lại, ánh sáng mà nó toả ra chỉ có càng thêm chói mắt hơn mà thôi."
Nghe được Tào Đức Trí nói những lời này, Trương Huyễn Vân không khỏi cũng có chút động dung, mặc dù ông vẫn luôn không có tin tưởng vào việc Học viện Sử Lai Khắc lại có thể dễ dàng bị huỷ diệt như thế, những suy nghĩ của ông cũng không có giống như là Tào Đức Trí nói, xem ra là đối phương rất có niềm tin đối với Sử Lai Khắc.
"Cứ chờ đó đi. Ngươi quyết định để cho Huyết Thần quân đoàn đứng về phía bên này của chúng ta, là một quyết định không hề sai. Trong tương lai, ngươi nhất định sẽ vì quyết định này mà kinh hỷ. Vinh quang của Huyết Thần quân đoàn cũng có thể bởi vì điều này mà càng trở nên rực rỡ, chói sáng hơn."
"Đúng vậy, đây cũng là điều mà ta đang rất lo lắng. Nhưng những chuyện này cũng chỉ có thể dựa vào chính bản thân hắn mà thôi, ta tin tưởng Vũ Lân có thể làm được. Hắn ta chính là thiên chi kiêu tử chuyên sinh ra ở trong những thời thế như thế này để giải vây khốn cục, hắn cũng không có thể dễ dàng bị đánh gục được như vậy."
A Như Hằng cùng với Tư Mã Kim Trì đều đã đang run rẩy suốt hai giờ rồi.
Nhiệt độ lúc bình thường ở xung quanh doanh địa Huyết Thần quân đoàn lúc nào cũng đều dưới âm ba mươi độ, vào lúc gió lạnh lùa đến, nhiệt độ cơ thể thậm chí còn có thể giảm xuống âm hai mươi độ.
Nếu như là bọn hắn lúc bình thường thì nhiệt độ giảm xuống thấp đến như thế này đối với bọn hắn mà nói căn bản là không có là cái gì cả, tu vi của bọn hắn sớm đã đạt đến cảnh giới nóng lạnh bất xâm rồi.
Tuy nhiên, hiện tại một thân tu vi của bọn họ đều đã bị phong ấn lại rồi, tất cả chỉ là dựa vào tố chất cơ thể để mà chống chọi lại thôi. Dưới loại tình huống như thế này, thời gian lại kéo dài như thế thì dù là mình đồng da sắt cũng không thể trụ lại được nữa!
Những sĩ binh đảm nhận nhiệm vụ trông chừng bọn họ toàn thân đều được trang bị đến tận răng, còn ở trên người hai người bọn họ thì chỉ mặc một bộ đồ mỏng tanh, từ lúc người trung niên đó đi cầu tình giúp bọn họ cho đến hiện tại thì cũng đã trải qua sáu giờ đồng hồ rồi. Chân mày, râu tóc của bọn họ sớm đều đã đóng băng lại, nếu đổi lại là người thường thì sợ là sớm đã đông cứng mà chết. Dù cho tố chất cơ thể của bọn họ rất cường đại nhưng ở trên mặt của bọn họ lúc này cũng đã tái xanh vì lạnh rồi.
A Như Hằng vẫn còn khá khẩm hơn một chút, dù sao thì hắn cũng là cường giả của Bản Thể Tông, tố chất của bản thân cũng đủ cường đại. Còn Tư Mã Kim Trì mặc dù là cũng có cơ thể cường đại xuất chúng trong thế hệ, nhưng lúc này hắn ta cũng đã có chút chịu đựng không nổi nữa rồi.
"Có thể đi hỏi chuyện của chúng ta một chút không..." Âm thanh của Tư Mã Kim Trì có chút rung rẫy hướng về phía người lính hỏi một câu.
Sĩ binh giống như là pho tượng chỉ đứng nghiêm ở đó, ngay cả đến một chút phản ứng cũng không có. Căn bạn là đối phương không có quan tâm đến những gì mà bọn họ nói.
A Như Hằng cười khổ nói: "Ngươi đừng lãng phí khí lực thêm nữa. Những tên gia hỏa này cùng với người mấy thật sự là cũng không có khác biệt gì cả. Ngươi nói xem ta đã gây ra chuyện thất đức gì rồi, làm sao mà lại có thể gặp phải loại chuyện như thế này chứ. Sớm biết như thế ta đã không đến đây, tiểu sư đệ đó của ta, ta cũng không biết hắn ở đâu cả!"
Tư Mã Kim Trì trợn trắng mắt, nói: "Ngươi bị ngốc à. Ngươi không có liên hệ trước với hắn vậy mà đã tự tiện đi đến đây, bị như thế này cũng là đáng đời ngươi."
A Như Hằng tức giận nói: "Ta ngốc sao? Dựa vào người cơ trí như người, chẳng phải là đã liên hệ trước rồi sao? Còn không phải là cũng bị giống như ta sao. Ai lạnh người đó biết, ngược lại là ta vẫn còn có thể chống đỡ thêm được nữa."
"Ta nhổ vào mặt!" Tư Mã Kim Trì tức giận quát: "Ngươi có thể giỏi hơn ta được bao nhiêu chứ? Nếu mà bị bắn chết, vậy chẳng phải là không có gì khác nhau sao."
A Như Hằng xoay chuyển tròng mắt, đột nhiên hắn hướng về phía người binh sĩ ở phía đối diện nói: "Này, các ngươi có biết Kim Long Vương không, người mà ở trong quân đoàn của các người giành được chức quán quân ở trong cuộc thi Tinh Đấu Chiến Võng toàn Liên Bang đó. Hắn ta chính là sư đệ của ta! Bằng không, các ngươi gọi hắn đến đây đi, để cho hắn ta xác minh thân phận của ta. Không lâu trước đó, ta vẫn còn cùng với hắn so tài với nhau, đừng nói là các người đều không xem qua cuộc thi đấu lớn đến như thế đó nha?"
Sĩ binh vẫn một chút không động, vậy là giống như không nghe hắn ta nói cái gì cả.
"Thật là đàn khảy tai trâu mà." Trên mặt A Như Hằng phẫn nộ quát. Đột nhiên, hắn giống như là cảm giác được thứ gì đó, xoay người lại nhìn xung quanh mình.
Quân doanh của Huyết Thần quân đoàn được xây dựng ở trên đỉnh núi, mặc dù diện tích rất là rộng rãi, nhưng nếu so với quân doanh thông thường khác thì còn ấm áp và an toàn hơn nhiều, các doanh phòng đều được tập trung rất dày đặc với nhau.
A Như Hằng hít sâu một hơi, lòng ngực từ từ trương phình lên. Hắn ta dù sao đi nữa thì cũng là đệ tử ưu tú nhất của thế hệ này của Bản Thể Tông, cái hắn ta tu luyện chính là Tiên Thiên Bí Pháp. Cùng với việc thời gian không ngừng trôi qua, cấm chế mà Trương Huyễn Vân lúc trước đã hạ lên trên người hắn ta dường như cũng đã được thả lỏng một chút rồi.
Hắn hít sâu một hơi, giống như là cá voi hút nước, toàn bộ cả người hắn ta dường như đều phình lớn lên.
Tư Mã Kim Trì ngay lập tức đã phát hiện ra tình trạng của đối phương có chút không đúng, nhưng cũng không biết đối phương rốt cuộc là muốn làm cái gì cả.
Khoảnh khắc tiếp theo, A Như Hằng đột nhiên mở miệng ra, dồn toàn lực của mình rống to lên một tiếng: "Đường Vũ Lân, sư huynh đến rồi, mau cứu ta!"
Mặc dù lúc này hắn ta không thể điều động được hồn lực, nhưng dựa vào sức mạnh của lá phổi vốn khỏe vượt xa so với người thường, tiếng rống lớn đến như thế này, đơn giản mà nói là giống như tiếng sấm rền vậy. Ngay cả đến những binh sĩ ở phía đối diện cũng bị âm thanh lớn này của hắn trong vô thức làm cho lùi lại một bước.
"Đường Vũ Lân, sư huynh đã đến rồi, mau cứu ta, mau cứu ta đi!"
A Như Hằng điên cuồng la lối, đúng vậy, Đường Vũ Lân chắc hẳn là đang ở trong quanh doanh! Bản thân hắn làm sao lại không sớm nghĩ ra kế sách tuyệt hảo như thế chứ, nhưng cách tìm kiếm sự trợ giúp từ người khác này của hắn liệu có thể hữu hiệu hay không đây?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook