Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 962: Trư vị Huyết Thần

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Chẳng bao lâu, nụ cười trên mặt Huyết Thất tắt dần, Huyết Ngũ từ đầu đến cuối nét mặt như là tượng điêu khắc cũng không có bất cứ biểu tình gì, trong mắt Huyết Lục lộ ra vẻ kinh ngạc. Huyết Tam ở một bên thì có vẻ trầm tư.

"Sức chiến đấu vượt xa những người đồng trang lứa. Vòng ánh sáng màu vàng đó lại là cái gì chứ?" Huyết Thất quay đầu lại hướng về phía Đường Vũ Lân hỏi.

Đường Vũ Lân có chút khó hiểu đáp: "Đó là huyết mạch chi lực của ta. Những cái ở sau cùng mới là hồn hoàn của ta."

Trên mặt Huyết Lục lộ ra một tia ý cười, nói: "Có chút thú vị, đánh trọng thương Hắc Hoàng, ngay cả thâm uyên Ma Chủ cũng có thể dẫn dụ ra được, người sau cùng đó chắc hẳn là Mị Hoàng rồi. Bản thể của Mị Hoàng muốn hiện thân cũng cần phải bỏ ra cái giá tương đối không nhỏ. May mắn là nàng còn bị phong ấn áp chế xuống, chỉ có thể biến ra hóa thân có thực lực chưa đến một phần ba thực lực nguyên bản, nếu không thì......"

Chưa đến một phần ba thực lực nguyên bản sao? Vừa nghe đến đây, Đường Vũ Lân hít một hơi khí lạnh, thầm nghĩ: "Chưa đến một phần ba thực lực mà đã có thể khiến hắn thiếu chút nữa là đã bị miễu sát. Nếu mà dùng hết toàn bộ thực lực thì có thể khủng bố đến như thế nào chứ?"

Mị Hoàng ư? Là Ma Mị Chi Hoàng sao? Đường Vũ Lân lập tức liền liên tưởng đến Ma Mị mà mình đã từng đối diện qua ngày hôm đó.

Huyết Bát nhìn Huyết Lục và Huyết Thất một cái, nói: "Các ngươi nên biết rằng, ta cho các người xem không phải là cái này."

Huyết Tam gật đầu nói, "Đúng thật là có chút kỳ quái, tuy rằng có một số chuyện có liên quan đến các vấn đề riêng tư của một hồn sư thì không nên hỏi. Nhưng mà vấn đề có liên quan đến thâm uyên thông đạo. Tiểu tử, ta phải hỏi ngươi một chút, ngươi đã dùng phương pháp gì mà có thể hấp thu được những năng lượng thâm uyên đó, năng lượng thâm uyên bị hấp thụ lại có thể đem đến chỗ tốt gì cho ngươi? "

Đường Vũ Lân trầm mặc một lát, hắn kỳ thực cũng biết được rằng điểm đặc biệt của Hoàng Kim Long Thương, sớm muộn gì cũng sẽ bị người khác nhìn ra được. Hắn cũng đã sớm nghĩ ra biện pháp ứng phó phù hợp rồi, lý do vì sao hắn không sợ Hoàng Kim Long Thương bị nhìn trúng, nguyên do căn bản nhất chính là vì điều này, Hoàng Kim Long Thương của hắn chỉ có hắn mới có thể sử dụng được, vì thế mà cũng không cần phải lo lắng bị người khác cướp đoạt đi.

"Đúng vậy, Hoàng Kim Long Thương của ta có đặc tính đặc biệt, đặc tính này là có thể thôn phệ được năng lượng của các loài sinh vật thể. Về cái sau này mới phát phát hiện ra, nó cũng có thể thôn phệ được năng lượng của các sinh vật thâm uyên đó. Nó có thể đem những năng lượng thôn phệ được này mà thông quá trình tự thanh lọc, lại lần nữa truyền đến cho ta, khiến cho ta có đủ năng lượng để có thể duy trì chiến đấu ở cường độ cao."

Những lời mà Đường Vũ Lân nói toàn bộ đều là sự thật, nhưng cũng có bảo lưu lại một số chuyện không muốn nói ra, hắn còn có thể đem những năng lượng hấp thu được này có khả năng đề thăng cho tu vi bản thân mình. Dù sao, hắn cũng đối với mọi người ở đây cũng không quá quen thuộc, còn chưa biết được ở trong những người này có hay không có người nào đáng để tin tưởng hay không. Trong tình huống này bảo lưu lại một số chuyện, là cách tốt nhất đối với mọi người. Đương nhiên, điều này cũng là do hắn học được từ những vị lão ma đó.

Có thể cho ta xem chút được không? Huyết Thất háo hức hỏi.

Đường Vũ Lân gật đầu đáp ứng, tay phải quét qua trên trán một cái, kim mang sáng lên, Hoàng Kim Long Thương đã rơi tại trên trong tay hắn. Hắn cầm hai tay đem Hoàng Kim Long Thương đưa đến trước mặt mọi người.

Huyết Thất trong vô ý thức giơ tay lên chạm vào Hoàng Kim Long Thương. Khoảnh khắc khi chạm vào Hoàng Kim Long Thương, trên mặt hắn ta cũng có chút biến đổi, vội nhanh chóng nhấc tay lên giống như là bị một luồn điện cao áp giật cho bắn người.

Bởi vì hắn ta cảm giác rất rõ ràng, sau khi tiếp xúc với thanh trường thương này, đã sinh ra cảm giác áp bức mạnh mẽ xuất hiện từ tận sâu ở bên trong huyết mạch của hắn. Loại cảm giác này chắc chắn là không dễ chịu tí nào, hắn cảm thấy tinh thần có chút hơi phiêu phù dưới áp bức này.

Huyết Tam cũng không có lỗ mãng như hắn, kinh ngạc nói: "Vũ khí này cùng với ngươi chắc hẳn là có huyết mạch tương thông với nhau sao? Ngươi là tự mình chế tạo ra nó à?"

Đường Vũ Lân lắc đầu, đáp: "Ta cũng không biết nó từ đâu mà đến, nó giống như là vốn đã ở bên trong cơ thể, sau khi ta tu luyện đến một trình độ nhất định, nó liền tự nhiên mà xuất hiện ra."

Huyết Ngũ cuối cùng cũng là lần đầu tiên lên tiếng, nói: "Vũ khí đồng sinh sao?"

Đường Vũ Lân cũng không biết cái gì gọi là vũ khí đồng sinh, nhưng xét theo cách nói đó, Hoàng Kim Long Thương dường như cũng thật sự là thích hợp với cách xưng hô như thế.

Huyết Ngũ giơ tay lên nắm lấy Hoàng Kim Long Thương, cơ thể hắn cũng có một chút rung lên, nhưng cánh tay của hắn không bị bắn ra giống như cái đã xảy ra với Huyết Thất. Nhưng dù là như vậy, hắn vẫn nhíu mày một cái, trong mắt lộ ra vẻ trầm tư.

Sau một lúc, hắn buông Hoàng Kim Long Thương ra, nhè nhẹ lắc đầu nói: "Không có biện pháp."

Huyết Tam gật đầu, nói "Đúng vậy! Không có cách nào để phục chế ra vũ khí tương tự. Thật đáng tiếc. Tuy nhiên, Mị Hoàng và các Thâm Uyên Chi Chủ trước sau đều muốn ra tay với hắn, có thể thấy được sự tồn tại của hắn là có độ uy hiếp rất lớn đối với bọn chúng. Sau này cần phải cẩn thận bạo hộ hắn cho thật tốt. Đúng rồi, vẫn còn chưa hỏi qua tên của ngươi là gì."

"Trưởng quan, ta tên là Đường Vũ Lân." Đường Vũ Lân thu lại Hoàng Kim Long Thương, dựa vào sự thông minh của hắn, tự nhiên là rất rõ ràng ý tứ của những vị này là cái gì rồi.

Huyết Lục nói: "Ngươi vẫn luôn ở tại Đường Môn tu luyện sao?"

Đường Vũ Lân lắc đầu đáp: "Ta đã tốt nghiệp Học viện Sử Lai Khắc". Đúng vậy, sau khi hắn đạt được Nhị Tự Đấu Khải, cũng tương đương với việc chính thức tốt nghiệp Học viện Sử Lai Khắc, chỉ là hiện tại Học viện Sử Lai Khắc đã không còn tồn tại nữa rồi.

Thân thể Huyết Ngũ rung lên, trầm giọng nói: "Sử Lai Khắc Học viện sao?"

"Đúng vậy."

Từ trong ánh mắt của Huyết Ngũ quét qua một vẻ phức tạp, hai tay vô ý thức mà siết chặt lại nắm đấm, còn vẻ mặt của Huyết Tam cũng trở nên nghiêm nghị lại.

"Ngươi đã rời học viện khi nào?" Huyết Tam hỏi.

Trong ánh mắt Đường Vũ Lân hiện lên một tia bi thương, trả lời: "Trước lúc Học viện gặp phải đại nạn cách đó không lâu."

"Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?" Huyết Ngũ tiến lên phía trước một bước, đột nhiên nắm lấy cổ áo của Đường Vũ Lân, khí tức của hắn rõ ràng là đã bắt đầu trở nên cuồng bạo. Ở trong toàn bộ đại sảnh hình tròn, dường như tất cả các luồng khí lưu cuồng bạo cũng đã bắt đầu trở nên bạo phát.

"Huyết Ngũ!" Huyết Tam hắng giọng một cái.

Khí tức của Huyết Ngũ lúc này mới thu liễm lại vài phần, thả lỏng cánh tay nắm Đường Vũ Lân lại, nhưng vẫn trầm giọng nói: "Nói cho ta biết, Học viện rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, sao có thể... sao có thể......"

Đường Vũ Lân tự nhiên là cũng đoán ra được, mối quan hệ giữa vị Huyết Ngũ này cùng với Học viện có chút không tầm thường, khóe miệng hiện lên một tia cay đắng, nói: "Chuyện đó cũng quá đột ngột rồi, lúc đó mọi chuyện xảy ra quá đột ngột. Đây rõ ràng là một cuộc tập kích khủng khiếp đã được sắp xếp từ trước rất lâu rồi." Ngay lúc đó, hắn tự mình tường thuật lại những gì mình thấy và nghe được qua một lần cho mọi người nghe.

Sắc mặt của mọi người sau khi nghe bỗng trầm xuống, đặc biệt là Huyết Tam cùng với Huyết ngũ, sắc mặt đều trở nên tái nhợt.

"Ngươi là một trong Sử Lai Khắc Thất Quái của hiện tại sao? Thánh Linh Đấu La còn sống không?" Huyết Tam hỏi.

Đường Vũ Lân im lặng gật đầu, nhưng ngay sau đó, nước mắt của Huyết Tam đã bắt đầu giống như như suối mà tuông ra, Huyết Bát vội vàng tiến lên trước ôm lấy bà, nói "Tam tỷ, người hãy nén bi thương."

Nắm tay của Huyết Ngũ kêu lên tiếng "Răng rắc" nói, "Tốt, rất tốt! Ngay cả đạn pháo Thí Thần Định Trang Hồn Đạo cũng đã dùng tới rồi. Thánh Linh giáo! Các ngươi được lắm! "

Sát khí từ trên người vị này giải phóng ra bên ngoài giống như muốn thực thể chất hóa ra, toàn bộ cả đại sảnh hình tròn rung chuyển nhẹ một cái. Huyết Lục cũng giống như vậy, mà mất đi bình tĩnh, Không chỉ có Học viện Sử Lai Khắc bị hủy đi mà còn có cả Đường Môn tổng bộ cũng chịu thiệt hại nặng nề!

Tâm tình của Đường Vũ Lân có hơi phức tạp hơn một chút, trong bi thương, cảm giác giác cũng có vài phần được thả lỏng hơn, ít nhất là ở ngay tại đây cũng gặp được những người cùng chí hướng với mình. Không còn nghi ngờ gì nữa, Huyết Tam cùng với Huyết Ngũ và Sử Lai Khắc có quan hệ với nhau, rất có thể họ là học sinh đã tốt nghiệp của Học viện Sử Lai Khắc, mà Huyết Lục ở bên cạnh là người của Đường Môn. Những người này trong tương lai đều có thể trở chủ lực cho phía bên mình, mà những vị này ở trong Huyết Thần doanh tất cả đều đã là cường giả Phong Hào Đấu La rồi!

"Vân Minh Lão Sư đã đem nhiệm vụ phục hưng lại Học viện Sử Lai Khắc lại cho các ngươi, các ngươi nhất định phải thật cố gắng đó." Huyết Ngũ giơ hai cánh tay lên, bấu chặt vào trên vai Đường Vũ Lân nói.

Vân Minh lão sư sao?

Huyết Ngũ nhắm hai mắt lại, mặt dù không có nước mắt chảy ra, nhưng sát ý ở trên người lúc này đã hóa thành bi thương, nói: "Nhớ năm đó, lúc ta vẫn còn ở trong Học viện, Vân Minh lão sư là giáo viên chủ nhiệm của ta."

Chỉ một câu nói này, vậy là đã đủ để giải thích cho cảm xúc của hắn lúc này như thế nào rồi.

Mà nước mắt của Huyết Tam lúc này cũng đã khống chế lại được, thanh âm của bà có chút rung rẫy nói, "Ta tên là Vân Lam, Vân Minh là huynh trưởng của ta. Cũng là người thân duy nhất của ta."

Toàn thân Đường Vũ Lân cả người đều rung lên, hắn mặc dù đoán ra được quan hệ của hai người này với Học viện không cạn, nhưng cũng không có thể nghĩ đến lại có quan hệ gần gũi đến như vậy. Khó trách mà Đa Tình Đấu La có thể đem hắn đến đây, quả nhiên là có mục đích của nó.

Huyết Bát nắm lấy tay Huyết Tam nói, "Tỷ à, người đừng đau buồn nữa, Sử Lai Khắc Học viện nhất định có thể chấn hưng trở lại."

Huyết Tam lặng lẽ khóc, không nói nên lời.

Lúc này, cửa thang máy mà trước đó Đường Vũ Lân cùng với Huyết Bát đã đi vào lúc này lại lần nữa được mở ra, có hai người từ bên ngoài tiến vào bên trong.

Người đi phía trước, là một một vị lão giả, toàn bộ cả người dường như đều tràn ngập một nguồn giao động năng lượng kỳ dị, phảng phất như toàn bộ cả người đều được bao phủ ở trong một lớp nguyên tố. Khi nhìn thấy hắn, Đường Vũ Lân lập tức cảm thấy cả cơ thể và tinh thần mình đều trở nên run rẩy, khí tức của người này, thật quá cường đại. Tựa như thiên địa nguyên lực đang cùng hưởng ứng cùng với cơ thể của hắn vậy.

Tướng mạo đối phương mang vẻ già nua, một đầu tóc trắng, nhưng bên trong hai mắt lại đặc biệt sáng tỏ, mắt của hắn có màu bích lục trông cực kỳ quỷ dị.

"Có chuyện gì sao, tam muội?" Hắn tiến vào trong, đã thấy Huyết Tam đang im lặng khóc thút thít, bèn nhẹ nhàng quan tâm hỏi thăm một tiếng.

Còn người đi theo ở phía sau đối phương, lại có thân hình cao gầy, tướng mạo anh tuấn, mái tóc đen dài xõa ra ở phía sau người , mọi người có mặt ở đây đều mặt quân phục màu trắng, trước đây Đường Vũ Lân cũng đã từng thấy qua vài vị, hơn nữa vị lão giả vừa mới đến đây, trên vai còn đeo quân hàm Thiếu tướng. Mà vị ở sau cùng tiến vào đó, quân hàm trên vai thế mà lại có ba kim tinh, đây là? Đây chẳng phải là cấp bậc Thượng tướng sao?

Thượng tướng Liên Bang sao?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...