Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 965: Luận công ban thưởng
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
"Ngươi vẫn còn trẻ, ta biết trong lòng ngươi nhất định là đang rất nóng lòng muốn chấn hưng lại cho Đường Môn và Sử Lai Khắc Học viện, nhưng chuyện này cũng không phải là một sớm một chiều trong nhất thời là có thể hoàn thành ngay được. Điều ngươi cần phải làm bây giờ là tu dưỡng nhiều hơn nữa về phương diện trầm ổn của mình, song song với đó là cần phải có đủ thực lực cường đại thì mới được. Ngươi hãy yên tâm đi, Sử Lai Khắc Học viện mặc dù đã bị tiêu diệt, nhưng nội tình chân chính của Sử Lai Khắc chắc chắn là không thể dễ dàng bị xóa bỏ như thế được đâu. Ngươi có đủ thời gian để tiến hành thăng cấp cùng với tu dưỡng mọi thứ cho bản thân. Tang Hâm đem ngươi đến đây, cũng chính là vì điều này, thế cục bên ngoài hiện tại đang rất hỗn loạn, chúng ta cũng cần phải đợi tình huống thuận lợi thì mới có thể hành động được, đồng thời cũng muốn đợi một thời cơ thích hợp nhất, hiện tại mỗi một phần sức mạnh mà ngươi tích lũy được, toàn bộ đều là làm công tác chuẩn bị cho những cơn bùng nổ trong tương lai. "
"Rõ." Đường Vũ Lân cung kính gật đầu đáp lại.
Lúc đi ra khỏi Huyết Thần doanh, Huyết Thần hoàn của Đường Vũ Lân đã đổi sang một cái mới, nếu so sánh với các trước đó thì ở trên Huyết Thần hoàn mới này còn có thể một vòng hoa văn hình hoa hồng đỏ tươi, mỗi một thân cây hoa hồng ở trên đều tràn đầy gai nhọn. Đây cũng là biểu tượng tượng trưng cho Huyết Thần quân đoàn, xác nhận từ thời khắc này trở đi, hắn đã là một thành viên ngoại biên của Huyết Thần doanh rồi.
Nhưng hắn cũng được lệnh yêu cầu, từ giờ trở về sau, một khi không được Huyết Nhất đồng ý thông qua thì hắn không thể tùy tiện tiến vào tham chiến bên trong thâm uyên thông đạo.
Có lẽ là bởi vì có sự xuất hiện của Đường Vũ Lân đã khiến cho vị diên thâm uyên bên kia trở tay không kịp, chúng bị hấp thụ đi một phần năng lượng thâm uyên mặc dù cũng không quá nhiều, nhưng xét cho cùng cũng không thể quay về trở lại vị diện được nữa. Điều này khiến cho thời gian xảy ra thâm uyên ma triều so với tình huống bình thường cũng ngắn hơn nhiều, chỉ diễn ra trong vỏn vẹn bảy ngày, vậy là đã triệt để dừng lại. Cũng không có thêm sinh vật thâm uyên cường đại nào xuất hiện thêm nữa cả.
Đường Vũ Lân cũng không có lại lần nữa xuất hiện ở trên chiến trường, nhân thời gian thâm uyên ma triều rút lui, hắn tiến hành một lần tạm thời bế quan ngắn, chủ yếu là để bản thân tiêu hóa hết những thu hoạch mà sau khi có được Long Hạch, từ đó mà cũng cố lại cho Long Hạch.
Long Hạch vốn từ kích thước nhỏ chỉ bằng đầu móng tay, bây giờ kích thước đã lớn hạt nhãn, nó tản phát ra vầng hào quang màu vàng vô cùng rực rỡ, cùng với sự hô hấp của Đường Vũ Lân, mà nó tự động tiến hành thúc đẩy quá trình vận chuyển huyết mạch ở bên trong cơ thể, hay nói cách khác, nếu như Đường Vũ Lân không chủ động tu luyện, khí huyết ở bên cơ thể vẫn luôn có thể chiếu theo phương thức tu luyện mà bồi dưỡng cho thân thể của hắn.
Đồng thời, Đường Vũ Lân trong quá trình bế quan hắn cũng phát hiện ra một chuyện, sau khi có sự xuất hiện của Long Hạch, cơ thể của bản thân cũng đã sản sinh ra một loại biến hóa rất kỳ diệu, có vẻ giống như là đã khai khiếu, mà tùy theo tiết tấu hô hấp của hắn, cơ thể có thể tự nhiên hấp thụ linh khí từ thiên địa, từ đó đem chú nhập vào bên trong người hắn. Như thể bản thân hắn ta là một vật chứa vậy, không ngừng thổ nạp, hấp thụ toàn bộ linh khí bên trong thiên địa, hấp thụ tinh hoa loại bỏ tạp chất, thanh lọc toàn bộ cơ thể.
Cũng giống như hồn sư sở hữu Hồn Hạch, sau khi hắn có được Long Hạch, tố chất cơ thể hoàn toàn đã tiến nhập lên một cảnh giới hoàn toàn mới. Phản ứng đầu tiên và cũng là trực tiếp nhất là cảm giác thèm ăn của hắn đã giảm đi rất rõ rệt, cũng không cần phải ăn quá nhiều đồ ăn để bổ sung năng lượng cho cơ thể như trước kia nữa. Chỉ cần hô hấp thôi là dường như cũng đã đủ để duy trì mức năng lượng dành cho hoạt động thể chất hằng ngày của hắn rồi.
Chuyện tiếp theo, là phong ấn ở bên trong tầng thứ mười Kim Long Vương của hắn mơ hồ cũng đã có cảm giác nó mỏng đi. Tất nhiên đây chỉ là cảm giác mà thôi, phong ấn đó đương nhiên là cũng không thể tự mình biến mỏng đi được, hắn rất hiểu rõ ràng, nguyên nhân xảy ra điều này nhất định là do thực lực của bản thân hắn đã đủ để đột phá tầng phong ấn của tiếp theo thì mới có thể xuất hiện ra loại tình huống như thế được.
Nhưng hiện tại hắn cũng không có vội vàng đột phá, Kim Long Vương phong ấn, càng về sau nhất định là càng gặp phải nhiều nguy hiểm hơn, có thể tích lũy thêm một phần nền tảng thì tính một phần vậy. Cho dù là hiện tại có thể đột phá được tầng thứ mười, vậy còn tầng thứ mười một thì sao? Tầng thứ mười hai thì lại thế nào chứ? Càng về sau thì càng không có ai có thể nói trước được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo cả.
Vì vậy, trong lúc Đường Vũ Lân bế quan, hắn cũng đã học cách khống chế được khí huyết chi lực của mình được một cách thuần thục hơn, tuyệt đối sẽ không tùy tiện chạm vào phong ấn. Nếu không phải là đến bước đường cùng, hắn cũng không nguyện ý thử làm điều đó.
Lần này bế quan xong, cũng khiến cho tu vi của hắn phần nào tiến bộ lên một chút, hồn lực đã tăng lên đến cấp năm mươi chín. Khoảng cách đến hồn đế cấp sáu mươi xem ra đã chỉ còn cách một bước nữa thôi.
Kể từ khi Lam Ngân Thảo thức tỉnh trở thành Lam Ngân Hoàng, lại sau vài năm hắn tu dưỡng ở tại Long Cốc, tốc độ thăng cấp tu vi hiện tại của hắn rõ ràng là đã tăng lên rất nhiều. Điều khiến cho Đường Vũ Lân cảm thấy thỏa mãn nhất đó chính là hắn ta căn bản không có cái cảm thấy ở phía trước bản thân mình sẽ gặp phải một cái gì gọi là bình chướng cả. Chỉ cần tích lũy đủ, hắn vẫn luôn có thể một đường thăng tiến về phía trước, hắn có thể nắm chắc tuyệt đối, vào trước năm ba mười tuổi của mình, bản thân có thể đủ khả năng để tu luyện đến cấp bậc Phong Hào Đấu La.
"Bang bang bang!" Có tiếng gõ cửa truyền đến.
Đường Vũ Lân đang ngồi minh tưởng ở trong phòng, lúc này cũng đã đứng dậy, bước về phía trước mở cửa ra, người ở ngoài cửa chính là Long Vũ Tuyết.
"Xin chào Trưởng Quan." Đường Vũ Lân vội vàng mời nàng bước vào trong.
Long Vũ Tuyết dường như tinh thần cũng rất phấn chấn, nàng rõ ràng cũng đã có tham gia trong cuộc chiến, tham gia thâm uyên mà triều mặc dù nói là nguy hiểm nhưng đồng thời đó cũng là một cơ hội rất tốt, là cơ hội tốt nhất để tích lũy quân công để từ đó mà thăng cấp quân hàm của mình, Long Vũ Tuyết đương nhiên là làm sao mà có thể bỏ qua cơ hội tốt như thế được.
"Ngày đó, Bát Huyết Thần sau khi đem ngươi đi cũng không có quay trở lại, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì rồi sao? Tại làm sao mà ngươi không đến tham chiến nữa? Ta về sau cũng có nghe nói qua, dường như là có mệnh lệnh từ cấp trên truyền xuống, cấm ngươi không được tham chiến nữa sao?" Long Vũ Tuyết liền tiến thẳng vào vấn đề chính mà hỏi.
Đường Vũ Lân nói: "Có thể nguyên do là đến từ Hoàng Kim Long Thương của ta. Huyết Thần doanh đã có chút cân nhắc qua. Do đó mà cũng không cho phép ta tiếp tục tham chiến nữa."
Trên mặt Long Vũ Tuyết lộ ra vẻ nghi hoặc, nói: "Đi, ta dẫn ngươi đi đến bộ phận tác chiến, cũng đã đến lúc luận công ban thưởng rồi."
"À?" Đường Vũ Lân kinh ngạc nhìn đối phương, hỏi: "Luận công ban thưởng là ý gì?"
Long Vũ Tuyết cười nói: "Đương nhiên là có chuyện tốt rồi. Trong lúc chiến đấu, mặc dù Huyết Thần hoàn có thể tự động ghi nhớ lại quân công thông qua việc chúng ta tiêu diệt sinh vật thâm uyên, nhưng thường sau một trận đại chiến như thế này xảy ra, sẽ có thể có những phương thức bù đắp như thế này. Nói một cách đơn giản hơn là bởi vì nhờ có đội cận chiến ở phía trước phát huy tác dụng thì công kích tầm xa mới có thể ở sau mới có thể yên tâm tấn công mà phát huy hết mình được. Chính vì vậy, mà sau mỗi trận đại chiến, các chiến sĩ công kích tầm xa cần phải cắt cho các chiến sĩ cận chiến một lượng quân công nhất định để coi như là bù đắp. Quân đoàn dĩ nhiên là cũng có một hệ số chuyên biệt để tiến hành chuyển đổi quân công cho việc này. Ngươi lúc đó tham gia vào quân cận chiến, ngoài ra trong lần đầu tham gia chiến đấu mà lại có thể phát huy ra được thành tích ưu tú như thế này, khẳng định là còn có quân công thưởng vượt định mức. Hơn nữa, theo như ta thấy, dựa theo những quân công mà ngươi đã tích lũy được cho đến hiện tại, cũng đã đủ để giúp ngươi thăng lên hàm Trung úy rồi. Ngươi cũng thật là may mắn quá đi, vừa mới đến đây không lâu! Đã gặp phải một trận thâm uyên ma triều hiếm có như thế này, ngoài ra, thâm uyên ma triều lần này cũng đặc biệt dễ đối phó hơn trước rất nhiều, chỉ trong vỏn vẹn ngắn ngủi có bảy ngày vậy là đã có thể đánh lui được quân địch."
Quân công? Đường Vũ Lân cũng thật sự đã quên mất việc này, có điều đây đương nhiên đây cũng là một chuyện rất tốt.
Đi theo Long Vũ Tuyết đi đến bộ phận tác chiến, các chiến sĩ đều dùng Huyết Thần hoàn của bản thân mình để lĩnh lấy quân công, ngoài ra còn tiến hành nghi thức thụ hàm sắc phong, chỉ cần quân công đạt đến một mức tiêu chuẩn nhất định, toàn bộ đều có thể thăng chức quân hàm của mình. Mỗi một lần sau khi đại chiến cùng với thâm uyên ma triều, đều có một lượng lớn quân nhân có quân hàm đều được thăng cấp.
Đường Vũ Lân đi theo phía sau của Long Vũ Tuyết, đứng ở đằng sau hàng người đang xếp hàng.
Quá trình phía trước diễn ra cũng rất nhanh chóng, có mười mấy vị cấp cao quân đoàn đang đảm nhiệm thụ hàm cho mọi người. Nhìn thấy phía trước, trên vai của không ít người này đều có nhiều thêm kim tinh huy hiệu, Đường Vũ Lân cũng không khỏi có chút ngưỡng mộ cùng với mong đợi.
Theo như những lời mà Long Vũ Tuyết từng nói, quân hàm của bản thân hắn đã có thể thăng đến chức Trung úy rồi. Huy hiệu đó là một vạch và hai sao, khoảng cảnh đến chức thiếu tá lại tiến gần thêm một bước nữa rồi.
Những ngày này, mỗi ngày hắn đều trích thời gian ra để gọi điện cho Cổ Nguyệt Na, hỏi thăm tình hình của nàng ta như thế nào. Cổ Nguyệt Na ngoại trừ việc nói rằng nàng rất nhớ hắn ra, nàng đối với hắn ta cũng rất là nũng nịu. Nếu như không phải vì nguyên nhân đang tham gia quân đội, Đường Vũ Lân thật sự là cũng muốn nhanh chóng đi đến chỗ của nàng ngay lập tức. Xem ra việc nâng cao quân hàm lại trở thành một mục tiêu vô cùng quan trọng rồi.
Cuối cùng, cũng đã đến lượt Long Vũ Tuyết.
Long Vũ Tuyết đưa Huyết Thần hoàn của mình ra, thông qua sự kiểm tra của máy quét chuyên dụng, vị Đại tá ở phía trước mỉm cười, nói: "Vũ Tuyết à, biểu hiện lần này của ngươi quả thật là không tồi, thật sự đã khiến cho cha của ngươi nở mày nở mặt rồi đó. Dựa trên thành tích trong chiến dịch lần này, quân công mà ngươi đạt được cũng đã đạt đến con số chín nghìn bảy trăm mười một, căn cứ theo quy tắc, vì là chiến sĩ tầm xa nên cần phải chuyển một phần quân công cho các binh sĩ cận chiến, cái này sẽ trừ đi ba ngàn một trăm quân công của ngươi, quân công còn lại sẽ là sáu ngàn bốn trăm mười một, cộng thêm với tích lũy trước đó của ngươi, xin chúc mừng ngươi, người đã có thể thăng lên quân hàm Trung tá rồi."
Long Vũ Tuyết mặc dù cũng đã sớm phán đoán ra được tình huống của bản thân, nhưng vẫn không khỏi giấu đi niềm hạnh phúc khôn xiết ở bên trong mình, nét mặt cũng thể hiện ra rất vui vẻ, nàng còn chưa đến ba mươi tuổi mà đã có thể thăng lên chức Trung tá, điều này cũng là một chuyện khá khó khăn.
Đứng nghiêm, hành lễ quân binh. Tiến về trước để tiến hành thụ hàm sắc phong.
Sau nàng dĩ nhiên là cũng đã đến lượt Đường Vũ Lân. Đường Vũ Lân cũng đưa Huyết Thần hoàn của mình ra.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook