Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Ừm, cũng tạm, ít nhất không quá yếu.

Trong lúc hắn đưa ra phán đoán trong lòng, hắn cũng khởi động máy đẩy. Máy đẩy nằm ở phía sau cơ giáp, có thể giúp cơ giáp bay lên, tăng tốc.

Mà thông thường, cơ giáp cận chiến cần phải có tốc độ nhanh hơn cơ giáp tầm xa một chút. Đừng thấy kích thước nó lớn như vậy, nhưng cơ giáp cận chiến thực chất lại nhẹ hơn cơ giáp tầm xa một chút. Bởi vì nó không cần phải mang theo một cục pin hồn đạo to lớn để duy trì tấn công tầm xa giống như cơ giáp tầm xa.

Đường Vũ Lân vừa mới khởi động máy đẩy, đối diện cũng khởi động máy đẩy rồi. Nếu như Đường Vũ Lân chậm hơn một chút thôi, hắn sẽ bị đánh trúng.

Hai bóng người gần như lướt qua nhau, lại một lần nữa kéo giãn khoảng cách. Mà lần này, cả hai đều đã bay lên không trung.

Cơ giáp cận chiến phản ứng cực nhanh, chưa chạm vào Đường Vũ Lân, thanh kiếm trong tay hắn ta đã vung ra, hơn nữa là văng khỏi tay.

Thanh kiếm vẽ nên một tia sáng đen trong không trung, trong nháy mắt đuổi theo Đường Vũ Lân vừa mới khởi động máy đẩy, tốc độ đang chậm lại. Dù là khả năng nắm bắt thời cơ, hay là độ chuẩn xác, đòn tấn công của cơ giáp cận chiến kia có thể được mô tả bằng từ vô cùng tuyệt diệu.

Mạnh quá đi mất!

Đường Vũ Lân thầm cảm thấy kinh ngạc trong lòng. Nhưng phản ứng của hắn lại không chậm chút nào, theo quy tắc của cuộc chiến cơ giáp, nếu như cơ giáp bị phá hủy, dù hồn sư ở bên trong vẫn còn có sức chiến đấu, cũng đều bị phán là thua.

Vừa cúi người xuống, cơ giáp tầm xa của Đường Vũ Lân thực hiện một động tác vô cùng kỳ lạ. Toàn thân hắn lộn ngang một vòng trong không trung, đồng thời hắn dùng phần báng súng của pháo hồn đạo trong tay nhẹ nhàng đẩy lên trên. Vậy là đã đẩy được thanh kiếm bay đi.

Mà đúng vào lúc này, cơ giáp cận chiến đó đã phát động tăng tốc lần hai, bắn thẳng về phía Đường Vũ Lân.

“Bùm, bùm, bùm, bùm, bùm, bùm!” Sáu chùm sáng gần như đồng thời bắn ra ngoài.

Đường Vũ Lân đã kích hoạt pháo hồn đạo trong tay mình trong quá trình cơ thể mất thăng bằng, lộn nhào trên giữa không trung.

Sáu viên đạn pháo trông giống như cánh hoa mai vậy, vẻ ngoài đẹp đẽ, nhưng đã chặn đứng con đường cơ giáp cận chiến kia phải đi qua.

Hắn không bắn đạn pháo khi lăn người tránh kiếm, mà chờ đến khi đối phương tiến hành khởi động máy đẩy lần hai, trong quá trình tăng tốc mới bắn. Bởi vì trong quá trình va chạm tốc độ cao như thế này, cơ giáp cận chiến rất khó thay đổi phương hướng. Nếu như cưỡng chế thay đổi, không chỉ bản thân cơ giáp phải chịu lực va chạm cực lớn, mà hồn sư ở bên trong cũng phải chịu lực va chạm rất lớn. Chỉ khi có trình độ điều khiển vô cùng cao, hơn nữa độ bền của cơ giáp cao mới có thể thay đổi phương hướng được.

Cơ giáp cận chiến là đối thủ của Đường Vũ Lân này không thay đổi phương hướng, mà lựa chọn cố chống đỡ.

Uy lực của pháo hồn đạo tầm xa không thể nào phá vỡ tấm chắn bảo vệ của cơ giáp cận chiến chỉ bằng vài phát bắn được. Mà trong lúc chống đỡ, cơ thể của hắn ta cũng hơi cử động, tránh đi bốn trong số sáu viên đạn pháo, chỉ để hai viên đạn pháo đánh lên trên tấm chắn bảo vệ của mình.

Giữa hai tiếng vang ầm ầm, cơ giáp khựng lại giữa không trung, dù sao thì lực chấn động vẫn còn đó. Mà cơ giáp của Đường Vũ Lân cũng nhân cơ hội này, lại một lần nữa kéo giãn khoảng cách.

Sau khi cơ giáp cận chiến dừng lại, không còn vội vàng xông lên nữa, mà cúi người lao xuống mặt đất, nhặt thanh kiếm ở dưới đất lên.

Cơ giáp cận chiến không có vũ khí, nên vẫn chịu thiệt khi đối mặt với cơ giáp tầm xa có cùng cấp bậc. Đường Vũ Lân trong nháy mắt bắn liên tục sáu viên đạn pháo lúc nãy, và cả khả năng căn thời cơ của hắn, đã khiến vị cơ giáp sư trong cơ giáp cận chiến hiểu ra, người trước mặt mình đây không phải là một kẻ dễ bắt nạt, không dễ đối phó như trong tưởng tượng của hắn ta.

“Bùm” Một viên đạn pháo được bắn ra một cách vô cùng chuẩn xác, mục tiêu không phải là cơ giáp, mà là thanh kiếm trên mặt đất.

Đạn pháo nổ tung ở vị trí chuôi kiếm, thanh kiếm đó bị nổ bật ngược lên, xuất hiện giữa không trung. Sau đó lại là ba phát pháo tạo thành hình tam giác xuất hiện ở phía trước cơ giáp cận chiến, ngăn cản con đường lấy lại kiếm của hắn ta.

Cơ giáp cận chiến hừ lạnh một tiếng, cơ thể dịch sang một bên, lao mạnh xuống dưới, tránh đi đòn tấn công của ba viên đạn pháo, nhưng thanh kiếm đó đã bay lên trên không trung cách mặt đất hàng chục mét.

Cơ giáp của Đường Vũ Lân tăng tốc trên không trung, bay đến trước mặt thanh kiếm đó, trái nắm chặt lấy thanh kiếm.

Không thể không nói, kinh nghiệm của cơ giáp cận chiến vô cùng phong phú, khi thấy Đường Vũ Lân cầm lấy kiếm, hắn ta đã nhảy vọt lên, không chút do dự kích hoạt máy đẩy ở sau lưng, hơn nữa lần này còn dốc hết toàn lực. Mục tiêu chính là thanh kiếm đó. Dù có bị bắn mấy phát pháo, hắn ta cũng phải lấy lại kiếm của mình. Mà hiện giờ Đường Vũ Lân đang xông về phía đó, khoảng cách càng gần, đương nhiên là càng có lợi đối với cơ giáp cận chiến.

Hai bên đều kích hoạt máy đẩy, Đường Vũ Lân đương nhiên là giành trước một bước. Hắn đã đến trước mặt thanh kiếm đó.

Đúng vào lúc này, cơ giáp cận chiến bỗng tỏa ánh sáng rực rỡ, vô số dùi băng hình thành xung quanh nó, phóng về phía Đường Vũ Lân.

Cuối cùng cũng không nhịn được nữa rồi sao?

Khóe miệng Đường Vũ Lân nhếch lên nở một nụ cười nhạt.

Một vị cơ giáp sư đỉnh cấp, hầu hết đều là hồn sư, hồn sư thì sẽ có hồn kỹ, hồn sư lựa chọn cơ giáp cận chiến, đương nhiên là vì muốn kết hợp năng lực của bản thân mình và cơ giáp lại với nhau. Mà vị cơ giáp sư cận chiến này cuối cùng cũng không nhịn nổi, giải phóng hồn kỹ rồi. Mà trong cuộc chiến giữa các cơ giáp sư, trong tình huống bình thường, người nào giải phóng hồn kỹ trước thì thường sẽ rơi vào thế hạ phong, bởi vì sẽ bị đối phương biết được võ hồn của mình là gì sớm hơn.

Dùi băng ngưng tụ, bao trùm đòn tấn công.

Đường Vũ Lân không hề thay đổi phương hướng của mình, cũng không giải phóng võ hồn của bản thân. Mà tay trán hắn vươn ra, nắm lấy thanh kiếm. Sau đó, thanh kiếm vẽ nên một tầng kiếm ảnh ở giữa không trung.

Ánh kiếm dài ba thước, không tính là mạnh mẽ. Nhưng lại đánh chính xác vào từng dùi băng. Cùng lúc đó, trên không trung bùng nổ một màn sương băng.

Cùng với một chuỗi âm thanh ầm ầm vang lên, mười viên đạn pháo xuyên qua màn sương băng, bao phủ hoàn toàn lấy cơ giáp cận chiến đang lao đến trong chớp mắt kia.

Có sương băng bao phủ, cơ giáp cận chiến kia căn bản cũng không hề nhìn thấy Đường Vũ Lân ra tay kiểu gì. Mà mục đích hắn ra tạo ra dùi băng, chính là vì để kéo dài thời gian của Đường Vũ Lân, để mình có thể tiếp cận hắn.

Thế nhưng điều hắn ta không ngờ tới là, ngay cả khi lấy được kiếm, Đường Vũ Lân cũng không hề có ý định kéo giãn khoảng cách nữa. Hắn dùng kiếm phá dùi băng, tay phải cầm pháo hồn đạo thì lại dùng tốc độ nhanh nhất để bắn ra mười phát pháo liên tục trong khoảng cách vô cùng gần.

Cơ giáp cận chiến gần như hoàn toàn xông thẳng vào đó. Trong tiếng nổ dữ dội, uy lực của mười quả đạn pháo lần lượt nổ tung đẩy hắn ta từ trên không trung đập xuống đất. Năng lượng tấm chắn bảo vệ của cơ giáp cận chiến giảm liền một mạch tận tám mươi phần trăm.

Lúc này Đường Vũ Lân mới xoay người, chạy về phía xa. Hắn lại một lần nữa kéo giãn khoảng cách, đồng thời cũng để cho pháo hồn đạo của mình có thời gian nghỉ. Cơ giáp cận chiến đáp xuống đất, cảm giác duy nhất lúc này của hắn ta chính là tức nghẹn. Đây cũng là cảm giác của tất cả các cơ giáp cận chiến khi không thể lại gần cơ giáp tầm xa.

Hơn nữa từ cách Đường Vũ Lân sử dụng kiếm là hắn ta có thể nhìn ra, vị đứng đối diện hắn ta đây, tuyệt đối không chỉ giỏi cơ giáp tầm xa. Để kiếm rơi vào trong tay hắn, hắn cũng có thể được coi là cơ giáp sư bán cận chiến rồi. Mà năng lượng tấm chắn bảo vệ của hắn ta giảm đi trông thấy, đã hoàn toàn rơi vào thế hạ phong rồi.

Không tồi, vẫn chưa bị cứng tay. Trong lòng Đường Vũ Lân âm thầm vui mừng.

Hắn học cách điều khiển cơ giáp ở Đường Môn, chủ yếu là học tấn công tầm xa. Bởi vì bản thân hắn đã rất giỏi cận chiến rồi, nếu như là cơ giáp, chiến đấu tầm xa đương nhiên là lựa chọn duy nhất của hắn.

Chính vì hắn chưa từng dùng cơ giáp cao cấp gì, vậy nên sử dụng cơ giáp tiêu chuẩn này cũng vẫn tính là thuận tay. Cảm giác tổng thể cũng không tồi.

Khoảng cách giữa hai bên lại kéo giãn ra khoảng trăm mét. Đường Vũ Lân vác pháo hồn đạo lên, ba giây nghỉ đã qua, lại có thể bắn liên tục mười phát nữa rồi. Giáo trình dạy điều khiển cơ giáp tầm xa của Đường Môn, chắc chắn là tốt nhất trên thế giới hiện nay. Hai vạn năm trước, tổ tiên Đường Môn, Đường Tam, đã dựa vào kỹ năng sử dụng ám khí tối cao của mình, cùng với các loại ám khí được phát minh sau đó, khiến Đường Môn có thể đứng vững trên thế gian này.

Bởi vậy, nếu xét đến độ tinh thông khi tấn công tầm xa, Đường Môn chắc chắn có thể coi là tổ chức đứng đầu, không ai sánh bằng. Đường Vũ Lân cũng không luyện tập nhiều về phương diện cơ giáp. Nhưng hắn lại có thiên phú dị bẩm.

Đầu tiên, thân là một cơ giáp sư, tố chất cơ thể của hắn chắc chắn là đã vượt yêu cầu. Những chấn động hồn sư bình thường không chịu đựng nổi, bản thân hắn đều có thể chịu đựng được. Tiếp theo, hắn còn có tinh thần lực ở Linh Uyên cảnh, tinh thần lực mạnh mẽ cũng vô cùng quan trọng đối với việc điều khiển cơ giáp.

Sau một lượt làm quen này, hắn đã ngày càng có cảm giác rồi.

“Nhận thua.” Cơ giáp của đối phương hóa thành một tia sáng rồi biến mất không thấy dấu vết. Hàng chữ trên đầu Đường Vũ Lân biến thành thắng hai thua không. Không ngờ kết quả của cuộc chiến cơ giáp và cuộc chiến hồn sư lại cộng dồn lại với nhau.

Gì cơ? Chỉ vậy thôi đã nhận thua rồi á? Còn chưa đánh xong mà!

Đường Vũ Lân không khỏi cảm thấy cạn lời. Sao lại có thể nhận thua như vậy được chứ? Hai nghìn tệ đấy, có thể có trách nhiệm một chút được không hả! Hắn vừa mới có chút cảm giác quen thuộc thôi mà, thế này thật sự chẳng thú vị chút nào.

Nhưng dù hắn nghĩ như thế nào đi chăng nữa, trong ánh sáng lấp lóe, hắn cũng bị truyền tống ra ngoài, lại một lần nữa quay trở về trên quảng trường.

Thiệt quá đi mất! Hai nghìn tệ đấy. Sau khi trở về phải hỏi Huyết Nhất, số tiền này đơn vị có trả hết cho không mới được.

Sau khi đã thử nghiệm hai lần, Đường Vũ Lân lựa chọn rời khỏi Chiến Võng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...