Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
-
Chapter 975: Bà chủ
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Không còn năng lượng lạ tiếp tục phá hoại nữa, trên giáp vai lập tức lóe lên một vầng sáng màu trắng nhàn nhạt. Vết thương bị ban đầu, bắt đầu dần dần khép lại. Đường Vũ Lân cầm giáp vai lên, đến trước mặt Từ Vĩ Đào nói: “Từ thúc thúc, hẳn là đã được rồi.”
Từ Vĩ Đào tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, lúc này, trên mặt ông ấy ngập tràn vẻ kinh ngạc: “Sao ngươi lại làm được vậy? Đây không phải là rèn bình thường đâu. Đó là lực lượng của Bách Túc Ma Khôi Vương ở tầng thứ một trăm linh một của vị diện Thâm Uyên ấy, thế mà lại dễ dàng bị ngươi hóa giải như vậy ư? Trước đó lực lượng của hắn ta xông vào trong cơ thể ta, ta phải tốn bao sức lực mới có thể khôi phục được thương thế. Biết vậy ta đã để ngươi giúp ta rồi, vậy chẳng phải là có thể lập tức khỏi luôn rồi sao?”
Đường Vũ Lân cười khổ nói: “Chữa thương thì ta không thể làm được đâu. Nếu là sinh mạng thì không có cách nào cả. Chỉ có kim loại là được thôi.” Nếu như để Hoàng Kim Long Thương đâm vào người vị này, vậy thì sẽ lập tức rút đi sinh mệnh của ông ấy, tác hại e là còn đáng sợ hơn cả lực lượng của Bách Túc Ma Khôi Vương.
Từ Vĩ Đào gật đầu, trong mắt lóe lên vẻ quái dị, càng hiểu biết nhiều hơn về thanh niên này, ông ấy lại càng cảm thấy hắn ưu tú.
Chẳng trách Huyết Thần doanh ra tay nhanh như vậy, biết thế lẽ ra ông ấy phải ra tay sớm hơn mới phải, không nên để cho Huyết Thần doanh có cơ hội.
“Vốn dĩ ta định chế tạo lại mảnh giáp vai này, một miếng kim loại Hồn Đoán chế tạo thành giáp vai cũng phải tốn khoảng hai vạn quân công. Vậy ta cứ trả cho ngươi theo mức này nhé.” Từ Vĩ Đào vô cùng hào phóng nói.
Đường Vũ Lân vội vàng nói: “Từ thúc thúc, không cần đâu. Ngài xem, ta cũng không tốn bao nhiêu sức lực. Cứ như vậy đi, không cần phải đưa quân công gì đâu.”
Từ Vĩ Đào trầm giọng nói: “Như vậy sao được, chuyện nào ra chuyện nấy, thứ nên đưa thì vẫn cần phải đưa. Ngươi có thể làm được mà không tốn chút sức lực nào, đó là bản lĩnh của ngươi. Nhưng những gì ta phải trả thì ta không thể không
đưa. Nếu không thì chẳng phải là đã chiếm hời của ngươi rồi ư? Được rồi, ngươi cũng không phải khách sáo với ta làm gì. Sau này nếu như có công việc rèn đúc gì, ngươi có thể ưu tiên giúp ta. Huống hồ, ta vẫn còn có chút dã tâm, sau này muốn đột phá Tứ Tự Đấu Khải Sư nữa, đến lúc đó, nói không chừng ngươi đã là Thần Tượng rồi cũng nên.”
Từ Vĩ Đào kiên quyết đưa cho Đường Vũ Lân hai vạn quân công rồi sau đó mới chịu rời đi.
Long Vũ Tuyết không rời đi, nàng ta nhìn Đường Vũ Lân với vẻ mặt kì lạ. Đường Vũ Lân đưa vòng Huyết Thần đến trước mặt nàng ta: “Nào, chia cho ngươi một nửa, không thể thăng cấp quân hàm, nhưng cũng có thể đổi được đồ tốt.” Xưởng rèn này ban đầu Long Vũ Tuyết tài trợ để hắn mở, đã thỏa thuận từ trước là mỗi người một nửa rồi, thế nhưng đến khi nhìn thấy tận mắt quá trình rèn đúc của Đường Vũ Lân, Long Vũ Tuyết mới hiểu, rốt cuộc mình đã hời đến mức nào. “Ngươi đừng đưa cho ta nữa. Đây đều là bản lĩnh của ngươi. Ta...” Long Vũ Tuyết muốn nói lại thôi.
Đường Vũ Lân cười nói: “Vừa nãy Từ thúc thúc nói thế nào ý nhỉ, chuyện nào ra chuyện ấy, cái gì nên đưa thì vẫn cần phải đưa. Nếu như không có sự giúp đỡ của ngươi, ta làm gì có năng lực mở xưởng rèn này được chứ! Vậy nên, ngươi cũng đừng khách sáo với ta nữa. Nào, bà chủ. Chia tiền thôi, chia tiền thôi.”
Nghe thấy hắn gọi mình là bà chủ, mặt Long Vũ Tuyết không khỏi đỏ ửng lên, nhưng cũng không ngăn cản hắn chuyển quân công cho mình nữa. Nàng ta chỉ nói: “Sau này khi nào cần quân công ngươi cứ nói với ta.”
“Ừ. Phải đổi một nơi lớn hơn mới được. Đúng rồi, ngươi có tham gia cuộc thi toàn liên bang Tinh Đấu Chiến Võng kia không?”
Long Vũ Tuyết gật đầu: “Đã báo danh tham gia rồi. Trong quan đoàn chỉ cần là tu vi trên từ ngũ hoàn trở lên, phù hợp với yêu cầu, phần lớn mọi người đều báo danh đăng ký. Theo ta thấy, phân khu phía tây chủ yếu là xem sức chiến đấu của người trong quân đoàn chúng ta. Cả phân khu phía tây cũng chẳng có bao nhiêu thành phố.”
Đường Vũ Lân cười khổ nói: “Xem ra, ở phân khu phía tây của chúng ta, thật sự chẳng có chuyện tốt gì mấy nhỉ!” Chẳng phải thế sao? Quân đoàn Huyết Thần có hai vạn người, số lượng người có tu vi từ ngũ hoàn trở lên đồng thời phù hợp với yêu cầu, e là phải hơn nghìn người chứ chẳng ít. Nhiều đối thủ cạnh tranh như vậy, hơn nữa cao thủ còn nhiều như mây.
Tu vi của Giang Ngũ Nguyệt đã rất mạnh rồi, nếu như Đường Vũ Lân không phải có huyết mạch áp chế được y, muốn chiến thắng y không phải là chuyện dễ. Mà y mới chỉ có quân hàm Trung tá mà thôi. Trong quân đoàn chắc chắn có không ít người tu vi cao hơn y, lại không phải là Tam Tự Đấu Khải Sư. Nếu như hắn muốn bật lên ở trong quân đoàn, không liều mạng là không thể rồi.
Hơn nữa, điều khiến Đường Vũ Lân lo lắng buồn phiền không phải là cuộc chiến hồn sư, hắn vẫn còn có chút tự tin về cuộc chiến hồn sư, dù sao hiện giờ hắn cũng đã có long hạch rồi. Thế nhưng, cuộc chiến cơ giáp thì sao? Nó không dễ dàng đối phó như cuộc chiến hồn sư.
Cơ giáp sư của quân đoàn Huyết Thần đều đã từng liều mạng giết địch ở trên chiến trường thật sự, chiến đấu chống lại sinh vật Thâm Uyên. Xét về năng lực thực chiến, chắc chắn là đội quân nổi bật nhất toàn liên bang. Muốn bật hẳn lên ở trong một đội quân cơ giáp như vậy, tuyệt đối không phải là một chuyện dễ.
Vị cơ giáp sư trước đó hắn gặp ở trong phòng chiến đấu, có thực lực khá mạnh. Nếu như không phải là không quen thuộc với năng lực của bản thân, vừa bắt đầu đã mạnh mẽ xông lên, hắn muốn chiến thắng đối thủ cũng không dễ như vậy.
Mà những cơ giáp sư hắn phải đổi mặt trong tương lai, chắc chắn sẽ chỉ có thể mạnh dần đều. Cuộc chiến cơ giáp khó hơn cuộc chiến hồn sư nhiều, bởi vì một khi cơ giáp bị hư hỏng, thì sẽ bị phán thua.
Nghĩ đi nghĩ lại, đúng là đau đầu thật đấy. “Ngươi cũng tham gia sao?” Long Vũ Tuyết hỏi. “Ừ. Ta cũng báo danh rồi.”
Long Vũ Tuyết hỏi: “Vậy nếu như ngươi gặp phải ta thì phải làm sao?” Đường Vũ Lân sửng sốt: “Để ngươi kiên trì thêm một lúc?”
Long Vũ Tuyết tức giận giẫm lên chân hắn: “Cái gì gọi là để ta kiên trì thêm một lúc hả? Ngươi hẳn phải nhận thua luôn mới đúng!”
Đường Vũ Lân bị giẫm đau, cười khổ nói: “Sự công bằng, công khai, công chính của một cuộc thi đâu hả?”
Long Vũ Tuyết nói: “Không hề có. Biệt danh của ngươi là gì? Nói cho ta biết đi?” Đường Vũ Lân vừa buồn vừa tức giận lắc đầu: “Không nói.”
Long Vũ Tuyết nói: “Có nói không?” Bàn chân giẫm lên chân hắn của nàng ta lại vặn vẹo di di vài cái.
Đường Vũ Lân bất đắc dĩ nói: “Ta tên Tiểu Đường.”
Lúc này Long Vũ Tuyết mới nở nụ cười: “Ta tên Tiểu Tuyết. Ừ, người thấy ta thì biết nên làm thế nào rồi đấy.”
“Ta..., ta có nhiệm vụ. Nhiệm vụ của Huyết Thần doanh, nếu như không thể vượt qua, thì sẽ bị khai trừ khỏi Huyết Thần doanh.” Đường Vũ Lân nói dối không chớp mắt.
Long Vũ Tuyết sửng sốt: “Thật sao?”
Đường Vũ Lân nghiêm túc nói: “Đương nhiên là thật rồi.”
Long Vũ Tuyết hừ một tiếng: “Vậy thì đừng để ta gặp phải ngươi. Được rồi, ta đi đây, ngươi vẫn ở đây tiếp sao?”
Đường Vũ Lân gật đầu: “Ta luyện tập kỹ năng rèn đúc một chút.”
Hai ngày nháy mắt trôi qua, ngoài tu luyện thông thường ra, Đường Vũ Lân sẽ nghiên cứu một vài kiến thức về cơ giáp, hoàn thành một vài công việc rèn đúc. Dù sao cũng mới chỉ có ít người biết hắn là Thánh Tương, hơn nữa hiện giờ hắn chỉ nhận những công việc cấp bậc Hồn Đoán, người đến tìm hắn để rèn thật sự không nhiều. Từ Vĩ Đào làm việc rất nhanh, ngày hôm sau đã tìm được chỗ mới cho hắn rồi, chỉ cần vận chuyển bàn rèn các thứ qua đó là xong xuôi. Một không gian riêng tư, bên cạnh còn có một nhà kho riêng.
Hai ngày qua mỗi ngày Đường Vũ Lân cũng đều đăng nhập vào Tinh Đấu Chiến Võng một lần, sau khi báo danh xong, khi hắn đăng nhập sẽ thông báo cụ thể cho hắn biết thời gian thi, buộc phải đăng nhập vào Chiến Võng trong thời gian đã quy định mới được.
Trận đấu của hắn diễn ra vào tám giờ tối nay.
Không biết tại sao, khi tham gia cuộc thi toàn liên bang Tinh Đấu Chiến Võng này, tâm trạng của Đường Vũ Lân còn kích động hơn cả ngày xưa khi tham gia cuộc thi ở Tinh La đế quốc.
Có lẽ là bởi vì lần này là cuộc thi toàn liên bang. Thứ hắn sắp phải đối mặt, là những đối thủ mạnh nhất từ cấp bậc Phong Hào Đấu La trở xuống của toàn liên bang. Huyết Nhất để hắn tham gia của thi này, có thể nói là sự rèn luyện tốt nhất dành cho hắn.
Khi còn ở Học viện Sử Lai Khắc, đã có chủ trương thực chiến để kích thích tiềm năng. Ở trong cuộc thi lần này, thực chiến lại càng có thể dốc hết sức để phát huy, không cần phải lo lắng sẽ thực sự làm đối thủ bị thương.
“Đã đăng nhập Tinh La Đấu Võng thành công, chào ngài, Tiểu Đường. Còn ba mươi phút nữa là đến thời gian thi đấu của ngài, vui lòng di chuyển đến khu đấu của hồn sư chờ đợi trận đấu bắt đầu.”
Đường Vũ Lân đã tỉnh chuẩn thời gian để đăng nhập, sau khi đăng nhập xong, lập tức có một thông báo điện tử vang lên.
Hôm nay là trận đầu tiên của vòng đấu loại trực tiếp cuộc chiến hồn sư phân khu phía tây hắn tham gia, ngày mai là vòng đấu loại của cuộc chiến cơ giáp. Thời gian thi sắp xếp như vậy là vì xem xét đến những người đăng ký báo danh cả hai cuộc thi, để tránh bị trùng thời gian.
Dự đoán về tổng thời gian cuộc thi lần này của Đường Vũ Lân trước đó vẫn còn ít, theo như bảng thi đấu hiện giờ, có lẽ phải mất ba tháng mới hoàn thành được cả cuộc thi.
Đường Vũ Lân đã nghĩ xong xuôi, nếu như hắn có thể tiến vào vòng chung kết, vậy thì sẽ xin Huyết Nhất cho nghỉ phép, đi thăm Cổ Nguyệt Na.
Cuộc thi đã bắt đầu từ buổi trưa, xung quanh sân vận động của phân khu phía tây, đâu đâu cũng đều có thể nhìn thấy người đeo mặt nạ trắng trên mặt, tên và dòng chữ hiện thắng thua trên đỉnh đầu đi ngang qua.
Hiện giờ trên đỉnh đầu Đường Vũ Lân đã là thắng năm thua không rồi.
Hắn không tham gia quá nhiều trận đấu, hắn cũng có không ít kinh nghiệm trên phương diện thực chiến, đương nhiên sẽ không chịu tiêu tiền oan.
“Đếm ngược bắt đầu trận đấu, một phút.”
Cuối cùng cũng sắp đến thời gian thi đấu rồi, Đường Vũ Lân hít một hơi thật sâu, trước khi tiến vào trong Tinh Đấu Chiến Võng, hắn đã điều chỉnh trạng thái của bản thân đến mức tốt nhất rồi.
Ánh sáng vàng kim lóe lên, xung quanh bắt đầu méo mó vặn vẹo, giây tiếp theo, hắn đã đến trên sân đấu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook