Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đường Vũ Lân từ trước đến giờ cũng chưa từng bao giờ giao thủ qua với Long Vũ Tuyết, hắn chỉ biết năng lực công kích tầm xa của nàng chắc hẳn là rất mạnh, đặc biệt là khả năng khống chế đối với hồn đạo vũ khí, cũng như việc nắm bắt thời cơ ra tay vô cùng chuẩn xác. Nhưng cụ thể về võ hồn, tu vi của nàng như thế nào thì hắn cũng không rõ ràng lắm.

Lúc này, sau khi năm vòng hồn hoàn từ dưới chân Long Vũ Tuyết bay lên, Đường Vũ Lân đã có thể rõ ràng hết mọi thứ, nàng thì ra lại là hồn sự hệ nguyên tố, võ hồn hệ băng!

Từng khối băng trùy đang phiêu phù xuất hiện ở quanh thân nàng, dường như nàng bây giờ trông giống như một con nhím băng vô cùng to lớn, Đường Vũ Lân cũng thể không nhìn rõ ở trên người nàng rốt cuộc là vòng hồn hoàn thứ mấy đang sáng lên. Nhưng từ ở dưới chân của nàng, mặt đất đang nhanh chóng bị đóng băng lại, một mảng màu băng lam đang hướng về bốn phương tám hướng mà lan rộng ra. Ngay cả sân thi đấu rộng lớn như vậy, nhiệt độ cũng đang nhanh chóng phải giảm xuống.

"Đây lẽ nào là? Là lĩnh vực sao?" Đường Vũ Lân thầm hô trong lòng một tiếng.

Hồn vương năm vòng hồn hoàng mà đã có thể lĩnh ngộ được lĩnh vực rồi sao? Trời ạ! Ở trong cái quân đoàn này toàn bộ đều là quái vật hết sao? Thật khó trách được, nàng ta còn trẻ tuổi như vậy, mà đã có thể thăng lên chức Trung tá rồi. Quả nhiên là không phải chỉ đơn thuần dựa vào may mắn có được mà còn phải có thực lực tương xứng.

Đường Vũ Lân mặc dù cũng không có ý định bỏ cuộc, nhưng vẫn luôn là muốn trước tiên nhường nàng vài chiêu. Hắn dĩ nhiên là có thể nhìn ra được, năng lực loại lĩnh vực như thế này của Long Vũ Tuyết muốn giải phóng ra hết thì cần có thời gian yêu cầu nhất định, nên hắn mới cố ý cho nàng thời gian để chuẩn bị một chút vậy là được rồi.

"Ồ?" Đường Vũ Lân đột nhiên biến sắc, do hắn kinh ngạc phát hiện ra, vốn dĩ bản thân đối với việc Long Vũ Tuyết giải phóng ra lĩnh vực cũng xem như không ảnh hưởng gì to lớn lắm, nhưng lĩnh vực này sau khi lan tràn ra một lúc lại không hề có dấu hiệu dừng lại, chỉ trong một thoáng chốc thời gian, phạm vi bao phủ của nó đã lan rộng đến một phần ba sân thi đấu rồi.

Phải biết rằng, đường kính của sân thi đấu này cũng phải là năm trăm thước đó nha! Dù cho có để chiến cơ thi đấu cũng cực kỳ là rộng rãi rồi. Mà Kim Long Vương Bạo lĩnh vực của Đường Vũ Lân, hiện tại nếu như giải phóng ra phạm vi đường kính bao phủ cũng chỉ mới có một trăm thước mà thôi, giữa đường kính một trăm thước và đường kính năm trăm thước không chỉ là gấp năm lần là có thể so sánh được.

Mà phạm vi lĩnh vực của Long Vũ Tuyết đã vượt xa so với Kim Long Vương Bạo lĩnh vực của Đường Vũ Lân rồi, thậm chí còn mạnh mẽ hơn nữa, lĩnh vực này của nàng thế mà vẫn còn có hiệu quả kèm theo. Khi lĩnh vực càng mở rộng, nhiệt độ của toàn bộ không gian xung quanh lại giảm xuống thấp, dường như còn có tác dụng bổ trợ ngược lại, cũng có nghĩa là khi nhiệt độ càng thấp thì càng có khả năng có thể thúc đẩy ra việc mở rộng lĩnh vực hơn nữa.

"Tình huống này là gì đây? Đừng nói là, nàng ta có thể đem lĩnh vực này trải rộng lên cả sân thi đấu luôn đó chứ? Cái này cũng quá đáng sợ rồi đi?" Đường Vũ Lân kinh hô trong lòng.

Đường Vũ Lân tuy trong lòng rất kinh ngạc, nhưng hắn vẫn không có động tĩnh gì cả, hắn cũng muốn xem xem, lĩnh vực của Long Vũ Tuyết cho đến cuối cùng là có thể đạt đến trình độ như thế nào.

Nhiệt độ vẫn đang dần tiếp tục hạ xuống, băng trùy dày đặc ở xung quanh người Long Vũ Tuyết đã che kín toàn bộ cả cơ thể của nàng vào trong, bên ngoài không thể thấy rõ được bên trong nàng đã xảy ra biến gì. Mà ở trước người Đường Vũ Lân đây, đến ngay cả hơi nước cũng đã có thể hóa thành băng. Mỗi một lần hô hấp, những hạt nước li ti ở trước mặt đều hóa thành băng phấn bay tán loạn, đây ít nhất cũng đã là dưới năm mươi độ rồi!

Lĩnh vực của Long Vũ Tuyết cuối cùng cũng không thể bao phủ hết được toàn sân thi đấu, ngay khi phạm vi lĩnh vực mở rộng ra bao phủ gần hết một nửa sân thi đấu, băng chùy ở xung quanh nàng ta cuối cùng cũng đã bay ra.

Khi những băng trùy này vừa mới bay ra, đã hướng tới bốn phương tám hướng mà phóng đến, băng trùy phi hành ở bên trong lĩnh vực, tốc độ cũng không phải là quá nhanh, nhưng tốc độ gia tăng thể tích của nó lại vô cùng kinh người.

Lúc vừa mới bắt đầu, những băng trùy đó chẳng qua cũng chỉ có đường kính không tới một xích thôi, nhưng đến lúc chúng vào trong phạm vi trước người Đường Vũ Lân khoảng năm mươi thước, độ dài đường kính lúc này đã đạt đến hơn một thước, mặt trước vô cùng sắc bén, mặt sau thi lại dày nặng, băng trùy mang theo tiếng xé gió, trực tiếp bắn về hướng Đường Vũ Lân mà phi đến.

Giơ cao Hoàng Kim Long Thương lên, cỗ tay Đường Vũ Lân rung lên một cái, một điểm kim quang lóe lên, một khối băng trùy đã bị đánh nát ở trên không trung, nhưng những mảnh vỡ băng phấn rơi ra từ đó lại ngưng tụ lại mà không tiêu tán như lẽ thường, khiến cho Đường Vũ Lân cảm giác được rất rõ ràng cả cơ thể của mình phải rùng mình một cái vì hàn ý băng lãnh đến thấu xương ở trong đó.

Với tố chất cơ thể của hắn, có cả khí huyết chi lực cường thịnh ở bên trong, mà còn có thể có cảm giác lạnh ở trong người, từ đó có thể tưởng tượng ra được nhiệt độ xung quanh đã giảm xuống thấp đến như thế nào sau khi băng trùy ấy nổ tung rồi.

Một khối, hai khối, tất cả những khối băng chuỳ này ở trong không trung giống như là có mắt vậy, toàn bộ đều nhắm về phương hướng của Đường Vũ Lân mà lao đến.

Băng phấn bạo tạc, hiển nhiên là cũng không thể làm thương hại gì đến Đường Vũ Lân cả, nhưng Đường Vũ Lân cũng đã phát hiện ra, nhiệt độ xung quanh người hắn đang không ngừng giảm xuống, ở trên mặt đất đã bắt đầu xuất hiện từng mảng lớn băng kết ngưng tụ lại. Mà ở phía xa xa kia, lĩnh vực ở chỗ của Long Vũ Tuyết đã bắt đầu ngừng lan rộng, mà lĩnh vực lại lần nữa bắt đầu lan rộng về bên phía bên phương hướng của hắn.

Còn có thể làm được như vậy sao? Nàng ta có phải là lớn lên từ trong băng lĩnh vực không vậy, sao lại có thể vận dụng được uyển chuyển đến như thế này chứ?

Đường Vũ Lân cũng biết được là mình không thể đợi chờ gì thêm được nữa, nếu giờ mà còn tiếp tục đứng xem mới thật sự là điều đáng sợ nhất. Long Vũ Tuyết ngay từ nhỏ đã lớn lên ở trong Vô Tận sơn mạch, có trời mới biết là ở trên người nàng liệu có chỗ nào kỳ quái hay không mà mình không thể lý giải được.

Thân ảnh lóe lên một cái, mũi chân của Đường Vũ Lân điểm trên đất, trực tiếp hướng về phía Long Vũ Tuyết mà lao đến.

Trên mặt đất lúc này rất trơn, nhưng cái này cũng không thể làm khó được Đường Vũ Lân, dưới chân của hắn sinh ra những mảng lân phiến hình thoi, dưới sự khống chế tinh diệu của hắn, những lân phiến này vểnh ra vuông góc với bàn chân, ổn định đâm vào trên mặt băng, khiến cho hắn có thể phát lực hoàn toàn, hướng về phía Long Vũ Tuyết mà lao đến.

Long Vũ Tuyết hừ lạnh một tiếng, dưới chân khẽ cử động, cơ thể nàng như thuấn di, chỉ trong nháy mắt, đã dịch chuyển ra ngoài trăm thước rồi, rất khó bắt kịp.

"Như thế mà cũng được sao?" Đường Vũ Lân sững sờ thâm hô trong lòng.

Đường Vũ Lân lúc này thật sự đã chấn kinh rồi, lĩnh vực này của Long Vũ Tuyết vốn đã rất biến thái rồi, thế mà vẫn còn có thể làm được như vậy nữa. Không còn nghi ngờ gì nữa, cách thức ứng dụng cô đối với loại lĩnh vực được như thế này hoàn toàn là do đặc trưng của thuộc tính bản thân nàng, có thể nói là độc nhất vô nhị. Dưới tình huống lĩnh vực này đã bố trí xong hoàn toàn, lại lần nữa khiến cho hắn không thể không khỏi thừa nhận, thực lực của Long Vũ Tuyết này quả thật là cực kỳ cường đại. Chỉ tính riêng về tốc độ thôi, hắn cũng đã đuổi không kịp rồi!

Long Vũ Tuyết nhẹ nâng tay mình lên, lại thêm một khối băng chuỳ nhỏ nữa được phóng ra, những khối băng này tuy lúc bay ra vẫn còn nhỏ nhưng sau đó có thể sẽ biến lớn dần lên khi ở trong lĩnh vực! Giống như quả đạn pháo tự dò tìm mục tiêu, tự động bắn về phía Đường Vũ Lân.

Dù cho băng chuỳ có lớn đến đâu, nếu muốn làm tổn thương đến lớp phòng ngự bên ngoài mình đồng da sắt của Đường Vũ Lân đương nhiên là chuyện không dễ dàng gì rồi. Nhưng vấn đề ở đây là, những băng chuỳ này đã có thể thành công trong việc làm giảm lại tốc độ của hắn. Mặt băng đối với hắn là một loại ràng buộc, nhưng đối với Long Vũ Tuyết thì lại là sự cường hoá cho tốc độ.

Tiêu hao khi sử dụng lĩnh vực đối với Long Vũ Tuyết cũng không hề ít, nhưng tiêu hao của những băng chuỳ nhỏ này cũng không tính là cái gì cả. Nếu mức tiêu hao này cứ tiếp tục, ai thắng ai thua còn rất khó có thể nói trước được.

Đường Vũ Lân cười khổ nói: "Đừng có chơi đùa vòng quanh như thế chứ."

Long Vũ Tuyết lạnh giọng nói: "Ai chơi đùa cùng ngươi chứ, có bản lĩnh thì đánh thắng được ta đi rồi nói. Ta tuyệt đối không thủ hạ lưu tình với ngươi."

Đường Vũ Lân nhất thời không nói nên lời, hắn cũng không biết ai mới nên là ngươi thủ hạ lưu tình đây, chậc chậc.

Bây giờ phải làm như thế nào đây? Biện pháp ư, đương nhiên là có rồi!

"Vậy ta không khách khí nữa, hây da!" Đường Vũ Lân bắc đắc dĩ nói.

Long Vũ Tuyết hừ một tiếng, nói: "Ta ngược lại cũng muốn xem xem, ngươi làm sao có thể không khách khí với ta như thế nào đây!"

Đường Vũ Lân dừng lại một chút, sau đó hít một hơi thật sâu, quả thật cách đơn giản nhất đó chính là giải phóng ra đấu khải, dựa vào khả năng phi hành của đấu khải, từ đó mà mặt băng ở dưới đất này cũng không còn khả năng trói buộc đối với tốc độ của hắn nữa, đồng thời còn có thể vượt qua cả tốc độ của Long Vũ Tuyết.

Nhưng mà, người ta cũng chỉ là nhất tự đấu khải sư thôi, hắn nếu như giải phóng nhị tự đấu khải sư của mình, thế này chẳng phải là lấy lớn hiếp nhỏ sao?

Vì vậy, hắn ta còn có một cách khác!

Sau khi hít một hơi thật sâu, Hoàng Kim Long Thương trong tay Đường Vũ Lân chầm chậm đâm ra, cũng không phải nhắm về phía của Long Vũ Tuyết mà là chỉ đánh vào trong không trung.

Lúc này, Long Vũ Tuyết cũng đã kéo giãn khoảng cách ra với Đường Vũ Lân, Đường Vũ Lân đứng ở chính giữa sân thi đấu. Nhìn về phương hướng mà hắn đâm thương ra lúc này, Long Vũ Tuyết cũng sừng sờ một lúc, thầm nghĩ ở trong lòng, cái tên gia hỏa này chẳng lẽ đầu óc có vấn đề gì rồi sao? Bị thần kinh à?

Có điều, thần sắc trên mặt nàng rất nhanh sau đó cũng đã trở nên biến sắc, vì theo mỗi một thương mà Đường Vũ Lân đâm ra lúc này, ở trên người hắn lại xuất hiện thêm một tầng lân phiến nho nhỏ mà dày đặc, đó chính là Hoàng Kim Long Thể của Đường Vũ Lân.

Trước đó, Long Vũ Tuyết cũng đã thấy qua những lân phiến này đã được Đường Vũ Lân giải phóng ra, nhưng mà lúc này, theo mỗi một thương đâm ra, toàn bộ cả cơ thể của Đường Vũ Lân lại đều sáng lên, khí thế cũng đột nhiên từ đó mà cũng biến đổi theo, rõ ràng vẫn là hắn nhưng khí thế này trong chớp mắt đã giống như là núi cao vạn trượng, tràn ngập cảm giác hùng vĩ. Thậm chí hàn ý ở bên trong không khí cũng bị nó áp chế xuống vài phần.

Một thương vừa xuất ra, ánh thương loé sáng, ngay lập tức đã dài ra bảy thước, khí huyết ba động đột nhiên cường liệt vô cùng theo thương mà xuất ra, không những như vậy, ở dưới người của Đường Vũ Lân, những vòng ánh sáng đã bắt đầu tản ra, bốn hồn hoàn kim sắc ở trên người cũng với năm hồn hoàn võ hồn giao thoa với nhau mà phát sáng.

Cùng lúc này một ngọn thương được đâm ra, hàng chục gốc Lam Ngân Thảo giống như trường mâu, đồng thời hướng về bốn phương tám hướng mà đâm ra, trong chớp mắt đã bao phủ lấy một phạm vi cực kỳ rộng lớn. Mà ở những nơi mà Lam Ngân Thảo này đi qua, băng cứng ở trên mặt đất cũng đã bắt đầu vô thanh vô tức mà dần tan chảy.

Điều khiến cho Long Vũ Tuyết càng thêm biến sắc đó là, nàng có thể nhìn thấy được rõ ràng, ở trên những Lam Ngân Thảo đó còn xuất hiện thêm băng lam sắc, những băng lam sắc này đều hướng về phía cơ thể của Đường Vũ Lân, lúc tiếp cận gần đến xung quanh người hắn chưa tới năm thước, nó dần dần chuyển hoá thành ánh sáng màu vàng nhạt, rồi từ từ dung nhập vào trong cơ thể hắn.

Đây là cái gì vậy chứ?

Nàng ta vẫn còn mơ hồ không rõ, võ hồn của Đường Vũ Lân chắn hẳn là một loại hình loại thực vật, nhưng nàng cũng không biết nó rốt cuộc là thứ gì. Lúc này, lại nhìn thấy hắn dùng cách này để loại trừ đi lĩnh vực của mình, điều này khiến cho nàng thực sự không thể hiểu nổi.

Ngay sau đó, Đường Vũ Lân lại lần nữa đâm ra một thương, ánh sáng của thương thứ nhất ở trong không trung vẫn còn đang nhấp nháy, ánh sáng của thương thứ hai đã ở trong không trung chói sáng, so với thương thứ nhất lại càng sáng hơn, cũng chiếu được xa hơn. Xung quanh cơ thể Đường Vũ Lân, cũng ngày càng có nhiều những dây leo mọc đang từ từ mọc ra. Những dây leo này cũng không tuân theo một quy luật nào cả, nhưng mỗi một lần lan ra ra, lĩnh vực băng hệ ở trên mặt đất cũng bị tiêu biến đi một phần.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...