Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Dưới sự tăng cường của Lam Ngân Bá Vương Biến, Lam Ngân Đột Thứ Trận vô cùng mạnh mẽ, hình thành hiệu quả phòng ngự rất tốt.

Đúng lúc Đường Vũ Lân tưởng rằng mình có thể thở phào một hơi, bỗng nhiên, cảm giác nguy hiểm lại một lần nữa xuất hiện trong đầu hắn.

Đường Vũ Lân không chút do dự, lại một lần nữa cưỡng chế khởi động máy đẩy, không chỉ vậy, cuối cùng hắn cũng không dám giữ lại nữa, long hạch trong cơ thể nhanh chóng chìm xuống, hòa vào trong vòng xoáy hồn lực. Tất cả Lam Ngân Hoàng trong chớp mắt đều biến thành màu vàng kim.

“Keng keng keng keng keng...” Trong một chuỗi những tiếng va chạm dày đặc, Đường Vũ Lân đột nhiên phát hiện ra, một mảng lớn Lam Ngân Hoàng do Lam Ngân Đột Thứ Trận của hắn hình thành bị đẩy ra xa, thanh bán nguyệt đao với năm vòng hồn hoàn đang lóe sáng đó đã gần ngay trước mắt.

Dù có sự tăng cường của sức mạnh huyết mạch đến từ long hạch trong cơ thể của Đường Vũ Lân, Lam Ngân Hoàng cũng chỉ có thể không bị chém đứt, nhưng vẫn bị bán nguyệt đao đó đẩy ra. Trên bán nguyệt đao, ba hồn hoàn thứ nhất, thứ hai, thứ ba đều đang tỏa sáng rực rỡ. Không ngờ lại đồng thời giải phóng ba hồn kỹ. Thế nhưng, Lam Ngân Hoàng được dung hợp với huyết mạch Kim Long Vương suy cho cùng cũng vẫn đủ bền, làm suy yếu uy lực của bán nguyệt đao đi nhiều, sức phá hoại đáng sợ khiến không khí cũng chấn động theo. Xung quanh thanh bán nguyệt đao đó, hoàn toàn là ánh sáng méo mó.

Đường Vũ Lân giơ trường thương thẳng về phía thanh bán nguyệt đao đó. Hồn hoàn thứ tư của bán nguyệt đao lại bỗng chốc sáng rực.

Bán nguyệt đao vốn có màu trắng bạc, bỗng biến thành màu trắng sáng, giống như một ngọn lửa chói mắt đang bùng lên vậy. Khi trường thương chạm vào nó, Đường Vũ Lân bỗng phát hiện ra, trường thương cơ giáp của mình đã bị cắt đứt trong nháy mắt. Ngay cả Lam Ngân Hoàng đang nhanh chóng dâng lên dưới sự điều khiển của hắn, cũng bị chấn động tách ra. Thanh bán nguyệt đao đó nhanh chóng xoay vòng, trong chớp mắt đã đến trước mặt cơ giáp của hắn, mục tiêu nhắm đến chính là phòng điều khiển nơi hắn đang ngồi.

Bá đạo quá đi mất!

Cũng may cơ giáp của Lăng Vũ Nguyệt bị Lam Ngân Đột Thứ Trận ảnh hưởng, không dám lại gần, nếu không thì, hiện giờ Đường Vũ Lân thật sự không rảnh tay để đối phó.

Bán nguyệt đao màu trắng sáng lấp loé tỏa ra khí thế vô song, bầu không khí xung quanh vặn vẹo dữ dội, mặc dù nó không thể cắt đứt Lam Ngân Hoàng đã được truyền huyết mạch Kim Long Vương, nhưng bản thân nó lại có một lực chấn thần kỳ có thể tách những sợi dây leo Lam Ngân Hoàng này ra, chỉ là tốc độ bị ảnh hưởng một chút mà thôi, giờ đã chuẩn bị đi đến trước mặt Đường Vũ Lân rồi.

Trường thương chỉ còn lại một nửa, bán nguyệt đao gần ngay trước mắt, không thể né tránh. Âm thanh máy đẩy bị tổn hại đã vang lên ở bên tai Đường Vũ Lân rồi.

Khán giả xem trận đấu đều kinh ngạc kêu lên, điều tất cả mọi người nhìn thấy, đều là cơ giáp cận chiến sắp bị đánh bại.

Đồng thời, bọn họ cũng vô cùng kinh ngạc trước cơ giáp sư dùng bán nguyệt đao kia. Có thể điều khiển bán nguyệt đao đến trình độ bậc này, quả thật là không thể tin được!

Nhưng đúng vào lúc này, thứ không một ai nghe thấy được, chính là tiếng thở dài từ trong phòng điều khiển cơ giáp của Đường Vũ Lân.

“Rắc!” Âm thanh vỡ nát vang lên, áo giáp phòng hộ của phòng điều khiển cơ giáp cận chiến của Đường Vũ Lân đột nhiên vỡ nát.

Một chiếc vuốt vàng kim vươn ra từ trong phòng điều khiển.

So với bán nguyệt đao có kích thước hơn năm mét, chiếc vuốt vàng kim này trông không lớn đến thế, căn bản cũng chẳng có khí thế mạnh mẽ như của đối phương. Nhưng đúng vào lúc bán nguyệt đao bay đến, móng vuốt nắm lại. Bán nguyệt đao màu trắng sáng nhấp nháy, nổ tung cùng với tiếng “rắc”...

Mọi thứ bỗng im bặt!

Thời gian dường như dừng lại vào ngay lúc này, tất cả khán giả cho rằng thắng thua đã rõ đều cứng đờ cả người.

Đây...

Đây là chuyện gì thế này? Tại sao trong cuộc chiến cơ giáp, lại có một bàn tay vươn ra từ bên trong cơ giáp ngăn chặn đòn tấn công?

Dùng tấm chắn bảo vệ cơ giáp để ngăn chặn đòn tấn công, dùng lớp giáp hợp kim của bản thân cơ giáp để ngăn chặn đòn tấn công, đều là điều rất thường thấy. Nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy có người dùng tay đập vỡ phòng ngự của bản thân để ngăn chặn đòn tấn công!

Cơ giáp tầm xa của Lăng Vũ Nguyệt khựng lại ở trên không trung. Ánh sáng trên thanh bán nguyệt đao đó trở nên ngày càng chói lòa hơn. Nhưng dù nó sáng mạnh đến đâu, thì cũng vẫn không thể thoát khỏi vuốt rồng màu vàng kim hoàn toàn không tương xứng với kích thước của nó.

Ta cũng không muốn như vậy đâu! Đường Vũ Lân thầm thở dài trong lòng. Mà vào giây tiếp theo ở phía sau cơ giáp cận chiến của hắn, xuất hiện một bóng hình khổng lồ.

“Gào”

“Trời ạ, đó là gì thế?” Ở trên khán đài, mọi người đều đã kinh ngạc hô lên. Mà cơ giáp của Lăng Vũ Nguyệt, gần như không hề do dự vung ra hai thanh bán nguyệt đao khổng lồ.

Thế nhưng, đối mặt với thân hình khổng lồ cao hơn sáu mươi mét đó, khi hai thanh bán nguyệt đao bay tới trước mặt, nó căn bản còn không hề có ý chặn lại, để mặc bọn chúng chém vào cơ thể của mình. Sau đó hai thanh bán nguyệt đao đó bị đánh bay ra ngoài như thể một món đồ chơi vậy.

Thân hình to lớn đó bỗng tăng tốc, sau đó gầm lớn với Lăng Vũ Nguyệt!

Tiếng gầm chấn động màng nhĩ, khiến tất cả mọi âm thanh ở trong sân thi đấu đều bị ép xuống. Cơ giáp tầm xa của Lăng Vũ Nguyệt rõ ràng hơi khựng lại, ngay sau đó, phần đuôi của thân hình to lớn đấy quét ngang đến, quật mạnh vào cơ giáp của Lăng Vũ Nguyệt.

“Ầm”

Lăng Vũ Nguyệt không cam tâm, nàng ta thật sự không cam tâm. Thân là một trong số các cơ giáp sư xuất sắc của quân đoàn Huyết Thần, trên phương diện điều khiển cơ giáp, nàng ta tự tin mình là một cường giả.

Thế nhưng, hiện giờ những gì nàng ta có thể sử dụng trong cuộc thi này chỉ là cơ giáp tiêu chuẩn bình thường nhất. Vậy nên khả năng cách âm cũng có hạn, lại càng không thể phát huy ra được thực lực chân chính của nàng ta.

Nàng ta chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ giáp của mình vỡ thành từng mảnh, bản thân nàng ta bị truyền tống ra khỏi cuộc thi.

Từ lúc Bá Vương Long xuất hiện đến khi cuộc thi kết thúc, trên thực tế chỉ mất chưa đến mười giây. Song chỉ với mười giây ngắn ngủi này, lại khiến tất cả khán giả ở hiện trường đều có cùng một suy nghĩ.

Không công bằng! Chuyện này tuyệt đối không công bằng!

Trong trận chiến cơ giáp, rõ ràng đã ở trong thế hạ phong tuyệt đối rồi, nhưng lại dựa vào cự thú đáng sợ không biết từ đâu ra để giải quyết cuộc thi. Đây là cuộc chiến cơ giáp mà! Nhưng thứ Tiểu Đường đó sử dụng, căn bản không phải là sức mạnh của cơ giáp.

Đường Vũ Lân cũng rất bất đắc dĩ, hắn hiểu rõ, trên phương diện điều khiển cơ giáp, bản thân hắn tuyệt đối không bằng đối thủ. Thế nhưng trên thực tế, cũng không bất công đến thế. Thứ thật sự tạo ra sự uy hiếp cho hắn, là võ hồn của đối phương, chứ không phải là bán nguyệt đao tiêu chuẩn. Bán nguyệt đao tiêu chuẩn căn bản không thể đánh bay được Lam Ngân Hoàng.

Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, hắn vẫn bội phục vị đối thủ ngày hôm nay từ tận đáy lòng.

Kể từ khi bắt đầu cuộc thi, đây là lần đầu tiên hắn chật vật như vậy. Đối thủ hôm nay hắn phải đối mặt quả thật vô cùng đáng gờm, không chỉ có khả năng điều khiển cơ giáp xuất sắc, mà quan trọng hơn là, võ hồn của nàng ta cũng rất mạnh. Hai thanh bán nguyệt đao chấn động ở tốc độ cao, thêm võ hồn bán nguyệt đao của nàng ta nữa, ba hợp làm một, phối hợp nhịp nhàng. Từ đầu đến cuối vẫn luôn áp chế Đường Vũ Lân, ba thanh đao này được nàng ta sử dụng một cách xuất thần nhập hóa.

Dù Đường Vũ Lân đã vô cùng cẩn thận rồi, nhưng thương pháp chưa thành thục của hắn căn bản không thể phát huy ra được.

Nhận thấy vấn đề và khuyết điểm của bản thân mình, dù bên tai đều là tiếng la ó ầm ĩ, nhưng trong lòng Đường Vũ Lân lại vẫn vô cùng sung sướng. Hóa ra kỹ năng còn có thể đến được mức đấy. Trong những ngày tu luyện thương pháp vừa qua, hắn vẫn luôn vùi đầu chăm chỉ luyện tập Thiên Phu Sở Chỉ, hiện giờ xem ra là quá một màu rồi. Thương pháp không phải chỉ có xông thẳng về phía trước, mà trước khi xông thẳng về phía trước, đầu tiên những kỹ năng cơ bản của mình phải vững vàng mới được.

Sau khi nghĩ rõ những điều này, Đường Vũ Lân đi ra khỏi không gian thi đấu, nhanh chóng thoát khỏi Tinh Đấu Chiến Võng.

Sau khi trở về ký túc xá, hắn cầm lấy Hoàng Kim Long Thương chạy về khu huấn luyện của quân đoàn. Hắn đã nhận ra mình cần phải cải thiện ở phương diện nào rồi.

Lăng Vũ Nguyệt mặc quân phục, che đi vóc dáng đẹp đẽ của bản thân, sắc mặt cực kỳ khó coi.

Trong vòng đấu luân lưu, thua một trận đấu không tính là gì cả, nhưng trận đấu này, nàng ta lại thua một cách rất ức chế.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...