Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 995: Lại đấu một trận nữa

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Giang Ngũ Nguyệt bấm máy liên lạc hồn đạo, nhưng đầu bên kia lại truyền đến thông báo máy bận.

“Không ai nghe máy, ta nghĩ có lẽ là hắn đang huấn luyện, tắt vòng Huyết Thần rồi.” Giang Ngũ Nguyệt bất đắc dĩ nhún nhún vai.

“Ta mặc kệ, ngươi đi tìm hắn cho ta, nếu không thì ta sẽ coi như ngươi hôm nay chính là ngươi.” Lăng Vũ Nguyệt tức giận nói.

“Ngươi có chịu nói lý không thế?” Giang Ngũ Nguyệt cũng tức giận rồi.

“Bà đây đã bao giờ nói lý với ngươi đâu. Ta không chịu nói lý đấy, ngươi có thể làm gì được ta? Không phục thì đấu một chọi một!” Lúc này Giang Ngũ Nguyệt đang vô cùng tức giận.

“Thôi bỏ đi, ta cũng lười để ý đến ngươi, ngươi chờ đấy, ta gọi thêm mấy lần xem sao. Ta nói với ngươi, ngươi đừng có giở trò trút giận lên ta! Ta đã đang giúp ngươi rồi, chuyện này lại chẳng liên quan gì đến ta, dựa vào đâu mà ta nằm không cũng trúng đạn chứ! Hơn nữa, ngươi đừng tưởng rằng sử dụng cơ giáp của mình thì ngươi có thể thắng, ngươi ta cũng là Nhị Tự Đấu Khải Sư đấy, thực lực còn trên cả ta, nếu như chiến đấu bình thường, ngươi cũng chẳng có cơ hội đâu.” “Hừ, ngươi chỉ cần liên lạc với hắn là được rồi.” Cơn giận của Lăng Vũ Nguyệt giảm bớt một chút. Chuyện ngày hôm nay, quả thật không liên quan gì đến Giang Ngũ Nguyệt.”

Giang Ngũ Nguyệt lại gọi mấy lần cho Đường Vũ Nguyệt, nhưng vẫn không có người nghe máy.

Lúc này Đường Vũ Lân quả thật đã tắt vòng Huyết Thần, trong quá trình tu luyện, hắn không muốn bị người khác quấy rầy. Lúc này, hắn đang ở trong phòng huấn luyện trọng lực, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, đâm từng thương từng thương về phía trước.

Các cách sử dụng cơ bản của trường thương, tổng cộng có mấy động tác. Đây là phương pháp học tập hắn tìm được khi ở Đường Môn ngày trước. Đâm, là động tác cơ bản nhất.

Đâm, bổ, rút, điểm, đây đều là những kỹ xảo sử dụng thương.

Hôm nay sau khi Đường Vũ Lân chiến đấu với Lăng Vũ Nguyệt, phát hiện ra khuyết điểm lớn nhất của mình chính là những động tác cơ bản này. Mà muốn thật sự sử dụng được chiêu thức Thiên Phu Sở Chỉ này, vậy thì, hắn buộc phải hoàn thiện nền tảng của mình mới được. Nền tảng vững chắc, mới có thể lĩnh ngộ được áo nghĩa của Thiên Phu Sở Chỉ tốt hơn.

Vậy nên, hắn ở trong phòng huấn luyện trọng lực, điều chỉnh trọng lực lên gấp năm lần, tay cầm Hoàng Kim Long Thương, chỉ đơn thuần luyện tập những động tác cơ bản này.

Trung bình mỗi phút đâm ra được ba mươi thương, mỗi thương đều vô cùng tập trung, tinh khí thần hoàn toàn dung hợp vào cảm ngộ của bản thân về thương. Hắn không hề sử dụng hồn lực và sức mạnh huyết mạch, chỉ đơn thuần đâm ra từng thương từng thương một, không ngừng làm quen với cảm giác khi Hoàng Kim Long Thương đâm ra.

Hắn không biết rốt cuộc phải luyện tập bao lâu mới có thể giúp hắn thật sự tìm được cảm giác, nhưng hắn tin rằng, chỉ cần không ngừng tu luyện, nền tảng của mình nhất định sẽ trở nên ngày càng vững chắc hơn.

Chỉ có đâm, không có động tác khác, hết lần này đến lần khác, không biết mệt mỏi. Với thể lực của hắn, duy trì tu luyện như vậy không hề khó. Long hạch tuần hoàn tự nhiên, cung cấp sức lực cho hắn và phục hồi cho cơ thể hắn, dù là trọng lực gấp năm lần, chẳng qua cũng chỉ là tăng thêm chút tiêu hao mà thôi. Đây đã là cực hạn của phòng huấn luyện trọng lực rồi.

Ngay cả Đường Vũ Lân cũng không biết đã trôi qua bao lâu, khi hắn cuối cùng cũng cảm thấy hai cánh tay mình bắt đầu nhức mỏi, đồng thời dần dần cảm nhận được một vài điều ảo diệu trong quá trình đâm Hoàng Kim Long Thương mới dừng lại.

Đường Vũ Lân thở ra một hơi dài, lau mồ hôi trên mặt mình, hài lòng gật đầu. Có chút cảm giác rồi, trở về nghỉ ngơi một lát rồi lại tiếp tục.

Sau đó hắn còn có cuộc thi, đương nhiên không thể cứ tu luyện như vậy mãi được. Đi ra khỏi phòng huấn luyện, khi hắn vừa mới khởi động vòng Huyết Thần, vòng Huyết Thần đã rung lên.

“Ngũ Nguyệt, sao đó?” Đường Vũ Lân nghe điện, không khỏi ngờ vực hỏi. “Ngươi còn hỏi ta sao đó nữa à? Ngươi sắp hại chết ta đến nơi rồi đây này. Ngươi đang ở đâu đấy?” Giang Ngũ Nguyệt nói như sắp chết đến nơi vậy.

“Hả?” Đường Vũ Lân kinh ngạc nói: “Ngươi sao thế, ta đang ở phòng huấn luyện trọng lực đây. Ngươi ở đâu?”

“Ngươi chờ ta ở ngoài cửa đi, bọn ta lập tức qua đó.”

Sau khi cúp máy, Đường Vũ Lân thật sự rất hoang mang, chuyện gì đang xảy ra vậy? Chẳng lẽ là bởi vì hôm qua nhận thua sao? Không phải đâu! Giang Ngũ Nguyệt cũng không đến mức bởi hôm qua nhận thua mà hôm nay lại nói hắn sắp hại chết y.

Hắn lau sạch mồ hôi, chẳng bao lâu sau, đã có hai người vội vàng chạy tới. Người ở phía trước là một nữ sĩ quan, vóc dáng cao ráo, mảnh khảnh, bờ vai hơi rộng, gương mặt cũng có chút nghiêm nghị cứng rắn, nhưng lại có một đôi mắt to tròn linh động, mái tóc thẳng ngắn như thể kim thép dựng đứng vậy, mang theo vẻ khí khái hào hùng.

Giang Ngũ Nguyệt đi theo phía sau nàng ta, nhưng hai mắt lại vô hồn, vẻ mặt chán nản.

“Ngươi chính là Đường Vũ Lân à? Tiểu Đường có phải là ngươi không?” Lăng Vũ Nguyệt đi mấy bước đến trước mặt Đường Vũ Lân, mở miệng hỏi.

Đường Vũ Lân sửng sốt, nhìn về phía Giang Ngũ Nguyệt.

Giang Ngũ Nguyệt cười khổ nói: “Có phải là cơ giáp của ngươi gặp được một người sử dụng bán nguyệt đao ở trong cuộc thi không?”

Đường Vũ Lân buột miệng nói: “Sao ngươi lại biết?”

Giang Ngũ Nguyệt chỉ về phía Đường Vũ Lân: “Chẳng phải chính là nàng ta đó sao? Ngươi có hồn linh Bá Long Vương từ bao giờ thế? Sao ta lại không biết? Nàng ta tìm ngươi.”

Lăng Vũ Nguyệt nhìn chằm chằm Đường Vũ Lân với ánh mắt nóng rực, trong mắt cũng không hề có lửa giận gì, mà lại là sự tò mò tột cùng.

Dù như thế nào đi chăng nữa, Đường Vũ Lân trông cũng chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, vẻ ngoài cũng đẹp thật đấy, đôi mắt hắn trông còn đẹp hơn cả nàng ta, nếu như đổi thành một mái tóc dài, hẳn sẽ là một vị mỹ nữ xinh đẹp tuyệt trần.

Vóc dáng cao ráo, thẳng tắp. Mắt nhìn của Lăng Vũ Nguyệt cũng được tính là kén chọn rồi, nhưng lại không nhìn ra được khuyết điểm gì từ vẻ ngoài của Đường Vũ Lân.

“Đúng thế, ta là Tiểu Đường. Ngươi là vị dùng bán nguyệt đao đó sao? Lăng Vũ Nguyệt?” Đường Vũ Lân hỏi.

Lăng Vũ Nguyệt hừ lạnh: “Đúng thế, chính là ta!” Đường Vũ Lân nói: “Vậy ngươi tìm ta có chuyện gì?”

Lăng Vũ Nguyệt nói: “Ta đến tìm ngươi đánh một trận nữa, thực chiến một lần. Ta cảm thấy không phục.”

“Được!” Đường Vũ Lân thoải mái đồng ý.

Lần này đến lượt Lăng Vũ Nguyệt kinh ngạc, nàng ta vốn tưởng rằng Đường Vũ Lân sẽ từ chối, nhưng không ngờ lúc này nàng ta lại nhìn ra được vẻ háo hức muốn thử từ trong mắt của Đường Vũ Lân.

Giang Ngũ Nguyệt nói: “Được chưa hả, bà cô điên, không có việc của ta nữa rồi, các ngươi tự chơi với nhau đi.”

“Ngươi còn gọi ta là bà cô điên nữa, ta sẽ đập chết ngươi.” Lăng Vũ Nguyệt hung tợn nói.

Giang Ngũ Nguyệt trợn trắng mắt: “Tốt nhất là mãi mãi không thấy ngươi mới tốt, ngươi không đi tìm ta, sao ta có thể gọi ngươi như vậy. Ta đi đây.” Nói rồi, y quay người vội vã rời đi.

Đường Vũ Lân tu luyện thương pháp ba giờ đồng hồ, Lăng Vũ Nguyệt cứ bám lấy y suốt cả ba giờ đồng hồ đó, bảo y liên tục dùng máy liên lạc hồn đạo gọi cho Đường Vũ Lân. Giang Ngũ Nguyệt cũng hết cách, không dây vào vị này được! Ba giờ đồng hồ vừa qua y đã bị giày vò đến cạn kiệt sức lực.

Nhìn Giang Ngũ Nguyệt vội vã bỏ chạy, Đường Vũ Lân nói: “Chúng ta đi đâu đây?” Hiện giờ hắn đã quen với thân phận thành viên Huyết Thần doanh của mình, không còn gọi trưởng quan nữa. Mà những tin tức có liên quan đến Đường Vũ

Lân, trong vòng hơn ba tiếng chờ đợi này, Lăng Vũ Nguyệt cũng đã moi ra được từ chỗ Giang Ngũ Nguyệt.

“Khu đối chiến cơ giáp, đi theo ta.”

Quân đoàn Huyết Thần được trang bị đầy đủ, đương nhiên là cũng có khu đối chiến cơ giáp, hơn nữa còn rất tiên tiến.

So với phòng chiến đấu Đường Vũ Lân và Giang Ngũ Nguyệt giao đấu trước đó, khu đối chiến cơ giáp to hơn nhiều, hơn nữa cũng cao hơn nhiều. Đường kính phải đến hai trăm mét, chiều cao cũng phải tầm bảy mươi mét trở ra, nó được xây dựng ở dưới đất, vậy nên trước đó Đường Vũ Lân không hề thấy công trình kiến trúc nào trên mặt đất lớn như vậy.

Muốn sử dụng khu đối chiến cơ giáp thì cần phải trả quân công, sau khi Lăng Vũ Nguyệt thanh toán, mới đi vào cùng Đường Vũ Lân.

“Nghe Giang Ngũ Nguyệt nói, phòng ngự của ngươi rất mạnh, chút nữa ta sẽ không nương tay đâu.” Lăng Vũ Nguyệt nhìn Đường Vũ Lân với ánh mắt nóng rực.

“Được.” Đường Vũ Lân vẫn trả lời rất đơn giản dứt khoát. Hắn vô cùng mong chờ không biết Lăng Vũ Nguyệt ở trạng thái mạnh mẽ nhất sẽ có thực lực như thế nào. Với năng lực điều khiển cơ giáp của nàng ta, nếu như điều khiển cơ giáp của bản thân, chắc chắn sẽ vô cùng mạnh mẽ.

Đương nhiên, Đường Vũ Lân cũng không định tự điều khiển cơ giáp đánh nhau với nàng ta, làm thế thì có khác gì với tự tìm chết chứ. Hắn cũng sẽ dùng trạng thái mạnh nhất của mình để đối mặt với nàng ta, tiện thể rèn luyện thương pháp của bản thân luôn.

Hai người đứng cách nhau trăm mét, Lăng Vũ Nguyệt hít sâu một hơi, ánh mắt vốn rất kiêu ngạo nhanh chóng thu lại, trong chốc lát đã trở nên lạnh lùng sắc bén. Tình tình nàng ta nóng nảy không có nghĩa là trong chiến đấu nàng ta cũng như vậy. Ngược lại, trong chiến đấu nàng ta có thể duy trì sự tỉnh táo lạnh lùng từ đầu đến cuối. Nàng ta được gọi là cơ giáp sư xuất sắc, hoàn toàn dựa vào thực lực của bản thân!

Phải biết rằng, cơ giáp sư xuất sắc trong quân đoàn Huyết Thần khác biệt hoàn toàn với cơ giáp sư xuất sắc ở bên ngoài.

Nàng ta vung tay lên, một luồng ánh sáng màu đen xuất hiện trước người nàng ta, bóng đen nhanh chóng lớn dần, hóa ra là một cỗ cơ giáp đen cao đến tám mét.

Dù Đường Vũ Lân đã đoán trước ở trong lòng, nhưng khi hắn thật sự nhìn thấy Lăng Vũ Nguyệt sử dụng cơ giáp đen, vẫn không khỏi hít một hơi lạnh.

Bản thân cơ giáp đen vốn không hề đáng sợ, đáng sợ là trong đó là một vị cơ giáp sư xuất sắc.

Dù là tốc độ, năng lực tấn công phòng ngự hay là vũ khí đi kèm, cơ giáp đen và cơ giáp tiêu chuẩn, có thể nói là cách nhau một trời một vực. Đó giống như sự chênh lệch giữa hồn hoàn vạn năm và hồn hoàn mười năm vậy!

Đối mặt với vị này, ánh mắt của Đường Vũ Lân cũng lập tức trở nên tập trung hơn, quan sát chăm chú, xung quanh cơ thể dâng lên một tầng sương màu vàng kim nhàn nhạt.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...