Long Vương Truyền Thuyết (Đấu La Đại Lục 3)
Chapter 999: Cơ hội tự nhiên đến

Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:

Đường Vũ Lân lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, hắn vốn nghĩ rằng, ở trong vòng luân lưu rất có thể sẽ gặp phải những đối thủ mạnh, thậm chí hắn còn đã làm tốt cho công tác chuẩn bị để sử dụng đến huyết hồn dung hợp kỹ ở bên trong vòng luân lưu này. Nhưng trên thực tế là hắn ta cũng không gặp được đối thủ mạnh nào giống như trong tưởng tượng của mình, dựa vào cấp bậc nhị tự đấu khải sư của hắn, ngoài ra tu vi còn gần đạt đến cấp sáu mươi, võ hồn và huyết hồn đều cực kỳ sung mãn, còn có sức mạnh vượt xa so với tuyệt đại đa số người đồng trang lứa trong quân đoàn, chẳng phải là sẽ vô cùng thuận buồm xuôi gió sao.

Giang Ngũ Nguyệt nói: "Tuy nhiên, ngươi cũng đừng có vui mừng quá sớm. Đợi cho đến giai đoạn chung kết, đến lúc đó mới có thể nói là từng bước đi đều rất chông gai. Ở tám khu vực thi đấu lớn, mỗi một khu vực thi đấu ở đó có ba mươi hai tuyển thủ tham gia thi đấu, tổng cộng có hai trăm năm mươi sáu tuyển thủ. Toàn bộ đều là các tinh anh do các khu vực thi đấu lớn tuyển chọn ra, đến lúc đó ngươi đừng có để cho bị loại ngay từ vòng đầu tiên đó nha!"

Đường Vũ Lân tức giận nói: "Ngươi cũng nên tự lo cho bản thân mình trước đi thì hơn."

Ba vòng trước trận chung kết đều là vòng đấu loại, trực tiếp tuyển chọn ra ba mươi hai người mạnh nhất, sau đó mới tiến hành chia làm bốn nhóm thi đấu luân lưu, quyết định mười sáu người mạnh, lại lần nữa tiến hành đấu loại, cứ như thế tìm ra nhà vô địch cuối cùng.

Ba trận đấu loại trực tiếp trước đó chắc chắn là gian nan nhất, việc này trước tiên là cần phải có sự may mắn, một khi không may gặp phải cường giả thì sẽ rất dễ dàng bị loại bỏ.

Ngoài ra, để kiểm nghiệm năng lực duy trì chiến đấu, ba vòng trước đó mỗi ngày tiến hành một vòng! Thi đấu hồn sư tiến hành trước tiên, sau khi hoàn thành xong toàn bộ mới tiến hành thi đấu cơ giáp.

Vì thế, khi bước vào giai đoạn chung kết, khả năng bị loại ở mỗi vòng cũng tương đối lớn, mà chỉ sau cùng có thể tiến vào top ba mươi hai người vào vòng luân lưu mới có thể bắt đầu được khen thưởng. Không thể không nói, Liên Bang mới là kẻ trục lợi được nhiều nhất ở đây.

Giang Ngũ Nguyệt khúc khích cười, nói: "Còn về phần của ta, ta cũng chẳng có gì phải lo lắng cả. Chỉ cần không gặp phải ngươi, dù là có gặp phải ai khác ta cũng đều có khả năng chiến một trận." Nói đến đây, sắc mặt của hắn đột nhiên biến sắc, ánh mắt nhìn về phía Đường Vũ Lân với vẻ ngượng nghịu, nói: "Tiểu Đường à, ta chắc là không thể ngay từ ngay vòng đầu tiên của trận chung kết đã gặp phải ngươi rồi đó chứ?

Đường Vũ Lân trợn trắng mắt nhìn hắn, nói: "Không có văn hoá thật là đáng sợ, ngươi chưa xem qua quy tắc của cuộc thi sao? Quy tắc trận chung kết có quy định, nếu ở cùng một khu vực thi đấu, vào lúc ba trận đấu loại trước đó hệ thống sẽ tự động điều chỉnh cho các thí sinh cùng khu vực không để cho họ ghép cặp đấu với nhau. Chỉ sau khi tiến vào vòng luân lưu mới có thể có khả năng đối đầu với nhau thôi."

Giang Ngũ Nguyệt ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm, nói "Thật ư? Như vậy cũng quá tốt rồi. Ha Ha. Như vậy ta cũng không cần phải lo lắng gì nữa rồi, ăn cơm, ăn cơm thôi."

Từ sau bữa ăn ăn cùng với Đường Vũ Lân, hắn đã hình thành ra thói quen cứ hay ngậm đồ ăn trong miệng, mỗi ngày hắn cũng đều ăn đồ ăn ở quầy cửa sổ số một.

Đồ ăn ở quầy cửa số một không chỉ ngon miệng mà còn rất bổ dưỡng, Giang Ngũ Nguyệt cũng đã phát hiện ra, khi ăn những loại đỉnh cấp tài liệu này đối với tu vi của hắn là có trợ giúp rất nhiều. So với việc thăng cấp quân hàm, việc nâng cấp thực lực bản thân vẫn là đáng tin cậy hơn nhiều.

Đường Vũ Lân hiển nhiên là không cần nói đến nữa, hắn cũng có cùng suy nghĩ giống như vậy.

Món ăn chính hôm nay của bọn họ là một loại băng tằm, sinh vật này vốn là ở cực bắc mới có thể có, nhưng ở nơi xa xôi như Vô Tận sơn mạch này, nó cũng có thể được nuôi trồng.

Cơ thể băng tằm đạt chiều dài khoảng chừng trên nửa xích mới được coi là cực phẩm, món ăn chính băng tằm mà bọn họ ăn cũng đã dài lên đến một xích rồi, sau lưng băng tằm còn có một sợi kim tuyến. Cơ thể trắng trẻo, béo ngậy, bản thân có chứa thiên địa nguyên lực vô cùng thuần tuý, cực kỳ ít tạp chất. Bất luận là đối với cơ thể hay hồn lực đều có tác dụng đề thăng lên không ít. Nhưng giá cả cũng phải nói là cực kỳ đắt đỏ.

Giá của món ăn ở quầy cửa sổ số một sẽ được điều chỉnh căn cứ dựa trên tài liệu làm nên món ăn, bữa ăn ngày hôm nay có giá là ba ngàn quân công, ở bên trong quân đoàn tuyệt đối được xem là một món hàng cực kỳ xa xỉ.

Trên dĩa là những con băng tằm làm theo kiểu sashimi đặt ở trước mặt hắn, Đường Vũ Lân ăn hết miếng này rồi lại đến miếng khác, trong đầu lúc này cũng hồi tưởng lại thương thuật cơ sỡ mà tối ngày hôm qua mình đã tu luyện qua.

Từ lúc hắn theo học tập Lăng Vũ Nguyệt về những kỹ thuật có liên quan đến cơ giáp cho đến hiện tại bây giờ cũng đã trải qua được nửa tháng rồi, trận chiến cơ giáp ở vòng luân lưu sau cùng vẫn còn chưa có tiến hành. Tối hôm nay là trận chiến sau cùng của vòng luân lưu đó, cuộc thi ở cả hai bên hồn sư và cơ giáp hắn đều đã được thông qua, ở cuộc thi đấu hồn sư hắn thậm chí còn thành tích toàn thắng đã bước vào giai đoạn quyết đấu.

Trong hơn nữa tháng trở lại đây, Đường Vũ Lân thật sự vẫn luôn được ma luyện chính mình không ngừng, từ việc đi theo Lăng Vũ Nguyệt học tập kỹ thuật cơ giáp, cũng không biết vị này là cố tình hay vô ý mà lại dùng phương thức huấn luyện địa ngục đến như thế này đối với hắn, ngoài ra hắn ở trong việc tu luyện hồn lực của bản thân mình cũng là vô cùng khắc khổ mà tu luyện.

Hắn vẫn luôn cảm thấy được vòng xoáy hồn lực của bản thân mình đã như muốn ngưng kết lại thành hồn hạch rồi, nhưng vẫn luôn thiếu một bước nào đó nên mãi vẫn không thể tiến tới được.

Đường Vũ Lân cũng biết việc này cũng không thể vội vàng được, một khi quá gấp gáp vậy có thể sẽ có khả năng tẩu hỏa nhập ma, mất nhiều hơn được. Nhưng chỉ còn bước cuối cùng này thôi, thật lòng mà nói hắn không vội cũng không thể được nha!

Một bước này vừa bước ra, đối với hắn mà nói tuyệt đối là mở ra một chân trời mới, trời cao biển rộng.

Để đợi đến ngày này, hắn ta đã đợi chờ quá lâu rồi.

Sau khi ăn miếng thịt băng tằm cuối cùng, cảm giác được nó như hoá thành một luồng khí lưu tươi mát đang thâm nhập vào bên trong cơ thể hắn, vòng xoáy hồn lực ở bên trong đan điền của Đường Vũ Lân đột nhiên cũng dừng lại.

Toàn thân Đường Vũ Lân bỗng cứng đờ lại, sau đó lại chuyển sang nét mặt vui mừng khôn xiết, đột nhiên lại vỗ vào Giang Ngũ Nguyệt ở bên cạnh một cái, nói: "Ta có chút việc, nên đi trước một bước nhé. Nhờ ngươi nói với Lăng Vũ Nguyệt một tiếng, chiều hôm nay ta sẽ tạm nghỉ không học kỹ năng điều khiển cơ giáp với nàng nữa."

Nói xong, hắn cũng nhanh chóng chạy ra bên ngoài. Giống như là một cơn gió vậy, hắn trực tiếp tiến thẳng về hướng cư xá của mình mà đi.

"Đã tới, cuối cùng nó cũng đã tới rồi!" Đang chạy trên đường, hắn thầm kích động hoan hô trong lòng một tiếng

Lúc này, vòng xoáy hồn lực ở trong cơ thể đã bắt đầu xuất hiện ra một chút biến hoá, nếu như bây giờ Đường Vũ Lân có thể quán chú vào bên trong để mà xem xét thì có thể nhanh chóng phát hiện ra được, từng đường từng đường tia chớp ánh sáng màu trắng chính là đang chớp nháy xung quanh vòng xoáy hồn lực đó.

Hắn ta cố gắng chịu đựng cơn đau đớn do đan điền ở bên trong bị xé rách, trực tiếp nhanh chóng chạy về cưa xá, đóng cửa phòng lại, ngồi xuống đả toạ.

Hít một hơi thật sâu, lúc này mới có thể bắt đầu bình ổn tâm tình bản thân trở lại.

Bình tĩnh trở lại, nhất định là phải bình tĩnh xuống!

Đường Vũ Lân trong lòng âm thầm nhắc nhở bản thân mình, để cho xao động trong cảm xúc dần bắt đầu bình tĩnh trở lại.

Bên trong đan điều của hắn lúc này, cơn đau càng lúc càng dữ dội, dần dần giống như là bị dao cắt từng miếng đi vậy. Đường Vũ Lân không có dùng huyết mạch chi lực để can thiệp vào bên trong, mà là ngồi vững vàng ở đó, im lặng cảm nhận những biến hoá từ vòng xoáy hồn lực ở bên trong đan điền.

Trong số các hồn sư, có thể tu luyện ra được hồn hạch, trong một trăm người cũng không có đến một người có thể tu luyện được. Tu vi khi đạt đến hồn thánh bảy vòng hồn hoàn, xem như đã chân chính có thể có tư cách bước vào tiêu chuẩn hồn sư cao cấp. Mà có được hồn hạch lại là đặc trưng nổi bật nhất cho hồn thánh bảy vòng hồn hoàn, khi có được hồn hạch rồi mới có thể có phương hướng phát triển đúng đắn cho võ hồn của bản thân được.

Trường hợp giống như Đường Vũ Lân này, tu vi vẫn còn chưa có đạt đến cấp sáu mươi, nếu muốn ngưng tụ hồn hạch điều đó có thể nói là tuyệt đối là một chuyện mà trước nay chưa từng có.

Vũ Trường Không đã từng nói qua với Đường Vũ Lân, trong cuộc đời của mỗi một hồn sư, tuyệt đại đa số người đều chỉ có một lần cơ hội để ngưng tụ hồn hạch, mà bên trong quá trình ngưng tụ đó, sự ba động hồn lực đều phải tuân theo quy luật của trời đất, đây cũng là cơ hội để cảm ngộ quy luật của trời đất tốt nhất đối với hồn sư, bất luận là phải chịu nỗi thống khổ, cơn đau dày vò đến như thế nào đi chăng nữa, toàn bộ đều phải nhất định chân chính cảm thụ hết, bởi vì cơ hội một khi đã bị bỏ lỡ thì không thể làm lại được nữa.

Trên phương diện chịu đựng đau đớn, Đường Vũ Lân tuyệt đối là ưu thế trời sinh của hắn, từ đó đến nay hắn vẫn luôn trưởng thành từ bên trong sự đau đớn mỗi khi đột phá từng tầng Kim Long Vương phong ấn. Vì thế, lúc này đây mặc dù cơn đau đớn có thể nói giống như là đau đến xé nát tâm can ở bên trong đan điền hiện giờ mặc dù cũng đang ngày một kịch liệt hơn, nhưng hắn vẫn có thể ổn định lại thân tâm của mình, im lặng cảm thụ từng biến hoá đang diễn ra ở bên trong vòng xoáy hồn lực của mình.

Vòng xoáy hồn lực ban đầu đã hoá thành từng dải từng dải ánh sáng hồn lực, đang xoay vòng không ngừng hướng vào bên trong trung tâm mà sụp đổ xuống, cảm giác giống như ở bên trong đan điện xuất hiện ra một cái hố đen, hố đen này đang không ngừng quá trình làm sụp đổ vòng xoáy hồn lực, nó như muốn hấp thụ mọi thứ từ bên ngoài vào bên trong nó.

Long Hạch đang ổn định ở bên trong lòng ngực của hắn, cũng đang tản phát ra vầng ánh sáng màu vàng nhu hoà, đang không ngừng gia cố cho xương cốt, kinh mạch và các cơ bắp của Đường Vũ Lân để chống lại lực hấp thụ từ lỗ đen đó.

Hồn sư thông thường sau khi tu luyện đã đạt đến một trình độ nhất định đều phải quay về tập trung vào việc luyện thể, điều này cũng là vì trong quá trình không ngừng đề thăng cấp và đột phá hồn lực, nếu như không có một nhục thân cường đại thì không thể có cách nào có thể chịu đựng được ba động năng lượng cường đại hơn để tiếp tục tấn cấp được.

Về vấn đề này, Đường Vũ Lân chắc chắn là có thể vượt qua một cách dễ dàng, bởi vì cường độ thân thể của hắn sớm đã vượt xa mức độ yêu cầu để ngưng tụ hồn hạch rồi.

Vòng xoáy hồn lực ở bên trong, sụp đổ xuống, mở rộng rồi lại sụp đổ, rồi lại mở rộng, cứ thế. Quá trình này mỗi một lần lặp lại, Đường Vũ Lân đều phải chịu đựng nỗi đau đớn vô cùng khổng lồ. Hắn ta cũng có thể cảm thấy rất rõ ràng, thiên địa nguyên lực ở bên trong không khí lúc này cũng đã đang trong quá trình điên cuồng cuồng cuộn rót vào bên trong cơ thể hắn, mỗi lần mà nó dâng trào lên đều mang theo ba động hồn lực cực kỳ mãnh liệt.

Ở Cách đó không xa, Huyết Nhất từ bên trong minh tưởng mở to hai mắt, trên mặt hiện lên một tia dị sắc.

Tay phải phẩy phẩy nhẹ ở trong không khí, trên mặt ông lộ ra một tia ý cười nhàn nhạt. Ông đứng người dậy, đẩy cửa đi ra bên ngoài.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương

Danh sách phát
Chưa có chương nào
00:00
00:00
0 chương
Đang tải danh sách chương...