Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 117: Giải Cứu Thành Viên Của Phi Hoán Ma Môn. (3)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Ngự kiếm thuật.
Nghĩa trên mặt chữ, một kỹ thuật điều khiển vật thể ở xa.
Nhưng chỉ những Vô Thượng Tông Sư mới có thể thi triển được kỹ thuật ấy. Và khi Vô Thượng Tông Sư thành danh nhiều năm, họ sẽ thành thạo việc dùng nội công khống chế thanh kiếm.
- Không thể nào … Vô Thượng Tông Sư!
- Quái vật … hắn là quái vật đội lớp người.
Khi phát hiện đối thủ mạnh hơn mình gấp trăm lần, đám người đeo mặt nạ lập tức hoảng sợ.
Họ không biết làm thế nào để đánh bại kẻ thù.
Nếu không cách nào khuất phục đối thủ, chỉ có còn một biện pháp cuối cùng.
- Tất cả mau …
Pak!
- Kuak!
Thiên Như Vân dùng tay đánh vào cổ người đàn ông đeo mặt nạ.
Người đàn ông bịt mặt ngã xuống chết tức tưởi.
- Kuk!
Khi một trong số họ ngã xuống, ba người còn lại quyết định chạy trốn là thượng sách.
- Các ngươi đi đâu? Ta đã cho phép các ngươi đi chưa?
Thiên Như Vân hạ thấp lòng bàn tay.
Nguồn nội công khổng lồ bao trùm lấy con hẻm rồi đè lên vai những kẻ đeo mặt nạ.
- Kuak!
- Nội công này!
Bọn chúng đều quỳ xuống và không thể tiến thêm một bước nữa.
Dù cho chúng có vẫy vùng thì cũng vô ích thôi.
Thiên Như Vân bóp cổ kẻ trước mặt mình rồi hỏi.
- Các ngươi đến từ đâu?
Gã ta không trả lời, dứt khoát đáp lại.
- Kuak. Giết ta đi.
Khi đó, Thiên Như Vân lắc đầu.
- Ta nghĩ đây là điều ngươi muốn. Nhưng nó vô dụng với ta. Nếu ngươi không nói ra, ta sẽ tự mình tìm cách.
Thiên Như Vân đưa tay gỡ mặt nạ trên mặt.
Điều khiến hắn hài lòng nhất về thời đại này là hầu như tất cả con người đều luôn mang theo điện thoại, tai nghe và radio để liên lạc với những người khác, những cấp trên của họ.
Vừa lúc đó, Thiên Như Vân bỗng giật mình.
Một ánh sáng đỏ đột nhiên phát sáng trên cơ thể của gã đeo mặt nạ và sức nóng thiêu đốt bắt đầu lan tỏa.
Sự việc xảy ra quá nhanh đến nỗi ngay cả Thiên Như Vân cũng không kịp ngăn cản.
Psss!
Chỉ trong tích tắc, gã ta đã hóa thành đống tro tàn.
Thiên Như Vân đã từng thấy cảnh này ở Lục Cảnh Đường.
- Bom nano sao?
Không chỉ một mình gã ta.
Toàn bộ những kẻ đeo mặt nạ đều hóa thành tro.
Thiên Như Vân nhướng mày.
- Chết tiệt …
Hắn không biết bọn chúng đã kích hoạt bom nano như thế nào hưng những kẻ này thà tự sát bằng bom nano còn hơn tiết lộ danh tính của mình.
Bom nano khó chịu hơn hắn tưởng.
Thiên Như Vân vẫn có thể ngăn chặn vụ nổ nếu có thời gian, nhưng hắn không thể ngăn nó lại khi vụ nổ đã bắt đầu.
- Hừ.
Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không thể làm gì cả.
Sau trường hợp này, hắn đã tìm ra được một giải pháp đối phó.
- Nhưng bọn chúng đến từ đâu?
Nếu như lời của Doãn Môn Bình là đúng thì số lượng bom nano xuất hiện trên thị trường rất hiếm.
Nhưng tất cả những kẻ đeo mặt nạ đều được tiêm bom nano thì chỉ có một khả năng rằng tổ chức đứng sau chúng rất giàu có và có quyền thế.
Ngoài ra, bọn chúng còn cố bắt cóc một thành viên trong Thiên Ma Thần Giáo, người thậm chí không có bất kỳ ảnh hưởng nào.
Nhưng ít nhất thì hắn có thể kết luận một điều rằng mục tiêu của đối phương là giáo phái và cũng chẳng phải đến từ một trong ba phe.
‘Nội lực của chúng rất kỳ lạ.’
Trong khi hắn còn đang đắm chìm trong suy nghĩ, thì Hoán Xuân đã cố thu hút sự chú ý.
- Uhhhhh!
Đôi mắt cô sáng ngời.
Thiên Như Vân đến gần cô với vẻ mặt tức giận và giải phóng các huyệt đạo.
Tatatak!
Ngay khi vừa được giải thoát, Hoán Xuân lập tức ôm chầm lấy hắn.
- Cảm ơn anh! Ta còn tưởng rằng mình sẽ chết trước khi kết hôn.
Pak!
Thiên Như Vân đẩy cô ta ra.
- Đừng có đẩy.
- Euk!
Hoán Xuân ngã nhào trên mặt đất.
Với những gì mà Thiên Như Vân đã thể hiện khiến cô càng thêm say mê hắn.
Hoán Xuân muốn khiến Thiên Như Vân mê mẩn mình sau cái ôm đó nhưng có vẻ như cô ta không thành công.
‘Ugh, ngại quá.’
Hoán Xuân ngại ngùng khi mỹ nhân kế không thành.
Trước đó, cô đã chiếm được cảm tình của rất nhiều đàn ông. Tuy nhiên, cô chưa từng gặp ai giống như Thiên Như Vân.
Một lúc sau, Hoán Xuân lấy lại bình tĩnh thường ngày.
- Hmm, cảm ơn vì đã cứu mạng ta. Là cha ta cử anh đến?
Thiên Như Vân là người duy nhất xuất hiện đúng lúc trước khi cô bị áp giải đi.
Vì vậy, cô cho rằng cha cô đã cử người đến cứu cô.
Nhưng câu trả lời từ miệng Thiên Như Vân thật kỳ lạ.
- Cha ngươi là môn chủ của Cước Ma Môn?
- Anh vừa gọi cha ta là ‘môn chủ’ ?
Hoán Xuân lớn giọng nói vì Thiên Như Vân coi cha cô như bề dưới.
Bỗng nhiên, cô nghe thấy tiếng ô tô dừng ngoài ngõ.
Hoán Xuân lo sợ rằng quân tiếp viện của kẻ thù có thể đã tới.
- C - chúng ta hãy ra khỏi nơi này trước. Đi mau.
- Ngươi muốn đi đâu?
- Anh định chiến đấu với từng người một?
Hoán Xuân cau mày nhìn Thiên Như Vân.
Vừa lúc xe dừng lại, cô nghe thấy có người chạy tới.
Cô ta thấy một người đàn ông đang chạy vào con hẻm.
- Thiên Ma giáo chủ !!
Người đó là Bạch Tông.
Sau khi Thiên Như Vân rời đi, Bạch Tông đã lái chiếc RV của Cục Trưởng bám theo sau. Cũng nhờ đó mà anh ta được phép thông qua mọi tuyến đường đang được phong tỏa. Nhưng dù vậy, anh ta vẫn đến chậm hơn Thiên Như Vân một bước.
‘Mình đã lái xe với tốc độ 180 kilomet / giờ nhưng vẫn không đuổi kịp ngài ấy.’
Bạch Tông choáng ngợp với sự thật này.
Tất nhiên, nhìn lại hiện tại, có vẻ như quyết định của Thiên Như Vân là đúng.
Hoán Xuân lầm bầm.
- Thiên Ma?
Nếu cô nghe không nhầm, Bạch Tông vừa nói hai từ "Thiên Ma".
Bạch Tông hét vào mặt cô.
- Này! Sao cô dám đứng trước mặt Thiên Ma giáo chủ.
- Hả?
Hoán Xuân không thể hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô biết về Bạch Tông, anh ta là đối tượng mà cô để mắt đến theo mệnh lệnh của cha mình.
‘Anh ta không phải là người mà cha phái đến?’
Dù có là vậy nhưng cô cũng không hiểu tại sao Bạch Tông lại gọi người này là ‘Thiên Ma’.
Cha cha cha!
Lớp giáp trên cổ tay tách rời thành từng mảnh rồi hóa thành một thanh trường kiếm.
Linh hồn cô bị thổi bay bởi sự xuất hiện của Thiên Ma Kiếm.
Đôi mắt Hoán Xuân tập trung vào những chữ cái được khắc trên thanh kiếm.
- Thiên Ma Kiếm?
Lúc đó, Bạch Tông thúc giục.
- Cô còn đứng đó?
Bạch Tông nghĩ rằng Hoán Xuân sẽ cảm nhận được cảm giác choáng ngợp mà anh và mẹ đang trải qua.
Tuy nhiên, phản ứng của Hoán Xuân thật kỳ lạ.
Tatak!
Cô đột nhiên nới rộng khoảng cách giữa cô và Thiên Như Vân rồi chỉ vào hắn.
- Ngươi là ai? Sao ngươi dám lừa gạt con gái của môn chủ Phi Hoán Ma Môn bằng Thiên Ma Kiếm giả?
Trước lời nói của cô, Thiên Như Vân hỏi với một khuôn mặt vô cảm và một giọng nói lạnh lùng.
- Thiên Ma Kiếm giả?
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook