Ngã Lão Ma Thần 2: Ma Thần Giáng Lâm
-
Chapter 52: Tìm Kiếm Mật Khẩu. (2)
Chọn giọng đọc để nghe truyện audio:
Chương 52: Tìm Kiếm Mật Khẩu. (2)
Mô hình người máy.
Nó chỉ nhỏ bằng một ngón tay út, nhưng mắt Doãn Môn Bình run lên bần bật.
- Làm sao có thể ?
Doãn Môn Bình không thể tin rằng Thiên Như Vân có thể tìm thấy nó.
[Mẫu này được trang bị chip bảo mật. Kết quả phân tích mã chip được sử dụng để mở khóa thiết bị bằng mật khẩu. ]
Học cách che giấu này thực sự rất có lợi cho những kẻ có quỹ đen.
Rốt cuộc, ai có thể nghĩ rằng một món đồ chơi đơn thuần lại có thể chứa một thứ quan trọng như vậy?
- Vậy thứ đồ chơi này là chìa khóa ?
[Vâng.]
Thiên Như Vân nhìn xung quanh đang tìm kiếm đồ vật mở khóa nó.
- Sao ta tìm thấy nó đây?
[Đưa lòng bàn tay của ngài ra phía trước và từ từ xoay nó sang bên phải. Tôi sẽ quét nó. ]
Theo lời của Nano, Thiên Như Vân đã làm theo yêu cầu của Nano.
Thứ gì đó giống như tia laser đỏ lóe lên từ lòng bàn tay cậu.
- !?
Cả hai người kia đều bị sững sờ.
- Gì nữa đây?
Ánh sáng khác với khí đốt.
Có vẻ như tia laser được sử dụng để đọc mã vạch. Ngay lúc đó, trong đầu Thiên Như Vân vang lên một âm thanh the thé.
Tiếng kêu bíp! Tiếng kêu bíp!
Thực tế tăng cường ngay lập tức đã được kích hoạt và một vị trí được đánh dấu trên đó.
Tại nơi đó là một khung ảnh được treo lên.
Đó là bức ảnh mà Doãn Môn Bình trong bộ vest, Thiên Như Vân nhanh chóng đi về phía đó.
‘Khốn khiếp.’
Mọi thứ đã quá rõ như ban ngày.
Ông ta không nhận ra rằng người này có thiết bị đặc biệt.
Khi Thiên Như Vân đặt đồ chơi trước khung hình.
Bíp! Viu!
Khung kính mở ngang như cánh cửa tự động để lộ ra bên trong là một chiếc két sắt.
‘Tại sao hắn có thể tìm thấy ?’
Ngay cả một điệp viên quốc tế cũng sẽ gặp nhiều khó khăn trong việc tìm ra các phương pháp phá vỡ hệ thống bảo mật.
Nhưng người thanh niên này thậm chí không mất quá nhiều thời gian để tìm thấy.
Tuyến phòng thủ cuối cùng là nhận dạng dấu vân tay và mật khẩu.
Tất nhiên là thứ đó sẽ chẳng làm khó gì Thiên Như Vân, dựa vào sức mạnh thì thứ đó như đồ chơi vậy. Nhưng nếu Thiên Như Vân cố cậy nó ra bằng sức mạnh thì hệ thống an ninh sẽ được kích hoạt ngay.
Doãn Môn Bình ước Thiên Như Vân sẽ làm điều đó, nhưng Thiên Như Vân không ngu ngốc đến mức chọn cách đó.
- Chết tiệt!
Đối với dấu vân tay, Thiên Như Vân có thể cắt một ngón tay của Doãn Môn Bình, nhưng mật khẩu là thứ nằm trong đầu hắn ta, vì vậy thật khó để Thiên Như Vân có thể lấy được.
Ánh mắt Doãn Môn Bình hướng về phía đồng hồ.
Còn 8 phút nữa.
Cuối cùng, có hai sự lựa chọn.
Giao mật khẩu và sống hoặc giữ bí mật và chết.
‘Khốn nạn mà.’
Doãn Môn Bình cứ chửi thầm trong đầu.
Lòng hắn ta đang rất nôn nao.
Doãn Môn Bình luôn miệng nói mình sẽ cống hiến cả đời vì lợi ích của công ty, nhưng vào giây phút này, hắn ta lại muốn giữ lấy mạng sống của mình.
‘Giám đốc, xin đừng làm vậy!’
Triệu Vũ Thành lắc đầu.
Nếu Doãn Môn Bình quyết định giữ lấy mạng sống của mình và giao mật khẩu ra thì bí mật động trời sẽ được tiết lộ.
Một bí mật động trời sẽ được tiết lộ khi Doãn Môn Bình quyết định giữ lấy mạng sống và giao mật khẩu.
Tuy nhiên là Doãn Môn Bình có hư não mới chọn cái chết.
‘Khốn nạn! Mình đã cống hiến quá nhiều để chết ở đây!’
Cuối cùng, hắn ta quyết định thương lượng với Thiên Như Vân.
Doãn Môn Bình cố gắng nói.
- Ơ! Eup eup eup! Eup eup eup!
- Ta! Nhìn ta này! Nhìn ta!
Chính lúc đó.
- !?
Cánh cửa tự động ã mở ra mà không cần đến vân tay và mật khẩu.
Ngạc nhiên hơn nữa là chuông báo trộm không kêu.
- … không thể nào …
Doãn Môn Bình không thể tin vào mắt mình. Nhưng rồi, hắn ta quyết định nên nghĩ cách tự cứu mình vẫn tốt hơn là nghĩ ra bất kỳ câu trả lời nào nữa.
* * *
[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook